Lưu 2 Quỷ

Chương 4-3




Nhưng cũng chính bởi vì quá bao che khuyết điểm, Phách Hung lão tổ mặc dù có năm vị thân truyền đệ tử, nhưng tựa như che chở quá đáng, thế mà đều dừng lại ở Giới Thần tam trọng thiên. Ngay cả một người Giới Thần tứ trọng thiên cũng không có!

Thanh danh bên ngoài...

Thiên phú kém chút, Phách Hung lão tổ chướng mắt.

Thiên phú cực cao bình thường bái ở môn hạ đại năng giả khác, rất ít bái ở môn hạ Phách Hung lão tổ, bởi vì bên ngoài đều có đồn đãi: “Phách Hung lão tổ này dạy đồ đệ quá kém, một Giới Thần tứ trọng thiên cũng chưa dạy ra được! Hắn lúc trước trở thành đại năng, đều là Trúc Sơn phủ chủ chỉ điểm, nếu không thành đại năng giả cũng rất khó.”

“Đồ đệ tốt trọng tình trọng nghĩa như vậy, ta nhất định phải lấy được.” Phách Hung lão tổ nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng.

Trừ Phách Hung lão tổ.

Nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng còn có vài vị, ánh mắt các đại năng giả đều rất độc, đều có thể nhìn ra tiềm lực của Đông Bá Tuyết Ưng! Đây là một đồ đệ tốt bồi dưỡng một chút sẽ là Giới Thần tam trọng thiên, thậm chí có hi vọng Giới Thần tứ trọng thiên.

“Phủ chủ, phủ chủ.” Phách Hung lão tổ bắt đầu tán gẫu với một nam tử bên cạnh.

Nam tử này một thân áo bào tím hoa mỹ, rất đẹp trai, đôi mắt hẹp dài, ánh mắt như đao, giữa mi tâm mơ hồ có một vết nứt, ẩn chứa ánh sáng vàng. Hắn nhìn về phía Phách Hung lão tổ bên cạnh: “Phách Hung, chuyện gì?”

“Hắc hắc hắc, phủ chủ.” Phách Hung lão tổ trơ mặt ra nói, “Phủ chủ thần đình chiến lần này tính thu đồ đệ hay không?”

“Không có tính toán này.” Con ngươi hẹp dài của Trúc Sơn phủ chủ nhìn về phía Phách Hung lão tổ, “Với ta mà nói, thu đồ đệ cũng không có ý nghĩa, nếu có thể bước ra một bước đó thì có thể địch nổi thần đế, nếu không bước ra một bước đó cũng chỉ là dừng lại hiện tại. Về phần thu đồ đệ, không có một chút tác dụng.”

Phách Hung lão tổ liên tục gật đầu.

Hắn từng làm vật cưỡi cho phủ chủ, rất rõ Trúc Sơn phủ chủ cao ngạo khí phách cỡ này. Dạy đồ đề, Trúc Sơn phủ chủ cũng không nhiệt tình, trừ phi thật sự nhìn thấy rất thuận mắt rất thích mới sẽ thu.

“Phủ chủ không thu đồ đệ, nhưng ta tính thu, ta nhìn trúng một tiểu gia hỏa, thật sự rất muốn thu đồ đệ. Ta cảm thấy, ta có thể đem hắn dạy thành Giới Thần tứ trọng thiên.” Phách Hung lão tổ vội nói.

“Ngươi thu đồ đệ, lại tới tìm ta?” Trúc Sơn phủ chủ nhìn về phía hắn, khóe miệng nhếch lên, “Có cái gì, cứ nói thẳng đi.”

Phách Hung lão tổ cười hắc hắc: “Phủ chủ chính là phủ chủ, ngươi cũng biết, thanh danh dạy đồ đệ của ta không tốt lắm... Đến nay cũng chưa dạy dỗ ra một Giới Thần tứ trọng thiên, lần này thu Đông Bá Tuyết Ưng làm đồ đệ khẳng định có không ít, ta mặc dù cũng muốn thu hắn, nhưng cuối cùng hắn có thể sẽ bái ở môn hạ đại năng giả khác, cho nên ta muốn phủ chủ hỗ trợ... Hắn nếu thành thân truyền đệ tử của ta, vậy cũng coi như đồ tử đồ tôn của phủ chủ ngươi, đúng không? Đến lúc đó còn xin phủ chủ ngươi gật đầu, để tiểu gia hỏa này có cơ hội tiến vào trong ‘Tử Trúc hải’ của ngươi tu hành.”

Trúc Sơn phủ chủ nhìn nhìn hắn.

Phách Hung lão tổ cười hàm hậu.

“Ngươi tốt xấu cũng là một đại năng giả, không để ý mặt mũi như vậy.” Trúc Sơn phủ chủ nhẹ nhàng lắc đầu. Phách Hung lão tổ tốt xấu cũng là thần giới ngũ hung, trình độ hung lệ bá đạo tự nhiên so với đại năng giả bình thường càng nhiều hơn, nhưng tính tình so với đại đa số đại năng giả còn tốt hơn.

