Mặc Sắc Nhiễm Hoa

Chương 63: “Anh hơi mệt”.




Cái chết của Vương Trùng Dương thực sự rất khó giải thích, Vương Trùng Dương chết khi đang ở đỉnh cao của nhân sinh, chưa kể chính bản thân Vương Trùng Dương còn có tiền sử gia chết một lần.

Thiên hạ thực sự vẫn có vài người tin Vương Trùng Dương còn sống nhưng mà trong đó không bao gồm Thất Tử bởi Thất Tử là người ở gần Vương Trùng Dương nhất, Thất Tử là những người hy vọng Vương Trùng Dương sống nhất nhưng cũng là những người tin tưởng việc Vương Trùng Dương chết nhất.

Đáng lẽ câu chuyện của Dương Quá cùng Vô Song bịa ra rất khó thuyết phục người phái Toàn Chân nhưng mà cách đây một tháng chính Kim Luân Pháp Vương đã đến Toàn Chân Giáo náo loạn một hồi, Khưu Xử Cơ đương nhiên là người rõ nhất mục đích của Kim Luân.

Kim Luân thân là mông cổ Quốc Sư, nào có khả năng đến cả thông tin tổ sư Vương Trùng Dương đã chết vài chục năm cũng không nắm rõ?, nhất định phải có huyền cơ trong việc này, nay lại nghe Dương Quá nói thì đám người Toàn Chân Giáo không tin tưởng mới là lạ.

Đương nhiên quan trọng nhất là một kiếm của Dương Quá, kiếm này đám người Thất Tử sao không nhận ra?, dù sao bọn họ đi theo sư phụ sớm nhất.

Cái chết của sư phụ quá bất ngờ cũng quá đột ngột, đến cả tuyệt học Trùng Dương Thất Tinh Kiếm chí cao vô thượng cũng không truyền lại cho đám đệ tử.

Đám đệ tử mà còn không học được một chiêu nửa thức nào trong Trùng Dương Thất Tinh Kiếm thì người ngoài càng không thể biết, tức là người duy nhất có thể dạy cho Dương Quá chỉ có thể là Vương Trùng Dương.

Cách giải thích hợp lý nhất cho việc này có lẽ giống với năm đó, tổ sư Vương Trùng Dương lại giả chế như khi đối phó Tây Độc nhưng mà tổ sư giả chết làm gì thì đám Thất Tử nghĩ mãi không rõ.

Mã Ngọc lại nhìn Dương Quá, lúc này thân phận của Dương Quá bỗng thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Bất kể thế nào Dương Quá cũng được chân truyền của tổ sư Vương Trùng Dương trong khi theo lời Dương Quá thì Triệu Chi Kính căn bản chưa từng dạy qua Dương Quá võ công, điều này đồng nghĩa với việc Dương Quá chỉ có một vi sư phụ là tổ sư khai phái Vương Trùng Dương.

Dương Quá sẽ từ đệ tử đời thứ tư của Toàn Chân Giáo thăng thành đệ tử đời thứ hai đồng thời Dương Quá cũng sẽ cao hơn Triệu Chi Kính một bối phận, như vậy việc Dương Quá mạt sát Triệu Chi Kính trái lại hợp tình hợp lý, chính đám người Toàn Chân Thất Tử mỗi khi gặp Chu Bá Thông đều bị Lão Ngoan Đồng mắng như tát nước vào mặt, nào dám phản kháng câu nào?.

Lôi Vương Trùng Dương ra, Dương Quá không chỉ bối phận tăng cao mà toàn bộ tội trạng hay cách hành xử đều không tính.

Đám người Thất Tử sống với nhau bao nhiêu năm, giao tiếp thật ra cũng chỉ cần ánh mắt, năm người nhìn nhau cộng đồng gật đầu, ngụ ý tin tưởng.

Mã Ngọc sau khi thấy bốn người kia gật đầu, lại hiền hòa nói.

"Dương Quá... vậy vị cao nhân kia giờ ở đâu?, vị cao nhân kia còn nói gì với ngươi không? ".

Mã Ngọc là đại đệ tử của Vương Trùng Dương, đi theo Vương Trùng Dương sớm nhất cũng hiểu Vương Trùng Dương nhất, sư phụ của mình không muốn lộ thân phận nhưng vẫn cứ dạy cho Dương Quá một kiếm trong Trùng Dương Thất Tinh Kiếm, việc này tất có huyền cơ.

Dương Quá nghe Mã Ngọc hỏi liền ngập ngừng.

Dương Quá cùng Vô Song đã bàn tốt, theo kịch bản thì Dương Quá nói là "cao nhân theo gió mà đi" về phần căn dặn gì hay không thì Dương Quá sẽ nói là "cao nhân không để lại lời gì ".

Đáng lẽ Dương Quá đã theo phải theo kịch bản đến cùng nhưng Dương Quá vốn là một đứa trẻ cực kỳ thông minh xen lẫn tinh quái, Dương Quá biết theo kịch bản kia mình sẽ có được đại địa vị ở Toàn Chân Giáo, ăn no mặc sướng nhưng mà Dương Quá quan tâm mấy cái này làm khỉ gì?.

Dương Quá lúc này chỉ muốn ở bên Cơ tỷ tỷ, cho dù suốt ngày ăn cơm hẩm cháo hoa Dương Quá cũng nguyện ý, thế là Dương Quá lập tức nói.

