Lưu Niên Tự Thủy

Chương 3: U U mất tích




“Cậu nói xem, rõ ràng có cơ hội cứu Đổng lão sự trưởng, Minh tổng vì sao lại không cứu? Chẳng lẽ anh ta thật sự muốn độc chiếm Hoàn Vũ?”

“Ai biết, quyền thế so với người thân, bên nào nặng hơn?”

Minh Nhất Sơn cũng nghe không ít người nghị luận, anh đều muốn xông ra che cho bác cả. Chỉ là vì sao bác cả vẫn cứ bình tĩnh như vậy.

Đúng lúc này, Miêu Từ đi tới, anh ăn mặc tây trang được cắt tỉa gọn gàng.

“Đây là bác sĩ Miêu sao? Tôi đã từng nghe người nói qua, rất nhiều người gọi anh ta là quỷ y, một đôi tay y dược xuất quỷ nhập thần. Chữa bệnh cho rất nhiều người, những người được anh ta chữa bệnh tất cả đều lành”

“Quỷ y, tôi cũng nghe qua, chính là anh ta. Anh ta với Minh tổng không phải là giao tình rất tốt sao? Sao lại không để cho anh ta chữa bệnh cho Minh lão tiên sinh? Cứ như thật sự muốn Minh lão tiên sinh chết vậy”

“Thực sự, nghiệp chướng đi”

Nhất Hạ thấy Miêu Từ đi tới, thân làm chủ nhà cũng nên đích thân ra tiếp, lúc đi ra, tự nhiên cũng nghe thấy mấy lời bàn tán kia. Cô thực sự tức chết rồi, chuyện của Minh gia nhà mình, kết quả còn muốn liên luỵ anh Miêu.

Nhất Hạ vẻ mặt áy náy nhìn anh. vẻ mặt có lỗi, ý nói anh đừng để ý tin đồn.

Miêu Từ nhìn cô cười cười, loại tin đồn này không đả thương được anh. Anh cũng sẽ không làm Nhất Hạ chú ý.

Lúc tang lễ, tiễn tất cả khách nhân, người nhà Minh gia chia tay trở lại xe ngồi. Hiện tại Thuỷ Đàn Cung cũng không có bị hoả hoạn đốt, Tống Mạn Vân có phòng ốc của mình, tự nhiên nghỉ ngơi cùng một chỗ với Minh Văn Hiên, Nhất Hạ cùng Miêu Từ ngồi một chỗ. Người một nhà lại không cùng nhau ngồi một chỗ, nhưng Minh Văn Hiên nói là có chuyện quan trọng cần thương lượng, đi biệt thự của mình nói chuyện.

“Tôi mang theo Tiểu Sâm về trước, buổi chiều tôi còn đi làm”. Cô không muốn nghe một đám người già nói chuyện phức tạp, nghe ra, còn có thể ảnh hưởng đến tiểu Sâm.

“Tôi đưa Mậu Hinh đi”. Miêu Từ nói. “Buổi chiều cũng không có chuyện, tôi đưa tiểu Sâm đi chơi”

“Thực sự không làm lỡ chuyện của anh sao? Bác sĩ Miêu?”. Mậu Hinh đối với Miêu Từ vẫn là vô cùng khách khí.

“Yên tâm đi, tiểu Sâm giao cho tôi”. Miêu Từ sờ sờ đầu của tiểu Sâm, nói.

Tiểu tử kia giống như là quen thuộc với Miêu Từ, một chút bài xích với Miêu Từ cũng không có, Miêu Từ vươn tay, bế lấy tiểu Sâm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.