Lúc Tàn Canh

Quyển 2 - Chương 44




"Đại Hắc! Dùng Quang Ảnh Thuật để xem Hạ Kiến Quốc muốn chơi trò gì? "Diệp Tử Phàm ra lệnh nói.

Khi phát hiện mình bị Hạ Kiến Quốc hạ ấn ký, hắn đã mở ra thần thức để quan sát hành tung của Hạ Kiến Quốc, chỉ tiếc là căn phòng của Hạ Kiến Quốc đã bị hạ xuống cấm chế, không thể nào quan sát được, với Tinh Thần Lực cường hãn của hắn hiện tại nếu như muốn phá đi cấm chế kia là cũng có thể, nhưng mà làm như vậy sẽ đánh rắn động cỏ, tên Hạ Kiến Quốc kia sẽ có phòng bị, như vậy sẽ không tốt.

... 

"Cái tên Bao Giang Trường này đang làm cái gì thế không biết! "Sau khi đuổi đi Tần Hiểu Thanh, Hạ Kiến Quốc ngồi một mình trong phòng nhíu mày nói. 

Hắn là đã liên hệ với cái tên Bao Giang Trường này từ khi đi lấy Ma Tâm giao dịch với Diệp Tử Phàm, chỉ là cái tên này đang nói mình không rảnh, một canh giờ sau sẽ liên lạc lại, hiện tại đã là hai canh giờ trôi qua, nhưng bóng dáng của hắn tại đâu cũng chả thấy, thử hỏi sao hắn không khó chịu. 

"Ân! Cuối cùng cũng chịu liên lạc cho ta!"Đang ngồi nguyền rủa cái tên Bao Giang Trường kia, đúng lúc viên Ngọc Phù trong tay của hắn phát sáng, hắn dùng một ít Nguyên Lực đưa đi vào viên Ngọc Phù kia, sau đó ném nó lên hư không. 

Điều kỳ lạ xảy ra, tại viên kia Ngọc Phù lơ lửng trên không trung bỗng nhiên hóa thành một bức hình chiếu, từ bên trong khung hình kia xuất hiện một vị mập mạp kim y trung niên, như là hắn xuất hiện tại nơi đây một dạng. 

"Hạ Lão Quỷ! Ngươi nếu như không có chuyện gì quan trọng muốn nói, làm cho ta tổn thất một viên Quang Ảnh Ngọc Phù, sau khi trở về Vạn Tinh Tông ta sẽ cho ngươi đẹp mặt! "Khung hình bên trong, Bao Giang Trường trợn mắt căm tức nhìn về phía Hạ Kiến Quốc nói. 

Quang Ảnh Ngọc Phù, mỗi một viên giá cả sang quý, nhưng mà chỉ sử dụng được có ba lần mà thôi, hắn đã sử dụng hết hai lần rồi, đây là lần cuối cùng cho nên hắn mới nổi giận. 

Hắn là người nghèo a, không phải trong túi lúc nào cũng chứa đầy Linh Mạch như cái tên Hạ Kiến Quốc kia, ngay cả Quang Ảnh Ngọc Phù cũng có thể lấy ra sử dụng như cơm bữa. 

"Bao Lột Da, đến khi nào ngươi mới có thể từ bỏ cái tính keo kiệt kia!"Hạ Kiến Quốc cũng là rất không vui nói.

Tại Vạn Tinh Tông ai mà không biết ngươi vừa đi vào Cổ Ma Đại Lục vớt được một bút đầy, trong túi của ngươi không có trên một trăm đầu Cực Phẩm Linh Mạch, là sẽ không có ai tin, có nhiều tiền như thế trong khi ngoài miệng lúc nào cũng nói giọng nghèo khó, người trang cho ai xem.

Nói nghèo khó phải kể đến là hắn đây này, bên trong túi tuy có mấy chục đầu Cực Phẩm Linh Mạch, nhưng mà đây tất cả đều là tài sản của Tông Môn, hắn chỉ là tạm thời giữ lấy mà thôi, hàng ngày nhìn đống kia kim sơn mà không thể xài được, đây mới là điều đau khổ nhất. 

