Ma Đạo Tình Kiếp (P2)

Chương 36




"Đương nhiên.... Nếu là câu hỏi đặc biệt với điểm số nhân đôi, thì dĩ nhiên phải khó hơn một chút, xin mời nghe câu hỏi..." Mr. Vưu giơ thẻ câu hỏi lên nói: "Green Lantern*... chắc mọi người đều biết." Gã liếc về phía ống kính: "Khởi nguồn năng lượng đèn xanh của họ, là "Sức mạnh ý chí". Gã ngẩng đầu nhìn Phong Bất Giác nói: "Trong vũ trụ DC, đèn xanh đại diện cho sức mạnh ý chí, vậy thì... Đèn màu khác đại diện cho cái gì đây? Hãy nói ra ít nhất là bốn loại, bắt đầu tính giờ!"

*Green Lantern là một bộ phim siêu anh hùng của Mỹ năm 2011 dựa trên nhân vật cùng tên của DC Comics.

Câu hỏi kiểu này không thể làm khó Phong Bất Giác, cho dù không phải vì thu thập tài liệu viết bài, mà vì có hứng thú nên anh đã xem rất nhiều. Cho nên lần này anh chỉ cần nhớ lại một chút, rồi mở miệng trả lời: "Ừm... Tôi nói dựa theo thứ tự màu sắc nhé. Đèn đỏ, tức giận; đèn cam, sợ hãi; đèn xanh lá, sức mạnh ý chí; đèn xanh, đồng tình; đèn xanh dương, hy vọng; đèn tím, tình yêu. Còn một loại nữa là đèn đen, đại diện cho tử vong."

Khán giả im lặng như tờ, Mr. Vưu nhìn đáp án trên tay, im lặng vài giây, sau đó đột nhiên lên tiếng bằng giọng nói nhanh chóng, kiên quyết: "Hoàn toàn chính xác!"

Trên khán đài nổ ra tràng pháo tay như thủy triều chỉ kém mỗi tiếng pháo tay của màn khai mạc.

"Thí sinh số một đúng thật là học bá, sau ba câu hỏi đã đạt được bốn mươi điểm, còn ba thí sinh còn lại sau hai vòng đều là không điểm, thí sinh số một căn bản ở thế bất bại rồi." Mr. Vưu bình luận, rồi quay đầu nhìn về phía khách mời: "Xin hỏi ba vị khách mời thấy thí sinh số một biểu hiện thế nào?"

Sau khi ống kính nhắm đúng vào chỗ khách mời, quý bà Lucifer lần đầu tiên mở miệng nói chuyện trong ngày hôm nay. Cô ta chỉ nói hai từ: "Tử trạch*." Nói xong lại quay đầu đi, lạnh lùng hừm một tiếng.

*Tử trạch: chỉ những người chết gí ở nhà, chỉ thích ở nhà không thích ra ngoài.

Pestilence tê liệt tại chỗ, đang đỡ quai hàm bằng bàn tay gầy trơ xương của mình. Da trên tay anh ta trắng tới mức gần như trong suốt, có thể nhìn được cả mạch máu dưới da, tư thế này càng cho thấy thần sắc yếu ớt tiều tụy: "Nói ra... Tại sao không có thứ màu sắc nào đại diện cho Pestilence nhỉ...."

Thợ quay phim (một U Linh nửa trong suốt) lại chuyển ống kính về hướng Hephaestus, lời bình luận của người này vẫn kỳ cục như vậy: "Chậc, chỉ là mấy cái đèn lồng và nhẫn thu thập năng lượng rời rạc thôi mà. Nếu muốn sản xuất thứ này với số lượng lớn, chỉ cần có đủ số Khổng Lồ Một Mắt làm việc chăm chỉ..."

"Được rồi, cảm ơn lời bình luận của ba vị." Mr. Vưu không đợi người kia nói xong thì đã cướp lời, hướng về phía Tiểu Thán nói: "Thí sinh số hai, xin hãy lắng nghe câu hỏi số mười." Gã đốt thẻ câu hỏi cũ, nhìn thẻ tiếp theo đọc: "Hãy dùng tiếng Anh, viết chính xác từ "Bệnh phenylketo niệu*". Bắt đầu tính giờ."

