Ma Long Phiên Thiên

Chương 24: Biến cố




Trên lôi đài, hai người bốn mắt nhìn nhau, đều nhận thấy chiến ý nồng đậm trong mắt đối phương. Khí thế của hai người cũng càng ngày càng mạnh.
 
Lấy hai người làm trung tâm, từng đạo năng lượng không ngừng tràn ra bốn phía. Tuy rằng chưa chân chính bắt đầu chém giết nhau, nhưng lúc này linh lực và nội lực của cả hai người đã đều tản ra.
 
Xoát!
 
Một đôi thiết trảo ngăm đen đột nhiên xuất hiện trong tay Tây Xuyên. Từ trên thiết trảo lóe lên lãnh quang khiến người ta nhìn vào tim phải đập nhanh hơn. Đôi thiết trảo này cũng không biết đã từng đoạt đi bao nhiêu tính mạng con người. Hơn nữa, Hạ Ngôn còn rõ ràng cảm giác được từ bên trong nó tán phát ra sát khí lành lạnh!
 
Trên người Tây Xuyên vừa hơi động sát khí đã bị Hạ Ngôn xảo diệu nhận ra. Hơi thở của Hạ Ngôn đồng thời trầm xuống, thanh trường kiếm trong tay sau một tiếng kiếm ngân đã mạnh mẽ được rút ra khỏi vỏ.
 
Theo nội lực cường đại quán thâu vào, thanh trường kiếm dường như hóa thành một đạo điện quang, trong không khí vẽ ra một cái kiếm hoa.
 
Kiếm khí vang dội ở trong đó mơ hồ nổ tung lên.
 
- Hắc hắc! Chính là lúc này đi.
 
Tây Xuyên hét lớn một tiếng, tinh quang trong hai mắt bắn ra, linh lực thông qua một trăm linh tám đường kinh mạch nháy mắt đã tập trung tới hai bàn tay.
 
Dưới chân liên tiếp bước ra, tràn ngập lực lượng mang tính bùng nổ. Thắt lưng hắn vặn vẹo, liền mang theo một cơn gió lốc, phát ra một công kích với uy lực lên tới hai trăm độ.
 
Ánh mắt Hạ Ngôn nhíu lại, khuôn mặt dưới mặt nạ hiện lên vẻ vô cùng trầm trọng.
 
- Linh sư thật cường đại!
 
Lúc này đây, Hạ Ngôn căn bản không rảnh mà suy nghĩ nhiều. Toàn bộ tâm thần của hắn đều đặt hết lên trên người Tây Xuyên. Mỗi một động tác của đối phương, Hạ Ngôn thông qua ngũ quan siêu cường của mình cảm giác được hết.
 
Nếu không, cho dù thị giác của Hạ Ngôn có mẫn tuệ thế nào cũng không thể nắm bắt được thân ảnh nhanh như quỷ mị của Tây Xuyên.
 
Tốc độ của Linh sư quả thật nhanh đến độ ánh mắt người ta cũng không theo kịp tốc độ di động của hắn. Hạ Ngôn chỉ có thể dựa vào ngũ quan của mình để có sự phán đoán trước mà thôi.
 
Đốm lửa bắn ra tung tóe.
 
Trong tiếng gió rít, hai loại vũ khí của hai người với thế lôi đình vạn quân đã va chạm với nhau. Lực lượng cường đại do va chạm đã hình thành một vòng khí lãng quét ra bốn phía.
 
Những vách tường bằng kính cách đó không xa cũng bị khí lãng này đánh cho rung lên bần bật.
 
Trong phòng, mọi người đều nhìn không chớp mắt, hoảng sợ nhìn một màn trên lôi đài. Dường như mọi người đều nín thở.
 
Hạ Ngôn chỉ cảm giác được lòng bàn tay tê dại. Thân mình hắn vội vàng lui lại, hơi nheo mắt lại, thanh trường kiếm hướng về bên trái thân mình chém tới. Chỉ trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, hai trảo của Tây Xuyên đã lướt qua bên người Hạ Ngôn.
 
Dường như có thần linh tương trợ! Trong lòng Tây Xuyên kinh hãi, hắn căn bản không nghĩ được một trảo này vốn đã đánh trúng Linh La lại thất thủ. Hai trảo cách Linh La chỉ kém một chút xíu nữa thôi là chụp lên người Linh La.
 
