Lục Tiên

Chương 38




Tiểu Sửu dường như kêu to vài tiếng khiêu khích ở không trung, con cá sấu lớn phía dưới cũng phát ra tiếng hừ rống giận, gắt gao nhìn chằm chằm vào con chim trắng đáng ghét trên không trung, muốn cắn chết nó cho hả giận, lại còn quá đáng hơn nữa là muốn dùng nó làm ăn bữa tối!

Lăng Tiêu huýt sáo, từ trên cây đứng lên, quay về phía Tiểu Sửu hô lớn:
- Đừng đùa nữa! Mau đuổi theo giết chết nó!

Ở trong mắt Lăng Tiêu, máu của loại cá sấu lớn này là một loại dược vật phụ trợ bổ sung cho đan dược tương đối tốt. Nếu như loại cá sấu lớn này có ở Tu Chân Giới thì tuyệt đối là linh thú khiến cho mọi người điên cuồng tranh giành, chính thuộc loại thiên tài địa bảo!

Mà loại cá sấu lớn này được sinh ra ở đầm Penzias, động vật tối cao ở đại lục Thương Lan, được xưng là tiểu ác ma của đầm lầy, vừa được sinh ra liền có được năng lực khống chế nguyên tố, ít nhất là hơn bậc hai!

Nếu như thực lực cha mẹ đều rất mạnh, thì thậm chí tiểu ác ma trong đầm lầy vừa sinh ra, liền có thực lực bậc bốn!

Điều này thực làm cho người ta phải ngạc nhiên thán phục. Loại gian xảo như Tiểu Sửu này hấp thu hai quả Tinh hạch bậc năm, vô số tinh hạch của ma thú phi hành bậc thấp, sau khi sinh ra, trải qua vài lần chiến đấu, Lăng Tiêu mới phát hiện nó chẳng qua chỉ ở giai đoạn bậc bốn sơ kỳ. Đến hiện tại, sau khi tiến vào thời kỳ trưởng thành, cũng chẳng qua chỉ là hơn bậc bốn trung kỳ!

Vậy mà loại cá sấu lớn này không ngờ vừa sinh ra đã là Ma thú bậc bốn! Có thể thấy được thực lực khủng bố của nó!

Nếu cá sấu lớn trưởng thành, thậm chí còn có được thực lực bậc bảy!

Mà trước mắt thực lực con này rõ ràng vẫn chưa hùng mạnh như vậy, nhưng ít ra, nó cũng có được thực lực bậc năm!

Chỉ là động vật dưới đất trời sinh tương khắc, nên Tiểu Sửu chỉ có bậc bốn trung kỳ mới có thể chiến đấu cùng nó, hơn nữa lại không rơi vào thế hạ phong!

Tuy nhiên chỉ cần bị con ma thú loại này hợp sức lớn mạnh của mình cắn một miếng, thì trên cơ bản Tiểu Sửu cũng phải tuyên cáo tử vong!

Con cá sấu lớn kia sớm đã phát hiện sự tồn tại của Lăng Tiêu nên nó phẫn nộ quay về phía Lăng Tiêu rống lên một tiếng, rồi sau đó thân thể lại rất nhanh bơi tới phía Lăng Tiêu!

Đừng xem hình thể to lớn của nó, vậy mà ở trong nước nó bơi nhanh như tia chớp!

Cự ly khoảng một trăm thước, trong nháy mắt, con tiểu ác ma to lớn trong đầm lầy chợt há miệng một luồng tia chớp màu xanh thẫm chói mắt, trực tiếp bắn về phía Lăng Tiêu.

Thân thể Lăng Tiêu chợt nhảy đến phía trên ngọn đại thụ, lại càng cảm giác đại thụ dưới chân truyền đến một trận rung động, lá cây đều bị chấn động rơi xuống ào ào. Luồng tia chớp kia không ngờ đục thủng đại thụ, xuất hiện một lỗ thủng lớn, to bằng một cái bát!

Lăng Tiêu cười lạnh một tiếng, dưới ánh mặt trời Yêu Huyết Hồng Liên kiếm trong tay lóe ra hào quang yêu dị, kiếm khí màu đỏ như máu bắn ra ngoài rào rào, chọc vào một con mắt của cá sấu lớn!

Mà Tiểu Sửu trên không trung giận dữ giống như đứa bé, liên tục phát ra tiếng kêu thê lương, một tia chớp màu vàng sáng chói từ trong miệng nó mạnh mẽ bắn về phía thân thể của cá sấu, đồng thời một đôi móng vuốt sắc bén chộp tới con mắt còn lại của nó!

