Ma Tiếu Xinh Đẹp

Chương 22




- Lên xe đi

Lục Dật Thần lịch sự mở cửa xe cho Lục Hy Tuyết, cô nhìn Lamborghini Aventador màu nâu sẫm mà tặc lưỡi, chậc chậc đúng là nhà giàu có khác. Lục Hy Tuyết cùng Lục Dật Thần lên xe, hắn quay qua cài dây an toàn cho cô, như cố ý lại như vô tình môi hắn lướt nhẹ qua má cô, Lục Hy Tuyết vẫn không hề hay biết cô vừa bị hôn trộm, Lục Dật Thần cười nhạt lại thở dài trong lòng đến bao giờ cô gái này mới chú ý tới hắn đây. Cả 2 rất nhanh tới TTTM Tân Thắng, Lục Hy Tuyết ngước nhìn tòa nhà khổng lồ trước mặt liền hưng phấn

- Anh trai vào thôi

- Phải xuống hầm gửi xe chứ

Lục Dật Thần ẩn hiện đầy sủng nịch. Sau đó, cô cùng Lục Dật Thần đi vào Tân Thắng khiến mọi ánh mắt nhìn đến. Lục Hy Tuyết cười vui vẻ ngó ngang ngó dọc, nha không hổ danh là thế giới trong truyện. Mọi người thấy một cặp nam nữ đẹp đến nỗi không một ngôn từ nào diễn tả. Cô gái có mái tóc vàng kim thướt tha được buộc lên tóc đuôi ngựa, khuôn mặt như thiên thần, đôi mắt một màu đỏ ma mị, làn da trắng hồng mềm mịn, áo thun xanh cùng quần short đen, một bộ dáng năng động. Cô như thiên thần thuần khiết. Nam nhân bên cạnh cô cao lớn, thân hình càng nổi bật, tóc vàng kim, khuôn mặt lạnh lùng, đẹp trai, mày rậm, mắt đen láy tĩnh lặng, mũi cao, khóe môi còn có nụ cười nhàn nhạt, quần Tây đen, áo sơ mi trắng. Cả 2 như có vẻ đẹp lai Tây (khụ khụ cha Lục Hy Tuyết là người lai Anh - Trung, mẹ là người Trung, nên cả 2 anh em nhà này lại có mái tóc vàng kim, mắt LHT giống Lục Vĩ, LDT mắt lại là gen lặng của ông)

- Anh trai, đi mua quần áo đi

Lục Hy Tuyết cô quên mất cô lại là nữ phụ mà đang hào hứng quá, cô nắm lấy tay áo . Lục Dật Thần cười khẽ, hắn cảm thấy cô rất đáng yêu. Lục Hy Tuyết và Lục Dật Thần đén từng nơi một, nhưng có vẻ như Lục Hy Tuyết lại cũng kén chọn quần áo, nếu là các tiểu thư khác đến giờ sẽ đầy túi hàng hiệu mà cô chỉ mua 2 đôi giày, 1 đầm, 2 bộ quần áo, 1 váy (T.T ít nhỉ). NGười cầm chúng lại là Lục Dật Thần, cô cũng không ngốc có người cầm giúp thì để người ta cầm đi. Đi chán cô cùng hắn mua kem

- A anh trai, cái này thật ngon nha

Lục Hy Tuyết cười híp mắt, Lục Dật Thần nhìn cô ăn kem lại nghĩ đến một ý nghĩ, hắn cúi xuống Lục Hy Tuyết chưa kịp phản ứng liền ăn ngay chỗ cô vừa ăn, Lục Hy Tuyết sững sờ lại tức giận

