Lưu 2 Quỷ

Chương 2-8




“Vâng, luôn là vãn bối mò mẫm tu hành.” Đông Bá Tuyết Ưng cung kính nói.

“Khó trách như thế, cứ nói bí kỹ Tinh Thần Thần Tâm kia của ngươi một chút.” Ma Tuyết quốc chủ tùy tay điểm một cái, giữa không trung liền hiện ra một cây trường thương. Một cây trường thương thi triển ra thương pháp chính là ‘Hỗn Động Nghiền Áp’. Đến mức độ này của Ma Tuyết quốc chủ, đã sớm nắm giữ Hỗn Động Thần Tâm, cho nên bắt chước một bí kỹ quả thực dễ dàng, “Ngươi xem một bí kỹ này của ngươi...”

Ma Tuyết quốc chủ này vừa tới, đã bắt đầu chỉ điểm.

Điều này làm Đông Bá Tuyết Ưng cũng âm thầm có chút nghi hoặc, Ma Tuyết quốc chủ này sao đối đãi mình tốt như thế? Xem trọng tiềm lực của mình? Nhưng ở trong mắt người ngoài, mình cũng không phải là Siêu Phàm nhất phẩm chân ý, mình muốn tu luyện thành Giới Thần tam trọng thiên Giới Thần tứ trọng thiên, không biết cần bao lâu đâu!

Tuy nghi hoặc, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng vẫn cẩn thận nghe! Dù sao chỉ điểm như vậy cũng là cực kỳ trân quý.

Một lần này chỉ điểm...

Là hai ngày thời gian.

Đệ Thất Mai Vũ luôn ở bên cạnh uống rượu trái cây, bình tĩnh nhìn.

Ma Tuyết quốc chủ thì chỉ điểm cao hứng phấn chấn, Đông Bá Tuyết Ưng cũng sẽ thường xuyên đưa ra rất nhiều nghi hoặc, từ trong đó Ma Tuyết quốc chủ có thể cảm giác được ngộ tính của Đông Bá Tuyết Ưng quả thực cực cao.

“Được rồi, nói tới đây thôi.” Ma Tuyết quốc chủ dừng lại.

Đông Bá Tuyết Ưng lúc này mới chưa hết thèm dừng lại. Trải qua hai ngày thời gian dạy, cũng không gượng gạo như vậy nữa, thậm chí tuy chưa có danh thầy trò, lại có một chút tình thầy trò. Phải biết rằng nội môn đệ tử của đại năng giả, cũng là khó được mới nhận được chỉ điểm. Tận tâm hết sức liên tục hai ngày thời gian chỉ điểm như vậy, so với nội môn đệ tử của rất nhiều đại năng giả cả đời được chỉ điểm còn nhiều hơn.

“Tiền bối đối đãi ta vì sao...” Đông Bá Tuyết Ưng cuối cùng nhịn không được hỏi.

“Kết cái nhân quả đi.” Ma Tuyết quốc chủ mỉm cười, “Ba năm sau tới thần đình, đến lúc đó chỉ sợ sẽ có không ít đại năng giả muốn thu ngươi làm đồ đệ, ngươi nghĩ xong chọn ai chưa?”

“Sư tôn đương nhiên càng mạnh càng tốt.” Đông Bá Tuyết Ưng thành thành thật thật nói, “Nếu có thể ở môn hạ bệ hạ tự nhiên tốt nhất, có thể ở môn hạ tam tổ cũng may lắm rồi. Nếu đều không được, vậy lựa chọn người thích hợp mình đi.”

Ma Tuyết quốc chủ gật đầu: “Bệ hạ đã rất lâu không thu đồ, Siêu Phàm nhất phẩm chân ý bệ hạ cũng sẽ không để ý. Trái lại tam tổ... Ngươi có chút hy vọng. Ta nhắc nhở ngươi, ở trong tam tổ tốt nhất là Trúc Sơn phủ chủ, tiếp theo là Hủy Diệt quân chủ, cuối cùng là Bàng Y.”

“Trúc Sơn phủ chủ tốt nhất?” Đông Bá Tuyết Ưng kinh ngạc, “Hắn không phải Giới Thần tứ trọng thiên sao?”

“Ngươi từng gặp Giới Thần tứ trọng thiên sống vượt qua năm trăm tỉ năm?” Ma Tuyết quốc chủ lắc đầu, thanh âm trầm thấp. “Ta nói với ngươi, ngươi không thể truyền ra ngoài.”

“Vâng.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

“Trúc Sơn phủ chủ ở mặt ngoài là Giới Thần tứ trọng thiên, thật ra không thể tính là Giới Thần nữa.” Ma Tuyết quốc chủ ánh mắt phức tạp.

“Không thể tính là Giới Thần?” Đông Bá Tuyết Ưng nghi hoặc.

“Lão gia hỏa này, tuyệt học mãi không chịu ngoại truyền, ta nếu học...” Ma Tuyết quốc chủ nói nhỏ, trong mắt có không cam lòng. Lập tức nhếch miệng cười, “Không nói nữa, tóm lại bái hắn làm thầy tuyệt đối không tệ, chỉ cần hắn đồng ý thu ngươi, ngươi liền lập tức đi bái sư. Nếu tiềm lực của ngươi thật sự đủ cao, được hắn coi trọng yêu thương, học được một môn tuyệt học đó của hắn, vậy ngươi cũng thật phải cảm tạ ta một chút.”

