Lưu 2 Quỷ

Chương 3-4




Nhưng một mũi tên kia lại xẹt qua một đường cong xuyên qua hư không, ở trong khe hở hư không ngoài ngàn dặm va chạm với độc trùng màu tím. Hai cái đều hiện ra ở thế giới chân thật. Mũi tên va chạm ở trên vỏ ngoài của độc trùng màu tím, trên vỏ ngoài xuất hiện chút vết nứt, mũi tên liền rơi xuống. Mà vỏ ngoài độc trùng lại dần dần khôi phục.

“Độc trùng thật lợi hại.” Đông Bá Tuyết Ưng, kiếm khách nhỏ gầy cùng với cự hán bắn tên xa xa, ai cũng thầm giật mình.

Cự hán kia tên là ‘Quắc Tà’, đến từ Trúc Sơn phủ đại danh đỉnh đỉnh. Trong sinh tồn chiến của Trúc Sơn phủ, Quắc Tà cũng là xếp thứ mười chín, tiễn thuật của hắn uy lực rất mạnh, tuy không phải tuyệt chiêu liều mạng, nhưng cũng rất lợi hại, không ngờ chỉ để lại vết nứt ở vỏ ngoài của độc trùng.

Vù vù vù.

Ba gã Đông Bá Tuyết Ưng đồng thời biến mất, sau đó đồng thời xuất hiện ở cạnh độc trùng màu tím xa xa, ba cây trường thương mang theo uy thế hủy thiên diệt địa thi triển ra ‘Hỗn Động Nghiền Áp’, lấy Đại Hỗn Động Chân Lực thúc giục, trong lúc nhất thời không gian chung quanh cũng bắt đầu sụp đổ hủy diệt. Độc trùng kia muốn xuyên qua chạy trốn cũng không thể được, chỉ có thể đối mặt lần vây công đáng sợ này.

Phành phành phành ~~~ trường thương hoặc vụt ở trên móng vuốt độc trùng quét ở bụng nó, hoặc là chính diện vụt ở trên giáp xác của nó, độc trùng đó lập tức phát ra tiếng tru lên đau đớn chói tai. Tiếng tru lên sinh ra dao động đánh lan ra bốn phương tám hướng, ba cái thân thể hư giới mỗi cái đều cảm giác được tai đau đớn có chút mê muội, may mắn là Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thể hoàn toàn có thể cứng rắn chống đỡ được.

“Rẹt!” Kiếm quang khủng bố từ một bên đột nhiên xuất hiện, cũng đâm vào đầu độc trùng màu tím, nhưng chỉ đâm vào một nửa, kiếm khách nhỏ gầy kia liền lập tức rút kiếm bạo lui.

Bởi vì ba gã Đông Bá Tuyết Ưng đồng thời vung trường thương, quét về phía hắn.

“Chạy thật nhanh.” Ba gã Đông Bá Tuyết Ưng liếc một cái.

Lập tức tiếp tục vây công hướng độc trùng màu tím.

...

“Đông Bá này thực lực thật đúng là mạnh, độc trùng này cũng rất khó đánh chết, hai chúng ta muốn đánh lén giành trước đánh chết độc trùng, cũng rất khó.” Kiếm khách nhỏ gầy ở xa xa nhíu mày.

Cự hán cầm cung tên ‘Quắc Tà’ kia cũng nhíu mày: “Thủ đoạn của Đông Bá ở trên Hư Giới Thần Tâm đã đạt tới mức không thể tưởng tượng. Chân thân hắn ẩn thân hư giới, chúng ta cũng tìm không thấy. Ba cái thân thể chiến đấu bên ngoài đều là thân thể hư giới... Đừng nói chúng ta giết không chết, cho dù có thể giết chết cũng vô dụng. Thân thể hư giới dù chết cũng có thể nhanh chóng ngưng tụ tiếp.”

“Ừm, ta không tranh giết được con độc trùng này rồi.” Kiếm khách nhỏ gầy xoay người nháy mắt biến mất không thấy.

Cự hán Quắc Tà lại không đi vội, mà là xa xa nhìn, lại kéo cung thần, đồng thời đặt lên ba mũi tên.

Xa xa ba gã Đông Bá Tuyết Ưng đang điên cuồng vây công độc trùng. Độc trùng này phòng ngự rất mạnh, ở dưới toàn lực ứng phó điên cuồng tấn công giáp xác của nó mới bắt đầu dần dần vỡ vụn, ngoài thân mới dần dần có vết máu chảy ra. Nó vẫn đang điên cuồng tru lên đánh nhau với ba gã Đông Bá Tuyết Ưng, trong khoang miệng nó có khi đột nhiên bắn ra độc châm, vừa nhanh vừa đột ngột, ngay cả trình độ mạnh mẽ của thân thể hư giới cũng bị đâm vào, độc tính cũng rất mạnh, nhưng bản thân thân thể hư giới là không sợ gì, dễ dàng tản ra lại ngưng tụ, liền bài xích độc châm.

“Đúng lúc này.” Mắt cự hán Quắc Tà sáng lên.

Vù vù vù!!!

