Mạch Lộ Quy Đồ

Chương 22




Trở lại Tối Già Môn, khi họ rời đi còn đang xây dựng phòng, hiện tại đã sắp hoàn thành. Mạc Nhật giữ chặt tay Lăng Vân muốn qua bên kia, lại bị Lăng Vân gọi lại.

“Mạc Nhật, anh xem cột nhiệm vụ chưa?”

“Chưa, sao vậy?” Mạc Nhật cảm thấy kỳ quái, vừa trả lời vừa mở ra thuộc tính xem xét.Sau đó phát giác có chút vấn đề. Nhiệm vụ Tiên Ma Nhạc thế nhưng không biểu hiện kết thúc?! Nhiệm vụ Tiên Ma Nhạc vẫn là nhiệm vụ chưa hoàn thành như trước trong cột, kỳ quái chính là nội dung nhiệm vụ lại trống rỗng, không có gì biểu hiện.

“Anh cũng vậy sao?”Lăng Vân nhìn Mạc Nhật ngẩn người với bảng thuộc tính, liền mở miệng hỏi.

“Em cũng vậy? Kỳ quái, sao có thể như vậy?” Mạc Nhật nghĩ nghĩ, đem Na Á Tư đang ngủ thong thả trong túi sủng vật ra.

“Ngươi làm cái gì!” Đối với một con báo đen có huyết thống thuần khiết Ma giới mà nói, Na Á Tư thuộc loại rất yêu ngủ, rời giường thì vô cùng bực bội, đối với hành vi Mạc Nhật quấy rầy giấc ngủ của nó,cảm thấy phi thường bất mãn.

“Sao nhiệm vụ của chúng ta vẫn chưa biểu hiện kết thúc? Còn phải làm gì nữa?” Mạc Nhật mặc kệ nó tức giận, chỉ vào nhiệm vụ Tiên Ma Nhạc hỏi nó,nhưng anh đã quên Na Á Tư là sủng vật nhìn không được.

“Không kết thúc? Ta dao biết. Đừng làm phiền ta ngủ.” Nói xong lại trốn về túi sủng vật ngủ,mặc kệ Mạc Nhật gọi nó thế nào cũng không để ý. Lăng Vân thấy thế gọi Mạc Nhật.

“Xem ra Na Á Tư thật sự không biết, đừng hỏi nó. Chúng ta về trước đi, dù sao nhiệm vụ này cũng không có thời gian hạn định, sau này hẳn nói.”

“Hiện tại cũng chỉ có thể như vậy.” Mạc Nhật nhất thời cũng không có biện pháp nào khác, vì thế kéo Lăng Vân tới cửa, tính đợi Thiên Lí hỏi một chút. Về phần Liên Quyết với Phi Sa thì khỏi hỏi, cho dù họ có biết cũng sẽ không lộ ra.

Tới phòng họp được xây mới, mọi người ngồi vây quanh lại. Mạc Nhật lấy chuyện nhiệm vụ ra hỏi Thiên Lí, Thiên Lí quả nhiên cũng không biết, vì thế mọi người quyết định tạm thời đem chuyện này để qua một bên.

“Chúng ta vào game lâu như vậy, cũng chưa hảo hảo đi dạo ở nơi này. Không bằng thừa dịp hiện tại, đi xung quanh một chút.” Tra Tra Tạc mấy ngày nay một mực ‘ kiếm khách ’, sắp bị phiền chết, vì thế giống mọi người đề nghị ra ngoài chơi, còn lôi cả Lạc Hải xuống nước: “Lạc Hải vào game cũng chưa hảo hảo chơi đùa? Không muốn chơi sao?”

Thấy vẻ mặt đáng thương của Tra Tra tạc, Lạc Hải đương nhiên không đành lòng nói không.Mấy người khác cũng biểt đề nghị của Tra Tra Tạc không tồi. Mọi người là tới chơi game, chứ không pảhi bị game chơi, nếu bây giờ đã thành lập môn phái, mà chuyện kiến thành không phải một sớm một chiều thì hoàn thành, không bằng hảo hảo đi chung quanh chơi một chút, thuận tiện luyện c6áp cũng được.

“Cũng được,vậy thì thuận tiện đi tìm Kim Chi Huyễn Các.” Phi Sa đề nghị.

“Kim Chi Huyễn Các, ân. Nó rất tốt.” Là một nơi hẹn hò rất tốt. Mạc Nhật và Liên Quyết đồng thời nở nụ cười trong lòng.

