Mãi Mãi Là Bao Xa

Chương 7




Nữ tử trước mắt tựa như một khỏa minh châu, coi như là bóng đêm cũng không thể che hết hào quang của nàng.

Có thể nói, nữ tử trước mắt khuynh quốc khuynh thành, bất luận là mỹ mạo hay là dáng người, đều không thể khiêu khích.

Thân hình của nàng cực kỳ xuất chúng, dù y phục rộng thùng thình, cũng nhìn ra được nàng núi non chập trùng, cao vút trong mây, sung mãn mà cứng chắc, vẻ đẹp của bộ ngực sữa có thể nói là hoàn mỹ vô cùng.

Một đôi nhũ phong to lớn như thế, coi như là dưới y phục rộng lớn, cũng có thể làm cho người buộc vòng quanh đường cong hoàn mỹ của nó.

Nữ tử eo thon nhẹ nhàng một nắm, tròn trịa mà thon dài, cặp đùi đẹp như thế lại phối hợp vóc người cao gầy của nàng, có thể nói ngạo nhân vô song.

Bên người Lý Thất Dạ không ít nữ tử, luận nữ tử vóc người đẹp cũng không ít, nhưng mà, dáng người tràn ngập dụ hoặc như thế, chỉ có Trần Bảo Kiều có thể cùng nàng so sánh.

Nhưng mà, nữ tử trước mắt cùng Trần Bảo Kiều vũ mị yêu diễm lại khác biệt, mỹ mạo, khí chất của nàng lại hoàn toàn bất đồng Trần Bảo Kiều.

Nữ tử trước mắt có một mái tóc mỹ lệ làm rung động lòng người, mái tóc này vàng óng ánh, mái tóc vàng óng ánh như thế lại phối hợp dáng người ngạo nhân vô song kia, liền tràn đầy phong tình dị vực, càng khiến người ta cảm thấy có dụ hoặc không cách nào chống cự.

Nhưng mà, cái này còn không phải địa phương hấp dẫn người nhất của nữ tử trước mắt. Địa phương hấp dẫn người nhất của nữ tử trước mắt chính là đôi mắt, đôi mắt của nữ tử trước mắt này sáng tỏ động lòng người, tựa như thần tinh, hơn nữa thanh tịnh như suối.

Dung nhan của nữ tử có thể xưng tuyệt thế vô song, mặt trái xoan, lộ ra quý khí đặc biệt, để cho người ta xem xét liền biết là xuất thân danh môn, mà trên mặt của nàng mang theo một cỗ khí tức để cho người ta không nói được, nhu hòa mà cương liệt, tựa như nhu tình cùng cương liệt nhu hợp chung một chỗ, loại khí tức này lộ ra mười phần đặc biệt, mười phần hàm súc thú vị.

- Ngươi nơi này có chỗ trốn một chút không?

Nữ tử này vội vàng nói với Lý Thất Dạ, có vẻ hơi sốt ruột.

Lý Thất Dạ ngồi dậy, cười một tiếng, tiện tay ở trên bàn bày một bộ cờ, cười nói ra:

- Đến, cùng ta đánh một ván như thế nào?

Nữ tử vốn là nóng nảy không khỏi ngơ ngác một chút, nhưng nàng thông minh tuyệt thế, lập tức ngồi xuống, ngồi ở đối diện Lý Thất Dạ. Mà lúc này, Lý Thất Dạ tiện tay một chút, nữ tử lập tức thay đổi bộ dáng, mặc dù vẫn là một nữ tử, nhưng mà quần áo dung mạo đều phát sinh biến hóa rất lớn.

Nữ tử này cũng khó lường, nàng ngồi xuống, vốn còn có chút gấp, vậy mà thoáng cái trấn định vô cùng, tay cầm quân cờ đi trước một bước.

Nhìn nữ tử trước mắt trấn định như thế, Lý Thất Dạ cũng không khỏi nở nụ cười, ung dung cầm quân cờ cùng với nàng đánh.

Mà Lý Thất Dạ cùng nữ tử vừa đánh cờ một hồi, bên ngoài truyền đến rối loạn tưng bừng, trong nháy mắt liền vọt vào một đám người. Một nhóm người này từng cái huyết khí trùng thiên, cực kỳ mạnh mẽ.

Cầm đầu là một trung niên hán tử, trung niên hán tử kia mặc dù mặc phổ thông, nhưng mà trên người lại có một cỗ khí tức mười phần dọa người, tựa như một đầu cự long ẩn núp ở trong cơ thể hắn. Coi như trung niên hán tử này muốn thu liễm khí tức của mình, nhưng mà y nguyên như sóng lớn vỗ bờ, cái này có thể nghĩ hắn cường đại cỡ nào.

