Editor: Quỳnh Nguyễn
Tiểu Thỏ nhìn xung quanh một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Trình Chi Ngôn: "Chúng ta đây.... Vì sao lại ở chỗ này?? Em nhớ rõ chúng ta là ở ăn cơm trưa?"
"Em uống rượu trong chén anh..." Trình Chi Ngôn vẻ mặt không nói gì nhìn cô nói: "Sau đó liền uống say rồi...."
"..."
Tiểu Thỏ cảm thấy..... Chính mình cũng là không nói gì....
" Vì sao mỗi lần em uống rượu xong liền tựa như mất trí nhớ..." Trình Chi Ngôn nhịn không được đưa tay xoa xoa trên cái đầu của cô nói: "Sau này không được uống rượu rồi."
" Hôm nay em vốn cũng không định uống rượu a... Là chính anh đem chén rượu của anh đổi cốc nước của em..."Tiểu Thỏ cúi đầu, nhịn không được nho nhỏ nói thầm.
"..."
Tiểu Thỏ thấy biểu tình trên mặt Trình Chi Ngôn có chút phức tạp, vì thế khẩn trương từ trên giường xoay người ngồi dậy, xỏ dép lê vừa hướng tới bên ngoài phòng ngủ vừa thuận miệng nói: "Em quan sát chỗ ở của anh một phen, có thể đi?"
"Uh``m." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt lên tiếng, cũng rời giường ra khỏi phòng ngủ.
Đây thực ra chính là một cái nhà trọ có phòng ngủ một phòng khách rất đơn giản cho người độc thân.
Bên ngoài phòng ngủ chính là phòng khách.
Trong phòng khách đặt sô pha bàn trà, bên cạnh là một cửa sổ sát đất, đứng ở trước cửa sổ sát đất hướng nơi xa nhìn lại, có thể lờ mờ thấy trời xanh mây trắng còn có đại học Nam Kinh ngói xám gạch xanh.
Bên cạnh phòng khách là một cái phòng vệ sinh một cái phòng bếp, sau đó cái gì đều không có rồi.
Tiểu Thỏ ở trong phòng bếp xoay xoay, mặc dù bát muôi chậu gì gì đó đều có nhưng là trong tủ lạnh rỗng tuếch, vừa thấy liền biết là không khai hỏa.
Anh nước chanh....Anh ở chỗ này cũng quá...." Tiểu Thỏ nói xong nghe xong xuống, cẩn thận châm chước chính mình là nên dùng "Đơn sơ" a, hay là nên dùng "Ngắn gọn" a...
"Chỉ là một chỗ ở tạm thời mà thôi." Trình Chi Ngôn tựa vào ở trên khung cửa, nhìn Tiểu Thỏ cười cười nói: "Chờ công ty khởi bước kiếm tiền, chúng ta mua một cái nhà cửa thuộc về chính mình, lại trang trí."
"Uh``m." Tiểu Thỏ gật gật đầu, nhìn tươi cười ôn nhu trên mặt Trình Chi Ngôn, nhịn không được nhào vào trong lòng anh nói: "Thật hi vọng em có thể nhanh tốt nghiệp một chút, sau đó là có thể cùng anh cố gắng kiếm tiền rồi."
"Em vội vã tốt nghiệp như thế làm gì??" Trình Chi Ngôn đưa tay nhéo nhéo cái mũi nhỏ nói: "Học tập tốt, sau này tới giúp anh."
"Ha ha, vâng Trình tổng!" Tiểu Thỏ từ trong lòng Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên nhìn anh, cười hì hì nói.
" Nhưng mà..." Tiểu Thỏ nhìn quanh bốn phía một phen, trong khoảng thời gian này phỏng chừng Trình Chi Ngôn cũng làm sao ở nơi này, trên mặt đất rơi xuống một tầng bụi thật dày, cô tinh thần sáng láng nhìn Trình Chi Ngôn, hai tay chống nạnh nói: "Tốt xấu cũng nên đem nơi này bố trí như trong nhà đã...."
"A??" Trình Chi Ngôn sửng sốt một phen, trong mắt khó hiểu nhìn cô.
Tiểu Thỏ quay đầu hướng tới Trình Chi Ngôn lộ ra một cái nụ cười rực rỡ nói:: "Xem em đi!!"
Nói xong cô liền chạy vào buồng vệ sinh tìm được cái chổi cùng lau nhà, bắt đầu dọn dẹp vệ sinh.
May mà gian phòng này diện tích không lớn, đồ dùng trong nhà cũng không nhiều, bất quá thời gian ngắn ngủn 20 phút Tiểu Thỏ đã đem sàn nhà phòng ngủ cùng phòng khách rửa sạch không nhiễm một hạt bụi.
Trình Chi Ngôn nhìn bộ dáng Tiểu Thỏ vẻ mặt cảm giác thành tựu, nhịn không được đưa tay sờ sờ đầu của cô nói: "Người khác có cô gái ốc đồng ( người giúp việc), anh đây có cô nàng Tiểu Thỏ sao??"