Mã Phu

Chương 28




Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình rất sinh khí, hai người liều mạng bấm điện thoại cho Lâm Du, nhưng từ đầu đến cuối cũng không có người nghe. Cho nên, hai người bắt đầu hoài nghi Lâm Du đã biết cái gì? Nếu không thì, chính là Hứa gia nói với Lâm Du cái gì đó?

Nhưng cũng không đúng nha, rõ ràng lần trước Lâm Du nói, Hứa gia không biết cô không phải là “Lâm Nhất Thiến”.Nói cách khác, Hứa gia không nên mất thì giờ đi điều tra thân thế Lâm du mới đúng.

Như vậy nói đến, giải thích của Lâm Du có thể châm chước được. Người làm Hứa gia nhắc tới thân thế Hứa gia? Cho dù chuyện Lâm Hồng Hiên cùng Tôn Tinh Vi xảy ra tai nạn xe cộ cũng không phải bí mật gì, nhưng đã qua nhiều năm, người làm Hứa gia làm sao đột nhiên nhắc tới chuyện này? Lại có cái người làm kia nhớ tới chuyện xưa này?

Đứng ở ngoài cửa lớn Hứa gia, chịu đủ mặt trời nắng chan chan chiếu xuống, Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình mặt đều đỏ lên, suy nghĩ lại mạnh mẽ thức tỉnh, từ trong mắt đối phương thấy được tràn đầy không xác định.

Lâm Du nhất định là biết cái gì! Làm sao biết, từ nơi nào biết, bọn họ không biết được. Nhưng là đột nhiên thái độ Lâm Du chuyển biến, xác xác thực thực đối với bọn họ bất lợi!

Chuyện Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình vội vã rời đi, người làm Hứa gia có bẩm báo với Lâm Du. Lúc đó Lâm Du vừa vặn vì Hứa Mạch đọc xong nội dung chương một, nghe vậy chẳng qua là cười lạnh một tiếng, ngay sau đó lại tiếp tục đọc chương sách tiếp theo.

“Ông nội, con cảm thấy Lâm Du có cái gì đó rất không đúng! Cô quá tỉnh táo, tỉnh táo làm cho người khác cảm thấy khác thường, thậm chí có vài điểm quỷ dị” Nhìn phản ứng của Lâm Du, Hứa Hoán nhíu mày, hướng đến Lâm Chấn Thiên báo cáo.

“Ta biết” Nếu như ngay cả vấn đề của Lâm Du cũng không nhìn ra được, Lâm Chấn Thiên thật có thể nói sống nhiều năm như vậy là uổng phí.

Lâm Chấn Thiên chẳng qua là để ý, Lâm Du đến tột cùng là nhắm vào Lâm gia, hay là những người khác. Nêu như không ảnh hưởng gì đến Hứa Mạch, đối với Hứa gia không hại, ông sẽ giúp Lâm Du một tay.

“Vậy chúng ta còn để mặc cô ta cùng anh họ chung một phòng? Có muốn hay không….” Hứa Hoán đưa tay đặt ở cổ, hướng về phía Hứa Chấn Thiên khoa tay múa chân thủ thế làm hành động “giết”.

Thật ra Hứa Hoán nghĩ, ngày Lâm Du bước vào cửa ngày thứ nhất, liền đem âm mưu Lâm gia vạch trần. Sau đó, hung hãn giáo huấn Lâm Nhất Thiến một hồi, không chút lưu tình cho người Lâm gia thống khổ, coi như là làm sụp đổ Bác Dương cũng không có gì lớn đấy.

“Ta chính là muốn nhìn một chút, cô dự định phản kích như thế nào.” Tầm mắt sắc bén rơi vào hai người đang nằm trên giường trong màn ảnh, mắt Hứa Chấn Thiên lóe lên một cái rồi biến mất, nhanh không người nào phát hiện được.

Từ khi Hứa Mạch xảy ra chuyện, Hứa gia liền lâm vào áp suất thấp, ngay cả Hứa Chấn Thiên, cũng không tránh khỏi. Không thể phủ nhận, Lâm Du xuất hiện, liền chuyển đi lực chú ý của Hứa Chấn Thiên.

Có lúc, không phải một đao chém chết kẻ thù, mới gọi là báo thù. Tận mắt nhìn kẻ thù từng chút bị tan rã, nhìn kẻ thù chịu đủ loại dày vò lo lắng sợ sệt, vẫn có thể xem là thật thống khoái và giải hận.

Hứa Chấn Thiên chờ Lâm Du trở mình ngày hôm đó. Cho dù đợi không được cũng không sao, ông sẽ đích thân vì Hứa Mạch đòi công đạo. thời hạn này sẽ không quá dài, hi vọng Lâm Du sẽ không làm ông thất vọng.

Lâm Du dĩ nhiên sẽ không làm cho Hứa Chấn Thiên hao tâm uổng phí, cô là đang chờ thời cơ tốt nhất. Bác Dương mới bị tổn hao nặng, còn chờ thời gian ổn định lại. Huống chi, Hứa gia bên này, cô vãn còn bị theo dõi, không thể hành động thiếu suy nghĩ.

Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình vội vàng muốn liên lạc với Lâm Du, lại phát hiện số điện thoại của đã Lâm bị đổi, không thể nào gọi được. tự mình đến Hứa gia tìm người, thự nhiên là không có khả năng.

Quả thực không thể nào xác định đây có phải Hứa gia ra mệnh lệnh hay không, vợ chồng Lâm Hồng Tín thống khổ vùng vẩy gần một tháng, không thể không tạm thời buông tha. Tạm thời trước mắt chỉ có chờ, chờ đợi ngày Lâm Du lại xuất hiện trước mặt bọn họ một lần nữa.