“Chúng ta có cần chuẩn bị chút gì không?Xem chừng có đoạn thời gian không trở lại.” Vân Hải hỏi mọi người.

“Phải đem rất nhiều thứ.Đồ để ăn,để ở......” Việc này tuy không phân công rõ ràng, nhưng mọi người từ trước đến nay đều giao cho Thiên Lí với Lăng Vân, vì thế hai người số khổ bị phân công đi mua thức ăn, Mạc Nhật nghĩ muốn đi cùng,nhưng lại bị Lăng Vân cấm.Bởi vì mọi người cười họ không thể xa rời, Mạc Nhật không thấy gì, nhưng Lăng Vân lại cảm thấy mắc cỡ vô cùng. Cuối cùng Vân Hải Thiên Lí và Lăng Vân ba người cùng xuất phát, nguyên nhân Vân Hải đi, là vì mọi người không muốn ăn lương khô khó nuốt khi dã ngoại, mà nhất trí quyết định bảo Vân Hải đi mua chút vật liệu đồ dùng và nấu nướng, đến lúc đó hảo nấu cơm, Thiên Lí và Lăng Vân chưa xuống bếp qua, cho dù trong game cũng mua không được, đành phải phiền Môn Chủ đi thôi.

“Choáng, nhiều người ghê a.” Lăng Vân vừa đi vừa oán giận.Trong Ngũ Hành không cho phép tùy bày bán vật phẩm, bình thường nếu người chơi muốn bán hay đổi gì, chỉ có thể tự mình mở cửa hàng, khi mình mở cửa hàng, trang trí cửa hàng mặt tiền cần rất nhiều tinh lực, cho nên tất cả mọi người đều thông qua NPC chuyển mại, nhưng ngày mười lăm đầu mỗi tháng ( thời gian game), ở thành trấn lớn sẽ có mít tinh, mọi người có thể ở đây hai ngày, cái gì sắp bán thì bày ra, hơn nữa phía cửa hàng chính phủ cũng sẽ thúc đẩy hoạt động tiêu thụ, cho nên hai ngày mỗi tháng này, người đặc biệt nhiều. Hôm nay chính là ngày đầu, tuy họ chỉ tới mua vật phẩm, nhưng thấy nhiều người vậy, Lăng Vân vẫn thấy chóng mặt.

“Thiên Lí, đại ca,đừng đi lạc luôn nha.” Lăng Vân quay lại bảo hai người đằng sau, lại phát hiện đại ca mình đang bảo vệ Thiên Lí, không cho người khác dồn đi. Có vấn đề nga. Lăng Vân trong lòng nghĩ như vậy, ngoài miệng lại không nói gì.

“Chúng ta đi trước sao?” Vân Hải cũng chán ghét nơi nhiều người,nhưng vì hàng hóa tiện lợi nên đành phải nhịn.

“Chúng ta trực tiếp tới Dược Điếm cùng Thực Tài (nguyên liệu nấu ăn) Điếm là được rồi, người chơi bày ra phần lớn là trang bị, chúng ta trước mắt cũng không cần.” Thiên Lí lúc trước bình thường rất ít ra khỏi nhà, đối với đám người rất không thích ứng, hiện tại cảm thấy phi thường khó chịu, khẩn cấp nghĩ muốn rời đi.”Thực xin lỗi, sớm biết nhiều người vậy, tôi sẽ không đề nghị đi vào hôm nay.” Đối với Vân Hải và Lăng Vân cùng tới với y, y thấy có chút ngượng ngùng.

“Không quan hệ a, em chưa đi chợ qua, hôm nay vừa lúc nếm thử một chút.” Lăng Vân nghe được lời y liền quay đầu lại trừng y.

“Không nên chuyện gì cũng nghĩ đều do mình.” Vân Hải cố ý làm giọng nói của mình trở nên hung ác, hắn không thích nhìn bộ dáng tự trách của y.

“Rốt cục tới rồi, đại ca anh với Thiên Lí đi mua nguyên liệu nấu ăn trước đi, em lấy dược xong sẽ qua hội hợp với mấy anh.” Khi nói chuyện, bọn họ đã tới Dược Điếm, bên cạnh cách đó không xa chính là Thực Tài Điếm.

“Em có biếy phải mua gì không?” Ngàn dậm hỏi.