Tây Xuyên chuyển trảo thành chỉ, từ phía sau Linh La thu hồi rồi đột nhiên mang theo tiếng gió rít mạnh mẽ đâm tới.
 
Thân hình Hạ Ngôn lúc này thong dong hạ xuống, sau đó thoải mái tránh đi một chỉ từ phía sau của thiết trảo.
 
Bàn tay hắn lần nữa cầm lấy chuôi kiếm run lên một chút để các đốt ngón tay hơi duỗi, hoạt động đôi chút để khí huyết lần nữa lưu thông lại.
 
Nội lực bản thân nhanh chóng vận chuyển một vòng rồi ngưng thần đối mặt với Tây Xuyên.
 
Linh Lực của cường giả cảnh giới Linh sư quả nhiên hung mãnh hơn hàng chục lần so với nội lực của cường giả Hậu thiên. Nếu như mạnh mẽ đối kháng thì ta tất thua không thể nghi ngờ! Tuy nhiên luận về tốc độ, ta cũng không thua tốc độ của Linh sư, vượt xa tốc độ của cường giả Hậu thiên đỉnh phong bình thường. Xem ra trận chiến hôm nay ta rất khó mà thủ thắng được!
 
Ý niệm trong đầu Hạ Ngôn nhanh chóng đảo ngược, chân mày cũng nhíu hết lại.
 
- Hắc hắc! Linh La tiên sinh cảm giác thế nào?! Một màn công kích vừa rồi chỉ là thăm dò mà thôi. Những công kích chân chính sẽ lập tức triển khai đây.
 
Tây Xuyên cười âm lãnh nhìn về phía Hạ Ngôn.
 
Những đạo kinh mạch trên từng ngón tay và cánh tay Tây Xuyên nổi lên khiến cho ống tay áo cũng phải căng lên.
 
Sau đó, toàn thân hắn vang lên từng trận âm thanh đôm đốp giữa không gian khiến cho mọi người đều có thể nghe rõ.
 
Đôi thiết trảo ngăm đen lần nữa gào thét xuất hiện.
 
Xoạt xoạt!
 
Khí lãng tạo ra những âm thanh bén nhọn ma sát với mặt sàn cứng rắn.
 
Hai chân Tây Xuyên mạnh mẽ nện xuống mặt đất. Thân thể hắn giống như một con mãnh thú hung hãn, với tốc độ kinh người lao về phía Hạ Ngôn.
 
Trong khi lao tới, đôi thiết trảo lại tung ra. Thiết trảo sắc bén nhanh đến độ không thể nắm giữ được tàn ảnh của nó. Nháy mắt, nó đã tập kích tới gần Hạ Ngôn, thiết trảo lăng lệ tạo ra kình phong sắc bén, không ngừng cắt xé quần áo của Hạ Ngôn.
 
Lúc này đây, công kích gần như đạt tới uy lực võ kỹ ba trăm độ, mặc dù không tới thì ít nhất cũng cường đại tới hai trăm sáu mươi độ. Năng lượng xung quanh thiết trảo khiến cho phụ cận hình thành trạng thái chân không, ngay cả âm thanh khí bạo cũng biến mất.
 
- Hắc hắc! Chẳng lẽ phải thúc thủ chịu trói ư?!
 
Nhìn thấy Hạ Ngôn không ngờ lại nhắm chặt hai mắt lại, Tây Xuyên lập tức nghĩ thế! Tuy nhiên, tốc độ của thiết trảo trong tay hắn cũng không giảm, lực lượng cũng không yếu bớt đi chút nào.
 
Một trảo này nếu đánh trúng thì cho dù tấm thép dày như một ngón tay cũng sẽ bị một trảo này tạo ra một lỗ hổng. Lực lượng cuồng bạo khiến cho ánh mắt mọi người đều ngưng trọng.
 
"Linh La, mau lui khỏi lôi đài!"
 
Quan khán hai người giao chiến, ánh mắt của Nhã Phân tràn ngập thần sắc khẩn trương, trái tim nàng như bị một bàn tay hung hăng bóp chặt, trong lòng không ngừng thầm hô to!
 
Nhưng Linh La lại căn bản không nghe được tiếng hò hét trong lòng nàng, mà dù nghe được cũng sẽ không thoát ly không thoát ly khỏi lôi đài lúc này.
 
