Mãi Mãi Là Bao Xa

Chương 9




Tử Yên phu nhân không khỏi trầm ngâm một chút, ôn nhu nói ra:

- Vì cái gì Ngự Thú thành sẽ truy đuổi một nữ hài tử như thế?

- Đây là sự tình của bọn họ, nha đầu kia cực kỳ thông minh, để nàng đi đi.

Lý Thất Dạ chỉ nở nụ cười, thờ ơ, lười biếng nằm ở nơi đó.

Tử Yên phu nhân nhìn thiếu gia của mình, nhịn không được nói:

- Thiếu gia bày mưu nghĩ kế, chuyện thiên hạ đều ở trong ngực. Có một việc ta cũng không phải rất rõ ràng, Dược quốc hoàng thất, Tiễn Long thế gia, thậm chí Ngự Thú thành tựa hồ đều rất điệu thấp, đây là vì sao?

Tại Thạch Dược giới, chuyện như vậy hoàn toàn chính xác không bình thường. Ngự Thú thành chính là một môn song đế, Tiễn Long thế gia chính là một môn tam đế, về phần Dược quốc thì càng không cần nói, một môn ba Tiên Đế, bốn Dược Đế, loại quái vật khổng lồ như bọn hắn đều rất điệu thấp, thậm chí có thể nói không hỏi thế sự.

Trên thực tế, rất nhiều đại giáo cương quốc hoặc là tu sĩ của Thạch Dược giới đều từ từ quen đám người Dược quốc điệu thấp, tựa hồ tất cả mọi người cảm thấy chỉ có dạng Cự Vô Phách này mới không có gì tranh đoạt, bọn hắn đã đứng ở đỉnh phong của Thạch Dược giới, cho nên đều ẩn hậu thế.

Mà Tử Yên phu nhân thì không cho rằng như vậy, nàng luôn cảm thấy đám người Dược quốc điệu thấp có nguyên nhân, cụ thể là cái gì liền không được biết rồi.

Hôm nay, nàng không khỏi đem nghi vấn ẩn giấu thật lâu trong lòng lấy ra hỏi Lý Thất Dạ, ở trong mắt Tử Yên phu nhân xem ra, tựa hồ không có sự tình gì Lý Thất Dạ không biết.

- Điệu thấp không phải một chuyện xấu, gặp nhiều, chỉ biết thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Truyền thừa giống như đám người Dược quốc hoàng thất, bọn hắn xây dựng vào niên đại Hoang mãng, kinh nghiệm trăm ngàn vạn năm mà không ngã, bọn hắn thấy cũng nhiều, cho nên, cũng minh bạch thế đạo hung hiểm.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra.

Mặc dù thiếu gia mình không cho ra đáp án, bất quá, Tử Yên phu nhân cũng không có hỏi tiếp, nàng nhẹ nhàng nói:

- Ngày mai Phong Hoàng bái kiến thiếu gia.

Lý Thất Dạ chỉ là nhẹ nhàng gật đầu, không nói gì nữa.

Quả nhiên, ngày thứ hai, Phong Hoàng giá lâm u cốc. Phong Hoàng chính là một vị lão giả thoạt nhìn đã cổ hi, mặc dù niên kỷ của hắn đã rất lớn, nhưng mà huyết khí y nguyên rất vượng, tựa như trung niên, xem xét huyết khí của hắn, cũng làm người ta biết, mặc dù Phong Hoàng tuổi tác đã cao, nhưng mà sống thêm hai, ba ngàn năm chỉ sợ không thành vấn đề.

Phong Hoàng chính là đồ tôn của Thiên Tùng Thụ Tổ, nghe đồn đạo hạnh thâm bất khả trắc, hơn nữa, hắn là người cầm quyền của Thiên Tùng Sơn hiện tại. Có thể nói, hắn ở Thạch Dược giới có được địa vị cực cao, coi như là chưởng môn của đế thống tiên môn nhìn thấy hắn cũng không dám khinh thường.

Bất quá mặc kệ ngươi lai lịch ra sao, đều khó mà kinh động Lý Thất Dạ, lúc Phong Hoàng đến, Lý Thất Dạ y nguyên bình chân như vại ngồi ở nơi đó.

Bất quá, Phong Hoàng cũng không có tự cao tự đại, coi như hắn là người cầm quyền Thiên Tùng Sơn, thời điểm tới gặp Lý Thất Dạ, hắn cũng lộ ra bình dị gần gũi, thả tư thái rất thấp.

Tựa hồ, trước khi Phong Hoàng tới gặp Lý Thất Dạ đã nghe qua một ít chuyện của Lý Thất Dạ, cho nên, ở trước mặt Lý Thất Dạ, hắn không có chút ý tứ khinh thường nào.

