Mạng Không Còn Lâu

Chương 17: Khôn kể




Tại khoảng cách hai mươi năm trước trong quá khứ, sau khi Severus nhỏ viết xong luận văn, lại một lần nhìn thoáng qua sách Độc dược yên lặng. Từ lần trước sau khi Harry nói phải tại tiến hành huấn luyện đặc biệt, đã suốt 4 ngày không có liên hệ với anh. Mà tiếp tục lần nữa, là cách nhau 3 ngày.

Hắn không nén nổi mà suy đoán, Harry có phải đang dùng loại phương thức lãnh đạm này để dần dần khống chế tần suất bọn họ trao đổi hay không. Có lẽ tiếp theo sẽ là bảy ngày?

Hôm nay là sinh nhật anh, trước sau chỉ có một người, thời điểm năm rồi Lily còn có thể chúc anh sinh nhật vui vẻ, có lẽ còn có thể có một cái bánh ngọt cháy khét. Nhưng năm nay, ngay cả hai người bạn duy nhất có thể sẽ nhớ rõ, một người tuyệt giao với anh, một người khác đoán chừng chấp hành nhiệm vụ nào đó cũng không có gởi thư.

Tay Severus ôm lấy ngực chính mình, nơi này bởi vì Harry biến mất và lãnh đạm mà cảm thấy đau đớn, mà đau đớn này và khó chịu do bị bạn bè quên mất là hoàn toàn khác biệt.

Thời điểm toàn bộ ngày nghỉ đều không thể liên lạc, anh mong mỏi hy vọng trở lại Hogwarts, sau đó anh cảm giác Harry hình như cũng nói thích anh. Nhưng khi anh rung động với cậu nhóc lại lập tức lùi bước, thật giống như đứa trẻ thích chơi lửa, giống như vì không muốn bị tổn thương mà nhanh chóng lui về phía sau.

Severus nhỏ biết anh và Harry không cùng thời không và khoảng cách, vì thế anh lựa chọn nâng cao bản thân sau đó cố gắng tìm kiếm Harry. Nhưng tên nhóc kia giống như không nhận ra ý tưởng thật sự bản thân, lại bằng vào giác quan lựa chọn buông tay trước, giống như là hoàn toàn không xem trọng tình cảm bọn họ.

Đã quen cô độc con rắn trẻ tuổi trong lòng cười lạnh, càng sâu giả — Harry căn bản, hoàn toàn, không thích anh. Chỉ là một bạn qua thư thú vị, có thể giúp đỡ, nghĩ đến vài câu nói, không nghĩ đến lại này.

Lòng đang hoài nghi cùng giãy dụa nhanh chóng lạnh đi, hoàn hảo những lời nói từng làm anh cảm giác ấm áp lập tức hiện lên.

[ hi, tôi là Harry.]

[ Prince, tôi rất nhớ anh.]

[ Prince, quen được anh thật tốt.]

[ Prince, anh là người bạn quan trọng của tôi.]

[ anh là Prince của tôi, hoàng tử của tôi……]

“Thật sao?” Severus nhỏ ngồi trên cái giường lạnh lẽo của mình tự hỏi, sau đó cầm bút chuẩn bị viết cái gì, cuối cùng lại chỉ là vài vết mực nhỏ. Anh sẽ không khẩn cầu, sẽ không thỉnh cầu, liền tính đối mặt với tình yêu anh cũng có tự tôn của mình. Anh sẽ trong tương lai xa xôi tìm được Harry, ôm cậu nói ra cảm tình của anh, sau đó khiến Harry ngoại trừ chấp nhận anh, không có lựa chọn khác.

“Sinh nhật vui vẻ, Prince.” Lấy ngón tay vẽ bánh ngọt trong suốt lên tấm da dê, sau đó một hơi thổi tắt ngọn nến trong tưởng tượng, Severus ở trong lòng thề, “Một ngày nào đó, ta sẽ ăn bánh ngọt thơm ngon em làm, Harry.”

Thiếu niên được nhớ thương rất nhiều năm lúc này đang tại văn phòng Snape nhận huấn luyện, bởi vì thời đại khác nhau, nơi này Severus đã qua ngày sinh nhật rồi, đang rất vui vẻ chỉ bảo thiếu niên và con đỡ đầu của mình.

Hơn tám giờ, lịch học đầu tiên chấm dứt, Snape thừa dịp thời gian hai thiếu niên nghỉ ngơi lại chui vào phòng Độc dược, có thí nghiệm liên quan tiêu diệt Hồn Khí cần anh  tranh thủ từng giây.

“Hôm nay lại sớm như vậy liền đi?” Harry nghi hoặc hỏi.