* Bệnh phenylketo niệu: là bệnh di truyền gây rối loạn chuyển hóa phênylalanin (Phe) thành tirôzin (Tyr) do thiếu enzym phênylalanin hyđrôxylaza, vì gen mã hoá enzym này bị mất chức năng bởi một đột biến lặn. Thuật ngữ này dịch từ tiếng Anh: Phenylketonuria chỉ rối loạn trao đổi chất do di truyền ở người, thường viết tắt là PKU.

Âm thanh tích tắc tích tắc ở hiện trường vừa vang lên, Mr. Vưu liền quay người tương tác với các khán giả: "Mọi người đều biết, trong tiếng Anh, thuật ngữ y học là một thứ khiến cho người ta phải đau đầu, những từ ngữ dài dòng khó nhớ..."

"Phenylketonuria, viết tắt là PKU." Tiểu Thán trả lời, tiếp đó, anh ta ghép từng chữ cái thành từ đơn.

Mr. Vưu ngẩn ngơ mất vài giây, dùng bàn tay đang cầm micro nhấc kính râm trên sống mũi lên, trợn tròn đôi mắt nhỏ của gã, cẩn thận xác nhận đáp án trên thẻ câu hỏi: "Ừm... Chính xác!"

Điểm số của Tiểu Thán được cộng thêm mười điểm, khán giả cũng vỗ tay theo.

"Xem ra câu hỏi này vừa khéo hỏi đúng lĩnh vực chuyên môn của thí sinh số hai, hoặc tiếng Anh của cậu ta cực kì tốt?" Mr. Vưu bình luận.

"Câu này thật ra cực kì đơn giản..." Tiểu Thán còn chưa nói hết câu, Mr. Vưu đã cao giọng theo ý mình, lại nói: "Vậy thì... Tiếp theo đây..."

Mr. Vưu lại quay sang Tự Vũ: "Thí sinh số ba, bây giờ chỉ có cô và thí sinh số bốn là không điểm, câu hỏi này rất quan trọng đó."

"Ồ." Tự Vũ hờ hững đáp lại một tiếng, nhìn thái độ đó, dường như đang nói "Có gì to tát đâu".

"Xin hãy lắng nghe câu..." Mr. Vưu giơ thẻ câu hỏi mới lên trước mắt, nhìn một cái rồi nói: "Hãy nói cho tôi biết, công thức hóa học xuất hiện trên màn hình đại diện cho cái gì? Bắt đầu tính giờ!" Gã nói xong, màn hình nhỏ trên bàn điều khiển của Tự Vũ và trên màn hình lớn ở hiện trường đều xuất hiện một công thức hóa học tương đồng: C6H12O6.

"Glucose." Tự Vũ nghĩ một chút, trả lời ngay.

"Chính xác!" Mr. Vưu nói.

Khán giả lại dấy lên những tiếng cổ vũ.

"Xem ra thí sinh của chúng ta đều rất lợi hại, sự hồi hộp sẽ lưu lại tới vòng cuối cùng? Hay là sẽ được kết thúc ở ngay câu hỏi tiếp theo?" Mr. Vưu quay về hướng Bi Linh.

"Nè! Nói vậy lẽ nào ám chỉ tôi trả lời xong câu này sẽ biến thành âm mười điểm?" Bi Linh liếc xéo, nhìn chằm chằm Vưu mập: "Cho dù đúng là âm mười điểm, thì vòng sau tôi vẫn có cơ hội chứ."

"Khưa khưa... Tôi nói như vậy là bởi vì..." Vưu mập nhấc thẻ câu hỏi tiếp theo trong tay: "Câu hỏi thứ mười hai, lại là một câu hỏi đặc biệt."

Trên khán đài có một vài tiếng xôn xao.

