Lung Linh Như Nước

Chương 21: Lời thề sinh tử có hiệu lực




Câu chuyện không mang một màu hồng của tình yêu nhưng không vì thế mà mất đi tình tiết lãng mạn. Đôi khi đó là sự trẻ con của một cặp đôi, sự chính chắn trưởng thành trong một con người, niềm đau đớn khi bị lừa dối.

Một cô gái mạnh mẽ Hà Thiên Di có một quan điểm duy nhất với cuộc sống: " Tiền là tất cả", đối với cô không có gì quý hơn tiền. Thiên Di có vô số bộ mặt khác nhau từ cô nàng hiền lành, một tiểu thư đài cát cho đến là kẻ dân chơi trong thê giới ngầm; Họ đều gọi cô là Jen. Kẻ lừa gạt có tiếng nhưng hơi ngược, Thiên Di lại là người yêu của một cảnh sát phòng chống tội phạm cấp cao. Trong một lần tình cờ, cô lừa gạt đúng ngay Vương Thiên Nam. Cuộc sống vốn rất nhàm chán của hắn lại trở nên thú vị khi gặp phải người con gái này. Thiên Di rất biết " diễn", khi ở trước mặt hắn cô là nai con hiền lành luôn làm theo ý hắn không ngừng ra trò dụ dỗ khai thác thông tin từ một kẻ cáo già như Vương Thiên Nam để hoàn thành nhiệm vụ bí mật. Thiên Di biết hắn thế nào cũng chán cô nên tìm mọi cách để mau mau thoát được thì lại là lúc Vương Thiên Nam biết được sự thật về cô gái " nai " này, càng muốn chơi đùa mãi không chịu thả cô ra khiến cô gái có tính nhẫn nại như Thiên Di phải ra sức phản khán vùng vẫy hòng thoát khỏi hắn nhưng... con cáo già tinh ranh này làm sao dễ dễ dàng dàng mà thả cô ra đây?

Hà Thiên Di thông minh như cô thì làm gì có chuyện chịu ở cạnh hắn như một búp bê thủy tinh chứ?

Thiên Di chỉ còn cách sử dụng trí thông minh của mình cùng hắn bước vào một cuộc đấu ngầm.

Nếu muốn biết cô gái giảo hoạt và tổng tài kiêu ngạo này đã đấu những gì thì cùng bước vào câu chuyện nào.

“ Jen thấy tên kia không?” Harry hướng ánh mắt về phía trước, một tay thúc vào người Thiên Di, anh ta mỉm cười nói

Thiên Di nhìn qua anh ta, người đàn ông này lớn hơn cô hai tuổi thoạt nhìn rất chững chạc nhưng chỉ có cô mới biết anh ta trẻ con đến mức nào, một người đồng tính chính hiệu.

Mọi người đều không biết tên thật của cô đều gọi Thiên Di là Jen. Cô theo hướng Harry chỉ nhìn thấy người đàn ông trên dưới năm mươi tuổi, ông ta cầm chặt chiếc túi trong tay, ánh mắt nhìn tứ phía. Cô cá là chiếc túi có rất nhiều tiền.

“ Thấy rồi ’’ Thiên Di nhìn Harry mỉm cười gian xảo.

“ Vậy cô mau đi đi, tài ‘ diễn ’ của cô thì không ai bằng. Harry huých vào vai Thiên Di đẩy cô nàng về phía trước. Thiên Di khẽ cau mày nhưng không nói gì nhiều, cô mỉm cười nói:

“ Ok thôi. Để xem nào’’

Thiên Di đi về phía trước đến chỗ người đàn ông đó rồi vờ đụng phải ông ta, cô ngã xuống kêu lên một tiếng thất thanh, nước mắt sắp sửa lăn dài trên gương mặt trông cô lúc này tội nghiệp đến đáng thương.

“ Xin lỗi” . Ông ta vội vàng ngồi thụp xuống đỡ lấy cô. Chiếc túi xách ngang mặt cô rồi được bàn tày rắn chắc của ông ta vén qua phía sau.

