Mặc Dao Độc Phi!

Chương 20




Simba ăn hết miếng sườn lớn, vậy mà còn không có đã, mon men nhìn vào bên trong lều trại bộ lạc Đá Lớn.

“ Simba thủ lĩnh! Thịt bọn ta hết rồi! các ngươi muốn ăn! Thì đi săn về đây, ta làm thức ăn cho!” Minh Vũ cười cười nhìn về mấy tên đằng sau.

Nghe thế bọn chúng cũng không có đợi lệnh Simba mà một mực mang theo vũ khí chạy vào rừng, đồng thời kéo theo không ít đồng bọn. lúc này chỉ còn Simba cùng Minh Vũ mà thôi.

“ Vũ thủ lĩnh! Cái này ta muốn!” Simba có chút gấp.

“ Simba thủ lĩnh cái chảo này thì rẻ hơn nồi một chút!” Minh Vũ cười tà.

“ tốt! cho ta 10 cái!” Simba giơ hai bàn tay lên.

“ Simba thủ lĩnh, muốn làm đồ ăn chiên ngoài chảo ra, còn phải dùng thứ này!” Minh Vũ giơ cái bình dầu lên.

“ cái này là gì?”

“ cái này bộ lạc ta gọi là dầu!” Minh Vũ đổ một ít dầu lên tay Simba, để cho hắn cảm nhận được.

“ dầu! cái này lấy ở đâu?”

“ cái này rất khó làm, bộ lạc ta chỉ có hơn 10 bình thế này thôi. Cái này được làm từ một loại hạt đến từ vùng đồng cỏ!” Minh Vũ giải thích.

“ vùng đồng cỏ, không thể nào, bộ lạc các ngươi không đi được vùng đồng cỏ!” Simba không tin.

“ cái này là bộ lạc Báo Đen mang tới, ta chưa đi vùng đồng cỏ bao giờ!” Minh Vũ cười cười vô tội.

“quả thật cái danh hư ảo bộ lạc ăn thịt người xài tốt ghê!” Minh Vũ thầm nghĩ.

“ cái này! Giá bao nhiêu! Ta muốn!”

“ cài này à! 1 bình này 20 tấm da thú!” Minh Vũ há miệng thật lớn, ít khi ăn mỗi khi ăn là phải ăn cho thậ lớn. hắn không có tin là mấy người nguyên thủy này có thể cưỡng lại thức ăn ngon.

“ Phụt!” Simba nghe cái gì này liền phun một cái muốn nổi sùng với cái tên thủ lĩnh khốn kiếp này.

“ không muốn! giá quá đắt, ta không đổi được! bộ lạc ta ăn không đủ, không đổi được!”

“ không được thì thôi, bọn ta dùng cũng không đủ.!” Minh Vũ không có kỳ kèo với Simba. Dầu là thứ độc quyền, mấy tên ngốc này không thể làm ra, tuy mỡ heo có công dụng như dầu, nhưng bọn họ đa phần là sẽ ăn hết hoặc là bị tiêu cháy trong quá trình nướng.

“ngươi không muốn muối, ta sẽ đổi cho ngươi thật nhiều muối!” Simba muốn thya đổi phương thức, hắn không tin là muối sẽ không hấp dẫn Minh Vũ.

“ không! Muối ngươi xấu, không tốt, muối bộ lạc Báo Đen tốt hơn!” Minh Vũ không cho là đúng liền lắc đầu nguầy nguậy. rồi chìa một một chút muối tinh.

Những hạt muối trắng toát, mang theo đó mà một chút hạt ố vàng, nhưng không có ảnh hưởng tới hương vị muối, rất mặn, rất thanh không tạp chất.

Simba liền lấy một ít nếm thử sau đó hắn trợn đôi mắt thật lớn.

“ đây là muối báo đen bộ lạc mang tới!”

“ đúng! Muối rất tốt!” Minh Vũ bồi thêm vài phát vào lòng tin của Simba.

Simba không có nói gì nữa, nhưng đó hắn lại nhìn về cái chảo cùng một ít dầu trong đó nói.

“ ngươi cho ta cái chảo này đi! Bọn ta rất thích!”

Minh Vũ cau mày, chảo thì không có đáng giá, nhưng cái thái độ ăn cướp của tên kia hắn không có ưa chút nào. Nhưng coi như đây là của bố thí, à không quảng cáo. Hắn có phần tin rất lớn là âm mưu của mình sẽ thực hiện được.

