Mãi Ở Trong Lòng Anh

Chương 117




Quai Quai lớp chúng tôi, gầy gầy cao cao, là một bé trai an tĩnh, các giáo viên đều thích.

Bên cạnh Quai Quai là A Phúc. A Phúc lớn lên vô cùng thanh tú, rất an tĩnh, không quá thích nói, cũng luôn luôn không thích cười. Có thể nói tên cùng bản thân của nó tuyệt đối không giống nhau.

Phía sau Quai Quai và A Phúc là Hạo Hạo, là một nhóc béo rất thích náo nhiệt, tình cảm ba đứa đặc biệt tốt.

Nhưng có một ngày, Quai Quai lại cắn A Phúc.

Phía dưới là sự trình bày của giáo viên:

Ngày đó Quai Quai ôm chặt lấy A Phúc, A Phúc ngơ ngác cũng không nhúc nhích, sau đó Hạo Hạo nói: “Quai Quai cậu cắn cậu ấy một cái.” Quai Quai nhìn A Phúc thật lâu, liền thực sự cắn một cái, cũng may không sâu.

Tôi nhìn về phía hai nhóc con kia, thấy Quai Quai trái lại vẻ mặt không thay đổi ôm A Phúc vào trong ngực. Trong miệng còn nói: “Sinh con ~~~ cục cưng~~~” sau đó đầy yêu thương (đây là từ ngữ YY) vuốt tóc A Phúc.

“Quai Quai ơi! Con cũng ôm các bạn, ôm cô nữa, không nên cứ mãi ôm A Phúc.”

“Thế nhưng con thích ôm cậu ấy.”

“Vì sao vậy?”

“Cậu ấy đẹp. Sau này con muốn gả cho cậu ấy.”

Máu mũi ing…! Ai nói với con những chuyện này vậy Quai Quai? Rất không có trách nhiệm.

“A Phúc? Con thích Quai Quai ôm con không?”

Vẻ mặt A Phúc không thay đổi lắc đầu.

Giáo viên o(╯□╰)o “Vì sao?”

“Cậu ấy sờ con…”

Máu mũi ~~~~~ chìm trong YY vô tận

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.