Lưu 2 Quỷ

Chương 4-5




“Thoạt nhìn Đông Bá có chút nguy hiểm.”

“Một trận chiến này, treo!”

“Cơ hội thắng duy nhất của hắn, hắn có ba thân thể hư giới, điên cuồng đi liều, có lẽ có thể liều thắng. Không liều mà nói, tất bại.”

******

“Thấy thế nào, bốn gã Đông Bá liên thủ cũng có chút địch không lại nhỉ.” Các thần linh Hạ tộc cũng đều khẩn trương lo lắng. Trong dãy núi liên miên trên trời cao, Đông Bá Tuyết Ưng cùng Vạn Cưu kia chém giết, tuy Đông Bá Tuyết Ưng bao gồm bản tôn tận bốn thân thể, nhưng quả thực ở cửa dưới, Vạn Cưu chỉ hai cái thân thể đã bày ra thế áp bách.

Soạt.

Ánh đao nháy mắt cắt tất cả.

Đao của Vạn Cưu, uy lực rất mạnh! Tốc độ cực nhanh! Phòng ngự lại là hắt nước không lọt! Chung quanh lại là lĩnh vực như vũng bùn, khiến tốc độ của Đông Bá Tuyết Ưng cũng chậm hơn so với bình thường một chút, tuy chậm hơn một chút, nhưng giao chiến loại cấp độ này... Lại khiến hắn hoàn toàn ở cửa dưới.

“Đao pháp thật lợi hại.” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng than thở, “So với Túy Cô Khách còn lợi hại hơn nhiều, Vạn Cưu này, không hổ là hạng nhất Thần cấp Thiên Hà phủ.”

Vạn Cưu.

Hắn cách nắm giữ ‘Thế Giới Thần Tâm’ ‘Khai Thiên Thần Tâm’ hoàn chỉnh đều chỉ kém một đường, thành tựu trên thế giới ảo diệu, khai thiên ảo diệu, khiến hắn sáng tạo ra đao pháp cực kỳ hoàn mỹ tự thành một thế giới! Đao pháp tự thành một thế giới hầu như không hề sơ hở, mà ‘Khai thiên ảo diệu’ cũng khiến uy lực đao pháp của hắn cực kỳ khủng bố, hơn nữa hắn còn tự nghĩ ra bí kỹ loại lĩnh vực, đã có một chút hương vị thế giới.

Lĩnh vực bí kỹ trấn áp!

Bản tôn và thân thể hư giới liên thủ!

Đao pháp chiến đấu cận thân gần như hoàn mỹ!

“Keng keng keng.” Đông Bá Tuyết Ưng tuy bốn người liên thủ, cũng rất khó công phá đao pháp phòng ngự của đối phương.

“Cơ hội thắng duy nhất của ngươi chính là dựa vào bốn thân thể để liều, ba thân thể trong đó đều là không sợ bất cứ thương tổn nào, nhưng ngươi nếu điên cuồng liều, phòng ngự xuất hiện sơ hở, ta nói không chừng có thể tiêu diệt bản tôn của ngươi.” Thanh âm Vạn Cưu trực tiếp thẩm thấu vào trong đầu mỗi một Đông Bá Tuyết Ưng, trong đôi mắt âm lãnh của hắn tràn đầy cuồng nhiệt.

Hắn đang cố ý dụ hoặc Đông Bá Tuyết Ưng.

Đao hình cung của hắn thi triển ra đao pháp, giống như một quả cầu tuyệt mỹ, tự thành một thế giới, hầu như không hề sơ hở.

“Liều mạng.” Bốn gã Đông Bá Tuyết Ưng càng thêm điên cuồng.

“Đúng, đúng, đúng, đến đây đi, đến đây đi.” Vạn Cưu không ngừng nói, tất cả chiến đấu đều ở trong sự nắm giữ của hắn, Đông Bá Tuyết Ưng không để ý phòng ngự vồ ngược, tuy thân thể hư giới không để ý bị chém, nhưng uy lực đáng sợ của đao hình cung chém vẫn sẽ làm thân thể hư giới lui lại, khiến Vạn Cưu càng thêm dễ dàng công kích đến bản tôn của Đông Bá Tuyết Ưng.

Rầm rầm rầm ~~~

Hai bên đấu càng thêm điên cuồng, ngẫu nhiên trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng cũng có thể đâm trúng Vạn Cưu, đều là thân thể hư giới, hiển nhiên là Vạn Cưu cố ý để Đông Bá Tuyết Ưng đâm trúng.

“Phốc.”

Trường thương như rắn độc, vừa đâm liền thu hồi.

“Cái này...”

Hai gã Vạn Cưu lập tức dừng, một người trong đó tiêu tán.

Chỉ còn lại có duy nhất một gã Vạn Cưu đứng ở giữa không trung, trong mắt hắn tràn đầy khó có thể tin, nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng: “Ngươi sao, sao có thể...”

“Đao pháp của ngươi còn chưa đủ hoàn mỹ, vận khí của ta cũng tương đối tốt.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

Trong mắt Vạn Cưu có sự không cam lòng.