"Xin lắng nghe câu hỏi!" Mr. Vưu nhìn thẻ câu hỏi đọc lên: "Hãy nói ra tên của ba cầu thủ đã giành danh hiệu cầu thủ bóng đá châu Âu ở thế kỷ XX, không cần tên đầy đủ, nhưng... Quốc tịch của ba cầu thủ không được trùng nhau. Bắt đầu tính giờ!"

Bi Linh lại bĩu môi, tỏ vẻ khó xử.

"Câu hỏi này liên quan đến giới thể thao, có thể đối với thí sinh nam thì nó cực kì đơn giản, tôi nghĩ nếu là thí sinh số một và số hai bốc phải, thì hai mươi điểm này coi như tặng không, đáng tiếc, thí sinh nữ của chúng ta gặp phải câu hỏi này." Mr. Vưu nói, nhắc nhở: "Còn ba mươi giây nữa."

"Beckenbauer, Platini*." Vậy mà Bi Linh lại nói ra hai cái tên thật.

*Beckenbauer tên đầy đủ là Franz Anton Beckenbauer là huấn luyện viên, quản lý, cựu cầu thủ bóng đá người Đức.

Platini tên đầy đủ là Michel François Platini là một cựu cầu thủ của Juventus, cựu huấn luyện viên bóng đá và cũng là cựu Chủ tịch Liên đoàn bóng đá châu Âu (UEFA) từ năm 2007 đến năm 2016

"Trước mắt thì... Chính xác." Mr. Vưu nói: "Thật thú vị, hai người mà thí sinh số bốn nhắc tới, không những là cầu thủ xuất sắc, mà sau này từng đảm nhận chức vụ cao."

"Ronaldo!" Bi Linh dường như đột nhiên nhớ ra cái tên này, sau đó lên tiếng.

"Thí sinh số bốn, xin hỏi một chút... Tại sao cô lại cho rằng, một người Brazil lại từng giành được danh hiệu cầu thủ bóng đá châu Âu?" Mr. Vưu hỏi với nụ cười trên mặt.

"Hả? Người này là người Brazil sao?" Bi Linh hỏi ngược lại.

"Ủa... Nếu như cô không biết anh ta, tại sao lại trả lời cái tên này?" Mr. Vưu nói.

"Bởi vì trong ấn tượng của tôi có rất nhiều cầu thủ đá bóng đều có tên này, cho nên tôi nghĩ... Nói không chừng trong số đó sẽ có người từng giành danh hiệu cầu thủ gì đó." Bi Linh trả lời.

"Ừm..." Mr. Vưu nói: "Được rồi, cho dù thế nào, câu trả lời này... Chính xác!"

Tiếng vỗ tay của khán giả vang lên, điểm số của Bi Linh lại tăng lên hai mươi điểm trong chớp mắt.

"Được rồi, các quý bà, quý ông và các quý vị khán giả không phân biệt được giới tính..." Mr. Vưu nói với cảm xúc dạt dào: "Vòng thứ nhất tiến hành đến đây, vẫn còn lại bốn câu hỏi cuối cùng, chúng ta xem tình hình điểm số của bốn thí sinh nhé."

"Thí sinh số một với bốn mươi điểm đang dẫn đầu khá xa. Thí sinh số hai mười điểm, nhìn vẫn có vẻ hơi căng thẳng. Thí sinh số ba lạnh lùng cũng là mười điểm. Còn thí sinh thứ tư dựa vào việc phát huy may mắn ở câu hỏi đặc biệt, hiện tại đã có hai mươi điểm" Ống kính chuyển tới lần lượt bốn người theo lời bình của Mr. Vưu.

"Vậy thì, nếu không có gì bất ngờ, thí sinh vào trận giác đấu, sẽ là một trong ba thí sinh số hai, ba, bốn." Mr. Vưu bắt đầu khuấy động bầu không khí, cao giọng nói: "Bây giờ, mời các vị nín thở tập trung tinh thần, bước vào bốn câu hỏi cuối cùng của vòng thứ nhất!"

Gã chuyển sang Phong Bất Giác, cầm thẻ câu hỏi lên: "Câu hỏi này..." Gã cố ý ngừng lại một lúc: "Không phải là câu hỏi đặc biệt."