Ba mũi tên giống như ba ngôi sao băng chói mắt, lướt qua ba đường cong, nháy mắt xuyên qua hư không, sau đó liền xuất hiện ở chung quanh độc trùng màu tím.

“Đang đang đang.” Ba gã Đông Bá Tuyết Ưng tạm dùng thân thể đi ngạnh kháng độc trùng màu tím công kích, vẫn vung trường thương đi ngăn cản ba mũi tên đó! Lấy sự nắm giữ của Đông Bá Tuyết Ưng đối với hư giới, đối với không gian, lấy trình độ thương pháp huyền diệu của hắn, muốn ngăn trở ba mũi tên không phải việc khó.

“Mũi tên này uy lực thực mạnh.” Ba gã Đông Bá Tuyết Ưng đều bị chấn động thân thể lảo đảo, độc trùng màu tím kia lại nhân cơ hội lập tức chạy trốn.

Vù.

Ba gã Đông Bá Tuyết Ưng lập tức theo sát đuổi giết.

“Thà không quan tâm độc trùng, cũng phải ngăn trở ta công kích?” Cự hán Quắc Tà nhíu mày. Nếu là cao thủ Thần cấp khác không có khả năng không nhìn độc trùng, nhưng thân thể hư giới lại dám tùy ý độc trùng công kích.

“Thôi, thôi, nơi này nhường cho hắn đi.” Cự hán Quắc Tà bóng người khẽ động, nhất thời hóa thành luồng sáng chói mắt, tốc độ cực nhanh, chợt lóe đã lướt qua hư không biến mất không thấy.

Hắn cùng kiếm khách nhỏ gầy kia, đều là cực sở trường trên tốc độ thân pháp, mới dám ở đây tranh với Đông Bá Tuyết Ưng một chút.

Oành oành oành ~~~

Rất nhiều thương pháp phối hợp, chỉ đâm phá đầu độc trùng kia, độc trùng vẫn chưa chết, vẫn điên cuồng vồ ngược.

“Phốc!”

Giáp xác hoàn toàn vỡ vụn, một cây trường thương xuyên qua thân thể độc trùng, đột nhiên run lên, trực tiếp chấn thân thể rách nát của độc trùng vỡ vụn ra, độc trùng lúc này mới hoàn toàn chết đi.

“Con này được, giết một con độc trùng đã hao phí của ta thời gian mười hơi thở?” Đông Bá Tuyết Ưng cũng líu lưỡi, lập tức hắn ngẩng đầu nhìn danh sách màu máu khổng lồ trên trời cao, trên danh sách màu máu đã hiện lên sáu mươi lăm cái tên, Đông Bá Tuyết Ưng chính xếp thứ sáu mươi lăm!

...

Giữa không trung toàn bộ thần đình cũng hiện ra hư ảnh dãy núi liên miên, cũng hiện ra hư ảnh từng gã cao thủ Thần cấp, cũng có danh sách màu máu vô cùng khổng lồ kia.

Ở trong thần đình, mỗi người ngẩng đầu đều có thể nhìn thấy cảnh tượng thần đình chi chiến.

Thần đế bệ hạ, các đại năng giả mỗi người đều đang tán gẫu, đồng thời cũng quan sát cảnh này.

Mà rất nhiều Giới Thần trong thần đình, như Bạch Sa thành chủ, Nhung Hải vương bọn họ các Giới Thần đến từ các nơi, còn có một số Thần cấp, như các thần linh Hạ tộc, Dư Tĩnh Thu bọn họ ai cũng ngẩng đầu nhìn.

“Mau nhìn mau nhìn.” Các thần linh Hạ tộc đều rất kích động nhìn danh sách màu máu khổng lồ kia, “Trên danh sách mới xuất hiện sáu mươi lăm cái tên, đã có Đông Bá!”

“Thần đình chi chiến lúc này vừa mới bắt đầu.” Tử Lôi đế quân lão đầu nói, “Càng về sau càng tàn khốc, cao thủ Thần cấp lúc sau còn có thể tự giết lẫn nhau.”

“Thực lực Đông Bá, hẳn là có hi vọng cuối cùng dự thính Vạn Hoa yến, hưởng dụng một trái Vạn Hoa Chân Quả.” Vân Hải cũng nói.

Bọn họ ai cũng chờ đợi nhìn.

Thần đình chi chiến đang tiến hành.

Sáu cao thủ Thần cấp đang vây công một con độc trùng màu đen, không gian chung quanh khi thì hóa thành dòng hạt, khi thì sụp đổ, khi thì bị trực tiếp cắt... Sáu cao thủ toàn lực ứng phó thi triển thủ đoạn của mình, độc trùng màu đen kia gào thét giãy dụa, nhưng thương thế rõ ràng càng lúc càng nặng, rốt cuộc một thanh kiếm nhỏ lại lần nữa cắt vào trong cơ thể độc trùng, máu tươi văng khắp nơi, độc trùng cũng rốt cuộc ngừng giãy dụa, năm tên cao thủ Thần cấp khác còn vội vàng công kích thêm vài lần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.