Trung niên hán tử dẫn một đám người xông lại, ánh mắt quét qua, tựa như muốn xem thấu toàn bộ u cốc, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Lý Thất Dạ cùng nữ tử, bất quá ánh mắt của hắn chỉ lướt qua, không có quá mức chú ý.

- Xảy ra chuyện gì?

Lúc này, Tử Yên phu nhân trở về, nhìn thấy nhiều người ở trong cốc như vậy, không khỏi hỏi.

Lúc này, Lý Thất Dạ mới từ trong cuộc ngẩng đầu lên, đối với Tử Yên phu nhân phân phó nói:

- Tử Yên, có khách nhân đến, chào hỏi một cái, đợi ta chơi hết ván này.

Mà trung niên hán tử nhìn một chút, phát hiện không có địa phương đáng nghi gì, sau đó đối với Tử Yên phu nhân ôm quyền nói:

- Tử Yên hoàng chủ, quấy rầy rồi, cáo từ.

Nói xong, cũng không đợi Tử Yên phu nhân nói chuyện, liền vội vã dẫn người rời đi.

Rất rõ ràng, người trung niên này đặc biệt sốt ruột, cho nên đi rất nhanh, một bước cũng không lưu lại.

Tử Yên phu nhân không khỏi giật mình, đưa mắt nhìn đám người kia đi xa, nàng đi đến bên người Lý Thất Dạ, lại nhìn nữ tử cùng Lý Thất Dạ đánh cờ một chút, nhịn không được nói:

- Thiếu gia, đã xảy ra chuyện gì?

Lúc này Lý Thất Dạ ngẩng đầu lên, nở nụ cười, nhìn nữ tử trước mắt nói:

- Không có gì, chỉ bất quá có người muốn ở chỗ chúng ta tránh một chút mà thôi.

- Ha ha, ngươi thua rồi.

Lúc này, nữ tử cười lớn một tiếng, cao hứng nói ra. Quân cờ lên quân cờ rơi, lập tức đem quân cờ của Lý Thất Dạ đẩy vào tử cục, thắng được ván này.

Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua, cười cười nói:

- Khó lường, quả nhiên lợi hại, tùy tiện một quân cờ liền có thể thấy rõ, có ý tứ, có ý tứ.

Nữ tử cũng không có quá đắc ý, cười đứng lên, thời điểm nàng vừa đứng lên, dung mạo quần áo của nàng lại khôi phục. Nàng vốn là tuyệt thế vô song, khi nàng cười một tiếng, cái kia chính là khuynh quốc khuynh thành, mê đảo chúng sinh.

Tử Yên phu nhân cũng coi là đại mỹ nữ khó lường, nàng nhìn thấy tuyệt thế mỹ nữ trước mắt này, cũng không khỏi thán tán một tiếng, cùng tuyệt thế mỹ nữ trước mắt so sánh, nàng đích xác kém xa tít tắp.

Lúc này tuyệt thế mỹ nữ không khỏi nhìn nhiều Lý Thất Dạ một cái, nói ra:

- Làm sao ngươi biết trò vặt dạng này có thể lừa gạt được bọn hắn?

- Ngươi là người thông minh, hẳn là minh bạch thủ pháp đối phó người thông minh.

Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, ung dung không vội, thong dong tự tại nói.

Cặp tú mục thanh tịnh kia của tuyệt thế mỹ nữ không khỏi ngưng một cái, nói ra:

- Ếch ngồi đáy giếng, hắn như thế nào lại nghĩ ta sẽ lớn mật không coi hắn vào đâu nhàn nhã đánh cờ như thế? Dưới tình huống như vậy, hẳn là bỏ trốn mất dạng, hoặc là tìm một địa phương đặc biệt bí ẩn trốn đi mới đúng.

- Thông minh, cô gái thông minh liền để cho người ta ưa thích.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, không có quá nhiều ba động.

- Cám ơn.

Tuyệt thế mỹ nữ nở nụ cười, nụ cười của nàng thực sự nhìn rất đẹp, nàng nói ra:

- Lần này ngươi giúp ta, về sau ta sẽ báo đáp ngươi.

Lý Thất Dạ nhìn lấy tuyệt thế mỹ nữ, bình chân như vại, nói ra:

- Về sau? Về sau quá xa xưa, hiện tại báo đáp cũng được. Con người của ta đòi hỏi rất thấp, nếu như ngươi muốn lấy thân báo đáp, ta sẽ không để ý, nhiều nhất chính là ta ăn chút thiệt thòi mà thôi.

Lý Thất Dạ lời này vừa ra, ngay cả Tử Yên phu nhân cũng không còn gì để nói. Nhưng mà, nàng lại không thể không thừa nhận dạng lời nói đùa giỡn này từ trong miệng Lý Thất Dạ nói ra lại không có hạ lưu chút nào, hắn thong dong, hắn nhàn định, để cho người ta cảm thấy là tự nhiên như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.