Thế là Minh Vũ lộ ra cái một mặt đau khổ tiễn đưa Simba cùng một cái chảo với một ít dầu, xem như là của đi thay người.

Simba vừa khuất bóng, Minh Vũ hét thật lớn làm cho Orc đang ngủ cùng Melly đang ăn vụng cũng giật mình chạy ra ngoài.

“ Klu! Ngươi đâu! Cút ra đây cho ta!”

Klu đang chải lông cho bé cưng ngay lập tức ngã ngoài xuống đất, mặt xanh như tàu lá chuối.

“ xong! Xong! Xong hết rồi! lần này phải nhịn mấy ngày rồi!” Klu khóc không ra nước mắt. chỉ tội cho cái bụng khốn khổ của hắn.

Klu bước tới gần Minh Vũ, giống như là một đứa bé mắc phải lỗi lầm thật lớn, mặt cuối gằm xuống đất, mắt nhìn mũi chân, móng chân nhìn mặt hắn.

Nội tâm Minh Vũ phì cười, nhưng cố làm ra bộ mặt trang nghiêm trầm giọng hỏi

“ Klu! Ngươi tốt lắm, điều ta dặn ngươi quên!”



“ không có! Thủ lĩnh, ta nhớ rất kỹ, lood chết không có liên quan tới bộ lạc, bộ lạc ta không có muối! ta nói rất rõ ràng à!” Klu nhanh chóng giải thích.

“ vậy Simba hỏi gì với ngươi!”

“ Simba hỏi mùa đông có nhìn thấy Lood không!”

“ ngươi trả lời làm sao?”

“ ta nói, suốt mùa động bọn ta không có gặp lood, Lood như thế nào ta không biết!” Klu rất là thành thật kể lại.

Quả thực đúng như Klu nói, hắn không hề nhắc đến việc Lood bị bộ lạc giết, nhưng cách giải thích của hắn thì không khác gì lạy ông tôi ở bụi này, Lood không do tôi giết nhưng có liên quan tới bộ lạc Đá Lớn.

Minh Vũ vỗ một cái mạnh lên trán, che luôn cả hia con mắt. khổ không thể nói thành tiếng.

“ ngu! Ngu không thể tả được à!”

Klu hai bàn tay thô ráp không ngừng vò xát vào nhau, giống như là đang chuẫn bị lỉnh án vậy.

“ Klu! Ta có nhiệm này quan trọng cần ngươi làm!”

“ hả! không có bị phạt!” Klu mừng rở, hai mắt sáng trưng nhìn Minh Vũ.

“ phạt ngươi cũng không có ít lợi gì, chỉ cần ngươi làm tốt nhiệm vụ này, ta sẽ thưởng!” Minh Vũ gian manh cười ta.

“ tốt! tốt! săn con gì, giết con gì! Ta nhất định hoàn thành!” Klu vỗ ngực.

“ không phải đi giết, mà đi cho mấy người bộ lạc Đá ăn! Lại đây!” Minh Vũ xì xầm to nhỏ gì với Klu, vậy mà mắt Klu lúc này, đầu tiên là xanh mét, sau đó có chút tái, nhưng rồi lại vui tươi thích thú. Nhanh chóng cùng 2 3 tên tân binh thợ săn vào rừng săn thú.

Lúc này chỉ còn lại Minh Vù cùng Exp và Melly tại bếp lửa.

“ Exp cho ta ít thức ăn!” Minh Vũ nhẹ nhàng phân phó rồi, tiếp tục công việc ngày hôm qua hắn bỏ dỡ. chế tạo xà phòng.

Mỡ heo sau khi được sơ chế qua ( vớt tóp mỡ, pha muối) lúc này đã có một màu trắng ngà rất là mịm màng. Còn kế bên mà một nồi nước to đã được cô đặc 10 lít nước còn lại 2 lít nước.

Hắn không có biết nồng độ PH trong nước tro có giá trị là bao nhiêu, cho nên hắn không có dám một lần mà sử dụng hết toàn bộ số mỡ kia. Mỡ rất quý, ngay cả nấu thức ăn hắn cũng không có dùng mỡ để nấu.