“Biết, yên tâm đi.Anh không phải đã liệt kê ra cho em rồi sao?” Lăng Vân vừa nói, vừa lợi dụng dáng người khéo léo của mình, mở một cái khe liền chui vào, Thiên Lí và Vân Hải thấy cậu đã vào điếm, cũng không nói gì nữa, hai người đi qua Thực Tài Điếm bên kia.

Vào Thực Tài Điếm, hai người mới nhẹ nhàng thở ra, bởi vì mọi người phần lớn đều trở về tửu lâu hay mua thành phẩm, người tự mình làm cũng không nhiều, cho nên người trong Thực Tài Điếm ít hơn so với bên ngoài.

......

Đột nhiên một trận trầm mặc tới, là bởi vì họ rốt cục cũng phát hiện mình đang nắm tay đối phương, Thiên Lí cảm thấy ngượng ngùng, vội vàng tìm cớ đi qua một bên. Vân Hải nhìn bóng dáng Thiên Lí, cười cười,tới bên hàng chọn lựa gì đó. Kỳ thật đã quyến định rồi, chẳng qua là cũng không gấp gáp gì.

Đợi Vân Hải sau khi lấy đồ vật và thanh toán xong,Lăng Vân đi mua dược lúc nãy cũng phấn chấn đi vào.

“Trời ạ,Dược Điếm chen chết em.Chỗ đó có giảm giá, nhiều người vô cùng, em sắp chết.” Lăng Vân oán giận,không chú ý tới không khí tràn ngập quái dị của đại ca nhà mình và Thiên Lí.”Vân Hải,anh lấy xong vật phẩm rồi sao?”

“Ân, chúng ta đi thôi.”Vân Hải lúc tới lúc về giống nhau, chủ động nắm tay Thiên Lí.Lăng Vân đi theo sau hai người họ, vừa cười trộm, vừa nghĩ nên tuyên truyền với nhị ca như thế nào,đại ca mình cũng động phàm tâm.

—— • ——

Chờ ba người trở lại môn, thì tất cả mọi người đã đợi xuất phát lâu rồi.Thấy bọn họ ba người vừa xuất hiện, lập tức chạy qua, Mạc Nhật là người chạy nhanh nhất.Chạy đến bên cạnh Lăng Vân liền ôm cậu hỏi han,người không biết còn tưởng họ cách xa lâu rồi. May mắn Lăng Vân không nháo cùng với anh, mà là đem dược thủy trong túi Càn Khôn chia cho mọi người, bao phục của những người khác cũng có thêm khoảng không, ngoại trừ dược thủy và mấy vật khác thì toàn bộ đều giao cho Lăng Vân cất, miễn cho đến lúc đó không bỏ bao phục xuống được. Tiếp theo mọi người liền —— logout.

Kỳ thật cũng không phải là chơi nhiều quá nên logout, chính là Kim Chi Huyễn Các ở Tiên giới, mà muốn tới Tiên giới chỉ có thể thông qua chỗ Thiên Mã Phường ở trung tâm Kì Lân Thành thuê một con Thiên Mã,hôm nay chen chúc như thế thì đi cũng không phải là một ý hay. Huống chi Lăng Vân sau khi trở về liền miêu tả đám đông khủng bố vừa trải qua sinh động y như thật, mọi người cũng không muốn lại gần náo nhiệt. Vì thế tập thể logout, nghỉ ngơi một hơi, sau đó chờ chờ mít tinh qua liền xuất phát.

Hôm sau login, Vân Hải trước tiên là đề nghị Liên Quyết, thông báo cho cả môn phái, nội dung cũng là cảm ơn mọi người đã gia nhập Tối Già Môn, hy vọng mọi người cùng vui vẻ chơi game. Lấy lời nói của Liên Quyết, nếu đã kêu gọi mọi người vào thì chung quy cũng không thể mặc kệ.Nên nói hai câu lời hay ý đẹp. Quả nhiên là thương nhân, hồ ly a, khó trách Phi Sa thông minh như vậy lại luôn hạ phong, tâm cơ không thâm bằng người nào đó a.Sau khi làm xong, một hàng tám người đầu tiên là đi vào hành lang ngựa của Lăng Tiêu Thành, tìm hai cái xe ngựa đến Kì Lân Thành. Ước chừng khoảng 1 tiếng, lúc mọi người sắp điên phải gọi cứu mạng,thì rút cuộc cũng tới Kì Lân Thành. Vì thế bọn họ xuống xe ở cửa thành,tự vào.