“Kế tiếp là thời gian cậu học Occlumency, mà tôi và cha đỡ đầu đã nói qua, lát nữa còn có những chuyện khác.” Draco thản nhiên nói, hắn cảm giác ánh mắt cha đỡ đầu gần đây nhìn chính mình càng khủng bố, phải biết hắn chỉ là tận lực đuổi ruồi bọ! chưa từng hy vọng về tên Harry ngu xuẩn này, về phần cảnh cáo kẻ theo đuổi Harry này chỉ là vì diễn trò mà thôi, cũng vì duy trì vinh quang Nhà Malfoy, phải biết một Malfoy là không cho phép người khác rình mò!

Hơn nữa Blaise gần đây âm thầm giúp khiến hắn cũng thay đổi suy nghĩ, nếu đã quyết định đổi đường khác, không bằng giúp bạn bè một chút. Cũng may có một số việc căn bản không cần nói rõ, sự hiểu ngầm của Slytherin làm cho bọn họ phối hợp tốt đẹp.

“Hôm nay đem nội dung Độn thổ ngớ kĩ, trong huấn luyện ngày mai nếu có sai lầm sẽ nhận trừng phạt.” Snape nghe được Draco thanh âm, đúng lúc đi ra đem tấm da dê đưa cho thiếu niên tóc bạch kim.

Draco lễ phép cúi đầu, đi ra còn cho Harry ánh mắt một chúc phúc.

“Mau nhìn giáo sư, Draco lại đi Phòng Yêu Cầu!” Harry tóm lấy Snape, mở tấm da dê trong tay ra, chỉ vào một điểm nhỏ nói.

“Không cần xen vào.” Snape kéo qua Harry, trước tiên tuyên bố nghỉ ngơi chấm dứt.

Anh thông qua tiếp xúc bằng mắt dùng tinh thần giúp thiếu niên củng cố phòng tuyến đầu óc, nhìn vào hình ảnh nào đó sau đó tức giận trực tiếp xuất hiện trong đầu, phảng phất cảm nhận được cảm xúc kịch liệt dao động, liên tiếp trực tiếp gián đoạn.

“Giáo sư?” Harry mờ mịt nhìn Snape, hình ảnh vừa rồi là trường hợp tại hàng lang Cho Chang mời cậu ra ngoài.

“Ta nghĩ rõ ràng hiện tại ngoại trừ Draco em không nên cùng người khác không rõ ràng.” Snape thanh âm nguy hiểm mà khàn khàn.

“Em đương nhiên cự tuyệt cô ấy, chỉ là không biết cô ấy vì cái gì cố chấp như vậy.” Harry cảm thấy hoang mang, “Chang nói cô ấy là vì em mà lựa chọn ở lại Hogwarts, nhưng chúng em đã sớm chia tay.”

“Một nữ sinh Ravenclaw xinh đẹ cơ trí vì em tình nguyện lâm vào hiểm cảnh, cảm động sao?” Snape đến gần Harry, dùng thân thể cho thiếu niên áp lực tuyệt đối.

“Em chỉ là cảm giác nhất định có duyên cớ gì, thầy chú ý tới Stewart này học kỳ biến mất chứ? Em nhờ Hermione hỏi thăm, nghe nói năm trước sau khi em và Chang chia tay bọn họ liền hẹn hò.” Tin tức Harry không có bị bạn gái cũ mê hoặc hiển nhiên khiến Xà Vương Slytherin thực vừa lòng.

“Như vậy em vì cái gì không thuận thế đáp ứng lời mời trò ấy tìm ra mục đích của hắn? Đây không phải phương thức Gryffindor thích nhất để giải quyết vấn đề sao? Dấn thân hiểm cảnh, hử?” Snape hai tay khoanh trước ngực đứng trước người Harry, giống như chỉ cần Harry nói sai một chữ, đầu rắn chói lọi kia sẽ cắn cậu một cái.

“Nếu em làm như vậy, Draco sẽ trực tiếp giết Chang.” Harry hưng trí bừng bừng nói. “Tuy rằng em nói cho qua như vậy rất không lịch sự.”

“Rất tốt.” Snape coi như là vừa lòng đáp án của Harry, lại tiếp tục cùng thực hành Harry luyện tập Occlumency cao cấp.

Kẻ tiến vào…… người chống cự……

Harry trải qua vài lần Snape kịch liệt tấn công, mệt ngồi phịch lên sô pha, quyết định tìm đề tài thoải mái, “Giáo sư, Hogwarts không phải không thể Độn thổ sao? Chúng ta học như thế nào?”

“Phép thuật phòng hộ của Hogwarts không cho phép Độn thổ, nhưng là vì dạy học, hiệu trưởng có quyền hạn đem một nơi nào đó hạn chế mở ra.” Snape vì Harry mà chuẩn bị nội dung chính của Độn thổ, lại cầm lấy bút lông chút đặc biệt thêm vào phương pháp bí quyết cho Harry.

“Sẽ không bị Tử thần thực tử lợi dụng sao? Không phải nói hiện tại trường học cũng không an toàn.” Harry bĩu môi oán giận lấy chứng minh chính mình không bao giờ là kẻ dễ tin lỗ mãng.