- Anh trai a, ai cho anh ăn kem, có tiền tự đi mà mua

Lục Hy Tuyết bĩu môi, giành lấy cây kem cầm cách xa hắn. Lục Dật Thần cười nhạt

- Ngon thật

Hắn khẽ cười, Lục Hy Tuyết thầm chửi rủa, tên này tiếc tiền hay sao mà không mua cây khác, mà cô lại ngây thơ cho rằng hắn giành ăn với cô nhưng thật ra là Lục Dật Thần cố ý. Mọi người xung quanh liền có ánh mắt ghen tỵ có hâm mộ cũng có si mê, ai cũng nghĩ cả 2 là một cặp tình nhân. Lục Dật Thần mỉm cười, rất hài lòng về suy nghĩ này

- Anh trai, đi về thôi

Lục Dật Thần cùng Lục Hy Tuyết ra khỏi Tân Thắng, Lục Hy Tuyết cô không hề hay biết là từ đằng xa có người luôn nhìn theo cô, ánh mắt hắn âm trầm nhìn đến Lục Dật Thần. Thiên thần cô là của hắn

Nửa ngày cô và hắn đã đi vòng quanh Tân Thắng rồi cùng nhau ăn tối mới trở về.Lục Dật Thần lái xe về nhà, Lục Hy Tuyết vì mệt mỏi cũng buồn ngủ cô ngủ đi lúc nào không hay. Xe dừng trước cửa biệt thự Lục gia, Lục Dật Thần định gọi cô dậy nhưng lại không muốn đánh thức cô dậy. Nửa ngày cô và hắn đã đi vòng quanh Tân Thắng rồi cùng nhau ăn tối mới trở về. Từ khi xuyên đến đây hễ khi nào ngủ là Lục Hy Tuyết ngủ say đến nỗi dù trời có sập cũng không biết. Lục Dật Thần lấy điện thoại ra chụp hình, hắn còn lén lút khụ chính là lén lút hôn lên môi cô. Thật ngọt, hôn đến khi Lục Hy Tuyết nhíu mày hắn mới buông ra. Lục Dật Thần thở dài, cô gái này thật là làm hắn cũng phải bó tay. Lúc này cửa biệt thự mở ra, Lục Dật Thần lái xe vào rồi bế cô lên phòng nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, lại hôn lên trán cô. Lục Hy Tuyết ngủ vẫn không hề hay biết cô lại bị ăn nhiều đậu hũ đến vậy. Lục Dật Thần rời khỏi phòng cô, hôm nay là một ngày đáng nhớ của hắn. Hắn lại thở dài, khi lần đầu nhìn thấy cô hắn lại đem lòng yêu cô em gái cùng chảy chung giọt máu này nhưng hắn sẽ không bỏ cuộc, dù là anh em thì sao? Hắn vẫn sẽ bất chấp, dù xã hội, mọi người, gia tộc có ngăn cản hắn vẫn sẽ không buông tay cô. Lục Hy Tuyết sẽ phải thuộc về Lục Dật Thần, sẽ là người phụ nữ của hắn.

-------------------------------------------

Tại Lăng thị, một người đàn ông đang đứng nhìn xuống toàn thành phố trong màn đem lấp lánh ánh đèn. Bóng lưng hắn thẳng tắp, khoác trên người bộ vest đỏ rượu, khuôn mặt yêu nghiệt trăng e lệ, hoa ngại ngùng xấu hổ, một vẻ đẹp không ít người ghen tỵ, như là báu vật của trời, quyến rũ ma mị như yêu khiến không biết bao nhiêu phụ nữ đổ gục, mái tóc cũng màu đỏ rượu, đôi mắt phượng hẹp dài màu vàng cam sáng rực trong màn đêm nhưng lại đầy ý cười cùng ôn nhu. Hắn là Lăng Mộ Hàn, cả người toát lên khí thế vương giả kiêu ngạo, hắn lại chính là tổng tài của một công ty lớn chuyên về bất động sản, là người đàn ông nắm trong tay 1/3 tài chính của đất nước. Giờ đay khóe môi hắn hiện lên nụ cười nhạt, tay cầm ly rượu vang tao nhã, giọng nói âm trầm vang vọng trong màn đêm

- Thiên thần, em là của tôi. Để xem làm thế nào tôi bắt được em

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.