Sau khi vào Thiên Mã Phường ở trung tâm thành, phát người muốn đi Tiên giới quả thật không ít, tuy rằng giá cả 10 kim tệ không tiện nghi, nhưng cảnh sắc Tiên giới đẹp, cũng là nơi tốt cho nhiều GG phao MM, hơn nữa một con Thiên Mã có thể cho hai người, cho nên phần lớn đi đều có đôi có cặp. Thật vất vả sắp xếp, bọn họ hai hai ngồi trên Thiên Mã.Liên Quyết với Phi Sa, Mạc Nhật với Lăng Vân, Tra Tra Tạc với Lạc Hải, cuối cùng lên ngựa chính là Thiên Lí với Vân Hải. Hôm nay ngựa xinh đẹp vô cùng, hình thể so với ngựa thường lớn hơn chút, cả vật thể tuyết trắng, một đôi cánh màu trắng, trán có sừng trắng, nhưng ở dưới ánh mặt trời chiếu rọi sẽ phát ra bảy sắc màu.

Liên Quyết, Mạc Nhật, Tra Tra Tạc và Vân Hải đều ngồi phía sau ngực, không giống như trước,có thể tự nhiên hoàn trụ người phía trước.Đầu tiên là Phia Sa và Liên Quyết là hai người tự nhiên nhất, bọn họ là sớm nhất xác định và tuyên bố quan hệ, cho nên bây giờ quả thực giống đôi lão phu thể, nửa điểm cũng không cảm thấy không ổn.Theo sau là Lăng Vân với Mạc Nhật, tuy người phía trước cảm thấy ngượng ngùng, nhưng trong lòng thật ra cũng rất…, hắc hắc.Tra Tra Tạc với Lạc Hải đều là người đơn thuần, Lạc Hải tuy cảm thấy bị con trai ôm vậy có chút không ổn, nhưng cũng không có ý tưởng quá lớn, mà Tra Tra Tạc lại cảm thấy tự nhiên, nhưng theo lời của nó, chỗ nhỏ như vậy, không ôm trụ người phía trước thì ngã sao giờ? Ngược lại,cảm thấy xấu hổ nhất chính là Thiên Lí.Cảm giác của mình đối với Vân Hải ít nhiều gì thì trong lòng cũng đã biết, cũng thấy Vân Hải có chút thích mình, nhưng lại đoán không ra loại thích này tới trình độ nào, sợ hắn đối đãi với mình như đệ đệ, tựa như Phi Sa với Lăng Vân vậy, cho nên không dám thừa nhận, sợ là mình hiểu lầm, đến lúc đó ngay cả bạn bè cũng không thể làm, mà cùng lúc mình được cánh tay ấm áp này hoàn trụ, có loại cảm giác được trân trọng, cho nên lại âm thầm cao hứng, vì toàn bộ đầu đều rối loạn, nên y cũng không biết khi mình cười là một biểu tình quái dị, đã sớm bị Vân Hải thu vào đáy mắt.

“Rất được đi.” Vân Hải chỉ xung quanh hỏi người trong lòng.

“A?” Thiên Lí từ lúc bay lên đến giờ đều suy nghĩ miên man, cho nên cũng không chú ý cảnh sắc xung quanh, nghe Vân Hải nói thế, nhìn lại bốn phía, vừa nhìn liền bị hấp dẫn.”Thật sự rất đẹp a.”

Kỳ thật bốn phía ngoại trừ mây, chính là sương mù, gần như nhìn không thấy gì khác, hưng cảm giác mông mông lung lung đối với tác giả Thiên Lí vô cùng chú trọng ý cảnh mà nói, là đẹp không sao tả xiết.

“Giống như thật sự thành tiên vậy.” Thiên Lí quay đầu lại, nhe răng cười với Vân Hải.

“Đúng vậy.” Vân Hải trả về một nụ cười ôn nhu: “Lạnh không?” Hơn Nhân giới, trên tầng mây tuy không có gió, nhưng độ ấm thấp hơn nhiều, cho nên lúc ngựa lên trời, mỗi người đều được phát cho một cái áo choàng rất dày.Nhưng Vân Hải vẫn như trước lo lắng cho thân thể không tốt của Thiên Lí có lạnh hay không.

“Không a,em thấy rất thoải mái.” Nhưng để làm cho ai đó yên tâm,Thiên Lí vẫn quấn áo choàng trên người.”Kỳ thật đây là trò chơi a,lạnh chút cũng không sao.” (Ellie: để anh – em cho nó tình cảm xíu nhen mn~)

“Không phải nói là độ chân thật 100% sao, vạn nhất cảm mạo thì làm sao đây. Nếu em ở trong game cảm mạo thì sẽ rất mất mặt đó.” Vân Hải cười cười nói.

