Lưu Niên Tự Thủy

Chương 12-1: Công chúa cũng chỉ xứng làm nha hoàn cho U U




Da thịt trên má phải Ôn Nhã bắt đầu biến chất chậm rãi tróc ra, giống nhu rắn đang lột da vậy, hoàn toàn tương phản với bên má trái.

Tiêu Phàm nghe vậy cười nhạt một tiếng, hắn phất tay một cái vẩy khô trên mặt Ôn Nhã lập tức nứt ra, bên trong xuất hiện một khuôn mặt ướt át xinh đẹp, Hạ Lôi một bên nhìn đến si mê.

- Nhã Nhi, ngươi đẹp quá.

Hạ Lôi kìm lòng không được nói.

Ôn Nhã đỏ mặt lên, Hồn Lực liền kiểm tra khuôn mặt mình một lượt, cả người nàng trong nháy mắt liền kích động ôm Hạ Lôi nói:

- Phu quân, ta khỏi rồi?!

Hai người ôm nhau một hồi, lúc này mới phát hiện xung quanh còn có người nên đều ngại ngùng buông đối phương ra, hai người đứng dậy hành lễ với Tiêu Phàm:

- Đa tạ ân công hai lần cứu mạng.

Trước đó bài độc là lần thứ nhất, khôi phục dung nhan chính là lần thứ hai, đối với nữ nhân mà nóikhôi phục dung nhan cho nàng chính là đã cứu nàng một mạng.

- Tiện tay mà thôi.

Tiêu Phàm vẫn phong khinh vân đạm như cũ, nhưng trong lòng hắn cũng kích động không thôi, hắn không ngờ hiệu quả của Mỹ Dung Dịch lại cường đại như thế.

- Quả nhiên không hổ là Mỹ Dung Dịch a, làm cho một khuôn mặt hư thối trở lại bình thường, thậm chí da dẻ còn tốt hơn lúc trước, dung dịch này cũng quá lợi hại a.

- Đúng vậy a, Trừ Sẹo Dịch của Luyện Dược Sư Công Hội nếu so sánh với Mỹ Dung Dịch này thì chính là rác rưởi a, lần trước ta gùn phải mất tận ba bốn bình, hơn nữa còn không thể trị khỏi triệt để.

- Huynh đệ, Mỹ Dung Dung Dịch này ngươi bán như thế nào, ta muốn mua năm bình.

Đám người triệt để sôi trào, ánh mắt đều tập trung trên người Lâm Dịch, cũng khó trách bọn hắn khiếp sợ như vậy nhưng hiệu quả của Mỹ Dung Dịch thật sự quá tốt.

Tiêu Phàm vội ho một tiếng làm thủ thế im lặng, toàn trường trong nháy mắt yên tĩnh lại, Tiêu Phàm nói: - Lúc đầu, Mỹ Dung Dịch này là chuẩn bị giao cho Luyện Dược Sư Công Hội để bán, đáng tiếc, Luyện Dược Sư Công Hội không muốn.

- Mỹ Dung Dịch tốt như vậy mà không muốn, Luyện Dược Sư Công Hội bị thần kinh hết rồi sao?

Âm thanh châm chọc không ngừng vang lên.

Trương Hi hận tìm không được một cái lỗ để chui vào, ánh mắt hung dữ đảo qua tu sĩ Luyện Dược Sư Công Hội sau lưng, sắc mặt nữ nhân viên trước đó khinh thường Tiêu Phàm khó coi tới cực điểm, nàng cuối đầu không dàm nhìn thẳng vào Tiêu Phàm.

- Dược dịch tốt thế này đương nhiên là vì phục vụ mọi người.

Tiêu Phàm nói ra:

- Bất quá, ta vừa mới ta dùng là Nguyên Dịch, chi phí tương đối cao, Nguyên Dịch của Mỹ Dung Dịch bình thường không bán.

Nghe nói như thế, đám người lập tức tỏ ra thất vọng, phần lớn bọn hắn đều là người bình thường, làm sao có nhiều tiền để mua Mỹ Dung Dịch.

