Mạng Không Còn Lâu

Chương 10: Trò hay




Draco trong lòng hừ lạnh, càng kiên định quyết tâm lúc trước, tuy rằng Lucius tỏ vẻ có thể nghĩ biện pháp giúp cậu rời khỏi Anh quốc. Chỉ là nếu làm như vậy, tương lai thời điểm Voldemort sụp đổ, gia tộc Malfoy khẳng định không có điều tốt bao nhiêu. Hiện tại phía sau Harry có Cha đỡ đầu còn có Dumbledore, phía sau Cha đỡ đầu lại có Dark Lord đời thứ nhất và cha.

Cậu chờ mong, thời khắc Dark Lord sụt đổ đang đến.

Đem ý nghĩ trong lòng giấu đi, Draco lại nhớ tới căn phòng bắt đầu luyện tập, đây là việc duy nhất trước mắt cậu có thể làm được.

Vào ngày nghỉ Snape cũng rất bận rộn, Dark Lord không ngừng giao nhiệm vụ cho anh để bày tỏ xem trọng anh, một lần cố ý bị Bella đánh lén, bận rộn ngay cả ngủ cũng bỏ qua đến cuối cùng Bậc thầy Độc dược mới được không cần ra ngoài làm việc. Sử dụng toàn bộ Độc dược Grindelwald đưa cho anh để có thể tăng tiến độ điều chế, Snape cuối cùng tìm cơ hội đến Đức.

Gặp Narcissa tại trang viên mới, sau khi giao cho cô Dộc dược dinh dưỡng mùi vị không tệ, Snape cùng dại diện Lucius bước vào Nurmengard.

Bởi vì Dark Lord đời thứ nhất âm thầm tái nhậm chức, nơi này nhìn qua cũng không có cái gì khác trước. Nhưng chỉ cần qua được ma pháp phòng hộ, có thể nhìn thấy tốp năm tốp ba canh phòng, bọn họ trên mặt đều mang theo vẻ mặt tự hào.

“Chào Mr. Malfoy, Mr. Snape.” Người theo Grindelwald không ngừng hướng hai người chào hỏi.

“Xem ra gần đây anh rất thoải mái?” Snape trêu chọc nói, nhìn Lucius khôi phục tinh thần phấn chấn, anh cũng thở dài ra một hơi.

“Sức hấp dẫn của Nhà Malfoy không người có thể kháng cự.” Lucius nghiêng mặt, bày ra góc độ đẹp nhất của mình. “Thực lực của Malfoy không thể nghi ngờ.”

“Draco sao lại trở về Anh quốc, tôi nghĩ anh sẽ không để nó trở về.” Snape nhíu chặt lông mày, anh thấy Draco vẫn là đứa trẻ bị làm hư.

“Con cái lớn rồi…… Có chủ ý riêng……” Lucius dùng một loại giọng nói không ổn. “Nó kiên quyết không chịu rời khỏi Hogwarts, chẳng lẽ thật sự đối Kẻ được chọn sinh lòng yêu thương?”

“Hử?” Snape ngửi được tín hiệu nguy hiểm, nheo lại ánh mắt khó chịu mở miệng. “Không phải nói là vì nhiệm vụ sao?” Hắn không tin con đỡ đầu kia không bóng gió nói cho Lucius biết anh ‘Theo đuổi’ Harry.

“Cậu biết rõ vào tuổi này của tụi nó, là rất dễ dàng lâu ngày sinh tình.” Lucius nhìn mặt bạn thân tức giận đến bốc hỏa, tâm lý thoải mái hơn, Merlin biết anh trước đây bao nhiêu lo lắng cho Tiểu Long của mình.

“Tôi nghĩ Draco hiểu được nó nên làm gì.” Snape uy hiếp nói.

Hai người tại địa bàn Grindelwald không có thẳng thắn trao đổi tin tức, ai cũng không biết Darl Lord ở trong này an bài bao nhiêu người, nhìn quản gia tới nghênh đón, Snape thu lại tức giận trên người.

“Mời hai ngài đi bên này.”

Grindelwald chờ tại vườn hoa nở rực hồng môn(1), trên bàn bày biện vừa nhìn chính là nước bí đỏ và bánh ngọt béo ngậy đặc sắc của Hogwarts.

Snape trong lòng thầm nghĩ, có lẽ năm đó hai người này giao tình không tệ với đồ ngọt, sau đó bởi vì một cái bánh ngọt chia không đồng đều mới tranh cãi dữ dỗi.

“Ta nghĩ chúng ta có thể bắt đầu bước 2 của kế hoạch, my friend.” Gellert ưu nhã nâng tách trà lên, hưởng thụ ngửi hương vị trà mật ong.

Ba người chia sẻ tin tức, sau khi bàn bạc một lúc, Snape một lần nữa đi vào phòng sách tìm tư liệu, để lại Lucius dưới sự trợ giúp của Grindelwald thí nghiệm thay đổi dấu hiệu hắc ám.