“ Đau quá” Cô òa khóc, nói nghẹn ngào trong dòng nước mắt. Cô khóc rất thật, thật đến nỗi khiến ông ta trở nên bối rối, muốn đỡ cô đứng dậy nhưng cái túi cứ là vật ngăn cản khiến ông ta nhăn mày nhăn mặt nhiều lần cố gạt nhưng không gạt được.

“ Ông mau đỡ tôi dậy, tôi sắp gãy xươn rồi đây” tôi nhăn nhó than thở.

“ Nhưng còn chiếc túi này….” Ông ta cau đi đôi mày, ngập ngừng không muốn bỏ xuống.

Thiên Di thấy vậy liền nói:

“ Ông đặt ở đó đi, tôi và ông đứng đây thì ai mà dám lấy.” Ông ta suy nghĩ một chút rồi lát sau mới gật đầu đặt chiếc túi xuống đất ngang chân cô.

Ông ta dìu cô từ từ đứng lên, trong lúc đó tối đá chiếc túi sang một bên ra hiệu cho Harry chạy đến. Anh ta vừa thấy tín hiệu liền nhanh chóng chạy đến cướp lấy chiếc túi trong tiếng truy hô của ông ta.

“ Cướp , cướp”

Tuy ông ta hô lơn như vậy nhưng ở thời buổi này ai mà dám làm ‘ anh hùng’ cơ chứ, cuối cùng ông ta cũng có ý chạy theo nhưng cô nhanh chóng níu lại than thở.

“ Ông không được đi, còn tôi thì làm sao?”

“ Chiếc túi của tôi…” Ông ta đứng không yên vội vã nói, ý muốn đã rõ là ông ta muốn đuổi theo nhưng cơ làm sao cho ông ta toại nguyện được.

Nhận thấy Harry đã đi khuất cô mới dùng nước mắt nói với ông ta

“ Được rồi, ông đi đi”

Nói rồi tôi cũng nhanh chóng rời khỏi đó, đi về nơi đã hẹn trước cùng với Harry.

“ Oh yeah, chiến lợi phẩm rất tốt, Jen đều là do công sức của cô”. Anh ta vừa thấy cô bước vào thì mặt mày hớn hở, trên tay là xấp tiền đang được xòe thành quạt

“ Đương nhiên, tôi là Jen cơ mà.’’ Cô cười lớn tỏ ra thích thú khi được khen, một kẻ lừa gạt đa mặt như cô thì muốn bắt cũng là một vấn đề nan giải.

“ Chúng ta có thể lừa gạt trang sức ’’ Cô nhớ đến chiếc ATM còn trong túi xách thì mĩm cười tinh ranh.

“ Nhưng phải lừa như thế nào đây? Hay cứ như lúc trước?” Harry thắc mắc

“ Không được. Chúng ta nên làm thế này này….” Thiên Di ghé sát vào tai Harry từ từ vạch ra chiến lược, điều này thì rất dễ dàng. Cô chỉ cần hóa trang thành người khác là ok xong tất.

“ Rất được”

Cô có tài hóa trang rất giỏi, vì sao lại nói là hóa trang vì cô sẽ hóa thân thành một người hoàn toàn khác không phải cô, tầng lớp quý tộc… đơn giản như lật một bàn tay. Cái tài ấy không phô diễn thì quá uổn phí chi bằng nhân cơ hội này kiếm thêm chút tiến há chẳng phải tốt hơn sao.

Chính vì lí do đó Thiên Di và Harry đã có mặt tại khu mua sắm lớn nhất thành phố A cũng như chi nhánh của tập đoàn Vĩnh Thiên - tập đoàn lớn nhất thế giới. Trước khi chọn tập đoàn này cô đương nhiên là phải tra cho rõ ràng. Chỉ có nơi đây mới có trang sức giá trị . Một nơi như vậy thì làm sao cô bỏ qua đây? Có thể nói rằng lần này tập đoàn ấy không may mới gặp phải cô…

“ Chào quý khách, xin hỏi quý khách muốn mua gì ạ?” Vừa thấy họ bước vào trong, một cô nhân viên bán hàng đã nhanh đi đến còn tưởng là ‘ người quý tộc’ bắt được con cá vàng kia chứ.