- Nguyên lai là Nguyên Dịch, khó trách lại hiệu quả như thế, hơn nữa chi phí còn rất cao, Trừ Sẹo Dịch của Luyện Dược Sư Công Hội ta hiệu quả mặc dù kém chútnhưng chỉ cần một ngàn Hạ Phẩm Hồn Thạch.

Trương Hi nhìn thấy cơ hội lập tức cao giọng hét lớn lên.

- Mỹ Dung Dịch pha loãng tuy không thể làm cho da thịt người ta phản lão hoàn đồng nhưng lại có thể trong vòng nửa canh giờ khôi phục lại như lúc ban đầu, qua một thời gian ngắn, trên thị trường sẽ có Mỹ Dung Dịch dạng này để tiêu thụ, giá cả nhóm đầu tiên chỉ cần tám trăm tám mươi tám Hạ Phẩm Hồn Thạch.

Thanh âm Tiêu Phàm tiếp tục vang lên.

Đám người nghe vậy lập tức đều trợn mắt, Trương Hi ngốc trệ tại chỗ, sắc mặt đỏ bừng, trên mặt nóng rát giống như bị người ta đánh một tát vào.

- Có thể làm cho vết sẹo trong vòng nửa canh giờ khôi phục như lúc ban đầu, vậy mà chỉ cần tám trăm tám mươi tám Hạ Phẩm Hồn Tinh, như thế có đắt không?

- Nguyên lai ý vị Đại Sư này là chi phí Nguyên Dịch tương đối cao, sau khi pha loãng thì không còn mắc như vậy, cho nên chỉ cần tám trăm tám mươi tám Hạ Phẩm Hồn Thạch, thì ra là do chúng ta hiểm lầm hắn.

- Cái này tốt hơn Trừ Sẹo Dịch rất nhiều, Trừ Sẹo Dịch phải ba bốn ngày mới có thể khôi phục, hơn nữa cũng không thể hoàn toàn trừ sẹo, Mỹ Dung Dịch này lại có thể, đúng là cả hai chênh lệch rất lớn a.

- Ta dự định mua năm bình, về sau rốt cuộc không cần phải lo lắng mặt mày hốc hác.

Đám người ngươi một câu, ta một câu, đem Trừ Sẹo Dịch của Luyện Dược Sư Công Hội chê xuống mức thấp nhất, đám người Trương Hi hận không thể đem Tiêu Phàm ăn sống nuốt tươi, từ nay về sau còn ai sẽ đến mua Trừ Sẹo Dịch của Luyện Dược Sư Công Hội nữa đây?

- Không nên tin bọn hắn, bọn họ là thông đồng gạt người!

Khuôn mặt Trương Hi vặn vẹo dữ tợn oán hận nhìn chằm chằm Tiêu Phàm.

Cũng khó trách Trương Hi nghĩ như vậy, sự tình này cũng quá trùng hợp đi, Tiêu Phàm hôm nay tìm đến Luyện Dược Sư Công Hội đề bàn sự tình hợp tác Mỹ Dung Dịch, mà vợ chồng Hạ Lôi cũng đồng thời chạy tới, hơn nữa còn thân trúng kịch độc và bị hủy dung nhan.

Một viên đá dấy lên ngàn cơn sóng, đám người trong nháy mắt yên tĩnh lại, rất nhiều người hoài nghi nhìn về bọn Tiêu Phàm.

- Ta Hạ Lôi, tại Viện Bảng Chiến Vương Học Viện xếp hạng thứ mười hai, Trương Hi ngươi cũng là người của Chiến Vương Học Viện, ngươi nói ta có thể xem ngươi đang vũ nhục Chiến Vương Học Viện hay không!

Hạ Lôi nghe vậy liền nổi giận đùng đùng, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Trương Hi.

- Hạ Lôi? Ôn Nhã? Ta nhớ rồi, bọn họ là Hiệp Lữ Song Tôn trên Viện Bảng!