Thời gian cứ như vậy trôi qua từng ngày, theo thời gian Lâm Du lau chùi thân thể Hứa Mạch theo thường lệ,máy theo dõi cứ theo lẽ thường dược tắt. Không, vào giờ phút này không thể dung từ “tắt” để hình dung thế cục trước mắt. Bởi vì buổi sáng hôm nay, ngay trước mặt Lâm Du,người Hứa gia đã đem tất cả dụng cụ theo dõi gỡ xuống.

“Đã hai tháng, anh còn không chịu tỉnh lại?” nhẹ nhàng lau mặt Hứa Mạch xong, Lâm Du chợt sửa lại “Cũng đúng, anh thà ngủ một giấc hơn bảy năm cũng không chịu tỉnh lại, đút nhiều nước ao cho anh cũng sẽ vô ích phải không?”.

Hứa gia có tiền, cho dù Hứa Mạch nằm trên giường không nhúc nhích cả đời, Hứa gia cũng sẽ chiếu cố hắn tốt nhất. Giống như bây giờ, đã hai tháng trôi qua, trạng thái Hứa Mạch ngoại trừ ngủ say, chưa từng xuất hiện dị thường nào. Hứa Mạch vẫn là Hứa Mạch, dung mạo tuấn dật, Hứa gia đại thiếu gia chưa từng có một điểm chật vật.

“Thật ra thì, anh không tỉnh lại cũng tốt lắm. Hai ta cứ như vậy yên lặng sống cả đời, tôi không ngại anh không thể động, anh cũng không ngại tôi yêu thích lầm bầm lầu bầu. Bất kể bao nhiêu năm trôi qua, vẫn luôn là tôi nói, anh nghe. Như vậy cũng rất tốt, đúng không?” Nâng hai tay của Hứa Mạch lên, Lâm Du lau chùi thật tỉ mĩ.

“Anh không trả lời, coi như là ngầm chấp nhận nha” Lau xong hai tay của Hứa Mạch, Lâm Du ngẩn đầu lên, tầm mắt rơi vào khuôn mặt dang ngủ của Hứa Mạch, dừng một chút, tiến lên trước hôn một cái.

Sau đó, từ từ ngồi dậy, Lâm Du cười mặt đầy giảo hoạt, “Hứa gia phòng bị lâu như vậy, thật ra không nghĩ tới tôi đang chờ ngày này tới chứ?”.

“Bất quá, anh yên tâm, không được sự cho phép của anh, tôi sẽ không làm hành động gì quá đáng. Cho nên, anh muốn ngủ cứ tiếp tục ngủ, ngủ đủ rồi tỉnh lại cũng tốt” Động tác thuần thục cởi nút áo của Hứa Mạch, Lâm Du nói xong lại tiếp tục lau chùi, không có trì hoãn chút nào.

Đã từng có Lâm Du, tính tình cực kì đơn giản, vui giận gì cũng thật rõ ràng. Mà Lâm Du bây gờ, không tin tưởng tình cảm một lần nữa, cũng sẽ không kì vọng vào tình cảm nữa.

Ngay cả ba mẹ nuôi dưỡng hai mươi mấy năm cũng có mục đích khác, ngay cả em gái từ nhỏ lớn lên cùng với nhau cũng giấu giếm tâm cơ, ngay cả người chồng cùng giường chung gối cũng có thể trở mặt vô tình, đưa cô vào bệnh viên tâm thần như vậy….

Lâm Du trở lại bảy năm trước, đối với tất cả mọi người bên cạnh đều phòng bị. Ngoại trừ Hứa Mạch nằm trên giường chắc chắn đối với cô vô hại, cô có thể không đề phòng tiếp xúc Hứa Mạch, bất cứ người nào ở Hứa gia, Lâm Du cũng không tin.

Nói cách khác, lúc Hứa gia đang khảo nghiệm Lâm Du, đồng thời Lâm Du cũng cẩn trọng thử thăm dò ranh giới cuối cùng của Hứa gia.

Ở trong mắt Lâm Du, Hứa gia thu hồi theo dõi, cũng có lẽ đã phát hiện cô đã biết chuyện này, cảm thấy không cần phải như vậy nữa. cũng có lẽ muốn cảnh cáo cô, nhất cử nhất động của cô ở Hứa gia, Hứa gia đều nắm trong lòng bàn tay, nhắc nhở cô không nên vọng động.

Nhưng thế này cũng không sao. Nguyên nhân Lâm Du đến Hứa gia, từ lúc đầu mới tới Lâm Du đã thành thật khai báo cho Hứa Chấn Thiên. Đối với Hứa gia, cô không có ý đồ gì khác, sẽ không thẹn với lương tâm.

Về phần Hứa Mạch, bởi vì hắn là người thực vật, đối với bên ngoài không có chút cảm giác nào, Lâm Du có thể yên tâm tới gần. cũng chính bởi vì với Hứa Mạch không chút cảnh giác, từ đầu đến cuối Lâm Du làm cũng hết sức thản nhiên, không e dè chút nào.

Hơn nữa chiếu cố Hứa mạch thời gian ngày càng dài, Lâm Du bắt đầu ngầm đem Hứa Mạch coi như là người có thể tin cậy nhất. ở trước mặt cô, Hứa Mạch không chút nào giả dối. Ở trước mặt Hứa Mạch, cô cũng không cần che dấu gì.

Đối với người mình tin tưởng nhất, thân cận nhất, càng ngày càng tăng tình cảm đối với nhau. Cho dù Hứa Mạch không cảm giác được, ít nhất Lâm Du đơn phương nhận định là như vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.