Lưu 2 Quỷ

Chương 3-8




“Được rồi được rồi.”

“Chúng ta không nói nữa.”

Ở bên cạnh, bọn Cầm quân chủ ai cũng không nói nữa, phàm là liên quan đến Huyết Nhận thần đế bệ hạ, Bạch Sa thành chủ tuyệt đối sẽ không nói một chữ không, cũng luôn nghĩ cách quay về môn hạ bệ hạ. Đáng tiếc bệ hạ lúc trước đem hắn trục xuất, sao có thể dễ dàng thay đổi quyết định?

“Địa điểm huyết sát thần binh rơi xuống cách Đông Bá quá xa, chỉ sợ không cướp được.” Các thần linh Hạ tộc, Dư Tĩnh Thu bọn họ đều khẩn trương nhìn.

“Dựa theo kinh nghiệm các lần thần đình chi chiến, huyết sát thần binh đều là đáp xuống chung quanh cao thủ Thần cấp thực lực yếu kém.” Tử Lôi đế quân nói, “Huyết sát thần binh này chính là bệ hạ tự mình luyện chế, uy lực phi phàm. Bất cứ một vị nào tham gia thần đình chi chiến, bao gồm nắm giữ nhất phẩm thần tâm, chỉ cần bị huyết sát thần binh làm bị thương, thậm chí chỉ cần cọ rách chút da... Đều chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.”

“Có thần binh này, thực lực sẽ khác hẳn.”

...

“Huyết sát thần binh.” Đông Bá Tuyết Ưng tuy đang nhanh chóng chạy đi, nhưng bản thân vốn cách quá xa, cách gần hơn mình còn có mười lăm vị, một đám cao thủ Thần cấp đó tốc độ chạy đều cực nhanh, đều là nháy mắt xuyên qua phạm vi một ngọn núi cao. Đông Bá Tuyết Ưng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn chỗ xa xôi, một nam tử giáp đen duỗi tay ra bắt lấy viên đá tròn màu đỏ ở giữa sườn núi đá.

Vừa cầm vào tay, tảng đá tròn màu đỏ kia liền nhanh chóng biến hóa, biến hóa thành một thanh trường đao màu máu.

“Ha ha ha...” Nam tử giáp đen cầm trường đao màu máu, nhất thời mừng rỡ, “Rốt cuộc tới tay rồi, có huyết sát thần binh, tuy ta hiện tại xếp hạng ngoài năm trăm, nhưng muốn xông vào một trăm hạng đầu lại vẫn là có hi vọng.”

Ánh mắt hắn đảo qua chung quanh, trong đó có năm vị cao thủ Thần cấp đã chậm lại.

“Chúc mừng.”

“Không ngờ bị ngươi nhanh chân trước một bước.”

“Chúng ta đi.” Năm vị cao thủ Thần cấp này quay đầu bỏ đi. Bởi vì bọn họ và nam tử giáp đen vốn là một đội ngũ, đã sớm lập thệ ước không thể thương tổn lẫn nhau. Không lập thệ ước, bọn họ sao có thể yên tâm cùng nhau hành động? Hiện tại nam tử giáp đen cướp được huyết sát thần binh, năm người bọn họ đương nhiên chỉ có thể lựa chọn rời khỏi.

“Giết.”

“Vây giết hắn.”

“Đoạt huyết sát thần binh.” Năm vị đó quay đầu bước đi, nhưng những cao thủ Thần cấp khác lại nhanh chóng tới, muốn cướp đoạt.

Nam tử giáp đen lại cười lạnh một tiếng: “Không sợ chết cứ đến.” Lập tức khẽ cất bước liền dịch chuyển không gian nhanh chóng chạy trốn, thậm chí xuyên qua rìa núi cao, lại cất bước liền đến bên cạnh một con độc trùng, chỉ thấy ánh đao chợt lóe, giáp xác vốn cứng rắn của con bọ cánh cứng màu tím đó lập tức bị cắt ra vết thương. Nam tử giáp đen cũng không dừng lại cất bước nhanh chóng rời đi, mà con bọ cánh cứng màu tím kia ở giữa không trung giãy giụa, sau đó liền trực tiếp rơi xuống, theo đó hoàn toàn tiêu tán trở về núi cao đại địa.

Một chiêu. Bọ cánh cứng màu tím chết!

Có thể nói nắm giữ huyết sát thần binh, không ai dám dùng thân thể đi chạm vào binh khí đó, chạm chắc chắn phải chết!

“Phải cướp được huyết sát thần binh.” Đông Bá Tuyết Ưng nhanh chóng áp sát, “Huyết sát thần binh uy lực quá lớn, độc trùng đều là một chiêu diệt sát! Tốc độ giết độc trùng như vậy, tùy ý giết chọc tiếp, rất dễ dàng có thể tiến vào một trăm hạng đầu... Ta tuy hiện tại xếp hạng thứ mười sáu, nhưng nếu sớm bị đào thải ra ngoài, xếp hạng của người khác cũng sẽ không ngừng tăng lên, thậm chí mỗi người dần dần vượt qua ta.”

