Lưu 2 Quỷ

Chương 2-2




“Xem ra không được rồi.”

Đệ Thất Mai Vũ mượn dùng thân pháp, né tránh dị thú khác, chuyên tâm đối phó một con. Nhưng theo số lượng dị thú tăng cao, hắn đã càng lúc càng cố sức, thậm chí bị ép bắt đầu giữ mạng, không thể giết dị thú nữa.

Rất nhanh năm con dị thú cùng nhau vây bắt Đệ Thất Mai Vũ, mỗi một con thực lực đều siêu mạnh.

“Ta nhận thua.” Đệ Thất Mai Vũ rốt cuộc nhận thua.

Lúc hắn nhận thua, cũng được coi là hạng bảy của sinh tồn chiến lần này!

...

“Mai Vũ điện hạ, thân pháp cực kỳ lợi hại, ở trong sinh tồn chiến rất có ưu thế. Kiếm pháp của nàng càng là bí kỹ trọn vẹn hoàn mỹ! Ở trên chạy trốn phòng ngự cũng sở trường.” Mặc Vân thành chủ ngẩng đầu nhìn Đệ Thất Mai Vũ trên trời cao đã bị bài xích ra, cũng nhìn sáu nhà giam hình cầu khác còn đang chiến đấu, “Có thể xếp thứ bảy, rất không tệ rồi.”

“Mai Vũ điện hạ càng xu hướng cân bằng, tuyệt chiêu sát chiêu uy lực kém chút.” Sứ giả thần đình cũng đánh giá cười nói.

“Bạch Sa lão đệ, hiện tại tình thế càng thêm rõ ràng rồi, ván cược của ngươi lần này chỉ sợ phải thua thảm.” Nhung Hải vương trêu. “Bạch Sa lão đệ, nếu ngươi không đủ bảo vật, một ngàn năm trăm vạn thần tinh ngươi thua ta, ta có thể tạm hoãn.”

“Ngươi câm miệng cho ta.” Bạch Sa thành chủ có chút khẩn trương vuốt bộ râu nhếch lên, nhìn chằm chằm ba cái nhà giam hình cầu mạnh nhất phía trên còn đang chiến đấu, “Chưa tới cuối cùng đâu. Đừng cao hứng quá sớm.”

“Kẻ ngốc cũng nhìn ra, Đông Bá đã sắp không được rồi.” Nữ tử áo bào vàng Độc Dĩnh Giới Thần cười lạnh, “Bạch Sa ca ca, mấy người chúng ta cộng lại ngươi là phải thua một trăm triệu thần tinh.”

Cầm quân chủ ngẩng đầu nhìn, nhẹ nhàng gật đầu: “Đông Bá hẳn là hạng ba, Túy Cô Khách hạng hai, Cửu Xá nhắm chừng hạng nhất.”

Từ cảnh tượng chiến đấu đã nhìn ra.

Nay bên trên còn đang chiến đấu có sáu vị, ba vị khác đều đã đến trạng thái khốn cảnh nhất, có thể bỏ cuộc bất cứ lúc nào.

Đông Bá, Túy Cô Khách, Cửu Xá đều còn có thể chống đỡ một đoạn thời gian nữa.

Nhưng tình huống của Đông Bá nguy hiểm nhất, hắn hiện tại luôn luôn dựa vào thân thể hư giới hỗ trợ ngăn trở, bắt đầu vừa chạy trốn vừa chiến đấu, nhưng trên thực tế mặc dù là ‘Tinh Thần Vẫn Diệt Kích’ cũng rất khó giết chết một con dị thú nữa, nhiều nhất làm dị thú bị thương.

...

Túy Cô Khách, một bộ áo bào xanh, một tay cầm kiếm.

Bóng người hắn hành tẩu cũng như xé rách thiên địa, mỗi một kiếm đều tựa như khai thiên tích địa.

Nhưng nay bọn dị thú mỗi một con đều rất cường đại, mặc dù là Túy Cô Khách, muốn chém giết một con dị thú cũng cần thời gian gần hai hơi thở! Rất nhanh, số lượng dị thú trong nhà giam đã đạt tới hai con. Nhất định kế tiếp còn có thể càng nhiều hơn.

Nhưng ít nhất... Hắn còn có thể giết dị thú tiếp.

...

Cửu Xá, là như trước nhẹ nhàng nhất một cái.

Hắn áo trắng đầu bạc, lông mày trắng bay bay, đôi mắt lạnh lẽo. Bóng người hắn phân tán ở mỗi một chỗ trong nhà giam, vô số bóng người đồng thời phất tay vụt! Vây công một con dị thú, hiện nay hắc lân dị thú đã phi thường cường đại, hắc lân dị thú còn rít gào đi công kích Cửu Xá, chỉ là Cửu Xá vô số bóng người, mặc dù bị công kích đến cũng dễ dàng tiêu tan, khu vực khác lại hiện ra bóng người Cửu Xá.

Bóng người Cửu Xá vĩnh viễn vô số kể.

Vĩnh viễn đang vung chưởng đập!