Ngay tại sát na khi thiết trảo này sắp chạm vào quần áo Linh La thì một màn khó tin lại xuất hiện.
 
Thiết trảo vốn sắp đánh lên người Linh La không ngờ lại thất bại.
 
Đang đứng tại chỗ, không ngờ Linh La lại lập tức giống như tiêu thất! Xung quanh thân thể hắn xuất hiện một đường cong quỷ dị. Sau đó, không gian cũng giống như vặn vẹo một chút.
 
Cứ như thế, một trảo này đã thất bại.
 
Thực ra, ngay cả Đường chủ và các Chấp sự đều cảm thấy Linh La sẽ lập tức thất bại nhưng biến hóa nháy mắt này đã khiến bọn họ đều kinh ngạc.
 
- Hắn làm sao có thể tránh thoát. Điều này sao có thể?!
 
Tây Xuyên là người có thể hội sâu sắc nhất, hắn hoàn toàn không biết làm sao mà Linh La rốt cuộc lại trốn thoát.
 
- Không! Điều này tuyệt đối không thể!
 
Rống lên một tiếng giận dữ trầm thấp, đồng tử trong mắt hắn hiện lên vẻ không thể tin nổi.
 
Hắn chỉ cảm giác được không gian trước mặt mình hơi vặn vẹo một chút, sau đó đã thấy thiết trảo sắp đánh trúng rồi mà còn thất bại. Một màn khó tin này khiến người ta khó có thể tin được. Tây Xuyên cũng chưa từng gặp qua một chuyện như thế trong nhiều năm qua.
 
- Keng!
 
Thanh trường kiếm nhẹ nhàng hướng về phía trước đâm xéo về phía thiết trảo từ một góc độ rất quỷ dị. Mặc dù không thể cứng rắn đối kháng nhưng từ bên cạnh đánh bạt thiết trảo thì Hạ Ngôn vẫn có thể làm được.
 
Sau khi làm xong động tác này, thân thể Hạ Ngôn thuận thế lướt về phía trước. Thanh trường kiếm trong tay tinh tế như một con linh xà, đâm thẳng về phía ngực Tây Xuyên. Vô số đạo bóng kiếm khiến người xem hoa cả mắt. Uy lực một kiếm của Linh La đã vượt qua uy lực của bí điển nhân cấp. Hiện tại, Hạ Ngôn đã có thể phát huy ra uy lực võ kỹ một trăm năm mươi độ.
 
Tây Xuyên cũng là kẻ đã thân kinh bách chiến, tuy thất thần trong giây lát nhưng lập tức đã hồi phục tinh thần. Phát hiện thấy trường kiếm của Linh La đánh úp về phía mình, dưới chân hắn lại liên tục bước ra sáu bước ở giữa không trung, nháy mắt đã đổi sang một phương vị khác, cũng đồng dạng xảo diệu tránh thoát một kiếm tinh diệu tuyệt luân của Hạ Ngôn.
 
Tốc độ của hắn thậm chí so với Hạ Ngôn còn nhanh hơn một chút. Hạ Ngôn rất khó có thể đánh chặn được hắn.
 
- Linh La! Vừa rồi rốt cuộc ngươi đã dùng yêu thuật gì tránh thoát một trảo của ta?
 
Tây Xuyên quát lạnh một tiếng, hắn thật sự vẫn không nghĩ ra.
 
Đây cũng chính là câu hỏi mà tất cả mọi người đều muốn có câu trả lời.
 
Ngay cả Đường chủ Thánh đường cũng đều nhíu mày. Hắn cũng không nhìn ra rốt cuộc Linh La sử dụng thân pháp võ kỹ gì mà tránh thoát được.
 
- Tên Linh La này thực lực quả nhiên tiến bộ cực nhanh, hôm sau lại mạnh hơn hôm trước!
 
Lý Thiên Luân thấp giọng thán phục ngạc nhiên nói.
 
- Lý Hội trưởng nói vậy là có ý gì?
 
Sau khi kinh ngạc một chút, Hạ Phi Long thấp giọng cười hỏi.
 