Nghiệp dư, mà vẫn cảm giác dấu hiệu hắc ám thật sự là không phù hợp thẩm mỹ quý tộc, Lucius nhìn dấu hiệu một lần nữa xuất hiện trên cánh tay, thật muốn để Dark Lord học thêm về khóa học thẩm mỹ!

Snape cũng không có chậm trễ thời gian, tìm được cuốn sách thích hợp trở về đến Spinner’s End, tiếp tục vì Dark Lord điều chế Độc dược. Cũng may ngày sau Dumbledore tới thăm, để anh cuối cùng là có thể quang minh chính đại đi quảng trường Grimmauld, gặp được cậu nhóc anh mong nhớ thật lâu.

“Giáo sư, Giáng Sinh vui vẻ.” Harry nhìn thấy Snape thực vui vẻ, năm nay đối phương tặng cậu quà Giáng Sinh, hơn nữa đưa còn là chậu tưởng kí loại nhỏ mà cậu muốn đã lâu, có thể mang theo bên người ký ức.

“Ừ, Giáng Sinh vui vẻ.” Snape và Harry một mình đứng ở phòng, anh nhìn cậu nhóc đem quà anh tặng bày ở giữa bàn, bất giác thả lỏng thần kinh xiết chặt. “Draco không có việc gì, trò không cần lo lắng.”

“Cha mẹ cậu ấy, là do con sao?” Harry chứng thực, tuy rằng cậu và Malfoy cha trở mặt, nhưng Narcissa yêu thương con lại không làm hại cậu.

“Không liên quan đến trò, không cần nghĩ quá nhiều.” Snape vỗ bả vai Harry, cũng không nói ra chuyện bọn họ còn sống. “Học kỳ sau trò cứ đến chỗ ta luyện tập như thường, Occlumency cũng không được lơi lỏng.”

“Dạ, mỗi ngày trước khi ngủ con đều sẽ thanh không đầu óc.” Tầm mắt Harry đảo qua sách Độc dược, nghĩ đến mất đi liên lạc với bạn qua thư, có chút mờ mịt mở miệng, “Nếu người trong tranh bất động, là vì nguyên nhân gì?”

“Ma lực không đủ, hoặc là hạn chế kh vực.” Snape nhớ rõ năm đó chính mình thương tâm, rời khỏi Hogwarts liền mất đi liên hệ với Harry, điều này làm cho toàn bộ ngày nghỉ của anh đều không dễ chịu, bộ sách bình thường tràn ngập lôi cuốn cũng không hấp dẫn anh, cuối cùng vì sắp xếp thời gian anh liên lạc viện trưởng thánh Mungo, dùng công việc để quên đi cảm giác trống rỗng.

Sau khi được người chuyên nghiệp giải thích, tâm tư Harry hoàn toàn thả lỏng. “Giáo sư, thầy tại chỗ hắn làm việc nhiều năm như vậy, nhìn thấy qua vật phẩm đặc biệt gì không?”

Snape chân mày cau lại. “Trò ám chỉ cái gì?”

“Tỷ như vật kỷ niệm gì đó.” Harry cũng không có phương hướng, cậu đột nhiên nhớ tới cái nhật kí kia vốn là Lucius nhét vào trong sách Ginny. “Tỷ như cuốn nhật kí năm hai kia.”

“Có chút là lén ban tặng.” Snape cũng âm thầm điều tra cuộc đời Dark Lord, ý đồ tìm kiếm Hồn Khí gì đó, kỳ thật phương pháp tốt nhất là cùng Dumbledore ngả bài, nhưng anh cũng không muốn làm như vậy. Một là anh không thể giải thích bản thân là làm sao biết bí mật này, hai là…… Anh không nghĩ bởi vì Harry hiện tại mà cùng lão hiệu trưởng cắt đứt. “Ta biết không nhiều lắm, thời điểm Bella Lestrange kết hôn, Dark Lord ban cho mụ Chiếc Cúp Hufflepuff làm quà mừng.”

“Chiếc Cúp.” Harry rõ ràng không xem Snape là người ngoài. “Hiện tại có nhẫn Nhà Gaunt, cuốn nhật kí……”

“Những cái đó là gì?” Snape cố ý hỏi, sau đó liền thấy mặt Harry đầy hưng phấn nói cho anh. “Đây là Hồn Khí của tên mặt rắn kia, chỉ cần tiêu diệt Hồn Khí hắn nhất định phải chết.”

“Hồn Khí?” Snape làm bộ như không biết. “Ta sẽ đi thăm dò tiêu diệt như thế nào, nhưng trò có thể nói cho ta biết sao?”

Harry gãi đầu. “Con còn nói cho Ron và Hermione.”

Snape nhìn cậu nhóc hoàn toàn không nắm được trọng điểm bất đắc dĩ lắc đầu, yêu thương vuốt ve mái tóc rối tung của cậu. “Ta sẽ giúp trò.”