“Phủ chủ, ta khó gặp được một đồ đệ tốt.” Phách Hung lão tổ vội nói.

“Được rồi, ta đáp ứng ngươi là được.” Trúc Sơn phủ chủ nhẹ nhàng gật đầu.

“Ha ha, cám ơn phủ chủ, tạ phủ chủ, có lời này của phủ chủ ngươi... đồ đệ này ta có nắm chắc rồi.” Phách Hung lão tổ chờ mong vô cùng.

Trúc Sơn phủ chủ nói: “Nếu bệ hạ, Hủy Diệt quân chủ hoặc là Bàng Y mở miệng, chỉ sợ ngươi vẫn không tranh được đồ đệ này.”

“Nếu bọn họ mở miệng, vậy ta cũng không thể nói gì hơn.” Phách Hung lão tổ tự tin nói, “Bệ hạ đừng nói, dù là nhất phẩm chân ý tuyệt thế Siêu Phàm, bệ hạ cũng lười thu. Bàng Y đại ca thì càng đừng nói, để hắn dạy đồ đề? Lúc trước hắn từng một hơi thu một trăm lẻ tám vị đồ đệ, từ đó về sau năm tháng dài lâu cũng mới thu hai vị, rất khó thu đồ đệ nữa. Hủy Diệt quân chủ cũng nhiều năm chưa thu đồ đệ...”

Trúc Sơn phủ chủ gật đầu.

Tam tổ, đều càng thêm coi trọng tu hành của bản thân.

Người thực lực càng thêm cường đại, càng không cần thu đồ đệ! Bởi vì bản thân bọn họ mới là căn bản! Chỉ có ngẫu nhiên gặp được hậu bối ưa thích, mới đồng ý chỉ điểm một hai. Hoặc là tâm huyết dâng trào, như ‘Bàng Y’ đứng đầu ngũ hung từng bởi vì tìm hiểu bí thuật nào đó, một hơi thu một trăm lẻ tám vị đồ đệ, hơn nữa còn đều là nghiêm túc dạy.

Dưới tình huống bình thường khả năng bọn họ thu đồ đệ là rất thấp, ngược lại các đại năng giả bình thường đồng ý thu đồ đệ.

...

Các đại năng giả xa xa quan sát, thần đình chiến đang kịch liệt tiến hành.

‘Huyết sát thần binh’ buông xuống khiến trình độ kịch liệt tăng vọt, chém giết giữa một số cao thủ Thần cấp rất dễ dàng tạo thành chết. Bởi vì huyết sát thần binh đáng sợ, đụng phải thân thể là chắc chắn phải chết.

Một trăm năm mươi vị...

Một trăm hai mươi vị...

Một trăm vị...

Tám mươi vị...

Trong dãy núi liên miên, số lượng cao thủ Thần cấp còn sót lại không ngừng giảm mạnh.

Nguyên nhân giảm mạnh một là chém giết lẫn nhau, một mặt khác cũng là tốc độ sinh ra độc trùng càng lúc càng nhanh, thực lực độc trùng vốn cũng rất mạnh, muốn giết chết một con độc trùng không dễ gì! Không có ‘Huyết sát thần binh’ lọt vào hai ba con độc trùng vây công, cũng rất dễ dàng mất mạng.

Nắm giữ huyết sát thần binh thì khác, độc trùng sinh ra càng nhiều, nhưng bọn họ giết cũng nhanh! Một chiêu có thể giết chết độc trùng.

Trong đó trừ bảy vị kia nắm giữ nhất phẩm thần tâm, còn có vài vị cũng rất chói mắt, trong đó có Đông Bá Tuyết Ưng! ‘Hư giới bí kỹ’ của Đông Bá Tuyết Ưng có thể hiện ra ba cái thân thể hư giới thật sự rất nghịch thiên, đây chính là bí kỹ phụ trợ, ở trên tiến công Đông Bá Tuyết Ưng vốn có chút khiếm khuyết, uy lực công kích của hắn so với chi Túy Cô Khách cũng yếu hơn chút.

Nhưng có ‘Huyết sát thần binh’, khiến sở đoản phương diện công kích của Đông Bá Tuyết Ưng lập tức được bù lại.

Thân thể hư giới lại bất tử...

Thân thể hư giới phối hợp huyết sát thần binh, tuyệt phối! Đặc biệt ba cái thân thể hư giới đều tự cầm ba thanh thần thương màu máu, khiến kẻ địch cũng khó phân biệt thật giả.

“Hiện tại trong dãy núi liên miên, còn đang chiến đấu chỉ còn lại có bảy mươi lăm vị, mà ta hiện tại xếp hạng là thứ mười một.” Tâm tình Đông Bá Tuyết Ưng lại thoải mái, “Nói cách khác... Ta tiến vào một trăm hạng đầu là khẳng định.”

“Hả?”

Đông Bá Tuyết Ưng bỗng khẽ biến sắc, chỉ thấy bỗng nhiên đồng thời ba cái bóng người từ rìa núi cao chung quanh đồng thời xuyên thấu vào, ba người bọn họ tất cả đều cầm huyết sát thần binh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.