“Sao có thể thế chứ.” Thiên Lí nghe xong lời nói của Vân Hải, bật cười.Nhưng y phát hiện mình đã không còn xấu hổ, thậm chí còn vô cùng hưởng thụ giai đoạn này, thật hy vọng không đến mức cuối cùng.

Nhưng mơ vẫn chỉ là mơ, họ ngày càng vào sâu Tiên giới, đại môn Tiên giới dần rõ ràng hơn,Thiên Lí và Vân Hải là người đến cuối cùng.

“Hai người tới đây.” Lạc Hải gật đầu với Vân Hải.

“Tra Tra Tạc đâu?” Vân Hải nhìn nhìn, những người khác đều ở đây, ngoại trừ Tra Tra Tạc.

“À, bên kia.” Lạc Hải chỉ chỉ phía trước. Liền thấy Tra Tra Tạc ở trên nhìn xuống dưới.

“OK, người đều đông đủ, chúng ta liền vào đi thôi.Liên Quyết bước tới,bọn Vân Hải cũng đã đến rồi, liền nói. Kết quả bị Phi Sa hung hăng dậm một cước

“Môn chủ chưa mở miệng, anh dài dòng cái gì.” Xem ra vừa nãy Liên Quyết đã chọc Phi Sa tức giận,cho nên hiện tại y nơi nơi đầu châm chọc.

“Nếu như vậy, liền vào thôi.” Vân Hải không biết đôi vợ chồng son họ nháo cái gì không được tự nhiên, nhưng vẫn mở miên giải vây cho Liên Quyết.

“Tôi đi kêu Tra Tra Tạc về.” Lạc Hại chạy tới phía Tra Tra Tạc. Chỉ chốc lát liền trở lại,nhưng lại bị Tra Tra Tạc hưng phấn tha về.

“Tiên giới thật sự rất đẹp a. Nơi nơi đều có thể thấy mây.Em muốn làm thần tiên a.” Nói xong vừa vội vội vàng kéo Lạc Hải vào trong đại môn Tiên giới.

Nói là đại môn, kỳ thật chỉ là hai cây cột lớn, không biết để ở đâu, cũng không biết cao bao nhiêu, cứ đứng sừng sững như vậy.

“A, đúng rồi, Tra Tra Tạc từ từ.” Mọi người đang muốn đi, Lăng Vân đột nhiên nớ tới cái gì đó, gọi Tra Tra Tạc.

“Di? Làm sao vậy?” Tra Tra Tạc quay đầu nhìn Lăng Vân.

“Cho cậu.” Lăng Vân từ bao phục lấy ra một viên châu, chính là Hỏa Chi Châu lấy được trong sơn cốc.”Ngày hôm qua muốn đưa cho cậu rồi, kết quả là quên mất.”

“A? Là Ngũ Hành Châu? Cho tớ sao?” Tra Tra Tạc cầm viên châu hưng phấn nói. “Nhưng những người khác cũng có thuộc tính hỏa a, cấp cũng cao hơn tớ.”

“Chúng ta đã thương lượng,cho cậu vẫn thích hợp hơn.Nó có thể tăng mạnh ngọn lửa ma pháp.” Phi Sa nói.

“Vậy thì tôi đây sẽ nhận.” Dù sao cũng là người một nhà không cần khách khí làm chi, Tra Tra Tạc vui vẻ nói với Lạc Hải: “Lạc Hải,sau này em sẽ bảo vệ anh thật tốt.Em sẽ mạnh hơn.” Lạc Hải chỉ cười cười với nó, không nói tiếng nào.Chỉ có Mạc Nhật kỳ lạ nói lên tiếng ‘ a ~~~’.

Sau đó mọi người đi vào Tiên giới, qua đại môn, mới phát hiện nguyên lai người đến Tiên giới rất nhiều, xem ra lộ phí 10 kim tệ cũng không phải là quá quý.Mạc Nhật đi vài bước liền cảm thấy không khỏe mãnh liệt vô cùng, anh không muốn nói cho mọi người, nghĩ lát nữa sẽ tốt hơn, không nghĩ tới cảm giác khổ sở càng ngày càng đậm,ngay cả đường cũng bước không nỗi, thân đông lại, gục xuống. Lăng Vân cách anh gần nhất không giữ chặt lại, trơ mắt nhìn anh ngã trên mặt đất......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.