Cô nhếch môi, xem ra không tệ. Nhin về cô gái đó Thiên Di chỉ lạnh lùng lên tiếng, để cô gái này phục vụ chẳng phải kế hoạch của cô còn chưa bắt đầu đã phải kết thúc hay sao?

“ Kêu ông chủ các cô ra đây” - Cô nói.

Nhìn thấy bộ mặt lạnh lẽo của Thiên Di cô ta đã hồn vía sớm lơ lững trên 9 tầng mây, còn muốn đi nhanh cho không muốn thấy cô chỉ gật đầu lia lịa nói:

“ Dạ vâng, vâng”

Sau khi chờ cô nhân viên đó đi khuất, Harry mới thì thầm vào tai cô, ngữ điệu của anh ra chiều bực dọc.

“ Jen, cô bị điên à? Người không có kỹ thuật thì mới dễ lừa gạt chứ!”

Thiên Di hừ lạnh tanh, nhếch môi cười xảo quyệt.

“ Anh điên thì có. Người không có kỹ thuật thì làm sao phân biệt được trang sức nào có giá trị trang sức nào không?”

“ Cô có bình thường hay không? Cô nên nhớ là chúng ta không hề mang theo tiền, lấy đâu ra mà mua hả?” - Harry nhấn mạnh vế sau, mi tâm anh ta cau lại. Anh không hiểu cô đang suy nghĩ cái gì, thật khó đoán.

“ Đây” Cô đưa ra chiếc thẻ ATM, mỉm cười với Harry.

“ Sao cô…” - Harry kinh ngạc nhìn vào chiếc thẻ, anh cứ nhìn đó cho đến khi ông chủ bước ra.

“ Xin lỗi đã để hai vị chờ, cho hỏi muốn mua thứ gì?” Người đàn ông đến trước mặt Thiên Di ông ta hỏi, gương mặt vui vẻ nồng hậu. Chắc rằng vài ngày nữa thôi gương mặt này sẽ không còn nét cười nữa…

“ Trang sức mới nhất, tất cả đều đem hết ra đây” Thiên Di lạnh lùng nói, cô lừa người thế mà gương mặt lại không chút bieu3 cảm lo sợ.

“ Được được”

‘ Lần này thật may mắn, thế thì không bị ngài ấy trách phạt nữa’ Ông ta thầm nghĩ, đôi chân còn chanh thoăn thoắt đặt ba bộ trang sức trên mặt kính, ba bộ này phải nói trên thế giới chỉ có vài bộ chẳng hạn như bộ này trên thế giới chỉ duy nhất hai bộ.

“ Cô nhìn xem bộ này là pha lê đen, bộ chính giữa là Lanver xanh biển, bộ ngoài cùng là Dior tím. Hai vị xem có phải là rất tinh tế hay không? Mấy bộ trang sức này là sản phẩm độc quyền của tập đoàn Vĩnh Thiên, đều mới đưa từ công ty mẹ sang đây” Ông ta đưa đến trước mặt Thiên Di rồi nói.

Cô liếc một chút, quả thật đúng là tập đoàn danh tiếng vang danh. Cô lạnh lùng nói:

“ Gói hết lại cho tôi”

Ông ta nhanh chân lẹ tay mang hết vào trong lát sau chỉ thấy Thiên Di và Harry thong thả bước ra đường đường chính chính không một ai ngăn cản. Harry đi đến một góc cách khá xa nơi đó rồi mới nói:

“ Jen, rốt cục cô làm sao mà có được chiếc thẻ ATM đó? Không phải là dùng tiền lúc nãy chứ?”

“ Không phải, là tài khoản do tôi hack được thôi, là tài khoản ảo” - Thiên Di nỡ một nụ cười xảo trá.

“ Cô thật sự là giảo hoạt nha, cô cuối cùng là biết về những gì?” - Harry vỗ lớn tay, đối với anh hơp tác cùng cô là phi vụ làm ăn có lời chứ không có lỗ.

“ Tôi thì làm gì có tài chứ! “ Thiên Di mỉm cười nói.

“ Jen không ngờ cô lại có tài hack tài khoản vậy sau này chúng ta giàu to rồi” Harry hai mắt sáng rực cười haha

“ Tôi thích câu này của anh haha”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.