Dường như chúng đang so đấu xem uy lực tia chớp của ai mạnh hơn!

Toàn bộ tâm tư của cá sấu gần như đều đặt ở trên người Lăng Tiêu, bởi vì từ trên người kẻ này, nó cảm nhận được khí tức khủng bố hơn con chim trắng trên không trung!

Đừng xem thân hình khổng lồ của nó, nhưng động tác lại cực kỳ nhanh nhẹn, chợt ngẩng đầu, mạnh mẽ lướt qua đôi mắt của mình, sau đó há to miệng ra, mạnh mẽ cắn về phía thân thể Lăng Tiêu!

Kiếm khí màu đỏ trong tay Lăng Tiêu đang quét qua miệng của cá sấu lớn, làm nó phát ra một tiếng kêu thảm kinh thiên động địa!

Một dòng máu tươi lập tức từ trong miệng cá sấu lớn phun ra, kiếm khí thấm máu quét xuống lưỡi, cắt ra một vết thương to lớn trên lưỡi nó!

Đồng thời, tia chớp màu vàng sáng chói kia cũng bổ lên mặt lớp da cứng rắn! Một mùi cháy khét truyền đến. Phần đuôi cứng rắn của cá sấu lớn bốc lên một màn sương khói, ở trong nước phun ra bọt nước to lớn, thân thể của nó liền chìm xuống phía dưới!

Nó bị chọc giận! Nhưng nó cũng phát hiện mình tuyệt đối không thể là đối thủ của đối phương! Cho nên tiểu ác ma trong đầm lầy muốn chạy!

Loại động vật này cũng có chỉ số thông minh cao, tuyệt đối sẽ không là cái loại thà chết chứ không chịu khuất phục, phát hiện đánh không lại liền chạy trốn, cũng không có một chút vẻ do dự hay chán nản nào, chỉ có hơi chút chật vật mà thôi!

Trên mặt nước đục ngầu, lan ra một vùng máu màu đỏ sậm. Bị bắn nước lên thân thể, Lăng Tiêu cùng Tiểu Sửu nhìn nhau có chút bất đắc dĩ, loại ma thú trong nước này giống như ma thú trên không trung, đánh không lại thì muốn chạy trốn, rất ít người có đủ khả năng bắt được bọn nó.

Mà ngay tại phía sau, dị biến nổi lên!

Cách trên mặt nước hơn vài trăm thước, bỗng nhiên nổi lên một trận sóng lớn kinh thiên, một con rắn nước dài khoảng hơn trăm mét nhảy lên rất cao, trong miệng của nó đang gắt gao cắn chặt đầu của con cá sấu lớn kia!

Thân thể nó rơi xuống mặt nước liền dâng lên bọt sóng cuồn cuộn. Sóng lớn lay động rõ ràng khoảng hơn mười mấy phút mới khôi phục lại vẻ bình lặng, một mảnh tĩnh lặng trên mặt nước, giống như chung quanh chưa hề phát sinh chuyện gì!

Mà bên này, một người một chim vừa chứng kiến sự khủng bố của đầm lầy Penzias!

Con cá sấu lớn vừa rồi có thực lực bậc năm, nhưng ở trước mặt con rắn nước to lớn kia, không ngờ chẳng có chút giá trị gì cả, liền bị ngậm đầu, không chừng bị nuốt chửng luôn rồi.

Niềm háo hức của Tiểu Sửu dường như có chút giảm sút, cúi đầu, có vẻ không hoạt bát lắm đi theo bên người Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu cười vỗ vỗ lên đầu Tiểu Sửu nói:
- Ngươi vẫn còn bé, còn chưa trưởng thành, ta tin rằng ngươi sẽ có thể nhanh chóng dùng móng vuốt cào nát tan đầu của tên to lớn kia!

Tiểu Sửu đã hiểu sự an ủi của chủ nhân, dùng đầu cọ vài lần ở trên cổ Lăng Tiêu, sau đó ngẩng đầu lên phát ra vài tiếng kêu trong trẻo.

Gần tối, Lăng Tiêu mới tìm được một ngọn núi không lớn. Ngọn núi có một chỗ dốc cao hai, ba trăm mét. Lăng Tiêu ngồi ở trên người Tiểu Sửu, tìm được một cái sơn động rất lớn, ngay tại chính vách núi. Sơn động sâu chừng hơn hai mươi thước, bên trong khô mát có gió, thoạt nhìn là do phong hoá hình thành.

