Ma Long Phiên Thiên

Chương 1681: Cuối cùng một chọi hai





Đúng vậy, là không tiêu diệt thành công, nói cách khác, đế quốc cũng từng phái binh tiêu diệt qua, nhưng vẫn không thể thanh lý sạch sẽ.

Dù sao vùng núi này có địa hình rất phức tạp, muốn tiêu diệt những sơn tặc cường đạo quen thuộc hoàn cảnh ở đây là một chuyện cực kỳ khó khăn.

Có lẽ, tồn tại hữu lý, sự tồn tại của sơn tặc cường đạo cũng có tác dụng của mình, ít nhất với một số người mà nói, nó là một tồn tại phi thường hợp lý.

Có rất nhiều người quyền lực cực cao khống chế một hoặc hai, hoặc càng nhiều thế lực cường đạo nơi này, lợi dụng thế lực cường đạo để đạt được mục đích của mình.

khôgn đơn thuần chỉ vì tiền, có khi còn vì mục đích khác không muốn ai biết.

Mà địa phương phức tạp như vậy, người bình thường đến đây đều có người hộ tống, trừ phi là cái loại người qua đường không có chút "béo bở" nào thôi.

Nếu là quý tộc thì nhất định sẽ có người hộ tống.

Nhưng mà lúc này, trên một chiếc xe ngựa tựa hồ có hai thiếu gia và tiểu thư quý tộc. Mà gần lượng xe này lại không có ai, cũng chỉ có hai quý tộc trên xe và một xa phu, chỉ có 3 người như vậy thôi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Lượng xe ngựa này bề ngoài thực cũ nát, nhưng hai quý tộc thiếu nam thiếu nữ ở trong lại ăn mặc rất hoa lệ.

Nếu là ngụy trang thành người thường thì ít ra cũng phải đổi quần áo đi chứ, nếu như vậy thì thật ra cũng có cơ hội giấu diếm được những cường đạo này.

Nói cách khác, hai cái quý tộc này căn bản không tính toán giấu diếm thân phận của mình. Chẳng qua vì sao bọn họ lại đến đây một mình, không có ai hộ tống, mà vì sao lại ngồi trên một chiếc xe ngựa cũ nát như vậy?

Kỳ thật lý do rất đơn giản, chỉ cần biết hai cái quý tộc trên xe là ai là hiểu ngay.

Hai cái thiếu gia tiểu thư này không phải ai khác, chính là Diệp Lãng và khôi lỗi thiếu nữ của hắn, không ai biết khôi lỗi thiếu nữ là con rối, mà trên người của nàng lại mặc phục sức của quý tộc tiểu thư nữa chứ.

Điều này làm cho dọc đường đi, ánh mắt chú ý đến Diệp Lãng cũng không ít, đương nhiên nguyên nhân là vì khôi lỗi thiếu nữ mới làm nhiều người quay đầu lại như vậy.

Bất quá dưới tình huống bình thường, Diệp Lãng đều gọi nàng là tiểu Nhị.

Tựa hồ gần đây hắn rất thích gọi người ta là tiểu gì gì đó...

"Công tử, tiểu thu, sao các người không kêu thêm một ít dong binh hay hộ vệ cho an toàn". Xa phu nơm nớp lo sợ điều khiển xe ngựa, có điểm sợ hãi hỏi người ở trong.

Đối với trường hợp như vậy, xa phu chưa từng thấy qua, hơn nữa còn không có dong binh hay hộ vệ gì nữa.

"Chúng ta không cần, ngươi cứ yên tâm, nếu có chuyện gì thì chúng ta sẽ bảo vệ ngươi!" Diệp Lãng thực không thèm để ý nói, mà tiểu thư ở một bên lại không nhúc nhích, thực trấn định.

Ừ, trong suy nghĩ của xa phu thì hai cái công tử tiểu thư này cũng quá trấn định.

Nhất là vị tiểu thư kia, hoàn toàn vẫn không nhúc nhích.

Mà xa phu không biết tiểu thư này không nhận được mệnh lệnh của Diệp Lãng thì dù là núi băng trước mặt đi nữa, nàng vẫn sẽ không động đậy.

"Công tử, đừng nói lão hán không có nghĩa khí, nếu bị phát hiện thì ta nhất định là người chạy đầu tiên". Xa phu thành thật nói.

"Ta sẽ không trách ngươi đâu, bất quá, ta đề nghị ngươi ở lại, nếu chạy thì nhất định sẽ kích thích người ta, nếu vậy thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng nha". Diệp Lãng tốt bụng khuyên.

Mà lời Diệp Lãng cũng là một sự thật, nếu bọn họ bị vây quanh mà xa phu lại làm ra động tác như vậy, nhất định sẽ bị đạo tặc loạn đao chém chết.