"Ý của ông là, cho dù tôi trả lời sai cũng không sao phải không?" Phong Bất Giác nói.

"Đúng vậy, nhưng mà tôi phải nhắc nhở một chút, game thủ có điểm số đứng đầu sau khi kết thúc mỗi vòng, sẽ có được một ưu thế bí mật." Mr. Vưu làm cử chỉ "Number one" bằng bàn tay đang cầm thẻ, giọng điệu nói chuyện đầy tính ám thị.

"Ưu thế sao..." Phong Bất Giác nói như đang suy nghĩ gì đó: "Tóm lại, ông hỏi trước đi."

"Xin lắng nghe câu hỏi!" Mr. Vưu nói: "Xin hỏi..."Ý chí sẽ luôn tồn tại và sẽ không bao giờ bị dập tắt. Liệu có ai nhận thức rõ sự huyền diệu và uy năng của ý chí? Thượng đế chính là một ý chí vĩ đại bao trùm tất cả mọi thứ theo bản chất chuyên biệt của nó. Người phàm nếu không có khiếm khuyết là sự bạc nhược trong ý chí, thì tuyệt đối không thần phục thiên sứ, cũng không phục tùng tử thần." Gã nói đến đây thì ngừng một lát: "Đoạn văn trên đây, là ai nói? Bắt đầu tính giờ!"

"Hừm... Đúng là vòng cuối cùng, câu hỏi này rất nham hiểm..." Phong Bất Giác cười nhạt, nhìn thái độ của anh, dường như trong lòng đã có dự tính từ trước: "Ở phần mở đầu trong 'Ligeia', tác giả dẫn dắt bằng đoạn văn của Joseph Glanvill, để lựa ý theo tư tưởng trung tâm của cả tác phẩm."

"Vậy thì đáp án của cậu chính là Joseph..." Mr. Vưu vừa mở miệng.

Phong Bất Giác liền ngắt lời: "Thế nhưng!" Anh chỉ ngón tay vào Vưu mập: "Thế nhưng, tác giả của 'Ligeia là Allan Poe, con ma men này không thể dễ dàng tin tưởng được.' Anh mỉm cười nói: "Glanvill là người luận duy thần có tiếng, mà Poe đã nhìn trúng vào điểm này. Thật ra đoạn văn vừa rồi, là do Poe tự viết ra, ông ta bịa ra mấy hàng chữ như vậy, sau đó vẽ thêm một dấu gạch ngang, viết tên của Joseph Glanvill lên đó, để người khác cho rằng ông ta đang trích dẫn tác phẩm của người đi trước, mà trên thực tế đây là bút tích của Poe."

Mr. Vưu nói: "Cho nên, đáp án của cậu là?"

"Không có gì phải nghi ngờ, là Ellan Poe." Phong Bất Giác nói.

"Hoàn toàn chính xác!" Mr. Vưu vung tay, đốt thẻ câu hỏi. Khán giả lại một lần nữa nổ ra những tiếng vỗ tay và reo hò.

"Phù..." Mr. Vưu thở dài nói: "Thí sinh số một trả lời đúng toàn bộ bốn câu hỏi của vòng đầu tiên, trong đó còn bao gồm một câu hỏi đặc biệt, năm mươi điểm hiện tại đủ để cậu ta giành được vị trí thứ nhất rồi." Gã quay sang Tiểu Thán: "Vậy thì số phận của thí sinh số hai sẽ như thế nào đây?"

Tiểu Thán đã toát mồ hôi lạnh toàn thân, cười khan nói: "Ha... Ha ha... Tôi đã chuẩn bị sẵn cho trận giác đấu gì đó rồi..."

"Vậy sao... Hô hô hô..." Mr. Vưu cười nói: "Nhưng mà câu hỏi của vòng cuối cùng đúng là rất khó, cho nên... Mời nghe câu hỏi!" Gã nhìn thẻ câu hỏi nói: "Chúng ta đều biết... có một nhân vật hư cấu, gọi là Vua Đá Đít (Kick-Ass)*. Khi cởi bỏ trang phục siêu anh hùng, thân phận của cậu ta là một học sinh. Xin hỏi, học sinh này tên là gì?" Mr. Vưu đặt thẻ câu hỏi xuống, nhìn Tiểu Thán nói: "Bắt đầu tính giờ!"