"Bẩm chưởng môn, vị cao nhân kia theo gió mà đi, Dương Quá thực sự không rõ người đi đâu nhưng người trước khi đi nói với Dương Quá hai điều ".

"Thứ nhất... không thể mang việc gặp người nói ra ngoài... trừ khi là đám người Toàn Chân Thất Tử hỏi tới, thứ hai chính là... người để ta tới Toàn Chân Cấm Địa ".

Dương Quá vừa nói xong, ánh mắt Khưu Xử Cơ mở lớn sau đó trong lòng liền bật thốt ra hai chữ "quả nhiên ".

Mã Ngọc nghe hết lời Dương Quá nói, Dương Quá năm nay mới 13 tuổi, Mã Ngọc căn bản sẽ không nghĩ Dương Quá nói dối, chưa kể có quá nhiều bằng chứng cho câu chuyện của Dương Quá, thế là Mã Ngọc hướng về Dương Quá khẽ nói.

"Dương Quá, ngươi ra ngoài trước đi, khoảng nửa tiếng đồng hồ nữa liền quay lại, chúng ta cần bàn bạc một chút ".

Dương Quá cũng đã làm hết sức, đến đâu hay đến đó, cho dù sau này Mã Ngọc không cho Dương Quá tiến vào Toàn Chân Cấm Địa bản thân Dương Quá cũng sẽ dùng hết cách lẻn vào, sẽ không có gì ngăn được Dương Quá đến tìm Cơ tỷ tỷ.

Dương Quá rời đi, năm người trong phòng mới nhìn về phía nhau, Mã Ngọc là người chủ trì vì vậy ông lên tiếng trước.

"Mọi người nghĩ... vị cao nhân kia có phải là sư phụ không? ".

Mã Ngọc vừa dứt lời, Tôn Bất Nhị liền lên tiếng.

"Đại ca, Bất Nhị nghĩ người này quả thực là sư phụ, không phải sư phụ còn có thể là ai nữa?, thiên hạ làm gì có ai biết Trùng Dương Thất Tinh Kiếm của sư phụ? ".

Vương Xử Nhất ở một bên cũng nói.

"Cái này đệ cũng đồng ý, không phải sư phụ thì đệ rất khó nghĩ ra có ai hiểu rõ từng yếu điểm của Toàn Chân Kiếm Pháp đồng thời phá giải Toàn Chân Kiếm Pháp dễ thế ".

Khưu Xử Huyền ở một bên tiếp lời.

"Lúc nãy tiểu Dương Quá có nói... sư phụ lão nhân gia không muốn tiểu Dương Quá mang việc gặp người nói ra ngoài trừ khi chúng ta hỏi, đây chính là lão nhân gia nhắc khéo chúng ta, thêm vào việc Kim Luân Pháp Vương lần trước thì đệ càng chắc chắn sư phụ còn sống ".

Người cuối cùng ở đây là Khưu Xử Cơ, Khưu Xử Cơ nghĩ nghĩ một chút rồi nói.

"Lần đó ở Cổ Mộ xuất hiện một vị Nữ Đế thần bí, có lẽ sự xuất hiện của người này làm kinh động lão gia khiến lão nhân gia bắt buộc phải xuất thế sắp xếp một chút ".

"Thời điểm thật sự quá trùng hợp hơn nữa lão nhân gia nói để Dương Quá đến Toàn Chân Cấm Địa chỉ sợ cũng là cách để đối phó với vị Nữ Đế kia, theo đệ thấy chúng ta chi bằng nghe lời lão nhân gia đưa tiểu Dương Quá tới Cổ Mộ, ở đó lão nhân gia tự có sắp xếp".

Mã Ngọc nghe cả bốn người nói liền gật đầu, ý kiến của bốn người cũng giống ý kiến của Mã Ngọc vì vậy Mã Ngọc lại hỏi.

"Vậy bao giờ nên đưa Dương Quá tới Cổ Mộ đây?, theo huynh thấy việc Dương Quá hôm nay gây ra rất lớn, nếu không làm thích hợp thì Dương Quá sau này cũng khó sống ở Toàn Chân Giáo ta, chi bằng ngay chiều nay đưa Dương Quá tới Cổ Mộ? ".

Cả bốn người còn lại nhìn nhau sau đó gật đầu, nếu việc của Vương Trùng Dương không thể nói ra tức là Dương Quá rất khó thoát cái danh khi nhục trưởng bối, chi bằng đưa Dương Quá tới Cổ Mộ ngay trong ngày rồi nó với các đệ tử khác là khu trục Dương Quá, cách này vừa có thể che đi sự tồn tại của sư phụ, vừa có thể thực hiện sắp xếp của sư phụ, quả là vẹn toạn cả đôi đường.

........

Rất hiển nhiên, đến chiều ngày hôm đó, Dương Quá được Khưu Xử Cơ dẫn đến trước Cổ Mộ, có điều Khưu Xử Cơ cũng không dám đi lại quá gần, đến khi cách Cổ Mộ hơn trăm mét đã dừng lại, bàn tay nhẹ vỗ vào vai Dương Quá.

"Quá nhi ... vị tiền bối kia nói đưa ngươi tới Cấm Địa Toàn Chân chính là muốn đưa ngươi tới đây... nơi đây thật ra là lãnh địa của một môn phái khác gọi là Cổ Mộ Phái, đây không phải phái Toàn Chân nên ta chỉ có thể đưa ngươi tới đây, mọi việc còn lại phải xem ngươi rồi ".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.