Minh vũ một lần nữa nung mỡ trên chảo dầu, rồi mới cho vào lần lượt 5 chiếc hủ khác nhau. Phân biệt là lượng nước trong bên trong.

Hũ đầu tiên có tỷ lệ 0.2 nước tro 1 mỡ, hủ tiếp theo là 0.5: 1m, thứ ba là 1: 1, thứ tư là 1.5: 1 và cuối cùng là 2: 1.

Khi làm như thế, tỷ lệ thành công sẽ cao hơn, so với đoán mò tỷ lệ để chế tạo, vì quá trình để chuyển hóa từ mỡ sang xà phòng rất là lâu, ít nhất là nữa tháng. Như thế hắn không có thời gian mà chờ đợi để thử nghiệm từng phần một.

Mấy hũ mỡ được cho vào trong mát động thời ra lệnh không cho phép ai động vào, sau đó hắn mới cùng Melly ăn sáng. Vì ăn quá trễ, nên lúc này thức ăn chỉ là một ít cá nướng mà thôi.

Đối với bộ lạc Đá Lớn ăn cá là chuyện bình thường, nhưng với những bộ lạc khác là một chuyện cực kỳ khó, bọn họ không thể nào bắt cá khi dưới suối còn rất là nhiều nước. cá chỉ được ăn vào mùa khô mà thôi.

Nhìn thấy cá Melly rất là kinh ngạc hỏi

“ cá! Sao ngươi bắt được cá! Thứ vũ khí kia có thể săn được cá!”

“ cái này à! Trừ khi ngươi gia nhập bộ lạc bọn ta! Ta sẽ cho các ngươi cách bắt cá vào mùa xuân!, thậm chí là vào mùa đông cũng có thể bắt được cá!” Minh Vũ thả thính cho Melly.

Melly nhìn hắn với ánh mắt cực kỳ chăm chú.

“ bộ lạc ta không có thiếu ăn! Nếu ngươi gia nhập bộ lạc bọn ta thì còn đước” Melly không muốn.

“ cũng không sao! Ha ha ha ha cá ăn rất ngon a!” Minh Vũ cho Melly một con cá nướng, hương vị cá có ướp thêm muối cà bộ vỏ cây quế tốt hơn rất nhiều so với cá thường.

Lúc này Siik cùng Ston bộ lạc Oro tới, từ hai ngày qua bọn họ quả thật rất chú trọng cái bộ lạc Đá Lớn này.

Nhìn thất Siik Minh Vũ nhất thời nhớ ra việc mình cần phải làm với bộ lạc Oro có tài nguyên hắn đang cần này.

Đồng là một thứ không thể thiếu, hắn nhất định phải có. Ngay khi vừa nhìn thấy Siik trong đầu Minh Vũ nhảy lên liên hồi, không ít kế hoạch không nhừng nhảy nhót trong đầu hắn.

Đối với bộ lạc Oro mà nói đây là một cái bộ lạc ngoại lại, đến từ vùng đồng cỏ hoặc là phụ cần vùng đồng cỏ, thức ăn hẳn là rất thiếu, nhìn số người bọn họ mang theo là biết rồi.

Có hai cách tốt nhất để giải quyết đó là dùng sức thuyết phục bọ lạc bọn họ gia nhập bộ lạc Đá Lớn, nhưng điều này khá là khó, vì nhìn thái độ và hành động cua họn họ, thì có lẽ phong rất khác các bộ lạc quanh vùng núi.

Cách thứ hai là dùng vật phẩm để trao đổi, bọn họ thiếu thức ăn, hắn có thể cho, nhưng dùng bao nhiêu để đổi và dùng cái gì để đổi.

Cung tên là thứ không thể, lợp cá cũng không thể. Như vậy để đổi chỉ còn lại là thức ăn và nồi.

Thế nhưng quảng đường giữa hai bộ lạc rất xa, mỗi lần di chuyển thì cũng mất cả tháng, như vậy đối với cả hai bộ lạc đều không phải là biện pháp tốt nhất.

Mấy bác ít có ác lắm, 3 ngày nghỉ viết mà cứ donate nhiều vào. Không ra chương thì thấy có lỗi, mà ra thì ko có thời gian.

Nhưng nói là phải làm trả nợ trước 1 chương, còn thiếu 3 chương, có gì tuần sau bù.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.