Lưu 2 Quỷ

Chương 4-4




“Là ba người bọn hắn?” Đông Bá Tuyết Ưng rất rõ xếp hạng của ba vị này, phân biệt là xếp thứ chín, thứ mười lăm, thứ mười bát! Bất cứ một ai luận thực lực chính diện đều không thua gì mình.

Theo lý thuyết ba người bọn họ cũng là xác định vững chắc có thể vào một trăm hạng đầu, vì sao đến vây công mình?

Trong ba người bọn họ, một nam tử khuôn mặt xấu xí cầm đao hình cung màu máu, lạnh lùng nói: “Đông Bá của An Hải phủ, ngươi một tiểu tử tu hành mới hơn hai ngàn năm, có thể có thực lực như thế cũng rất khó được, nhưng ta sẽ khiến ngươi biết, chiến đấu chính diện ngươi còn kém xa. Ngươi hiện tại có hai lựa chọn, một là chạy trốn bị chúng ta vây công, hai là lựa chọn một chọi một với ta, hai vị đồng bạn này của ta tạm thời đều sẽ không ra tay đối phó ngươi, ngươi chọn đi.”

Soạt.

Bên núi cao sương trắng quấn quýt, giữa ba gã Đông Bá Tuyết Ưng lại hiện ra một gã Đông Bá Tuyết Ưng, bốn người bọn họ đồng thời nhìn nam tử xấu xí xa xa cầm đao hình cung màu máu kia, thấp giọng nói: “Thiên Hà phủ Vạn Cưu.”

“Là ta.” Khóe miệng nam tử xấu xí hơi nhếch lên.

Vạn Cưu, là đứng đầu chiến đấu xếp hạng, hạng nhất sinh tồn chiến Thiên Hà phủ mười chín phủ của Huyết Nhận thần đình.

“Một chọi một, mặc kệ là ngươi ta ai chết trận, hai vị đồng bạn của ta đều sẽ không ra tay nữa.” Nam tử xấu xí nói, trong đôi mắt hắn có sự chờ mong. Hắn nay ở thần đình chiến xếp thứ chín, cao thủ Thần cấp còn sống cũng chỉ hơn bảy mươi vị, xếp hạng trước một trăm là không hề nghi ngờ, nhưng đại năng giả Huyết Nhận thần đình bao gồm bệ hạ, tam tổ ở trong cũng chỉ hai mươi ba vị, đến lúc đó những đại năng giả này chủ động thu đồ đệ, chỉ sợ cũng chỉ thu mười người tám người mà thôi.

Kẻ khác thì sao?

Chỉ cần xếp hạng trước một trăm, không được chủ động thu đồ đệ, cũng sẽ bị bệ hạ phân phó xuống, bảo đại năng giả ngươi bốn năm người, ta năm sáu người, phân công như vậy.

Cao thủ Thần cấp phân công bình thường là không quá được đại năng giả coi trọng, dạy một chút thôi, chỉ có đại năng giả thật sự coi trọng, trong lòng thích, dạy dỗ mới càng thêm dụng tâm.

Dụng tâm hay không... Khác biệt rất lớn!

Cho nên Vạn Cưu đã sớm hạ quyết tâm, trước cam đoan một trăm vị trí đứng đầu, tiếp đó nữa chính là phải khiến mình cố gắng chói mắt, để các đại năng giả chú ý tới mình. Vì thế, hắn bắt đầu thực thi kế hoạch.

Đầu tiên...

Hắn thành công đoạt lấy huyết sát thần binh, xếp hạng cũng xếp vị trí cao, thậm chí hắn còn ỷ vào thực lực đaotj lấy huyết sát thần binh thứ hai, hơn nữa đem kiện huyết sát thần binh thứ hai này đưa cho một vị cao thủ Thần cấp thực lực tương đương với hắn, trực tiếp phân phó: “Huyết sát thần binh ta tặng cho ngươi, hơn nữa giúp ngươi nhất định xếp một trăm hạng đầu, nhưng trong thần đình chiến ngươi cũng phải nghe hiệu lệnh của ta.”

Đối phương khổ vì không có huyết sát thần binh, cũng chưa có nắm chắc có thể xếp một trăm hạng đầu hay không, tự nhiên gật đầu.

Vì thế dựa theo phương pháp này, Vạn Cưu khiến hai cao thủ Thần cấp theo hắn cùng nhau hành động, hai vị đó nay cũng là xếp hạng mười lăm, mười tám! Đều là xác định vững chắc tiến vào một trăm hạng đầu.

“Ta bằng vào sức một mình, có thể khiến cao thủ Thần cấp khác cũng có thể vào một trăm hạng đầu... Hẳn đã khiến một số đại năng giả chú ý đi.” Vạn Cưu âm thầm chờ mong, “Nhưng vậy còn chưa đủ, ta còn phải chính diện một chọi một quyết chiến, đánh chết vị cao thủ Thần cấp hấp dẫn đại năng giả nhất, như vậy, sẽ làm càng nhiều đại năng giả chú ý ta nhỉ.”