"Hạ Lão Quỷ, không cần phải nói dài dòng cho mất thời gian, ngươi có chuyện gì có thể nói ngắn gọn, nếu như giúp đỡ được, ta nhất định sẽ giúp! "Bao Giang Trường không muốn đi sâu vào khai thác chủ đề giàu nghèo, trực tiếp nói thẳng, Quang Ảnh Ngọc Phù thời gian sử dụng cũng chỉ có một khắc đồng hồ mà thôi, hắn là không muốn tốn thời gian đi cãi nhau với Hạ Kiến Quốc. 

Hắn là hiểu con người của Hạ Kiến Quốc, nếu như không có chuyện gì quan trọng là sẽ không dùng thứ quý giá như Quang Ảnh Ngọc Phù liên hệ với hắn, có chuyện gì có thể trở lại Vạn Tinh Tông thương nghị là được, vào lúc này đi liên hệ với hắn chắc chắn là chuyện không đơn giản, hắn đang rửa tai lắng nghe. 

"Lão Bao, lần này ta là muốn ngươi dùng Truyền Tống Trận đến Bát Hoang Thành này giúp ta một tay, đương nhiên thù lao sẽ làm cho ngươi hài lòng! "Hạ Kiến Quốc không quanh co lòng vòng nữa mà nói thẳng. 

"Hạ Lão Quỷ, ngươi cũng là biết ta hiện tại đang vâng lệnh Thần Chủ Đại Nhân thủ hộ Vạn Long Cổ Quật, không thể nào ly khai cho được, chuyện của ngươi e là ta không giúp đỡ gì được! "Bao Giang Trường mặt như khổ qua nói. 

Hắn là không ngốc, Hạ Kiến Quốc là Hóa Thần trung kỳ đại thành cảnh giới, chỉ kém hắn một tiểu cảnh giới nhỏ, nếu như Hạ Kiến Quốc không thể tự mình giải quyết được, hắn cũng là không muốn đâm đầu đi vào.

"Mười đầu Cực Phẩm Linh Mạch! "Hạ Kiến Quốc trực tiếp nói. 

Cái gì mà thủ hộ tại Vạn Long Cổ Quật, chẳng qua chỉ là cái cớ, ai không biết tại nơi đó có Lục Giai cao cấp Phù Trận bảo vệ, đám rắn kia như thế nào có thể rời khỏi được, chẳng qua là cái tên Bao Giang Trường này không thấy thỏ thì không ra cung mà thôi, hắn là quá hiểu rõ. 

Chỉ là hiểu quy hiểu, nhưng mà hắn nhất định phải trả giá tiền, nếu không sẽ không thể mời tên kia tới trợ thủ. 

"Hạ Lão Quỷ! Đây không phải là vấn đề Linh Mạch, Vạn Long Cổ Quật Phù Trận mấy hôm trước là bị người ta động tay chân, sắp sửa băng diệt đến nơi, nếu như không, Thần Chủ Đại Nhân cũng không làm ta đến nơi này thủ hộ, ta là không thể rời đi!"Bao Giang Trường rất là khó xử nói. 

"Hai mươi đầu Cực Phẩm Linh Mạch, Bao Keo Kiệt đây là cái giá cuối cùng, nếu như người không đến giúp ta, ta sẽ đi mời người khác! "Hạ Kiến Quốc nghiến răng nghiến lợi nói. 

Lục Giai Cao Cấp Phù Trận có thể dễ dàng bị người ta động tay chân sao, người đi lừa con nít lên ba còn được, đem chuyện này ra làm cớ cũng không phải quá lộ một chút. 