Phong Hoàng thấy Lý Thất Dạ, hàn huyên một phen, cuối cùng cười nói với Lý Thất Dạ:

- Nghe nói Lý công tử dược đạo vô song, không biết khi nào có thể gặp vô thượng chi thuật của Lý công tử một lần?

Lý Thất Dạ nhìn nhìn Phong Hoàng, sau đó nói ra:

- Ngươi đã chỉ mặt gọi tên muốn tới gặp ta, như vậy, chúng ta đừng vòng vo, có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi.

Phong Hoàng trầm ngâm một chút, sau đó nói ra:

- Tại hạ đến bái kiến Lý công tử, quyết không có ác ý. Chỉ là nghe nói thần linh quý quốc có động tĩnh, cho nên muốn hỏi tình hình gần đây của thần linh quý quốc một chút.

Lý Thất Dạ bình chân như vại, vẩy mí mắt một cái, nói ra:

- Nói điểm chính, đừng quanh co khách sáo.

Phong Hoàng trầm ngâm, đành phải nói ra:

- Nghe nói công tử có thể cùng thủ hộ thần linh của quý quốc câu thông, cho nên, tổ sư ta muốn cùng thần linh quý quốc giao lưu trao đổi, không biết công tử có ý nguyện này hay không?

- Lời này không phải lời ta muốn nghe được.

Lý Thất Dạ vẩy mí mắt một cái, lắc đầu nói ra:

- Xem ra chúng ta không có gì để nói, mời trở về đi. Nếu như ngươi suy nghĩ kỹ càng, liền trở lại, bất quá, ta kiên nhẫn có hạn, lúc ta còn chưa rời đi ngươi còn có cơ hội.

Phong Hoàng không khỏi ngơ ngác một chút, Lý Thất Dạ kiêu ngạo, hắn có chỗ nghe thấy, không nghĩ tới kiêu ngạo đến tình trạng như vậy, quá không hợp thói thường. Phải biết, lấy thân phận của hắn mà nói, tự mình đến bái phỏng Lý Thất Dạ đã là cho đủ thể diện. Mà bây giờ một lời bất hòa, Lý Thất Dạ vậy mà hạ lệnh trục khách, phải biết, coi như là chưởng môn đế thống tiên môn cũng không dám không cho thể diện như thế.

- Lý công tử, lần này tại hạ đến chính là có mười phần thành ý.

Coi như trong nội tâm Phong Hoàng bất mãn, nhưng hắn chung quy là đại nhân vật, còn có thể bảo trì bình thản, trầm giọng nói ra.

Lý Thất Dạ nhìn cũng chẳng muốn liếc hắn một cái, nói ra:

- Nếu như ngươi có mười phần thành ý, cứ việc nói thẳng ngươi cần gì đi, không cần cùng ta vòng vo. Trò xiếc như vậy có lẽ có thể dấu diếm được người khác, nhưng mà lừa không được ta. Nếu như ngươi không muốn nói, ta cũng không miễn cưỡng ngươi, nhưng mà đừng đến dò xét thử ta, ta kiên nhẫn có hạn.

- Lý công tử đã cho rằng như vậy, vậy ta cũng không thể tránh được, tại hạ cáo từ.

Phong Hoàng cũng là mười phần không vui chắp tay nói ra, sau khi nói xong, phất y mà đi.

Nếu đổi lại người khác, có thể sẽ tại chỗ bão nổi, bất quá mặc dù trong nội tâm Phong Hoàng bất mãn, nhưng thân là người cầm quyền Thiên Tùng Sơn, hắn vẫn duy trì phong độ rất không tệ.

Tử Yên phu nhân không khỏi sửng sốt một chút, nàng không nghĩ tới lần này song phương gặp nhau sẽ huyên náo không thoải mái như thế.

- Thiếu gia, Phong Hoàng đây là có vấn đề sao?

Tử Yên phu nhân cũng rất không minh bạch. Theo lý mà nói, theo như lời Phong Hoàng nói là không vấn đề gì, vì cái gì thiếu gia đối với hắn không chào đón như thế?

- Thiên Tùng Thụ Tổ muốn cùng Cự Trúc quốc thủ hộ thần linh chúng ta giao lưu, để cho ta làm người trung gian, truyền đạt ý tứ lẫn nhau?

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:

- Ngươi cảm thấy chuyện ma quỷ dạng này tin được sao?

Tử Yên phu nhân không khỏi ngơ ngác một chút, nói ra:

- Cái này có vấn đề sao? Thiếu gia cũng là người duy nhất có thể cùng thủ hộ thần linh câu thông.

- Cái này ngươi sai, nếu như Thiên Tùng Thụ Tổ thực tình muốn cùng Cự Trúc quốc thủ hộ thần linh câu thông, như vậy, cái này không cần người trung gian chuyển đạt, hắn hoàn toàn có thể trực tiếp truyền đạt ý nguyện cả mình.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.