Lưu Niên Tự Thủy

Chương 18: Đừng lấy kẹo của U U! QAQ




Chiến Vương Học Viện đến Thần Phong Học Viện khiêu khích, ai cũng không ngờ được kết quả lại như thế, cường giả trên Viện Bảng chết hai thương một, Lạc Phi bị Lăng Phong giết chết, Địch Hàn bị Tiêu Phàm giết chết, Vương Bá bị Lăng Phong gây thương tích, đoán chừng không có một hai tháng là không thể nào phục hồi như cũ.

Cùng lúc đó sự tình trước cửa Thần Phong Học Viện đã được lưu truyền ra khắp nơi, thanh danh Tiêu Phàm truyền khắp Yến Thành.

Lấy Chiến Sư cảnh chém giết cường giả Chiến Tôn trung kỳ đã đủ để tu sĩ thế hệ trước coi trọng.

Nhưng những việc này lại không quan hệ đến Tiêu Phàm, sau khi hắn bước vào liền phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch.

- Đồ lưu manh, ngươi làm sao vậy?

Tiểu Ma Nữ nhìn thấy bộ dáng Tiêu Phàm liền lập tức lo lắng kêu lên, Hồn Lực trên người nàng vẫn chưa ổn định, hiển nhiên cũng vừa mới đột phá Chiến Tôn cảnh.

- Rống!

Tiểu Kim cũng chạy tới gầm nhẹ về phía Tiêu Phàm.

- Ta không sao.

Tiêu Phàm trực tiếp xếp bằng ở tại chỗ, trước đó bị Địch Hàn đánh trọng thương, trong cơ thể của hắn đã bị gẫy hết mấy cái xương, lục phủ ngũ tạng cũng bị chấn động không thôi.

Chỉ là hắn không nghĩ Chiến Vương Học Viện vậy mà chơi xa luân chiến, cho nên trước đó hắn phải biểu hiện thật cường thế.

Ta Tiêu Phàm tuy không có chỗ dựa nhưng cũng không phải ai cũng có thể khi dễ được hắn, muốn tè lên đầu ta thì phải có tinh thần chuẩn bị làm thái giám!

- Lão Tam đây là?

Bàn Tử đi tới, nhìn thấy máu nơi khóe miệng Tiêu Phàm liền lộ ra vẻ lo lắng.

- Hắn vừa giết Địch Hàn của Chiến Vương Học Viện, bạn thân cũng bị thương không nhẹ.

Lăng Phong nhíu mày nói, Tiêu Phàm biểu hiện cường thế lúc nãy cũng làm hắn chấn kinh không thôi.

- Đám hỗn trướng Chiến Vương Học Viện kia, đừng để lão tử đụng phải bọn hắn, bằng không tiểu gia gặp một tên giết một tên!

Mắt Bàn Tử lộ ra hung quang, nghiêm nghị nói.

Tiểu Kim gầm nhẹ giống như tán thành ý kiến của Bàn Tử.

- Trước chờ Lão Tam tỉnh lại rồi nói.

Lăng Phong lắc đầu trầm giọng nói, Tiểu Ma Nữ và Bàn Tử sa sút tin thần cũng không biết nói thêm cái gì.

Tinh thần Tiêu Phàm lúc này đã chìm vào trong đang điền, U Linh Chiến Hồn phóng xuất ra Hồn Lực xông vào bên trong kinh mạch Tiêu Phàm, Vô Tận Chiến Hồn thiêu đốt hóa thành hỏa diễm chạy vào trong kinh mạch.

Cùng lúc đó Bạch Thạch tỏa ra quang mang yếu ớt, năng lượng kỳ diệu bên trong bắt đầu trị thương cho Tiêu Phàm.

Lúc này đã là ban đêm, mấy người Lăng Phong vẫn như cũ thủ hộ bốn phía Tiêu Phàm, Bàn Tử và Tiểu Kim buồn ngủ nằm bên cạnh, mắt híp lại.

