Ban đêm, Lâm Yên đang nằm ở trên giường lướt bát quái, điện thoại di động vang lên, là điện thoại từ Triệu Hồng Lăng.
"Uy, Lăng tỷ?"
"Microblogging của Vệ Từ Phong, em thấy chưa?" Triệu Hồng Lăng quả nhiên là gọi điện thoại tới hỏi chuyện này.
"Đang xem đây!" Lâm Yên trả lời.
Cô vốn là online đi đăng microblogging, kết quả phát hiện hôm nay bình luận chửi mắng trên microblogging của mình còn nhiều hơn trước đâu, thế là liền nhìn xuống xem là tình huống gì, sau đó mới biết tin microblogging kia của Vệ Từ Phong.
Sau khi tuỳ tiện nhìn lướt qua, cô liền buồn bực ngán ngẩm quay về giao diện microblogging của mình, tiếp tục biên tập bài "Hôm nay phất nhanh sao? Không có."
"Vệ Từ Phong này, bối cảnh của hắn em hẳn là cũng nghe nói một chút, loại người này không phải người chúng ta chọc nổi, mà tính tình của hắn ở bên trong giới là có tiếng kém, dù là ai cũng không cho mặt mũi, chị sợ, hắn đến lúc đó sẽ làm khó em.
Hành trình ngày mai chị không có thời gian rảnh, không có cách nào đưa em qua, chính em cẩn thận một chút, tận lực nhẫn nại một chút, không cần cùng hắn phát sinh xung đột chính diện." Triệu Hồng Lăng nhắc nhở.
Lâm Yên nhu thuận gật đầu: "Biết rồi Hồng tỷ."
Triệu Hồng Lăng thở dài, "Nhưng mà nếu là đối phương thực sự quá phận, nhớ kỹ gọi điện thoại cho chị, chị qua xử lý."
Vệ Từ Phong ở bên trong giới xem như chê khen mỗi thứ một nửa, hắn xác thực vô cùng có tài hoa, nhưng chính là tính tình quá kém, hoàn toàn là tổ tông thích gây chuyện, ba ngày hai lần nháo ra chuyện, chỉ là mọi người dù giận mà không dám nói gì, ai bảo hắn có vốn liếng để phách lối.
Mà khó giải quyết chính là, lần này, dư luận còn tất cả đều là đứng ở một bên của Vệ Từ Phong.
Vốn là dư luận đã rất bất lợi với bọn họ, nếu là lại tăng thêm một Vệ Từ Phong đau đầu...
Triệu Hồng Lăng thực ra đã làm tốt dự tính xấu nhất, nếu như thực sự không được, bộ phim này, sợ là chỉ có thể từ bỏ...
"Ngày mai Đa Đa sẽ đưa đón em, nha đầu kia tính tình ngay thẳng, đối với em có chút thành kiến, em đừng để ý, chị đã giải thích qua với con bé, mặc dù trong nội tâm khả năng vẫn còn có chút phiền phức khó chịu, thế nhưng trong sinh hoạt hàng ngày cùng công tác, con bé giúp đỡ em thật tốt, không cần lo lắng."
Lâm Yên nghe Triệu Hồng Lăng, trong lòng tràn đầy ấm áp: "Cảm ơn Lăng tỷ."
Cô cũng không để ý thái độ của Đa Đa đối với mình, trái lại, Đa Đa thể hiện sự chán ghét ra ngoài, khiến cho cô càng thêm an tâm.
Ít nhất, cô không cần lại phí tâm tư đi phòng bị người bên cạnh.
Trợ lý trước đây của cô cũng là tuyệt đối thuận theo, chiếu cố có thừa, thế nhưng những việc làm sau lưng, mỗi một việc đều đủ để cô không rét mà run.
Đi theo Triệu Hồng Lăng cho đến nay, chính mình mang thêm vô số phiền phức cho chị ấy, thế nhưng từ đầu đến cuối chị ấy cũng không có từ bỏ chính mình.
Thực ra, chị ấy hoàn toàn có thể đem tất cả tinh lực đều đặt ở diễn viên càng đáng giá hao tốn sức lực hơn, thế nhưng cho dù là lúc chính mình gian nan nhất, Triệu Hồng Lăng cũng vẫn như cũ phân tâm chăm nom cô...
Chỉ là bởi vì, cô là diễn viên dưới quyền quản lý của chị ấy.
...
Ngày thứ hai.
Bên trong đoàn làm phim tương đối náo nhiệt, giống như ăn tết, tốp năm tốp ba vây ở một chỗ trò chuyện bát quái.
"Uy, các ngươi thấy bài microblogging tối hôm qua của Vệ Từ Phong chưa?"
"Ha ha ha dĩ nhiên nhìn, quả thực quá hả hê lòng người! Vệ tiểu thiên vương quá cứng, tự mình xuống tràng xé mặt, nói thẳng mắt mù mới có thể coi trọng Lâm Yên! Hôm nay cũng đã lên hot search!"
"Để cho nữ nhân kia ngày ngày tạo scandal, lần này mặt cũng bị đánh sưng lên đi! Cũng không nhìn một chút người ta là ai, Tiểu Thiên Vương giới ca hát, ông chủ nhỏ châu báu Tỳ Thụy, nổi danh là hạng người không chọc nổi trong giới, dám nhảy nhót trên đầu Tiểu Bá Vương này, quả thực là muốn chết!"
(Chương 128 thiếu mất 1 đoạn, đã bù, mọi người có thể quay lại đọc.)