Khu vực bị vây công trực tiếp hủy diệt, nhưng hắc lân dị thú lại chỉ là bị thương, bình thường cần đồng thời vây công giận đập nhiều lần, cuối cùng một con hắc lân dị thú mới tiêu tán, nhưng ít nhất hắn nay còn có thể làm được trong thời gian một nhịp thở đã chém giết một con dị thú.

Cho nên...

Trong lồng giam, vĩnh viễn nhiều nhất chỉ có một con hắc lân dị thú.

...

“Cửu Xá hẳn là còn có thể chống đỡ một đoạn thời gian dài, hắn tương đối mà nói nhẹ nhàng nhất. Túy Cô Khách... tốc độ giết chết dị thú, đã không theo kịp tốc độ dị thú sinh ra, nhắm chừng không cần quá lâu sẽ thua trận. Đông Bá hiện tại đã không thể giết hắc lân dị thú nữa. Dị thú trong nhà giam của hắn cũng đã có hai con, nhắm chừng không chống đỡ được trước hết.” Mặc Vân thành chủ bình luận.

Nữ tử áo bào vàng Độc Dĩnh Giới Thần càng thêm đắc ý: “Bạch Sa ca ca, ngươi thua chắc rồi.”

“Không lật được mình.”

“Đông Bá thân thể phòng ngự mạnh cũng vô dụng, một khi bị dị thú bắt sống, vẫn bị ném ra khỏi lồng giam.” Bọn họ đều nhìn.

Bạch Sa thành chủ thì trầm mặc nhìn.

Hắn nhìn chằm chằm phía trên, chờ đợi kỳ tích xảy ra.

Chỉ là đáy lòng thì âm thầm hối hận: “Bảo ngươi ngông cuồng, bảo ngươi đầu óc nóng lên! Cho rằng lần trước thông sát kiếm lãi lớn, lần này còn đến một lần nữa? Đông Bá huynh đệ chung quy chỉ là tu hành hơn hai ngàn năm, thời gian tu hành quá ngắn ngủi, phương diện này quá chịu thiệt.”

“Mau nhìn xem.” Ở phía trên Ma Tuyết quốc chủ cười nói với An Hải phủ chủ bên cạnh, “Nhìn con chuột ăn vụng kia, nhìn sắc mặt hắn.”

“Sắp thua mất một trăm triệu thần tinh, hắn cũng đau lòng.” An Hải phủ chủ cũng lắc đầu cười, “Tổn thất đủ thảm trọng.”

******

Trong nhà giam hình cầu của Đông Bá Tuyết Ưng.

Giờ phút này đã có hai con hắc lân dị thú, hai Đông Bá Tuyết Ưng áo bào lam vừa chạy trốn, hai người vừa đồng thời đang vây công một con hắc lân dị thú, Tinh Thần Vẫn Diệt Kích đáng tin cũng miễn cưỡng phá vỡ lân giáp đâm ra một cái lỗ máu, thì bị cơ thịt trong cơ thể hắc lân dị thú ngăn chặn, thương thế như vậy căn bản không lấy được mạng của một con dị thú.

“Không thể mặc kệ dị thú tăng thêm!” Đông Bá Tuyết Ưng liếc bên ngoài một cái, xuyên qua tường ngoài nhà giam, có thể nhìn thấy còn có hai nhà giam hình cầu, Túy Cô Khách và Cửu Xá vẫn đang chiến đấu, “Phải dốc toàn lực rồi.”

Đông Bá Tuyết Ưng tâm niệm khẽ động.

Chỉ thấy trên mặt đất hắc ám của nhà giam rộng lớn, cũng đã đột ngột xuất hiện bốn thanh niên áo bào lam.

Đúng vậy, bốn người!

Chỉ thấy bốn thanh niên áo bào lam này phân biệt cầm trường thương, điên cuồng vây công một con hắc lân dị thú.

“Phốc phốc phốc!!!”

Bốn người đều thi triển Tinh Thần Vẫn Diệt Kích, trong lúc nhất thời chung quanh có cảnh tượng hắc ám tinh cầu bành trướng sụp đổ rơi rụng thành một điểm, trên người hắc lân dị thú bị đâm ra từng cái lỗ máu. Dị thú cũng đau đớn rống giận, nhưng bốn Đông Bá Tuyết Ưng sau khi điên cuồng tấn công ra mấy chục thương, vảy một khu vực lưng hắc lân dị thú đã sớm hoàn toàn xé rách, lộ ra cả xương cốt.

Oành ~~~ bốn gã Đông Bá Tuyết Ưng toàn bộ thi triển Hỗn Động Nghiền Áp, điên cuồng giận đập xuống.

Không có vảy màu đen bảo hộ giảm bớt lực.

Lực lượng mạnh nhất phát huy, quật ở trên xương lưng, hắc lân dị thú trực tiếp bị vụt thân thể vỡ ra. Bốn gã Đông Bá Tuyết Ưng giận vụt, uy thế cỡ nào?

“Thực không muốn thi triển một bí kỹ này.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm nói.

Hư giới bí kỹ —— Ngưng Chân!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.