Lưu Manh Giả Danh Bạch Thỏ

Chương 49




Các người nói họ là thân thích, chúng tôi không phải sao? Có thể tặng gạo cho họ, vì sao không cho chúng tôi? Khinh thường chúng tôi hay không muốn nhận chúng tôi làm thân thích?

Có ý nghĩ này cũng là chuyện thường tình của con người, một khi tặng ra ngoài, hoặc là hắn phải gánh vác toàn bộ vấn đề thực vật cho bọn họ, hoặc là tình cảm thân thích hoàn toàn tan vỡ vĩnh viễn không còn qua lại với nhau…đây đều là chuyện hắn phải suy nghĩ kỹ, cho nên cân nhắc thật lâu hắn lựa chọn bỏ qua.

Nếu đã tính toán làm như vậy, việc tặng gạo cũng không còn nhiều, đầu tiên là cha mẹ, bởi vì hắn cường hóa chính là vì cha mẹ của mình!

Ngoài cha mẹ, còn có tiểu tử Diệp Cảnh Long cùng bạn gái của hắn, xem ra phải đi qua an bài cho hắn một chuyến, tận lực cho hắn dời ra khỏi trường học ở lại, nếu không dù tặng gạo đi qua cũng không có bếp cho hắn nấu nướng.

Sau đó là bên Trần Thiếu Thanh, Vương Tuệ Tuệ, Đỗ Nhuận Sinh…Diệp Dương Thành ngồi trên bảo tọa nhíu mày, cẩn thận suy tính, cuối cùng phủ định.

Không phải hắn luyến tiếc, mà là quan hệ giữa hắn cùng Đỗ Nhuận Sinh đã thật rõ ràng, chỉ là ông chủ cùng cấp dưới, huống chi Diệp Dương Thành đã trả lương thật cao cho hắn, cũng không bạc đãi hắn.

Cho dù sau này cũng có thể cho hắn một phần, nhưng tuyệt đối không phải hiện tại, ít nhất chờ bên Diệp Dương Thành hoàn toàn ổn định xuống, thành tựu thần vị mới nghĩ tới vấn đề này.

Về phần Lâm Mạn Ny…lần trước xảy ra chuyện kia đã để cho nàng gặp được một góc của vòng luẩn quẩn này, cho nên chẳng những cần tặng cho nàng, còn phải nghĩ biện pháp giúp nàng cường hóa năng lực tự bảo vệ mình, nhưng một khi cường hóa giúp nàng, nàng sẽ trở nên lễ độ cung kính với hắn, thành thủ hạ của hắn, đây cũng là điều mà hắn không thể chấp nhận.

Hắn cần một người vợ có chủ kiến có cảm xúc, mà không phải một người vợ hoàn toàn phục tùng không chút tư tưởng.

Một mình lẳng lặng suy nghĩ những vấn đề này, cuối cùng hắn mới sắp xếp xong chuyện mình cần làm.

Mãi tới lúc này, tâm niệm chợt động, hắn đưa mắt nhìn vào Càn Khôn Tu Di Kính, điều tra danh sách hai Thái Tiêu đệ tử, phát hiện con số 2 đã biến thành 4.

Điểm mở tin tức về Thái Tiêu đệ tử, lập tức hiện ra trong tầm mắt hắn.

Mã Kiến Đông, nam, 41 tuổi, hiện tại mỗi ngày cống hiến 6 điểm nguyện lực, thân cao 1m73, nặng 68kg, nguyên quán trấn Thuyền Cương huyện Tân Hưng thành phố Vân Phù tỉnh Quảng Đông Hoa Hạ, cha mẹ đã mất, anh chị em, vợ con đều thất lạc nhiều năm không thể liên lạc.

Triệu Hằng Đức, nam, 46 tuổi, hiện tại mỗi ngày cống hiến 6 điểm nguyện lực, cao 1m82, nặng 88kg, nguyên quán trấn Cẩm Giang huyện Dư Giang thành phố Ưng Đàm tỉnh Giang Tây, cha mẹ khỏe mạnh, có hai huynh muội, không con cái, ba người cháu…

- Xem ra, phỏng đoán của mình là chính xác!

Nhìn thấy độ cống hiến nguyện lực của hai người Triệu Hằng Đức, trên mặt Diệp Dương Thành hiện lên nụ cười thản nhiên, muốn làm cho tín đồ gia tăng số lượng nguyện lực cống hiến, chỉ riêng dựa vào thần tích thì không được, còn phải làm cho họ biết hơn nữa tin tưởng có thần minh tồn tại!

Mã Kiến Đông cùng Triệu Hằng Đức bị Sở Minh Hiên dẫn đi điều giáo một phen, hơn nữa những gì họ gặp được trong Hoa Hạ thần điện, vì vậy mới làm họ miễn cưỡng tin tưởng lời nói của Sở Minh Hiên.