Không có huyết sát thần binh, muốn giữ được một trăm hạng đầu, độ khó rất lớn.

Mà cướp lấy huyết sát thần binh... giết chóc khắp nơi một phen, mặc dù cuối cùng thật sự bị vây giết, chỉ sợ xếp hạng vẫn rất cao.

“Vây công.”

“Lên.”

“Đừng để hắn chạy thoát.”

Những cao thủ Thần cấp đuổi theo phía trước đã hành động.

Chỉ thấy một sợi xích màu xanh lướt qua không trung, sau đó giữa không trung liền xuất hiện vô số sợi xích màu xanh, tất cả đều quấn quanh bao phủ hướng một gã nam tử giáp đen chạy trốn kia, nam tử giáp đen khẽ biến sắc.

“Ngươi thực lực bảo mệnh quá yếu, không giữ được huyết sát thần binh.” Một thanh âm hùng hồn khác vang lên, từng cái bánh xe bay màu đen xuất hiện ở chung quanh, vô số bánh xe bay màu đen cũng vây công hướng nam tử giáp đen.

“Chết đi.” Một luồng sáng màu tím nháy mắt xuyên qua tất cả, đã đến trước mặt nam tử giáp đen.

Huyết sát thần binh lợi hại.

Nhưng tốt xấu phải chạm vào thân thể kẻ địch, hiện nay các cao thủ Thần cấp này hoặc là thi triển ra pháp thuật cường đại! Hoặc là thi triển binh khí cự ly xa, không có một ai gần người!

Những kẻ đuổi giết này, không hẹn mà cùng liên thủ công kích nam tử giáp đen trước.

“Muốn giết ta?” Nam tử giáp đen lại gầm nhẹ dữ tợn, thân pháp của hắn mơ hồ bất định, đồng thời trường đao màu máu trong tay đột nhiên tăng vọt, phóng to cả vạn dặm, trường đao màu máu thật lớn tàn sát bừa bãi, xoát xoát xoát!!! Đao pháp của nam tử giáp đen này cũng cực kỳ lợi hại, trong lúc nhất thời từng chỗ chung quanh ánh đao màu máu tung hoành, làm những cao thủ Thần cấp vây công mỗi người đều né tránh bảo trì khoảng cách.

Nam tử giáp đen có thể sống đến bây giờ, thực lực vốn chênh lệch không lớn với bọn họ, cũng có bí thuật cấp Giới Thần trong người, mặc dù trúng hai ba chiêu cũng không đến mức lập tức mất mạng! Nhưng những cao thủ Thần cấp khác chỉ cần bị trường đao màu máu này chạm vào một cái, thì chắc chắn chết.

Vừa chống cự, vừa chạy trốn, nam tử giáp đen cũng muốn vùng thoát khỏi cao thủ Thần cấp đuổi giết phía sau.

“Không ổn.” Nam tử giáp đen bỗng nhìn thấy xa xa một bóng người đuổi theo, ở lúc xuyên qua rìa núi cao trở ngại bị hắn thấy rõ, “Là Đông Bá của An Hải phủ!”

Bởi vì ngay từ đầu đã có năm vị cao thủ Thần cấp bỏ cuộc rời đi.

Cho nên thật sự đuổi giết nam tử giáp đen, bao gồm Đông Bá Tuyết Ưng ở trong cũng chỉ mười hai vị! Thậm chí bởi vì khoảng cách quá xa, bọn Đông Bá Tuyết Ưng cũng đuổi mãi không kịp, thật sự động thủ lúc trước cũng chỉ mới bảy vị! Bảy vị cao thủ Thần cấp vây công, ai cũng không dám cận chiến, đều là công kích cự ly xa, thực lực cũng chỉ phát huy ra sáu bảy thành mà thôi. Lại ở dưới ‘Huyết sát thần binh’ tàn sát bừa bãi mỗi người đều thật cẩn thận, thực lực có thể phát huy càng ít đi, hơn nữa lần đầu liên thủ vây giết, không thể thật sự phối hợp hoàn mỹ, tự nhiên không làm gì được nam tử giáp đen này.

“Không ổn.” Nam tử giáp đen cố gắng muốn chạy, uy hiếp của Đông Bá Tuyết Ưng, so với bảy người khác còn lớn hơn nhiều.

Tuy bảy người đó có một người cũng đủ để so sánh với Đông Bá Tuyết Ưng.

Nhưng bọn họ đều không dám tới gần người!

Mà Đông Bá Tuyết Ưng dám! Bởi vì ba cái ‘Thân thể hư giới’ của hắn là không sợ gì cả, ở dưới tình huống không e ngại huyết sát thần binh, uy hiếp của Đông Bá Tuyết Ưng lớn hơn nhiều.

Ngại là...

Nam tử giáp đen muốn chay, nhưng bảy vị khác liên thủ trở ngại hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.