Luôn Có Lông Xù Xù Muốn Độc Chiếm Tôi

Chương 92




Editor: May

Thịnh Vị Ương, mày thật sự không có thuốc nào cứu được! Trước nay mày quý trọng mạng nhỏ bảo bối như vậy, lại có thể vì một người đàn ông, nói không cần liền từ bỏ.

Thịnh Vị Ương bỗng nhiên nghĩ đến những lời chính mình vừa nói, quỷ ấu trĩ sẽ vì cô không muốn sống sao?

Thịnh Vị Ương đang nghĩ xuất thần, đột nhiên, bả vai run lên!

Brian buông lỏng ngón tay nắm cằm cô ra, càng thêm làm càn đẩy cổ áo Thịnh Vị Ương ra.

Bởi vì là áo sơmi chiffon rãnh V, giữa xương bươm bướm giống như tuyết trắng kia, bạo lộ không bỏ sót một đám dấu hôn ái muội lưu lại vào đêm qua.

……

Đột nhiên, Brian cười, khóe miệng đỏ thắm tràn ra một tia ý cười mỉa mai,

“Tiểu khả ái, nếu cô là đồ chơi Hoàng Phủ Bạc Ái không thích, vậy làm đồ chơi của tôi là được rồi?”

Thực hiển nhiên, cho dù Thịnh Vị Ương tâm tư nhanh nhẹn, cơ linh thông minh, nhưng đối mặt với một kẻ điên tâm lý âm u, cô hoàn toàn không phải là đối thủ.

Thịnh Vị Ương gần như là chợt trừng lớn hai mắt, mắt tiễn không dấu được khẽ run.

Sợ hãi, thật giống như ma quỷ  đột nhiên bị phóng thích, trơ mắt nhìn nó như tằm ăn lên xương cốt.

Thịnh Vị Ương lại muốn ném một cái tát qua, lại bị Brian động tác nhanh hơn chế trụ cổ tay, hung hăng ném bàn tay cô ra sau!

……

Thịnh Vị Ương gắt gao cắn chặt hàm răng, một tầng mồ hôi mỏng phủ kín trên trán càng thêm nồng đậm. Thấm ướt tóc mái xinh đẹp kia, dán ở trên trán no đủ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.