Tiểu Ma Nữ tiếp tục diễn luyện chiến kỹ, qua mấy canh giờ thì khí tc71 trên người nàng đã dần ổn định lại.

Về phần Lăng Phong lại ngồi ngẩn người ở kia, không biết hắn đang suy nghĩ gì, ánh mắt thỉnh thoảng rơi vào trên người Tiêu Phàm.

- Hồng hộc!

Một tiếng xé gió vang lên, Tiêu Phàm đột nhiên đứng dậy đánh ra từng quyền, Quyền Thế dậy sóng giống như sóng lớn vỗ bờ, sóng sau cao hơn sóng trước.

- Đây là Thế?!

Bàn Tử đột nhiên nhảy bật dậy, tinh thần hăng hái nhìn Tiêu Phàm, hắn hưng phấn giống như vừa chơi thuốc xong.

Thế là một thứ vô cùng kỳ diệu đại biểu cho một quy luật nào đó, chỉ có người có ngộ tính đỉnh cao trên phương diện chiến kỹ mới có thể ngộ.

Chỉ có Chiến Tông cường giả mới có thể chạm đến cánh cửa kia, kiếm có Kiếm Thế, quyền có Quyền Thế, đao có Đao Thế!

Người lĩnh ngộ được Thế khi thi triển Chiến Kỹ thì uy lực sẽ tăng thêm gấp mấy lần, đây cũng là nguyên nhân Tiêu Phàm thi triển Bá Đạo Thiên Quyền lại có thể một kích đánh trọng thương Địch Hàn.

- Đồ lưu manh lĩnh ngộ biến thái như vậy?

Tiểu Ma Nữ chấn động vô cùng, nàng lúc trước đã thấy thiên phú biến thái ủa Tiêu Phàm, có thể đem mấy chục loại chiến kỹ tu luyện tới cực hạn, việc này cũng quá kinh người rồi.

Nhưng hiện tại đã lĩnh ngộ Quyền Thế, đây quả thực quá biến thái đi.

Tiêu Phàm diễn luyện Bá Đạo Thiên Quyền, khí thế cả người không ngừng tăng lên giống như muốn phá vỡ bình cảnh xiềng xích.

Hắn học được không ít Nhất Phẩm, Nhị Phẩm Chiến Kỹ nhưng ở đối mặt với tu sĩ cấp cao thì cũng không có quá nhiều ưu thế.

Tam Phẩm Chiến Kỹ và Tứ Phẩm Chiến Kỹ lại là thứ hắn đang thiếu, hiện tại trên người hắn cũng chỉ có được Ngũ Phẩm Chiến Kỹ: Bá Đạo Thiên Quyền đoạt được từ trên tay Tôn Tử.

- Năng lực khôi phục thật biến thái!

Trong mắt Lăng Phong lóe lên một sợi tinh quang, hiện tại chỉ qua vài canh giờ mà toàn bộ thương thế của Tiêu Phàm dường như đã khỏi hết?

Ầm ầm! Nắm đấm Tiêu Phàm hừng hực kim sắc khí diễm, nắm đấm hổ hổ sinh phong, mỗi một quyền đều tràn ngập lực lượng, trong hư không liên tiếp phát ra tiếng nổ đùng đoàng.

Tiêu Phàm như đang đắm chìm tvào bên trong một loại trạng thái kỳ diệu nào đó, hoàn toàn không chú ý đến xung quanh, một cỗ khí lãng to lớn cuồn cuộn xuất hiện trong sân, mấy người Lăng Phong phải lui ra phía sau.

"Đây là quyền gì? Nếu phối hợp với Chiến Hồn của ta thì nhất định sẽ có uy lực tuyệt luân!" Ánh mắt Bàn Tử sáng quắc nhìn chằm chằm nắm đấm Tiêu Phàm, hắn cũng bắt đầu diễn luyện ở một bên.

- Hình như là Bá Đạo Thiên Quyền lúc trước Tôn Tử đã thi triển.

Tiểu Ma Nữ cả kinh kêu lên, lúc này mới bao lâu mà Tiêu Phàm đã đem Ngũ Phẩm Chiến Kỹ luyện đến cấp độ đăng phong tạo cực?