Lý Thiên Luân thoáng nhìn qua Hạ Phi Long. Hắn biết Linh La là Hạ Ngôn Hạ gia nhưng hắn đã đáp ứng Hạ Ngôn không nói ra thân phận của hắn. Lúc này hắn cười cười nói:
 
- Một tháng trước, trong trận khiêu chiến với Phi Vân, Linh La cũng chỉ là thắng hiểm mà thôi. Mà thực lực lúc này của hắn đã vượt xa Phi Vân. Tháng trước, hắn chỉ có thể đánh ra uy lực võ kỹ không tới một trăm độ. Mà hiện tại uy lực của võ kỹ đã không kém hơn một trăm năm mươi độ.
 
- Đây chỉ là tiến bộ trong vòng thời gian có một tháng mà thôi.
 
Lý Thiên Luân lại bổ sung thêm một câu, ánh mắt lóe sáng.
 
- Tên Linh La này không đơn giản. Thân pháp của hắn ta cũng chưa bao giờ gặp qua! Không biết là võ kỹ thuộc loại gì! thân pháp hắn vừa tránh thoát một trảo trí mạng của Tây Xuyên thật kỳ lạ.
 
Đường chủ Thánh đường cũng không kìm nổi, nhíu mày nói.
 
- Ồ?!
 
Đám người Hạ Phi Long cũng nhìn về phía Đường chủ. Ngay cả Đường chủ vừa rồi cũng không thể thấy rõ thân pháp của Linh La! Điều này quả thật khiến người ta khó có thể tiếp thu được.
 
Trong lúc nhất thời, mọi người đều sững sờ!
 
Mà trận chiến trên sân vẫn không dừng lại. Tây Xuyên vừa mới tức giận hỏi Hạ Ngôn vừa dùng yêu thuật gì. Hạ Ngôn tự nhiên không thể nói ra được.
 
Một lát sau, hai người lại như lưu tinh, va chạm kịch liệt với nhau.
 
Keng keng!
 
Tuy không thể lấy cứng đối cứng như bằng vào ngũ quan tuyệt vời của mình, Hạ Ngôn vẫn có thể tiên đoán được lộ tuyến công kích của thiết trảo của Tây Xuyên, sau đó dùng trường kiếm từ một bên đánh bạt đi sự công kích sắc bén của nó.
 
Phải biết rằng trước khi công kích, thân thể phải tạo ra một tư thế nhất định. Những tư thế khác nhau thì có lộ tuyến và hiệu quả công kích khác nhau, Hạ Ngôn đúng là căn cứ vào tư thế mà phán đoán ra lộ tuyến công kích của đối phương.
 
Người bình thường đương nhiên không thể cảm giác được những biến hóa tinh tế của tư thế đối phương khi họ di động với tốc độ nhanh, cũng không thể có biện pháp để né tránh công kích. Nhưng Hạ Ngôn lại khác, uy lực võ kỹ về lực lượng của Tây Xuyên đã tăng lên một trăm độ nhưng vẫn không thể đánh bại Hạ Ngôn.
 
Trên mặt hắn đã không ngừng nổi lên gân xanh, Tây Xuyên đang cố gắng kiềm chế sự nóng nảy trong lòng.
 
"Rõ ràng thực lực của ta mạnh hơn hắn nhiều nhưng lại không thể đánh bại hắn! Thật đáng giận!"
 
Đây mới là điều khiến Tây Xuyên căm hận nhất!
 
Thực lực cường đại cũng không thể thắng được thì ai mà không nổi sóng.
 
- Mặc kệ. Dù thân phận bại lộ cũng được!
 
Đột nhiên mũi chân của Tây Xuyên điểm nhẹ mấy cái lên lôi đài, thân thể đã thối lui tới bên mép.
 
- Ồ?
 
Hạ Ngôn nhíu mày nhìn về phía Tây Xuyên.
 
- Hắn muốn làm gì?
 
Lúc này Tây Xuyên đã bắt đầu bày ra một loạt các tư thế, khóe miệng lộ ra một nụ cười âm trầm! Song chưởng của hắn cùng với thân thể chậm rãi tạo ra một động tác đơn giản. Một động tác khiến cho người ta có cảm giác như bị áp lực trói buộc. Đối diện với Tây Xuyên, cảm giác này càng sâu sắc hơn đối với Hạ Ngôn.
 
- Không ổn, đây mới chân chính là võ kỹ!
 
Hạ Ngôn lập tức tỉnh ngộ, yết hầu nuốt khan một cái, ánh mắt ngưng tụ tinh quang, liên tục chớp chớp.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.