Đã rất lâu Lăng Tiêu chưa có tìm được chỗ nghĩ ngơi tốt như vậy, cao hứng nói với Tiểu Sửu:
- Có lẽ chúng ta phải ở trong này một lúc!

Ở chung quanh đây tràn ngập linh khí. Lúc này, linh lực trong cơ thể Lăng Tiêu đã hoàn toàn tích lũy tới Trúc Cơ hậu kỳ, ở trong này chuẩn bị một lần đột phá đến Dung Hợp kỳ, mà khi tiến vào Dung Hợp kỳ, sức mạnh thân thể của Lăng Tiêu cũng đạt tới cường độ của Ma Kiếm Sĩ!

Hắn dùng mấy quả tinh hạch ma thú để bố trí một trận pháp giản dị ở cửa sơn động, phòng ngừa một số ma thú, độc trùng tiến vào quấy rầy, thả Tiểu Sửu ra ngoài tự do hoạt động.

Lăng Tiêu cũng không lo lắng cho an nguy của Tiểu Sửu, bởi vì trên thực tế tiểu tử kia cực kỳ thông minh, không nắm chắc tuyệt đối thì chạy trốn, nó sẽ không đi khiêu khích chọc giận đối phương! Chỗ đầm lầy Penzias này cũng không có ma thú phi hành quá cao cấp. Cho nên, Tiểu Sửu tự bảo vệ mình, khẳng định là không thành vấn đề.

Lăng Tiêu bắt đầu tiến vào bế quan tu luyện. Nếu như có người có thể nhìn thấy thiên địa linh khí thì có thể thấy thiên địa linh khí tràn ngập, từ bốn phương tám hướng, điên cuồng tụ tập lại hướng về sơn động kia của Lăng Tiêu.

Theo đỉnh đầu của Lăng Tiêu, tiến vào bên trong cơ thể, dọc theo kinh mạch, không ngừng tích lũy trong đan điền.

Bế quan lần này chỉ là một ngày, toàn bộ bên trong đan điền của Lăng Tiêu đã bị thiên địa linh khí lấp đầy, hơn nữa còn đang không ngừng chống đỡ!

Đây là thời điểm quan trọng đột phá cửa ải!

Vẻ mặt lúc đỏ bừng, cũng có lúc tím tái, thiên địa linh khí mặc dù tốt, nhưng nó giống như gia vị trong quán ăn, đặc biệt nếu ta ăn nhiều, giống như chống đỡ sự khó chịu.

Thiên địa linh khí càng giống như vậy!

Nếu số lượng vừa phải, chúng sẽ dưỡng dục đan điền, ấm nhuận kinh mạch, nhưng nếu hấp thu quá nhiều thì đan điền sẽ có nguy cơ bị nổ, kinh mạch bị xé rách thành mảnh nhỏ!

Dung Hợp kỳ, chính là một điểm giới hạn khi hấp thu thiên địa linh khí, mạnh mẽ đưa toàn bộ chúng chảy ngược vào trong kinh mạch! Khiến cho đan điền và kinh mạch hòa làm một thể! Tất cả thiên địa linh khí trong cơ thể sinh ra không thôi, không ngừng lưu động!

Nhưng quá trình này cũng cực kỳ thống khổ và khó qua, loại linh khí được sinh ra trong thiên địa có uy lực khổng lồ, thậm chí có thể dời núi lấp biển, cho dù là người tu chân Đại Thừa kỳ, nền tảng chân nguyên trong cơ thể cũng giống như vậy, đều là từ thiên địa linh khí tạo thành!

Trước khi phi thăng, thiên địa linh khí này chính là nền tảng của người tu chân!

Lúc này, thân thể của Lăng Tiêu giống như là một cơn lốc xoáy thật lớn, thiên địa linh khí xoay quanh đỉnh đầu hắn không ngừng rồi tiến vào, sau đó theo kinh mạch chảy vào đan điền, mà đan điền thì không ngừng lớn mạnh lại lớn mạnh liên tục.

Vẻ mặt Lăng Tiêu co giật kịch liệt, dữ tợn mà lại vặn vẹo, hai tay bắt đầu không ngừng kết các loại thủ ấn pháp môn tu chân!