“Vãn bối hiểu.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

“Nếu tam tổ đều chưa mời ngươi, người khác ngươi xem mà làm.” Ma Tuyết quốc chủ nói.

...

Sau khi thảo luận xong, Đông Bá Tuyết Ưng cũng rời khỏi trở lại động phủ của mình, năm tháng kế tiếp, chính là bế quan tu hành thời gian dài, lần chỉ điểm này trợ giúp rất lớn đối với hắn.

Ma Tuyết quốc chủ chỉ điểm, chủ yếu là Tinh Thần Thần Tâm.

Về phần Hư Giới Thần Tâm? Ma Tuyết quốc chủ chỉ điểm lại rất đơn giản, bảo hắn tạm thời từ bỏ nghiên cứu phương diện ‘Thân thể hư giới’, nghiên cứu thêm phương diện lĩnh vực một chút.

******

Thời gian trôi qua.

Đảo mắt đã là ba năm sau.

Một chiếc phi thuyền tinh vực hào hoa xa xỉ từ An Hải phủ xuất phát, An Hải phủ chủ tự mình khống chế, dẫn theo một lượng lớn người bọn Đông Bá Tuyết Ưng.

“Ngồi phi thuyền tinh vực thật là thoải mái.” Đứng ở trên boong thuyền, ngắm nhìn thời không thông đạo tràn đầy ánh sáng màu chung quanh, bọn Đông Bá Tuyết Ưng, Dư Tĩnh Thu, Tử Lôi đế quân một đám thần linh Hạ tộc cũng đang than thở nhìn. Đương nhiên những cao thủ Thần cấp khác xếp hạng trước một trăm cũng mang theo thủ hạ người hầu… của mình, đang quan sát tất cả cái này.

“Nếu thông qua không gian truyền tống pháp trận, giống như lâm vào vũng bùn rất khó chịu.” Tử Lôi đế quân tán thưởng, “Mà thông qua phi thuyền tinh vực lại rất thoải mái.”

Chung quanh là thời không thông đạo tràn đầy ánh sáng màu.

Chiếc thuyền lớn này phi hành ở trong đó.

Một lần bay này...

Chính là ước chừng thời gian chén trà nhỏ.

Bởi vì An Hải phủ đến thần đình quá mức xa xôi, nếu ngồi không gian truyền tống pháp trận, cũng phải hao phí thời gian chén trà nhỏ. Thời gian một chén trà nhỏ đều như vũng bùn đè ép, cũng là chịu tội. Địa vị đủ cao thực lực đủ mạnh, như Giới Thần tam trọng thiên…, bình thường đều có được phi thuyền tinh vực của mình.

“Đến rồi!”

Trước mắt thời không thông đạo tràn đầy ánh sáng màu bỗng xuất hiện điểm cuối, phi thuyền nháy mắt bay ra.

“Đây là thần đình?” Đông Bá Tuyết Ưng bọn họ ai cũng than thở nhìn một cảnh tượng sáng lạn này trước mắt.

...

“Thần đình Vạn Hoa yến?” Một chiếc phi thuyền gỗ khô cũng đến thần đình, trên phi thuyền gỗ khô có một thanh niên đầu trọc áo trắng, trong đôi mắt như ẩn chứa thế giới vô biên, khóe miệng hắn mang theo mỉm cười: “Nghe nói Đông Bá tiểu sư đệ lần này cũng tham gia thần đình Vạn Hoa yến, còn rất chói mắt ở An Hải phủ? Ta kẻ làm đại sư huynh này, nhất định phải xem cho rõ.”

...

Một chiếc thuyền lớn màu lửa đỏ, mặt ngoài có lửa đang bốc lên.

Chiếc thuyền lớn màu lửa đỏ cũng xuyên qua thời không thông đạo, tới trong vũ trụ ngoài thần đình.

Lập tức chiếc thuyền lớn biến mất.

Một lão giả đầu bạc mặt hồng hào xuất hiện. Hắn cười tủm tỉm, chính là Xích Hỏa lão tổ: “Ta bảo Đông Bá đến tham chiến, thật không ngờ tiểu tử này thế mà chói mắt như thế.”

Lần này thần đình Vạn Hoa yến... Luận tiềm lực, Đông Bá Tuyết Ưng đủ để xếp ba hạng đầu!

...

Vù vù vù...

Cùng với Vạn Hoa yến cuối cùng triệu tập, các vị Giới Thần tứ trọng thiên được mời, còn có các vị đại năng giả, rất nhiều đều không phải là lãnh thổ Huyết Nhận thần đình, thậm chí là hắc ám thâm uyên, đều được mời. Trong thần giới, rất nhiều tồn tại cổ xưa thần bí, một số rất thu mình thực lực lại rất cường đại, cũng đều lần lượt tới.

Chỉ cần không có thù hận, vẫn phải nể mặt Huyết Nhận thần đế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.