Lưu 2 Quỷ

Chương 1-4




“Đông Bá huynh, lúc trước Túy Cô Khách cũng không khiêu khích, Cửu Xá này lại chủ động khiêu khích.” Đệ Thất Mai Vũ ở một bên nói, “Hơn nữa thoạt nhìn, cũng rất cuồng ngạo.”

Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

Cuồng, ngạo, cái này cũng không tính là gì, thật sự thiên phú đủ cao thực lực đủ mạnh, trong xương tủy đều rất ngạo. Đông Bá Tuyết Ưng ở mặt ngoài đối với ai cũng rất khiêm tốn khách khí, nhưng trong lòng hắn cũng rất ngạo.

Đông Bá Tuyết Ưng không để ý đối phương cuồng ngạo, hắn để ý là thực lực của đối phương.

“Thực mạnh.” Đông Bá Tuyết Ưng nói thầm, “Vừa rồi một chiêu đó, tựa như không đâu không có, khắp nơi đều có? Hơn nữa uy lực cực lớn, trực tiếp hủy diệt một khu vực, tên kia cũng là cao thủ Thần cấp xếp một ngàn hạng đầu, lại ngay cả chạy trốn cũng không kịp.”

“Không biết ta giao thủ với hắn, sẽ là thế nào.” Đông Bá Tuyết Ưng có chút chờ mong, “Chỉ là lôi đài chiến không có khả năng an bài ta giao thủ với hắn.”

Phủ thành sàng chọn, ví dụ như mười hạng đầu, là không có khả năng để bọn họ tự giết lẫn nhau.

Bởi vì An Hải phủ cuối cùng là muốn chọn ra một trăm người mạnh nhất!

“Hắn là đang khiêu khích, đáng tiếc, lôi đài chiến ta không có khả năng giao thủ với hắn.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Lôi đài chiến là không có khả năng, nhưng sinh tồn chiến cuối cùng, lại là cần định ra xếp hạng.” Bên cạnh Đệ Thất Mai Vũ cười nói, “Ngươi đứng đầu chiến đấu xếp hạng, đừng cuối cùng sinh tồn chiến... Bị bọn họ vượt qua.”

Đông Bá Tuyết Ưng nở nụ cười.

Cửu Xá kia, khó trách khiêu khích mình. Xem ra chí ở sinh tồn chiến.

...

Kế tiếp từng người ra tay, từng trận tỷ thí, càng về sau chiến đấu càng kịch liệt, bởi vì thực lực chênh lệch với nhau càng lúc càng nhỏ.

Nhưng không còn có cảm giác uy hiếp mãnh liệt Cửu Xá, Túy Cô Khách cho Đông Bá Tuyết Ưng.

Cho dù là Đệ Thất Mai Vũ! Tuy khiến Đông Bá Tuyết Ưng cũng rất kinh diễm, lại chưa cảm giác được uy hiếp quá mạnh mẽ, chủ yếu là chiến đấu quá nhanh, Đệ Thất Mai Vũ chỉ mới ra hai chiêu đối phương đã chủ động nhận thua, khiến kiếm thuật của Đệ Thất Mai Vũ chưa thể thật sự triển lãm. Dù sao Đệ Thất Mai Vũ cũng không sở trường trong nháy mắt bộc phát ra một loại sát chiêu siêu mạnh nào đó, nàng sở trường liên tục chiến đấu hơn.

“Năm trăm hạng đầu đã quyết ra.”

“Lôi đài chiến nhóm thứ hai trận đầu tỷ thí, Đông Bá đối chiến Ngô Dong.”

Nhóm thứ hai lại bắt đầu...

Vừa ra sân.

Ngô Dong đã hô lớn: “Nhận thua.”

Về sau, Túy Cô Khách ra sân, đối thủ cũng kêu ‘Nhận thua’, Cửu Xá ra sân, cũng là như thế. Còn chưa động thủ đã lập tức nhận thua!

Thật sự là lúc nhóm đầu tiên bọn họ mấy người xếp hạng đứng đầu đã chấn trụ người khác, đều biết chênh lệch quá lớn không trông cậy vào, vẫn là nhanh chóng nhận thua đi. Đừng để cuối cùng ngay cả kêu nhận thua cũng không kịp đã mất mạng.

******

Trên đài cao, An Hải phủ chủ, Ma Tuyết quốc chủ bọn họ mỗi người đều đang xem cuộc chiến.

Tuy hộ pháp đệ tử, nội môn đệ tử đại năng giả tham chiến cũng có mười mấy vị, nhưng chói mắt nhất chung quy là Đông Bá, Túy Cô Khách, Cửu Xá ba hạng đầu! Như vị ‘Táng Hao’ kia lúc chiến đấu xếp hạng cũng chỉ là đứng thứ hai mươi bảy, tuy cũng coi như không tệ, nhưng không thể so sánh với ba người đứng đầu.

“Cửu Xá kia, tựa như lúc chiến đấu xếp hạng chưa triển lộ toàn bộ thực lực?” Bạch Sa thành chủ có chút kinh ngạc.

“Lúc chiến đấu xếp hạng hắn chưa thi triển một bí kỹ này.” Nhung Hải vương gật đầu.