* Kick-Ass là một phim điện ảnh siêu anh hùng hài kịch đen năm 2010 dựa trên bộ truyện tranh cùng tên của Mark Millar và John Romita, Jr., xuất bản bởi Marvel Comics.

Tiểu Thán nghe xong câu hỏi thì toàn thân ngây dại, anh ta là một người không giấu được chuyện gì trong lòng, từ biểu cảm trên khuôn mặt có thể thấy... Anh ta căn bản không biết đáp án.

"Ừm..." Tiểu Thán đã từng xem cả series của bộ phim này, thậm chí không chỉ xem một lần, nhưng lại không hề nhớ nhân vật chính tên là gì.

"Còn ba mươi giây." Mr. Vưu vừa nhắc nhở anh ta, vừa nhìn về phía khán giả châm biếm vài câu: "À, tôi nhìn tinh thần của thí sinh số một là biết, cậu ta biết đáp án, rất đáng tiếc câu hỏi này không phải do cậu ta trả lời."

Âm thanh tích tắc tích tắc không ngừng vang lên, Tiểu Thán hoàn toàn không có manh mối.

"Còn lại mười lăm giây." Mr. Vưu lại thông báo.

"Được rồi, tôi không biết." Tiểu Thán không chịu nổi bầu không khí căng thẳng này thêm nữa. Anh ta cũng không chờ thời gian chạy hết rồi mới tuyên bố bỏ cuộc.

Phía khán giả phát ra những tiếng huýt sáo dè bỉu.

"Thật đáng tiếc, điểm số của thí sinh số hai một lần nữa về không, hiện tại là điểm số thấp nhất." Mr. Vưu nói xong, liền đi đến trước bàn điều khiển của Tự Vũ: "Thí sinh số ba, chỉ cần cô trả lời đúng câu hỏi này, cô sẽ được an toàn, chỉ cần thí sinh số bốn không gặp phải câu hỏi đặc biệt thêm lần nữa, vậy thì dù cô ấy trả lời sai, kết quả cũng sẽ không thay đổi. Có thể nói... Câu hỏi số mười lăm này, rất có khả năng quyết định đến kết quả của vòng đầu tiên."

"Ồ." Phản ứng của Tự Vũ không khác biệt gì so với vòng trước.

Khóe miệng Mr. Vưu khẽ giật hai cái, gã nói cả buổi trời, kết quả đối phương vẫn không hề thay đổi, gã đành phải cầm thẻ câu hỏi lên đọc: "Ừm... Xin hỏi, Thập Điện Diêm Vương*... trong truyền thuyết, điện thứ hai, điện thứ năm và điện thứ mười, lần lượt là ba vương nào? Tính giờ..."

*Thập điện Diêm Vương (十殿閻王) hay Thập Điện Diêm La (十殿閻羅) theo tín ngưỡng Phật giáo Á Đông, trong đó có Việt Nam, là các vị thần linh cai quản cõi chết và phán xét con người ở Địa ngục căn cứ vào công hay tội họ đã tạo ra khi còn sống. Đúng ra trong kinh Phật thì Diêm Vương không có tên nhưng do ảnh hưởng Đạo Lão và tín ngưỡng dân gian Trung Hoa vào thời nhà Đường mà những chi tiết này nhập vào rồi kết hợp theo. Thập điện Diêm Vương bao gồm: Nhất điện: Tần Quảng Vương, Nhị điện: Sở Giang Vương, Tam điện: Tống Đế vương, Tứ điện: Ngũ Quan Vương, Ngũ điện: Diêm La Vương, Lục điện: Biện Thành Vương, Thất điện: Thái Sơn Vương, Bát điện: Đô thị Vương, Cửu điện: Bình Đẳng Vương, Thập điện: Chuyển Luân Vương.