Chẳng qua người ta đã đến thời điểm đó thì chắc là không trông nom nhiều như vậy, cho dù là bây giờ thì xa phu cũng hiểu được ở lại nguy cơ còn cao hơn...

"Ở lại là tìm chết, chạy thì có lẽ còn cơ hội! Hy vọng ông trời phù hộ, làm cho những cường đạo này cách xa chúng ta một chút, đừng để mắt đến lượng xe cũ nát này của ta!" Xa phu cầu trời khấn phật.

Nếu bây giờ có đám người Diệp Lam Vũ ở đây thì nhất định sẽ cảm thấy xa phu này hẳn nên cầu Diệp Lãng bảo hộ thì tốt hơn. Ít nhất nếu hắn nói mình sẽ bình yên vô sự thì hiệu quả sẽ tốt hơn cầu trời rất nhiều.

Đây cũng không phải nói Diệp Lãng sẽ bảo hộ hắn, mà là nói lấy vận khí của Diệp Lãng, nói cái gì sẽ thành cái đó, tựa hồ so với tiên đoán gia còn chuẩn xác hơn một chút.

Mà lúc này, đám người Diệp Lam Vũ nhất định sẽ ngăn cản một ít lời nói linh tinh của Diệp Lãng, ví dụ như muốn nhìn xem bộ dáng cường đạo ra sao vân vân...

"Có lẽ người khác sẽ không chú ý, bất quá có lẽ chúng ta sẽ gặp phải người khác đang bị cướp bọc cũng không chừng, có đôi khi chuyện của ngươi sẽ là của ngươi, không thể trốn được!"

Ừ, nói kiểu như vậy đó, không thể để hắn nói được.

Khoan khoan...

Vừa rồi hình như lời này là: Diệp Lãng nói...

Cái này có chuyện thú vị để xem rồi đây.

"Công tử người thật biết nói đùa, cho dù gặp phải người khác bị đánh cướp thì có quan hệ gì đến chúng ta, đến lúc đó chúng ta chỉ cần ở xa xa nhìn lại, hoặc là trực tiếp quay đầu chạy lấy người!" Xa phu cũng không biết uy lực lời nói của Diệp Lãng, còn tán gẫu đề tài này với hắn.

"Đến lúc đó sợ nhất người ta khôgn cho chúng ta đi, bất quá lúc đó ngươi có thể trốn xa một chút, ta có thể ứng phó!" Diệp Lãng không thèm để ý nói: "Kỳ thật ta cũng muốn nhìn xem bộ dáng của cường đạo ra sao nữa kìa, nếu có thể, ta cũng muốn thử làm cường đạo xem! Một chức nghiệp thật có ý tứ!"

Dù xa phu không biết "uy lực" của Diệp Lãng nhưng khi nghe thấy những lời này của Diệp Lãng xong thì hắn cũng không dám nói thêm cái gì nữa, bởi hắn sợ nếu nói thêm cái gì nữa thì vị công tử trước mắt này rất có thể sẽ thực hành ý tưởng này, cướp đoạt mình đầu tiên.

Mà không lâu sau, lời tiên đoán của lời tiên đoán gia Diệp Lãng tựa hồ ứng nghiệm.

"Này, công tử, tiểu thư, chúng ta chạy đi!" Xa phu đột nhiên dừng xe ngựa lại nói với hai người, đơn giản là hắn nhìn thấy phía trước có một đám đạo phỉ vây công một đoàn xe.

Nhìn kỹ thì thấy đoàn xe này đã không còn ai, à, phải nói là ngươi sống, trên cơ bản đều đã chết ngoại trừ một thiếu niên có tuổi xấp xỉ với Diệp Lãng, thiếu niên đang bị nhốt ở giữa đám đạo phỉ mà vật lộn.

Chiêu thức của thiếu niên này nhìn qua rất có dáng, công thủ đầy đủ, bất quá xa phu xem không hiểu nhưng cũng biết được thiếu niên này là một cao thủ.

Cũng không phải vì thiếu niên này có thể một chọi nhiều như vậy mà là dưới chân thiếu niên có không ít thi thể, rất rõ ràng là bị hắn giết.

Nếu nói những đạo phỉ này đều có thân thủ bình thường thôi thì cái gọi là thiếu niên cao thủ cũng không "cao" đến bao nhiêu a, bất quá từ thân thủ những người vây công có thể nhìn ra họ cũng không tầm thường.

Tình huống này chỉ có hai khả năng, một là cường đạo đoàn đả kiếp ở đây, đúng dịp gặp phải thiếu niên cao thủ này, nên giằng co ở đây, cái này là ngoài ý muốn. Mà thứ hai là, cường đạo đoàn biết thiếu niên này là một cao thủ, mục đích của họ chính là thiếu niên này, hoặc là một kiện đồ vật nào đó ở đây.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.