Luồng kiếm khí từ ngón tay của Lăng Tiêu không ý thức bắn lên sơn động, đánh cho đá vụn bay tán loạn. Lăng Tiêu lại giống như không có chút xíu nào cảm giác đối với chuyện này! Những viên đá vụn này rơi xuống trước người Lăng Tiêu liền bị một tầng lồng khí vô hình ngăn trở lại, rơi ra bên ngoài.

Tâm pháp Lăng Tiêu tu luyện lúc này thuộc loại công pháp cao nhất của Thục Sơn - "Đại Tự Tại Tâm Kinh". Nghe nói, nó do lão tổ khai sơn của Thục Sơn tự mình ngộ ra trong phật pháp, có chỗ tốt rất lớn đối với người tu chân trong việc nâng cao tâm cảnh!

Bên trong Thục Sơn, phàm là đệ tử tu luyện Đại Tự Tại Tâm Kinh, gần như không bị tà ma xâm phạm để gây nên tẩu hỏa nhập ma!

Đại Tự Tại Tâm Kinh tổng cộng có chín tầng, thần kỳ nhất chính là, nếu ai có thiên phú cực cao, năng lực lĩnh ngộ nhanh chóng, thậm chí có thể ở Nguyên Anh kỳ mà đạt tới cảnh giới tầng thứ chín đại viên mãn!

Do đó ở trên tu vi tâm cảnh, thẳng đến Đại Thừa kỳ, đều không bị bất cứ tâm ma gì xâm phạm!

Tuy nhiên nhìn chung ở Thục Sơn, mà ngay cả lão tổ khai sáng cũng chưa thể làm được điểm ấy, bởi vì lúc ông dựa vào tâm pháp phật môn để lĩnh ngộ ra loại tâm pháp này, cũng đã đạt tới tu vi Xuất Khiếu hậu kỳ!

Về sau, cho dù là đệ tử trác tuyệt nhất cũng không có tu luyện tới cảnh giới đại viên mãn trước Độ Kiếp kỳ!

Mà thời điểm kiếp trước của Lăng Tiêu, tu vi chỉ là Kim Đan sơ kỳ, tu luyện Đại Tự Tại Tâm Kinh tới tầng thứ tư, tu vi tâm cảnh vô cùng mạnh mẽ! Hắn đã khiến cho người trong sư môn tỏ vẻ ngạc nhiên thán phục!

Ngay hiện giờ, Lăng Tiêu đã trải qua tử vong luân hồi, chuyển thế làm người, Đại Tự Tại Tâm Kinh đã lĩnh ngộ tới tầng thứ năm!

Mà ngay cả chính Lăng Tiêu cũng cảm thấy khó tin!

Lăng Tiêu có tu vi tâm cảnh hùng mạnh, tinh thần lực phong phú, Tâm pháp Đại Tự Tại Tâm Kinh này là nguồn gốc và cũng là nguyên nhân duy nhất!

Cho nên, mặc dù sự thống khổ trong cơ thể hắn đã đạt tới giới hạn mà hắn có thể tiếp nhận, hắn muốn nhanh chóng nâng cao thực lực, nhất định phải chịu được loại thống khổ kinh khủng này!

Nếu như Lăng Tiêu chịu làm từng bước từng bước hấp thu thiên địa linh khí, tiến hành tích lũy trong đan điền, thậm chí lúc xông qua cửa ải thể không có một chút thống khổ nào!

Hắn muốn đẩy nhanh tốc độ, nhất định phải trả giá cái giá này!

Đến đỉnh của thống khổ, một mảng không tịch ở giữa linh đài Lăng Tiêu, toàn bộ thống khổ bỗng dường như biến mất, khắp cả người giống như bị ánh nắng ấm áp chiếu rọi, cực kỳ thoải mái. Truyện Tiên Hiệp

Trong lòng Lăng Tiêu mừng như điên, lại trong vô tình tiến nhập tầng thứ sáu của Đại Tự Tại Tâm Kinh, tiến vào cảnh giới hoàn toàn vô ngã!

Đại Tự Tại Tâm Kinh tầng thứ sáu! Cho dù chưởng môn Thục Sơn trước đây mà Lăng Tiêu chưa xuyên qua, cũng chẳng qua chỉ có cảnh giới tầng thứ sáu thôi!