Không đủ hoàn mỹ? Vận khí khá tốt?

Đúng vậy.

Mình chung quy còn chưa nắm giữ Thế Giới Thần Tâm thật sự, đao pháp của mình tuy được xưng tự thành một thế giới, nhưng cũng không đến mức độ đó.

“Chỉ thiếu một chút, một chút.” Trong lòng Vạn Cưu ảo não, nếu có thể chính diện một đối một đánh bại Đông Bá Tuyết Ưng, vậy là mỹ diệu nhất. Hiện tại tuy cũng sẽ hấp dẫn một số đại năng giả chú ý, nhưng một trận chiến này chỉ sợ càng nhiều là làm đá kê chân cho Đông Bá Tuyết Ưng.

Theo đó thân thể Vạn Cưu tán loạn.

Ý thức của hắn cũng nhanh chóng trở về.

Ở chung quanh, hai vị đồng bạn khác thấy một màn như vậy, đều âm thầm lắc đầu.

“Vạn Cưu huynh cho rằng có thể thắng, đáng tiếc, chỉ thiếu một chút, vẫn thua.”

“Đông Bá Tuyết Ưng bốn cái thân thể liều mạng, chung quy đã liều ra được một tia cơ hội thắng lợi.” Hai người đồng bạn lúc này liền rời đi, bọn họ ở đây, cũng chỉ là tuân thủ thệ ước mà thôi.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn hai vị đó rời đi, lắc đầu cười cười.

“Vạn Cưu này, thật đúng là lợi hại... Nhưng hắn không biết, ta đã sớm nắm giữ Thế Giới Thần Tâm hoàn chỉnh, càng ở trên cơ sở Thế Giới Thần Tâm sáng chế rất nhiều bí kỹ, tìm hiểu đối với Thế Giới Thần Tâm, ta cao thâm hơn hắn không biết bao nhiêu lần.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm cảm khái, “Đao pháp gọi là tự thành một thế giới của hắn, sơ hở của đao pháp, ta liếc một cái là có thể nhìn ra!”

“Chỉ là ta luôn luôn tìm kiếm cơ hội, tìm được một cơ hội hợp lý phá giải đao pháp.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm cảm khái.

...

“Để thân thể hư giới đi liều mạng, đi chính diện điên cuồng tấn công phá hoại đao pháp của đối phương, nhắm chuẩn cơ hội thì đâm ra một thương.” Bạch Sa thành chủ bưng chén rượu ngẩng đầu nhìn hư ảnh dãy núi liên miên nguy nga trên trời cao, “Thật đúng là liều thắng được.”

“Đông Bá Tuyết Ưng có lẽ ở dưới chém giết sinh tử, phát hiện một chút sơ hở của đao pháp đối phương? Có thể thắng, đã có thể chứng minh thực lực.” Mặc Vân thành chủ thì khen.

******

Đông Bá Tuyết Ưng là không có khả năng dễ dàng nhận thua, Vạn Cưu muốn càng thêm chói mắt, muốn đại năng giả chủ động thu hắn làm đồ đệ. Đông Bá Tuyết Ưng cũng có sự theo đuổi của mình, hắn muốn bệ hạ hoặc là tam tổ thu hắn làm đồ đệ! Tự nhiên không thể dễ dàng bị đánh bại.

Hô.

Đông Bá Tuyết Ưng hành tẩu ở trong dãy núi liên miên, bước ra một bước, cực điểm xuyên qua nhanh chóng tiến tới, tùy tay đánh chết một con độc trùng.

Lần lượt giết chóc, xếp hạng của Đông Bá Tuyết Ưng cũng đang chậm rãi tăng lên, thậm chí lên tới vị trí thứ chín, ngẫu nhiên càng có thể chiếm cứ ở vị trí thứ tám, chỉ là cao thủ Thần cấp khác may mắn còn sống cũng đều rất lợi hại, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng bình thường vẫn bồi hồi ở giữa thứ tám đến thứ mười.

Cao thủ Thần cấp trong dãy núi liên miên càng lúc càng ít, sáu mươi vị, năm mươi vị...

“Hả?” Sắc mặt Đông Bá Tuyết Ưng bỗng nhiên biến đổi.

Bởi vì hắn cảm ứng được chỗ trở ngại ven núi cao xa xa có một bóng người lặng lẽ ẩn núp tiến vào, tuy xoay chuyển tầm mắt, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng mượn dùng hư giới lĩnh vực vẫn có thể rõ ràng ‘nhìn thấy’ bộ dáng đối phương, áo trắng đầu bạc, lông mày trắng bay bay, chính là Cửu Xá kia.

“Lại là ngươi!” Đông Bá Tuyết Ưng không chút do dự lập tức thân thể hư giới cắt đổi, lập tức chạy trốn.

“Trấn!”

“Toái!”

Cửu Xá vừa cấp tốc đuổi giết, cũng vừa thi triển thủ đoạn loại lĩnh vực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.