“Em phải biết rằng, Dumbledore tin tưởng tất cả Hogwarts thành viên.” Snape cười nhạo một tiếng, “Lão sẽ cố gắng duy trì trường hợp yên bình trong trường, cho dù chỉ là giả.”

“Ngày mai em sẽ cố gắng ở cạnh Hermione bọn họ.” Harry cũng hiểu được bản thân chính là kia một miếng thịt béo bở, tốt nhất tìm chỗ an toàn chính mình trốn vào. Tuy rằng cậu rất muốn trực tiếp đối mặt Tử thần thực tử để thử xem chính mình trưởng thành bao nhiêu, chẳng qua hiện tại khả năng của cậu vẫn là quá yếu ớt, vì thế Harry xác nhận với người đàn ông tin cậy bên cạnh, “Thầy phải canh giữ ở một bên đó.”

“Sẽ có Bộ Pháp Thuật phái Thần Sáng tới.” Snape cau mày, hiển nhiên đối bọn họ thực không thích, “Là Chủ nhiệm Slytherin, ta sẽ canh giữ ở bên cạnh Slytherin.”

Harry nghe hiểu được ý tứ nam nhân là không vạn bất đắc dĩ không nên trước mặt mọi người xin anh giúp đỡ, nếu không dễ dàng bị kẻ có lòng báo cáo đến chỗ Voldemort.

“buồn ngủ quá……” Harry xoa mắt, “Hôm nay cho em ở lại đi.”

“Đêm nay ta đi tuần tra ban đêm, có thể đưa em trở về.” Snape cảm giác thân thể của chính mình đều căng ra, nhìn thiếu niên bộ dáng ngáy ngủ chỉ cảm thấy trong lòng ngứa ngấy.

Từ lúc Dumbledore nhìn được ký ức Harry lấy từ Slughorn chỗ, sau khi chứng thực Hồn Khí tồn tại, lão hiệu trưởng liền hoàn toàn bận rộn lên, ngoại trừ sự kiện trọng đại căn bản nhìn không thấy bóng dáng của cụ, mà lớp học ngoại khóa của Harry  hoàn toàn giao cho Snape phụ trách. Chuyện nhện tám mắt có liên quan Rừng cấm Dumbledore cũng đã báo cáo Bộ Pháp thuật, nhưng trước mắt xem ra Bộ Pháp thuật lấy không ra nhân viên đến giải quyết chuyện này, vì thế Snape đành phải đem một ít Độc dược nhện tám mắt e ngại rải xung quanh lãnh địa bọn chúng, hy vọng có thể ngăn cản bọn chúng tìm thức ăn. Hơn nữa đồng thời chú ý chin ăn nhện chuyển tin tức, hy vọng Grindelwald có thể giúp đỡ.

Draco phần lớn thời gian đều sẽ cùng Harry nhận huấn luyện, nhưng mỗi khi đến thời gian nhất định liền sẽ tìm lấy cớ rời đi, hoặc sớm hoặc trễ. Harry biết bạn trai tạm thời phải đi hoàn thành nhiệm vụ của Voldemort, cậu đoán là lôi kéo phái trung lập  phục vụ Dark Lord, bởi vì gần đây tổng có thể nhìn đến Blaise hồ ly chuyển động bên người Draco.

Chỉ là Snape cũng sẽ không đơn thuần cho rằng, đứa con đỡ đầu xảo quyệt của mình kia sẽ tự giác rời đi, là vì tạo cơ hội cho anh và Harry một mình ở chung. Đã trở thành Xà Vương vĩ đại Severus đã đoán ra nhiệm vụ Draco là muốn giúp Tử thần thực tử tiến vào Hogwarts. Nhưng Khóa Cảng chỉ có thể mang người đi, cũng không có thể định vị đem người vận chuyển đến trường học, chỉ có sản phẩm luyện kim cổ xửa mới có khả năng xuyên qua phòng ngự ma pháp Hogwarts. Snape từ chỗ Dumbledore nói bóng nói gió thật lâu, cũng đi thư viện tra xét không ít tư liệu, nhưng không có tìm được biện pháp hữu hiệu nào.

Harry tại thời điểm huấn luyện đều sẽ thực chuyên tâm, được Snape động viện tạo hứng thú có đôi khi cũng sẽ quên thời gian, nhưng dưới sự giúp đỡ của áo tang hình và bức tranh ngủ gật, đưa thiếu niên Potter về Gryffindor là một việc rất đơn giản.

Nhưng có một ngày khi Snape đưa đến một nửa, lại đụng phải giáo sư Flitwick tuần tra ngày đó, bởi vì khoảng cách gần kề giáo sư tí honđã tra ra Gryffindor bên kia, kích động phê bình. Không có biện pháp Chủ nhiệm Slytherin đành phải mang theo Potter không ngừng gật đầu hướng hầm đi, lập tức lấy lại bản đồ trong tay thiếu niên đã rớt trên mặt đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.