Ma Tiếu Xinh Đẹp

Chương 33




Rất nhanh đã đến tối, biệt thự Lục gia bắt đầu đón tiếp khách. Lục Vĩ cùng Dương Linh mỉm cười đón khách ở cửa nhà. Từng người từng người vận cho mình những bộ trang phục đắt tiền, gây sự chú ý bằng những chiếc xe sang trọng. Càng ngày càng nhiều người đều là những người có địa vị trong xã hội, những tai to mặt lớn và cả những nguyên lão của cả tứ đại gia tộc

Lăng Mộ Hàn vận cho mình bộ vest đen, càng tôn lên vẻ đẹp yêu nghiệt của hắn, mái tóc đỏ rượu của hắn được vuốt ra đằng sau như người đàn ông trưởng thành thành đạt, đôi mắt vàng cam sáng rực trong màn đêm đầy phong tình vạn chủng, khóe môi còn có nụ cười nhạt hiện hữu, làn da trắng nổi bật không kém. Lăng Mộ Hàn đưa mắt tìm kiếm xung quanh không thấy bóng dáng Lục Hy Tuyết thì có chút hụt hẫng

- Xin chào Lăng tổng, thật vinh hạnh khi ngài đến đây

Lục Vĩ nhận ra nhân vật lớn này nhanh nhẹn đi đến tiếp đãi. Lăng Mộ Hàn gật đầu

- Chào Lục tổng, đến đây tham dự thật sự tôi rất vui

Vui vì gặp được con gái ngài a, tương lai ngài chính là cha vợ nga

~- Hahaha... Mời Lăng tổng

Lục Vĩ đưa tay mời hắn vào, Lăng Mộ Hàn vừa vào tới đại sảnh đành lui vào một góc nhưng do bề ngoài hắn quá nổi bật nên thu hút không biết bao ánh mắt phụ nữ càng là những người trên thương trường muốn hợp tác cùng hắn. Phải biết hắn chính là một trong những 15 người đàn ông hoàng kim của đất nước a

Lăng Mộ Hàn chán ghét, hắn tỏa ra phong thái của một bậc đế vương khiến người ta ngộp thở nên bây giờ không ai dám cả gan lại gần hắn

Sau Lăng Mộ Hàn tới, Bạch Hàn Dương cũng xuất hiện. Hắn nho nhã, lịch sự, khuôn mặt tuấn tú đôi mắt đen láy không một chút cảm xúc, mái tóc nâu sẫm không như Lăng Mộ Hàn mà được vuốt keo gọn gàng, miệng cười nhạt như gió xuân, thân hình được tôn lên những đường cong hoàn hảo nhờ áo sơ mi đen, caravat trắng cùng vest trắng. Bạch Hàn Dương lịch thiệp đầy cao quý bước vào. Những nữ nhân tham dự không khỏi hứng khởi, họ hôm nay đến đây thật sự quá lời. Bạch Hàn Dương tuy lịch thiệp nhưng xa cách, mang đến cho đối phương cảm thấy không thể với tới. Hắn vẫn luôn không ngừng tìm kiếm bóng dáng nhỏ bé kia nha

Một lúc sau, một chiếc BMW đen sang trọng quý hiếm dừng trong biệt thự Lục gia, một người đàn ông điển trai thư sinh trẻ tuổi, khí chất thanh thuần nhưng lạnh như băng tản mác ra không khí, đôi mắt xanh đen không còn gọng kính vàng trước mắt, càng làm đôi mắt hắn trở nên sáng hơn, âm trầm hơn. Mái tóc bạch kim phất phơ trong gió, khoác lên người là áo sơ mi trắng, caravat đen cùng áo vest xanh đen. Hiên Viên Triệt gật đầu với 2 người Lục Vĩ rồi tiến bước đi vào. Trong biệt thự, Thượng Quan Mặc từ trên lầu bước xuống. Hắn vận cho mình bộ trang phục xám, áo sơ mi trắng bung 1 hàng nút trên cùng lộ ra xương quanh xanh hoàn hảo, hắn như vị thần tuấn dật ấm áp nhưng lại phảng phất nét u buồn. Đôi mắt xanh như biển cả nhìn mọi người xung quanh với nét hờ hững. Những nữ nhân mắt sáng rực lên, họ đã được chứng kiến đế vương giải trí nga.