Tự Vũ đưa ra đáp án trước khi đối phương nói dứt lời: "Sở Giang Vương, Diêm La Vương, Chuyển Luân Vương."

Mr. Vưu đốt cháy thẻ câu hỏi: "Chính xác!"

Có tiếng vỗ tay từ phía khán giả, cùng lúc đó, thợ quay phim cũng cực kì khôn khéo đưa ống kính chĩa vào Tiểu Thán ở vị trí số hai, quay được một khuôn mặt cay đắng.

Mr. Vưu trở lại giữa sân khấu, hướng về phía Bi Linh, nhìn thẻ câu hỏi cuối cùng trên tay, đọc: "Câu hỏi thứ mười sáu này..." Gã cố tình dừng lại mười giây tròn trĩnh: "Vậy mà..." Dường như miệng cứ bắn ra hai chữ là gã lại ngừng một lúc: "Lại là câu hỏi đặc biệt!"

Tất cả khán giả bỗng chốc im lặng.

"Điểm số của thí sinh số bốn, Bi Linh Tiểu Cốt hiện giờ là hai mươi điểm." Mr. Vưu nói: "Nếu như cô ấy trả lời sai câu này, điểm số sẽ lại về không." Giọng điệu của gã lên xuống trầm bổng: "Phần hồi hộp... Nằm ở thời khắc cuối cùng,"

"Nè, tên mập, nếu như tôi và cậu ta đều thành không điểm, vậy thì ai sẽ vào trận giác đấu?" Bi Linh đột nhiên cất tiếng hỏi.

"Hự... Tên mập..." Mr. Vưu bỗng thay đổi sắc mặt: "Được rồi, hình như là đang gọi tôi..."

Gã không muốn thừa nhận cũng không được, giữa sân khấu này ngoài gã ra chỉ còn thợ quay phim U Linh, mà đặt thợ quay phim trên bàn cân cũng chỉ khoảng chừng 21 gram thôi.

"E hèm... Nếu như xuất hiện trường hợp hai người cùng đứng thứ nhất, vậy thì sẽ thêm một câu hỏi giành quyền trả lời." Mr. Vưu đằng hắng giọng, che giấu sự ngượng ngùng: "Còn nếu trong trường hợp xuất hiện hai người cùng ở hạng chót, vậy hai thí sinh sẽ cùng vào trận giác đấu."

"Ủa?" Bi Linh nở nụ cười gian xảo: "Ha... Vậy câu hỏi này tôi sẽ bỏ quyền luôn."

Khán giả một phen xôn xao, còn Mr. Vưu thì chỉ cười mà không nói.

Phong Bất Giác ở bên kia đang nhìn Bi Linh, giơ ngón tay cái về phía cô. Một là khen ngợi sách lược chính xác của cô, hai là tán dương nghĩa khí đáng khen của cô.

Tiểu Thán thì cảm động rơi nước mắt, cho dù trận giác đấu kia là gì đi nữa, có hai người cùng vào đó thì trong lòng anh ta cũng thấy yên tâm hơn nhiều rồi.

"Còn chưa nghe nội dung câu hỏi mà đã từ bỏ... Xem ra tôi cũng không cần phải hỏi cô có chắc chắn hay không." Mr. Vưu cười nói với ý vị sâu xa: "Vậy thì... Xin mời hai vị, trận giác đấu!"

Gã vừa nói xong, thì ghế ngồi của Tiểu Thán và Bi Linh liền xoay tròn rồi chìm xuống dưới, sau khi rơi xuống không gian tăm tối bên dưới mặt sàn, hai người một lần nữa bị một sức hút vô hình kéo khỏi vị trí ban đầu, lại ở trên hai đường trượt, trượt đến khu vực chưa biết rõ với tốc độ cao.

Hình ảnh trên màn hình lớn tại hiện trường cũng kịp thời thay đổi, trong ống kính xuất hiện một sa mạc rộng lớn. Không lâu sau, trên hoang mạc vạn dặm này, Tiểu Thán từ trên trời rơi xuống, ngã ở tư thế bốn chân chổng lên trời. Mấy giây sau, Bi Linh cũng rơi từ trên trời xuống, hai chân đứng vững trên bụng của Tiểu Thán, an toàn tiếp đất.