Tầng thứ nhất của Đại Tự Tại Tâm Kinh: Cảnh giới Ngã Quan Chúng Sinh, tầng thứ hai: cảnh giới Chúng Sinh Quan Ngã, tầng thứ ba: Cảnh giới Siêu Việt Chúng Sinh, tầng thứ tư: Cảnh giới Siêu Phàm Hóa Cảnh, tầng thứ năm: Cảnh giới Nhất Thiết Hữu Ngã, tầng thứ sáu: Cảnh giới Nhất Thiết Vô Ngã!

Đồng thời, liền sau đó, đan điền trong cơ thể Lăng Tiêu mạnh mẽ co rút lại, đồng thời sau đó mở ra, vô số thiên địa linh khí chuyển hóa thành linh lực, vận chuyển dày đặc rót vào kinh mạch toàn thân của Lăng Tiêu!

Thân thể Lăng Tiêu cũng phình to thành một gã to mập, giống như là khí cầu bị thổi lên, rồi lại đột nhiên như bị kim đâm vào, nhanh chóng gầy trở lại, sau đó lại phình lên, lại co rút lại. Làm như thế hết ba lượt, thân thể Lăng Tiêu mới khôi phục lại trạng thái bình thường. Linh lực cuồn cuộn tự do bơi lội trong cơ thể. Đan điền cùng kinh mạch kết thành một khối, tất cả linh lực đều toàn bộ dung hợp!

Không ngờ mới đó mà đã tiến vào cảnh giới Dung Hợp trung kỳ!

Từ nay về sau, khi Lăng Tiêu tu luyện, thiên địa linh khí hút vào trong cơ thể đã không cần tiến vào trong đan điền mới có thể triển khai ra, vì đan điền cùng kinh mạch đã hợp thành một thể! Hiện tại có thể nói rằng đan điền tức là kinh mạch, kinh mạch cũng chính là đan điền!

Lăng Tiêu mở hai mắt, đôi mắt không hề có ánh sáng chói mắt, trong veo giống như nước hồ thu. Trong lúc giơ tay nhấc chân, dường như đều mang theo sự linh động của thiên địa linh khí, đồng thời trong mắt hắn, toàn bộ thế giới đều có vẻ vô cùng sống động!
Tiến vào Dung Hợp kỳ mới xem như chân chính bước vào pháp môn tu tiên sao? Lúc này Lăng Tiêu cảm giác thực lực của mình phải mạnh mẽ hơn nhiều so với ở kiếp trước khi mình tiến vào Dung Hợp kỳ! Trong đầu chợt nghĩ, chẳng lẽ thiên địa linh khí tràn ngập còn có chỗ tốt như vậy?

Lăng Tiêu cười to vài tiếng, thu thập ma trận bố trí lúc trước rồi đi ra ngoài cửa động. Bên ngoài vẫn là cảnh sắc tươi đẹp với ánh mặt trời chiếu rọi, không thấy bóng dáng Tiểu Sửu. Lăng Tiêu nhìn vách núi phía dưới, độ cao hơn trăm thước nhưng ở trong mắt hắn không hề có chướng ngại gì, hai tay duỗi thẳng, thân thể bay xuống phía dưới!

Đồng thời, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm trong tay xuất hiện, nhanh chóng lao xuống mặt đất, mũi kiếm chĩa xuống đất, thân kiếm cong lại rồi mạnh mẽ bật thẳng, phát ra một tràng thanh âm như rồng gầm. Lăng Tiêu mượn lực lật người, ổn định rơi xuống trên mặt một khối đá lớn.

Nghe thấy ở nơi xa trong rừng rậm truyền đến một hồi âm thanh gào thét giận dữ.

- Thú nhân!

Hai chữ này bỗng nhiên xuất hiện trong đầu Lăng Tiêu, tiếp theo thân thể Lăng Tiêu nhảy lên giống như ma quỷ, biến mất như một màng sương khói. Khi lại xuất hiện lần nữa, hắn đã tới gần sát nơi truyền đến âm thanh gào thét to lớn. Lăng Tiêu đứng trên một cây đại thụ sum suê đầy lá cao mấy chục thước, theo khe hở bên ngoài nhìn lại mới thấy một đoàn thú nhân đang vây công một con ma thú trăn nước dài hơn ba mươi thước!

Đám thú nhân này có bản chất khác với đám thú nhân mà Lăng Tiêu thấy ở thị trấn Tạp Mai Long! Lăng Tiêu kinh ngạc phát hiện, toàn bộ đám thú nhân trước mắt này đều có thực lực hơn Cuồng Kiếm Sư, quả thực khiến cho người ta kinh hãi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.