“Thầy không ở lại ăn tối sao?” Harry nhìn Snape xoay người, vì thế bắt đầu giữ lại. Nhà Weasley đều đã về Hang Sóc, chỉ có Remus cùng cậu ở nơi này, chỉ là quá rõ ràng, chú Người sói đối nơi này cũng không thích, mỗi ngày chỉ đến vài lần, đôi khi bởi vì nhiệm vụ một ngày cũng không thấy bóng người.

“Trò làm à?” Snape còn nhớ rõ cá tính Kreacher.

Harry ra khỏi phòng, miệng giải thích nói mỗi ngày cũng là chính cậu làm, thuận tiện hỏi người đàn ông muốn ăn cái gì.

Bởi vì Snape nói không thể đợi lâu, cho nên Harry đành mì Ý tiện lợi, lại không nghĩ rằng tại sợi mì trên nĩa của mình như thế nào cũng không chịu nghe lời vừa đến chỗ Snape liền thuận theo vô cùng. Điều này làm cho Harry thực nản lòng, cậu cho là có thể nhìn thấy bộ dáng lão dơi miệng đỏ rực.

Snape nhìn sốt cà chua bên môi Harry nhịn không được cong khóe miệng chỉ bảo. “Một lần không cần cầm quá nhiều, lúc quấn phải lượng sức.”

“Nhưng không quấn nhiều thì lúc ăn mùi vị không đủ.” Harry oán giận hơn nữa, một sợi mì dính trên mặt cậu để lại dấu đỏ.

Snape lắc đầu, đối với cách ăn hào hùng của Harry không có cách, anh cầm lấy khăn tay lau sạch mặt giúp Harry. “Sao vậy?”

“Không……” Harry cúi đầu giấu đi ánh mắt trẻ con, Gryffindor không câu nệ tiểu tiết, loại tình huống này Sirius chỉ biết  cười ha ha với cậu, Remus sẽ đưa cho cậu khăn tay, đây là lần đầu tiên cậu nhận được quan tâm từ một người đàn ông lớn như vậy. Tuy rằng trực giác tại báo nguy, nhưng cậu nhóc quyết định không đi để ý tới. Cậu lựa chọn một đề tài an toàn rồi tiếp tục. “Quà Giáng Sinh thầy tặng con rất thích, yên tâm, con sẽ không lún sâu vào trong đó!”

Snape biết Harry nói sang chuyện khác, anh rất phối hợp thu hồi bàn tay, nếu Harry thật sự sẽ sa vào kí ức giả tạo, anh sẽ không đưa Chậu tưởng kí cho cậu nhóc. “Nếu trò muốn xem, chỗ ta có thư Lily năm đó viết cho ta.” Biết chỗ yếu trong lòng Harry, người đàn ông vừa lòng nhìn mắt thằng bé sáng lên.

“Đương nhiên muốn!” Harry thích tất cả những thứ liên quan đến cha mẹ.

“Đến khai giảng, chờ đến thời điểm trò huấn luyện đi.” Snape thấy Harry cũng buông xuống chiếc nĩa, trực tiếp dùng đũa phép thu dọn lại bộ đồ ăn. “Ta phải trở về, có chuyện khẩn cấp gì trò có thể nói cho Lupin, anh ta biết liên hệ ta như thế nào, không cần lại để Hedwig truyền tin, nó rất dễ bị để ý.” Dark Lord vẫn có phái người giám thị anh, trước đó bởi vì chuyện Draco còn có thể cho qua, nhưng liên hệ thường xuyên nhất định sẽ khiến kẻ đa nghi ở trên không vui.

Harry gật đầu tỏ vẻ hiểu được, đưa người đàn ông tới cửa sau, cậu có chút không được tự nhiên hỏi. “Quà con tặng, thầy thích không?” Nhưng mà cậu hỏi Hermione sau khi tặng, cô gái gần như đưa ra tất cả các đề nghị hay ‘Nếu mua món quà chỉ có vẻ ngoài, không bằng tự tay làm chút gì.’ cho nên Harry cố ý đặt hàng một quyển bách khoa toàn thư về đan len.

“Trò nói cái găng tay đan không đồng đều sao?” Snape nâng một bên lông mi, cảm thấy buồn cười hỏi.

“Rõ ràng giống nhau, con đã so với nhau.” Harry không phục mở miệng, đây là thành phẩm thứ hai, là thời gian mỗi đêm cậu cùng Prince trò chuyện làm được.

“Thoạt nhìn là không khác lắm, bất quá tay trái so tay phải dài hơn hai mươi phân.” Snape theo trong túi lấy ra bao tay, ở ánh mắt chờ mong của Harry, một lần nữa lấy ra đũa phép, nhịn không được chạm cái mũi của cậu nhóc. “Chẳng lẽ trò quên chúng ta là Phù thủy, có thần chú giữ ấm sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.