- Nhất định phải nói Lão tam dạy ta quyền pháp này.

Bàn Tử diễn luyện một hồi rồi quyết định nhất định phải học cho được quyền pháp này, công kích cường hãn bá đạo phối hợp với Kim Cương Đại Lực Thần Ngưu nhất định sẽ vô cùng mạnh!

Trong lòng Tiêu Phàm càng ngày càng thư sướng, Quyền Thế càng ngày càng cường thịnh, mấy người Tiểu Ma Nữ trong sân nhìn chằm chằm Tiêu Phàm, bọn hắn từ trên người Tiêu Phàm cảm nhận được một cỗ khí tức nguy hiểm mãnh liệt.

Tiểu Kim ở một bên hưng phấn gào thét thật lớn, nó cũng chấn kinh nhìn Tiêu Phàm.

- Hô hô

Chỉ một thoáng, trong sân cuồng phong gào thét, thiên địa linh khí cuồng bạo tụ về hướng thể nội Tiêu Phàm, thân thể khỏe mạnh như một cái vòng xoáy không đáy, điên cuồng cắn nuốt thiên địa linh khí.

U Linh Chiến Hồn lơ lửng sau lưng hắn cũng không ngừng luyện hóa thiên địa linh khí, tốc độ cực kì khủng bố, giống như tất cả Thiên Địa Linh Khí trên đời đều thuộc về hắn.

- Biến thái!

Hai người Lăng Phong và Bàn Tử bị cái tốc độ thôn phệ kinh khủng này làm cho chấn kinh đến, nổi giận mắng chí chóe, ngược lại hai người Tiểu Kim và Tiểu Ma Nữ đã quá quen với việc này rồi.

- Đột phá?

Từ cửa ra vào truyền đến một tiếng kinh ngạc, Phúc bá và Quách Sĩ Thần đang đi tới.

- Quách lão quỷ, ngươi trở về rồi sao?

Tiểu Ma Nữ nói không khách khí chút nào, Lăng Phong và Bàn Tử cũng đề phòng nhìn Quách Sĩ Thần, lão gia hỏa này trở về nhất định sẽ không có việc tốt.

- Khụ khụ, ta về nhìn các ngươi tu luyện thế nào rồi.

Quách Sĩ Thần ho khan mấy tiếng, ra vẻ quan tâm nói, mấy người Tiểu Ma Nữ một mặt coi thường, ngươi còn quan tâm chúng ta tu luyện, không đến lừa chúng ta đã là tốt lắm rồi.

- Đây là?

Khi ánh mắt Quách Sĩ Thần rơi vào trên U Linh Chiến Hồn lại vô cùng kinh ngạc, hắn và Phúc bá nhìn nhau, trong mắt hai người lóe lên vẻ bất ngờ.

Đám Tiểu Ma Nữ tưởng rằng Quách Sĩ Thần kinh ngạc vì Tiêu Phàm lĩnh ngộ được Quyền Thế cho nên cũng không để ở trong lòng.

Bọn hắn không biết Quách Sĩ Thần và Phúc bá kinh ngạc bởi vì Kim Sắc Khí Diễm trên người của Tiêu Phàm.

- Oanh!

Một trận tiếng oanh minh vang lên, khí lãng cuồng bạo bay ra tứ phương, khí thế Tiêu Phàm rốt cục đột phá tiến vào Chí Tôn cảnh!

Chiến Tôn cảnh, Hồn Lực có thể thực chất hóa, không phải Chiến Sư cảnh có thể so sánh, bước vào Chiến Tôn cảnh tương đương bước vào một cảnh giới hoàn toàn mới.

- Rốt cục đột phá.

Tiêu Phàm điều hòa hơi thở, vội vàng xếp bằng kiểm tra biến hóa của bản thân, có hai người Quách Sĩ Thần và Phúc bá ở chỗ này hộ pháp thì hắn chẳng cần phải lo lắng gì nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.