Một chiếc xe Lamborghini màu bạc xuất hiện trước Lục gia, lại thêm một người đàn ông khiến bao phụ nữ cuồng si, hắn có mái tóc tím sẫm, một bên được vuốt ra sau, bên kia che phủ vầng trán, đôi mắt tà mị màu tím, làn môi quyến rũ. Hắn phong phạm như một đế vương trong bóng tối, quanh người là hàn khí dày đặc khó gần. Một thân cao quý với sơ mi xám lộ ra cơ ngực nam tính, vest cùng màu với mái tóc hắn. Hắn có vẻ đẹp của bóng tối, tà mị như ma, diễm lệ như yêu. Dạ Diễm cùng 2 người Lục Vĩ cùng một số nguyên lão Lục gia đi vào. Những người ở đây âm thầm gào thét, đã co ́5 người đàn ông hoàng kim trong top 15 của đất nước tề tụ ở đây. Mỗi người đưang một bên khiến người khác cảm thấy chói mắt khó lòng với tới

Hạ Thanh từ trên lầu bước ánh mắt sáng rực nhìn từng người, những người đàn ông này phải của cô ta. Hạ Thanh nhếch mép, nhanh chóng thay đổi. Mọi người nhưng không bao gồm 5 người kia đều dõi mắt theo cô ta. Hôm nay cô ta vận cho mình một bộ váy vàng dài ngang đầu gối, những bông hoa được trang trí trên ấy như những cành hoa rực rỡ màu tím biếc, trên đầu còn có hoa hồng vàng nổi bật. Mái tóc đen tuyền dài bay trong gió, làn da trắng, đôi mắt đen dịu dàng, cánh mũi nhỏ nhắn môi mềm được tô thêm chút son đỏ. Trên cổ trắng ngần là sợi dây chuyền vàng gắn viên đá nhỏ long lanh, đó là kim cương đắt tiền. Hạ Thanh dịu dàng như nước, xinh đẹp như hoa, như một bông hoa nhu nhược cần có một lồng kính bảo vệ

Hạ Thanh trong lòng cười đắc ý, mọi ánh mắt đều dõi theo cô ta có ghen tỵ có hâm mộ. Cô ta biết là dáng vẻ xinh đẹp này làm cô ta rất tự hào. Nhưng có vẻ như cô ta phải thất vọng, không một người đàn ông hoàng kim kia dù một cái liếc mắt cũng không có. Lục Vĩ cùng Dương Linh đi vào, tiếp khách giao lại cho Diệp quản gia. Hai người tay cầm ly rượu đến trước mặt từng người giao tiếp. Một số người đến trước mặt Hạ Thanh cười nịnh nọt

- Kia, là Lục đại tiểu thư đúng không?

Hạ Thanh cười nhẹ nhàng

- Đúng thế, tôi là Lục đại tiểu thư. Cô là?

- Tôi là Trần phu nhân, còn đây là con gái tôi Trần Nghiên

- Rất vui được làm quen Lục đại tiểu thư

Lục Hy Tuyết đứng trên lầu nhìn thấy một màn của Hạ Thanh thì cười khinh thường, cô ta là cô khi nào thế? Lục Hy Tuyết không thấy 5 người đàn ông nào đó mà chỉ hướng về phía Hạ Thanh

- Em sao còn chưa xuống dưới?

Lục Dật Thần đến bên cạnh Lục Hy Tuyết ôn nhu hỏi. Trong mắt hắn si mê và sủng nịch nhìn cô. Cô thật đẹp, thật muốn giấu cô đi không cho người khác dòm ngó tới, Lục Hy Tuyết lạnh lùng không nhìn hắn nên không thấy được ánh mắt kia

- Chút nữa sẽ xuống. Không phải anh cũng nên xuống chứ?

- Anh đang chuẩn bị xuống đây. Có muốn đi cùng không?

- Không đâu

- Vậy anh xuống trước đây

Lục Dật Thần cười. Lục Hy Tuyết vẫn không nhìn đến hắn, Lục Dật Thần bước xuống, làm mọi người ngạc nhiên. Người như hắn có thật sao? Và đều có chung một câu hỏi là hắn là ai?