Có người bỗng nhiên lấy lại tinh thần, nhận ra thân phận Hạ Lôi và Ôn Nhã.

- Cường giả trên Viện Bảng về sau đều là sẽ trở thành Chiến Tông, thậm chí Chiến Vương, lại làm sao có thể làm ra loại sự tình trơ trẽn này.

Không ít người nghe qua tên của Hạ Lôi và Ôn Nhã liền không chút do dự tin tưởng hai người.

Chiến Vương Học Viện đã trở thành tiêu chí ở Đại Yên Vương Triều, tại Đại Yên Vương Triều thì Chiến Vương Học Viện có mức ảnh hưởng lớn hơn cả Luyện Dược Sư Công Hội.

Tiêu Phàm cũng không nghĩ đến mình lại cứu hai người trên Viện Bản, hai người này lại càng cường đại hơn cả Tôn Tử gấp mấy lần.

- Ta tự nhiên không phải đang vũ nhục Chiến Vương Học Viện, nhưng cũng không có bởi vì là Chiến Vương Học Viện nên tất cả đều tốt, ở đâu cũng sẽ luôn xuất hiện bại hoại mà?

Trương Hi cười lạnh, hắn thật sự là tìm không ra lý do khác để ngăn cản Tiêu Phàm, chỉ có thể hung hăng càn quấy đến cùng.

- Người chí tiện thật đúng là vô địch! Nếu như Chiến Vương Học Viện thật có bại hoại thì ngươi chính là tên bại hoại đấy!

Tiêu Phàm rốt cục mở miệng, cũng là lần đầu tiên hắn mở miệng từ lúc Trương Hi khiếu khích.

- Ngươi nói cái gì, có gan lặp lại lần nữa! Hôm nay ngươi đừng nghĩ sẽ rời khỏi được nơi này!

Trương Hi rốt cục tìm cơ hội, hắn từng bước đi đến chỗ Tiêu Phàm, khí tức Chiến Tôn cảnh sơ kỳ tỏa ra.

- Cút!

Tiêu Phàm quát một tiếng như sấm, một cỗ khí thế ngút trời mang theo hỏa diễm cuồng bạo gào thét trong hư không, Vô Tận Chiến Hồn bên trong đan điền hắn đang rực cháy, một cỗ lực lượng bạo tạc tỏa ra từ trên người Tiêu Phàm, chiến khí ngút trời.

Phốc! Trương Hi phun ra một ngụm máu tươi, hắn mặc dù là Chiến Tôn cảnh sơ kỳ nhưng so sánh với Tôn Tử thì vẫn quá kém, ngay cả một hơi cũng không chịu được.

Con ngươi Trương Hi run lên, lung la lung lay ngã xuống phía sau, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Phàm tràn ngập sợ hãi.

Đám người kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, bọn hắn không ngờ hắc y nhân che kín từ đầu đến chân này lại mạnh như vậy.

Cho dù Hạ Lôi và Ôn Nhã cũng rất kinh ngạc, khí thế trong chớp mắt kia tuyệt đối siêu việt Chiến Tôn.

- Về phần Mỹ Dung Dịch, các vị có tin tưởng hay không thì vài ngày sau sẽ biết.

Tiêu Phàm ôm quyền hướng về phía Hạ Lôi và Ôn Nhã rồi liền xoay người rời đi, Hiện tại Trương Hi còn đang ngơ ngác không biết phải là sao, nếu để cho hắn phục hồi tinh thân lại thì nhất định sẽ có rắc rối.

Dù sao, Luyện Dược Sư Công Hội cũng là một trong tam đại Công Hội, làm sao có thể không có cao thủ Chiến Tông và Chiến Vương đây.

- Ân công, chúng ta làm thế nào báo đáp ân tình của ngài?

Hạ Lôi kêu to.

- Hữu duyên sẽ gặp lại.

Trong chốc lát thân ảnh của Tiêu Phàm đã biến mất trong đám người, chỉ còn một câu vang vọng thật lâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.