“Chiến đấu xếp hạng mà thôi, Cửu Xá này quá tự tin, cho nên một số sát chiêu căn bản chưa thi triển, nhưng dù vậy cũng xếp thứ ba.” Nữ tử áo bào vàng Độc Dĩnh Giới Thần khẽ cười nói, “Hiện tại hắn phát hiện thế mà có hai vị xếp hạng cao hơn hắn, hắn đương nhiên phải triển lộ thủ đoạn. Theo ta thấy... Cửu Xá này mới là một người mạnh nhất. Túy Cô Khách là thân truyền đệ tử của đại năng, thực lực cũng sâu không lường được, xem ra lúc nào cũng có thể nắm giữ nhất phẩm thần tâm. Ngược lại Đông Bá này, hơi kém chút.”

Bên cạnh, Cầm quân chủ lạnh nhạt nói: “Ngươi cùng Đông Bá kia có chút thù hận, cố ý nhằm vào hắn?”

“Nhằm vào?” Độc Dĩnh Giới Thần cười lạnh, “Hắn cũng xứng?”

“Độc Dĩnh, Đông Bá là hạng nhất chính là hạng nhất.” Bạch Sa thành chủ cười nói, “Ngươi nói nhiều nữa, hắn chiến đấu xếp hạng cũng là hạng nhất.”

“Vậy ngươi có dám đánh cược? Ta nói, lúc sinh tồn chiến, Đông Bá hắn sẽ tuyệt không là hạng nhất. Thậm chí chỉ sợ ngay cả thứ hai cũng không phải!” Độc Dĩnh Giới Thần cười lạnh nói.

Bạch Sa thành chủ lắc đầu: “Cược? Vì sao phải cược? Chiến đấu xếp hạng và sinh tồn chiến quy tắc vốn khác nhau, ai cũng nói không rõ xếp hạng cuối cùng, Đông Bá cho dù không phải hạng nhất, cũng rất bình thường.”

“Ngươi không nắm chắc?” Độc Dĩnh Giới Thần cười nhạo.

“Ngươi có nắm chắc. Ngươi dám nói Túy Cô Khách nhất định hạng nhất? Hay là nói Cửu Xá nhất định hạng nhất?” Bạch Sa thành chủ hỏi lại.

Độc Dĩnh Giới Thần sửng sốt.

Dựa theo kinh nghiệm quá khứ lịch sử, thực lực ba hạng đầu chênh lệch chỉ cần không phải quá rõ rệt, sinh tồn chiến cuối cùng đều có thể đứng hạng nhất. Thậm chí xếp hạng thứ tư thứ năm thứ sáu... Đều có thể cực sở trường phương diện sinh tồn, lao tới hạng nhất.

Cho nên bất cứ một người nào khả năng đứng hạng nhất không vượt qua ba thành!

Cược ai nhất định là hạng nhất, phần thắng tự nhiên cũng rất thấp.

Bạch Sa thành chủ không chịu cược! Độc Dĩnh Giới Thần cũng không muốn cược.

“Nói nhiều nữa ngươi cũng là không nắm chắc đối với Đông Bá.” Nữ tử áo bào vàng Độc Dĩnh Giới Thần lắc đầu nhìn về phía lôi đài.

Bạch Sa thành chủ sờ sờ râu nhếch lên, hắn cũng cảm giác được Độc Dĩnh Giới Thần luôn luôn nhằm vào hắn. Hắn nhếch miệng cười: “Ha ha, cũng được, lúc trước tiền đặt cược ta cũng thắng không ít. Vậy ta làm nhà cái... Cược sinh tồn chiến, Đông Bá sinh tồn chiến hạng nhất, một ăn một! Đông Bá sinh tồn chiến hạng hai, một ăn hai! Đông Bá sinh tồn chiến hạng ba cùng với sau nữa, một đền năm! Cao nhất ngàn vạn thần tinh!”

“Thật khí phách.”

“Bạch Sa lão đệ, ngươi thực dám.”

“Có nắm chắc như vậy?”

Cầm quân chủ, Nhung Hải vương, sứ giả thần đình, Mặc Vân thành chủ, Độc Dĩnh Giới Thần đều nhìn về phía Bạch Sa thành chủ.

Ván cược này quá tự tin.

Đông Bá hạng nhất, một đền một, tương đương người khác đặt bao nhiêu thắng vẫn là bấy nhiêu, căn bản không kiếm. Một khi thua ngược lại đền hết! Cho nên sẽ không ai ngốc nghếch đi đặt cược.

Hạng hai, một đền hai... Cái này xem như tỉ lệ đặt bình thường.

Thứ ba cùng với phía sau nữa, một đền năm... Tỉ lệ cược này rất kinh người.

“Bạch Sa, ngươi đây là chịu chết.” Độc Dĩnh Giới Thần cười lạnh, “Ngươi có lòng tin như vậy?”

“Ván cược ở đây, có bản lãnh, cược.” Bạch Sa thành chủ nhìn nàng.

“Yên tâm, ta sẽ thỏa mãn ngươi.” Độc Dĩnh Giới Thần lúc trước ở trên yến hội lần đó bị chính diện áp chế, đã sớm rất khó chịu, giờ phút này tự nhiên nhân cơ hội kiếm một cú thật lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.