"Kẻ hành hình đầu tiên xuất hiện trong trận giác đấu hôm nay sẽ là ai đây?" Mr. Vưu nói: "Bốn thí sinh của chúng ta tuy không thể coi là sự tồn tại ở mức cao, nhưng... Sinh mạng ở bất cứ tầng nào khi vật lộn bên bờ tử vong, thì tính thưởng thức này cũng không gì sánh bằng." Gã dùng giọng điệu cao vút để điều khiển cảm xúc của khán giả ở hiện trường: "Rốt cuộc là 'ai' hay 'cái gì', sẽ đảm nhận nhiệm vụ đẫm máu lấy một chọi hai đây?" Gã tiến thêm vài bước, nhìn chằm chằm vào ống kính máy quay, âm nhạc ở hiện trường cũng trở nên kỳ dị và khẩn trương hơn.

Bỗng nhiên, Mr. Vưu thay đổi sắc mặt, đọc với tốc độ nhanh như bay: "Trước hết, các vị khán giả đang xem chương trình của chúng tôi xin hãy chú ý, bây giờ bạn vẫn có thể thông qua phương thức tương tác ở phía dưới màn hình, gửi tin nhắn hoặc đăng nhập vào trang web của chúng tôi để tham gia hoạt động dự đoán người thắng cuộc cuối cùng. Bạn sẽ có cơ hội nhận được phần thưởng tuyệt vời trị giá 1000 tiền quỷ do Hộp Quà Hù Dọa cung cấp! Muốn giao dịch hãy đến Hộp Quà Hù Dọa! Giành lấy phần thưởng, xem Hỏi Đáp Tử Vong! Cảm ơn sự ủng hộ của quý vị!"

"Ê! Thời khắc quan trọng nhất mà quảng cáo cái gì vậy!" Phong Bất Giác hét lên.

"Khà khà... Xem ra thí sinh số một của chúng ta hơi nóng vội một chút." Mr. Vưu cười nói: "Nhưng mà, trước khi tôi tuyên bố kẻ hành hình đầu tiên của trận giác đấu, hãy để ba vị khách mời của chúng ta đánh giá một chút về sự thể hiện ở vòng đầu tiên của các thí sinh, tiện thể đưa ra dự đoán về kẻ hành hình.

Ống kính lại một lần nữa chuyển đến Lucifer, cô ta nhìn Vưu mập ở đằng xa bằng vẻ vênh váo tự đắc, nói một câu: "Nếu như muốn tôi đánh giá, ông có thể tìm góc tường nào đó tự sát không?"

"Tại sao lại đưa ra yêu cầu như vậy... Khinh thường tôi đến mức này sao." Mr. Vưu lau mồ hôi đáp lại, "Ầy... E là không được."

"Hừ..." Thế là Lucifer không nói nữa.

Tiếp đó, ống kính trực tiếp chuyển đến Hephaestus, xem ra thợ quay phim đã nhìn thấu, nên để Pestilence - người phát ngôn đáng tin cậy hơn - là người cuối cùng lên tiếng.

"Kẻ hành hình sẽ là Khổng Lồ Một Mắt sao?" Đánh giá Hephaestus quả nhiên vẫn như troll nhau vậy.

"Nếu đúng thì ông đi tìm góc tường tự sát nhé!" Vưu mập lớn tiếng.

Cuối cùng, ống kính quay đến Pestilence, anh ta từ từ mở miệng nói với Mr. Vưu: "Biểu hiện trong vòng đầu tiên cho thấy mỗi người họ đều có lĩnh vực kiến thức sở trường, đáng nhắc đến là thí sinh số một, có thể nói là khá toàn diện. Còn về kẻ hành hình... Không có gì để dự đoán hay không dự đoán cả. Khụ khụ khụ... Tôi là kỵ sĩ mà, dĩ nhiên đã biết trong sa mạc kia có thứ gì, cho nên... Cứ để người dẫn chương trình như ông phụ trách tuyên bố thì hơn."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.