Ai hấp dẫn đại năng giả nhất?

Vạn Cưu chọn Đông Bá Tuyết Ưng: “Đông Bá này, thực lực tiếp cận với ta, hơn nữa quá trẻ tuổi, mới tu hành hơn hai ngàn năm! Lần thần đình chiến này, trình độ hấp dẫn đại năng giả của hắn... Chỉ sợ cũng là số một số hai.”

“Hơn nữa đối phó hắn, ta cũng có nắm chắc.”

“Là hắn đi!”

...

Cho nên, Vạn Cưu lựa chọn Đông Bá Tuyết Ưng, mang theo hai đồng bạn nhận ân huệ của hắn, vây quanh Đông Bá Tuyết Ưng.

Hai vị khác không cần tham chiến, dù sao vây giết cũng không thể hiển lộ thực lực Vạn Cưu hắn... hai vị khác là vì chấn nhiếp Đông Bá Tuyết Ưng, để Đông Bá Tuyết Ưng không dám chạy trốn, một khi chạy trốn sẽ gặp phải vây công! Hắn lựa chọn hai đồng bạn này, đều là thực lực tiếp cận với bản thân, chỉ là vận khí tương đối kém không nhận được huyết sát thần binh.

Hắn cảm thấy, ba người bọn họ bao vây Đông Bá Tuyết Ưng, Đông Bá Tuyết Ưng sẽ biết rất rõ mà làm ra lựa chọn.

“Một chọi một?” Bốn Đông Bá Tuyết Ưng nhìn Vạn Cưu, “Ngươi và ta, phải phân ra sinh tử?”

“Đúng.” Ánh mắt Vạn Cưu âm lãnh.

“Vậy như ngươi mong muốn.” Bốn gã Đông Bá Tuyết Ưng đồng thời mở miệng, “Đến đi.”

“Không hổ là An Hải phủ Đông Bá, thật quyết đoán.” Đáy lòng Vạn Cưu lại mừng thầm, hắn chỉ sợ Đông Bá Tuyết Ưng chạy, đến lúc đó ba người vây công là có nắm chắc vây giết, nhưng vây giết cũng không thể hiển lộ thủ đoạn của hắn một chút nào.

Vạn Cưu đứng ở xa xa, bỗng bóng người mơ hồ, một tách thành hai.

Hai gã Vạn Cưu đứng song song, hơn nữa hai gã Vạn Cưu này mỗi người đều cầm hai thanh đao hình cung màu máu.

“Hư Giới Thần Tâm?” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười mở miệng.

“Ta ở trên Hư Giới Thần Tâm nghiên cứu cũng không bằng ngươi, chỉ có thể hiện ra một thân thể hư giới.” Hai gã Vạn Cưu đồng thời mở miệng, “Nhưng ngươi có thể phân ra cái nào là chân thân, bốn thanh loan đao này cái nào là huyết sát thần binh thật?”

Vừa dứt lời.

Thiên địa chung quanh bắt đầu vặn vẹo, lực lượng vô hình tràn ngập ở trong phạm vi núi cao.

Vù! Vù!

Hai gã Vạn Cưu đồng thời đánh tới.

Bốn gã Đông Bá Tuyết Ưng cũng đồng thời đón đỡ, chỉ là ở dưới vũng bùn vô hình, tốc độ toàn thân cũng không khỏi chậm đi chút.

“Đông Bá Tuyết Ưng này, sở trường nhất chính là hư giới bí kỹ! Tiếp theo đó là Tinh Thần Thần Tâm một ít chiêu số... Nhưng ở trước mặt lĩnh vực của ta, tốc độ hắn giảm hẳn, mặc dù là bốn người cùng nhau liên thủ chỉ sợ cũng đánh không lại ta!” Vạn Cưu tràn ngập tự tin.

Chỉ thấy hai bên nháy mắt giao thủ bắt đầu đánh nhau.

...

Tất cả như Vạn Cưu mong muốn.

Bởi vì Đông Bá Tuyết Ưng vốn được một số đại năng giả chú ý, trận giao chiến này của bọn hắn cũng được chú ý.

“Có ý tứ, kẻ tên Vạn Cưu này thế mà có thể khiến hai vị khác nghe hiệu lệnh hắn, hai vị đó vậy mà cũng nghe lời như thế.”

“Vạn Cưu lúc trước tặng hai vị khác đều là một thanh huyết sát thần binh.”

“Rất biết tranh đoạt đấy.”

“Hắn có thân thể hư giới, lại sở trường lĩnh vực bí kỹ, chiến đấu cận thân cũng lợi hại... Trừ bảy người nắm giữ nhất phẩm thần tâm, chỉ sợ không mấy ai địch nổi hắn.”

Vạn Cưu, quả thực bắt đầu khiến một số các đại năng giả chậc chậc ngợi khen, các đại năng giả đều hiểu tâm tư của tiểu gia hỏa tên là Vạn Cưu này! Duy nhất đáng tiếc là... Vạn Cưu đã tu hành tám mươi chín vạn năm, năm tháng tu hành quá dài chút!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.