"Hạ Lão Quỷ! Thành giao, nhưng mà ngươi phải nói cho ta biết lần này người ngươi muốn đối phó là ai, ta là nói trước nếu như là Hóa Thần hậu kỳ cường giả ta là sẽ không đi!"Bao Giang Trường gương mặt cười tươi như một đóa hoa cúc, hai mươi đầu Cực Phẩm Linh Mạch đây đã là bằng mấy trăm năm hắn tại Cổ Ma Đại Lục tìm kiếm. 

Nhưng mà xuất phát từ cẩn thận, hắn cũng phải hỏi lại, hắn là quá hiểu Hạ Lão Quỷ này, nếu như không phải gặp phải cục xương khó gặm, hắn là sẽ không đưa ra cái giá cao như vậy, nếu như mà đối tượng quá khó xơi, hắn là không muốn ra tay, như vậy được không bù lại mất, nhiều khi còn nguy hiểm đến cái mạng nhỏ, như vậy thật không có lời. 

"Ngươi yên tâm, ta có thể nói cho ngươi biết hắn chỉ là một tên Hóa Thần trung kỳ tiểu thành cảnh giới, hơn nữa cũng không phải là người của Thiên Nhược Đại Lục! "Hạ Kiến Quốc rất tự tin nói. 

Cho dù Diệp Tử Phàm có che giấu như thế nào thì hắn cũng có thể nhận ra được khí tức kia chỉ tại Hóa Thần trung kỳ tiểu thành cảnh giới, nếu như không phải vì phòng ngừa bất trắc sợ cái tên Diệp Tử Phàm kia chạy trốn, hắn là không muốn nhờ đến sự giúp đỡ của cái tên Bao keo kiệt này. 

"Hạ Lão Quỷ! Ngươi thật là may mắn nha, không nghĩ đến trong vòng ngàn năm mà có thể gặp được ba tên Du Hành Giả! "Bao Giang Trường không khỏi hâm mộ vận khí của Hạ Kiến Quốc. 

Những tên Hóa Thần từ bên ngoài Thiên Nhược Tinh Vực đi qua đây tất cả đều gọi chung là Du Hành Giả, những người này mới đến Thiên Nhược Đại Lục thường thì tu vi không cao, lại mang theo không ít của cải, là những kho báu di động mà Hóa Thần cảnh bản địa luôn muốn tìm thấy, chỉ là những người như vậy mấy trăm năm mới có một tên, gặp được thật sự là rất khó khăn, không nghĩ đến chỉ trong vòng một ngàn năm mà tên Hạ Kiến Quốc kia lại gặp đến ba tên, thật là vận khí nghịch thiên.

"Ha ha a...May mắn, chỉ là may mắn mà thôi! "Hạ Kiến Quốc liên tục cười lớn, xua tay liên tục nói, chỉ là cái vẻ mặt đắc ý kia của hắn thì ai cũng có thể nhận ra được. 

"Hạ Lão Quỷ, bao giờ thì ngươi muốn ra tay!"Bao Giang Trường nhìn vẻ mặt đắc ý của Hạ Kiến Quốc rất là khó chịu, rất muốn hiện tại đánh cho hắn một đốn, chuyện may mắn như thế sao lại không rơi xuống trên đầu của hắn kia chứ. 

"Một tháng sau, sau khi Đấu Giá Hội kết thúc, chúng ta sẽ ra tay!"Hạ Kiến Quốc nói.

Đấu Giá Hội kết thúc cũng là lúc Diệp Tử Phàm rời đi Bát Hoang Thành, như vậy hắn ra tay sẽ thuận lợi hơn, nếu như mà hiện tại ra tay, như vậy cả cái tòa Bát Hoang Thành này rất có thể sẽ gặp nạn, không loại trừ khả năng hắn sẽ bị Thần Chủ Đại Nhân trách tội, mặt dù Thần Chủ Cấm Lệnh đối với Hóa Thần Chí Tôn như bọn họ chỉ là một đống giấy vệ sinh, nhưng mà nếu tạo ra quá nhiều thương vong không chắc Thần Chủ sẽ hỏi đến, như vậy hắn là nguy rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.