Điều mà Diệp Dương Thành cần làm chính là tiến hành xâm nhập truyền đạo cho bốn Thái Tiêu đệ tử, có thể dùng tu di huyễn cảnh hoặc thần tích hàng lâm, tóm lại chỉ cần làm cho họ hoàn toàn tin tưởng có Ngự Long thần tôn tồn tại, bọn họ sẽ cống hiến mỗi ngày 10 điểm nguyện lực, đã đạt được điều kiện trụ cột trở thành Tử Tiêu tu sĩ.

Diệp Dương Thành đứng dậy, vươn vai nói:

- Mười ngày kế tiếp việc cần làm thật nhiều…

Ngoại trừ những việc này, chủng loại sinh vật trong thần điện vẫn chưa đủ phong phú, thừa cơ hội này thuận tiện đem vấn đề như thế giải quyết cho xong.

Tâm niệm vừa động, hắn khống chế phù không thần điện với tốc độ 800km/h bay về huyện Ôn Nhạc, mà bản thân hắn trực tiếp thi triển thuấn tức di động vô ảnh vô tung biến mất.

Trên trán Quách Dũng Cường tuôn đẫm mồ hôi, còn chưa tới mùa hè mà nhiệt độ cũng không quá cao, thế nhưng hắn lại cảm giác trong cơ thể mình có một bếp lò đang thiêu đốt, loại cảm giác này hắn chưa từng có.

Làm phó tổng tài công ty khoa kỹ hữu hạn Bách Hồng, dù tập đoàn đã gặp phải tuyệt lộ, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, có thể trở thành phó tổng tài Quách Dũng Cường phải có năng lực thật mạnh mẽ.

Nhưng vào lúc này, đối mặt với cô gái mập mạp trẻ tuổi trước mặt, hắn lại cảm nhận được cỗ áp lực chưa từng có từ trước tới nay, bị đối phương liên tục công kích mà tháo chạy.

Hắn theo bản năng vươn tay lau mồ hôi trán, miễn cưỡng trấn định một chút cảm xúc, nói:

- Lời của Vương tiểu thư tuy là sự thật, nhưng địa vị cùng vị trí địa lý của cao ốc Bạch Long trong huyện Ôn Nhạc đều có không gian tiềm lực cực cao, ngay cả…

- Ha ha, Quách tổng, chúng ta người sáng mắt không cần quanh co, trạng huống hiện tại của Bách Hồng không còn kéo dài được bao lâu, giữa hai điều kiện phá sản cùng không phá sản, tin tưởng Quách tỏng phải làm ra phán đoán minh xác.

Vương Tuệ Tuệ cười nhẹ nói:

- Trong khoảng thời gian ngắn có thể tiếp nhận cao ốc Bạch Long, Quách tổng cho rằng có mấy người?

- Cô…

Mặc dù Vương Tuệ Tuệ mỉm cười, nhưng lời nói uy hiếp rõ ràng, nụ cười miễn cưỡng trên mặt Quách Dũng Cường cứng lại, thiếu chút nữa đã rống to.

Công ty Bách Hồng mặc dù đã chuyển đơn xin phá sản lên pháp viện, nhưng chỉ cần tranh thủ trước khi kết quả đi ra, đem khoản tiền đã thiếu điền vào một bộ phận, còn có thể đạt được hiệp thương giải hòa với các chủ nợ, tin tưởng Bách Hồng cũng không đến nỗi không còn hi vọng hồi sinh.

Nhưng dựa theo tình huống trước mắt mà xem, Bách Hồng có năng lực đi đâu gom góp khoản tiền này, đi làm yên lòng tâm tình của các chủ nợ đây? Nếu không gặp thời khắc bất đắc dĩ, ai nguyện ý đi pháp viện xin phá sản? Đây không phải bị ép không còn biện pháp sao?

Các cổ đông công ty Bách Hồng cũng đã nghĩ tới bán ra cao ốc Bạch Long, gom góp một số tài chính ứng đối khốn cảnh trước mắt, nhưng bởi vì giá trị cao ốc rất cao, thổ tài chủ có khoản tiền lớn như vậy để mua lại thật sự tìm không thấy!

Ngoại trừ giao dịch bằng tiền mặt, Bách Hồng cự tuyệt những phương thức giao dịch khác, vì vậy cũng hạn chế người mua thật lớn, một lần điều động vài tỷ mua xuống một tòa cao ốc…cho dù là kẻ ngốc cũng biết chi bằng dùng số tiền kia đi đầu tư kinh doanh khác, huống chi là những kẻ đầu tư giảo hoạt như hồ ly?

Nhưng ngay trong thời điểm mấu chốt này, Vương Tuệ Tuệ mang theo Lưu Phương Hoa cùng mấy trợ lý xuất hiện trong cao ốc Bạch Long, trong phòng khách lầu mười tám của công ty Bách Hồng, mang tới chút tia hi vọng mỏng manh cho các cổ đông Bách Hồng…

Khi tin tức rơi vào trong tai các cổ đông, họ liền bật dậy lập tức an bài Quách Dũng Cường gặp mặt Vương Tuệ Tuệ, cũng đã cho hắn quyền xử trí cao nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.