Mọi ánh đèn tắt đi, trên cao Lục Vĩ bên cạnh là Dương Linh đứng trên đó. Lục Vĩ cười nhạt

- Xin chào tất cả mọi người, cảm ơn mọi người đã dành một ít thời gian đến đây tham dự buổi tiệc, bên cạnh tôi đây người mà ai cũng biết đó là vợ tôi Dương Linh. Mục đích tôi tổ chức bữa tiệc này chính là muốn giới thiệu cho mọi người biết đó là con trai tôi Lục Dật Thần đã từ nước ngoài trở về, cũng cho mọi người biết là Lục gia chúng tôi chỉ có 2 người con là Lục đại thiếu gia Lục Dật Thần và Lục đại tiểu thư Lục Hy Tuyết

Lục Vĩ vừa dứt lời thì Lục Dật Thần bước lên, hắn lạnh lùng gật đầu

- Kính chào tất cả mọi người, tôi là Lục Dật Thần là con trai của Lục Vĩ. Tôi mới từ Anh trở về đây chưa bao lâu, mong mọi người giúp đỡ

Lục Dật Thần không thua kém gì 3 gia chủ của 3 đại gia tộc kia, ai cũng đoán được hắn sẽ trở thành gia chủ. Lục Dật Thần vừa dứt lời, Lục Hy Tuyết từ trên bước xuống khiến cho mọi người trở nên im lặng dõi theo cô. Mái tóc vàng kim óng ánh uốn quăn tùy ý xõa như thác nước, bộ váy cúp ngực bằng ren, lụa dài màu xanh như biển ca lộ ra xương quai xanh tinh xaỏ ôm sát ngực cùng eo, những đường cong như ma quỷ càng quyến rũ, làn váy bay lượn tuyệt đẹp, một tầng mỏng lấp lánh trên váy cùng những họa tiết tinh xảo, những con bướm trên váy như đang bị cô thu hút. Trên cổ trắng ngần là sợi dây chuyền bạc được đính thêm những viên đá quý màu đen, những viên đá này đến hàng triệu đô. Khuôn mặt càng hoàn mĩ hơn, đôi mắt đỏ sáng rực trong màn đêm đẹp đến ma mị, cánh mũi thẳng tắp lai Tây, cánh môi hồng tự nhiên chỉ thêm son dưỡng càng bóng càng thu hút nhiều người. Cổ tay là chiếc lắc bạc lấp lánh. Lục Hy Tuyết như mờ mờ ảo ảo, cô như thiên thần tọa lạc trần gian. Khí chất cao quý, tinh khiết, quanh người ấm áp nhưng khó lòng với tới. Làn váy theo từng bước chân cô vỗ về như cánh bướm. Lục Hy Tuyết cười nhạt nhưng càng rực rỡ đứng bên cạnh Lục Dật Thần. Hắn ôn nhu nhìn cô

- Chào tất cả mọi người, tôi là Lục Hy Tuyết, đại tiểu thư Lục gia

Giọng nói ngọt ngào trong trẻo vang lên mhư một bản tình ca nhẹ nhàng. Nguyên lão cùng gia tộc họ Lục đầy tự hào, họ có một vị thiên thần bên cạnh họ. 5 người đàn ông bên dưới ánh mắt nóng rực hướng về phía cô có cùng chung một suy nghĩ thật muốn giấu cô đi. Mọi ánh đèn được bật lên trở lại, mọi người bừng tỉnh bàn tán, những người đến làm quen Hạ Thanh thì khinh thường nhìn cô ta

- Đúng là không xem lại bản thân mình mà nhận là Lục đại tiểu thư. Đúng là không biết xấu hổ

- Trời ạ, xem người ta cao quý đến đâu kìa

Bao lời sỉ nhục đều hướng đến Hạ Thanh, cô ta nắm chặt tay, ánh mắt căm phẫn nhìn Lục Hy Tuyết. Tất cả đều tại Lục Hy Tuyết, nếu không có cô thì những gì bây giờ cô đang có là của cô ta

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.