Lửa Và Nước Mắt

Chương 30




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Mười giờ rưỡi, Diệp Đình đi tới phòng tiếp khách gặp Hoa tiên sinh, không nghĩ đến Hoa Thiếu Kiền cũng ở đây.

Hoa Thiếu Kiền ngước mắt nhìn lướt qua Bạch Lộ, lại dời tầm mắt về phía Diệp Đình, anh ta nở nụ cười châm chọc, Diệp Đình thấy nụ cười này của anh ta, thật khó chịu!

Hoa Thiếu Kiền sao không biết lời nói điên khùng trong công ty.

Mặc dù bây giờ đã bị ép xuống, nhưng tin nhảm trước đó còn truyền nhanh hơn pháo nổ.

Hôm qua anh ta cũng hận không thể tới nhà Diệp Đình, hung hăng níu lấy cổ áo Diệp Đình đánh một trận!

Hoa Thiếu Kiền tức giận ——

Anh ta rất muốn kéo cánh tay Lăng Vi, dùng sức lắc tỉnh cô, để cô nhìn rõ loại đàn ông thế nào mới xứng đáng cho cô phó thác suốt đời!

Người có thân phận phức tạp như Diệp Đình, sống chung nhất định phải vô cùng cực khổ, Lăng Vi ở bên Diệp Đình nửa năm, chịu bao nhiêu tổn thương?

Cả người lo lắng sợ hãi! Không phải bị uy hiếp thì bị ám sát, còn có tai nạn xe cộ!

Hoa Thiếu Kiền chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy mạch máu muốn chảy ngược.

Anh ta đau lòng… đau lòng người phụ nữ của anh ta phải chịu nhiều đau khổ như vậy…

Nếu Lăng Vi chọn anh ta, mà không phải Diệp Đình, căn bản không cần trải qua những trắc trở này!

Da thịt bị thương còn tốt, bây giờ thì sao? Đột nhiên lại xuất hiện thêm một “Diệp phu nhân” mới?

Kiểu hành hạ tâm hồn này còn tổn thương người ta hơn gãy tay gãy chân đúng không?

Ngay cả người ngoài như anh cũng không chịu nổi, huống chi Lăng Vi là người trong cuộc? Nếu cô không yêu Diệp Đình, thì sẽ không khó chịu chút nào, nhưng… ai biết cô yêu anh bao nhiêu chứ?

Cô yêu càng sâu, tổn thương càng đau!

Hoa Thiếu Kiền cảm thấy mình sắp hít thở không thông…

Huống chi Lăng Vi?

Hoa Thiếu Kiền không muốn nhìn Diệp Đình, anh ta thật lòng hy vọng, trên thế giới này, nếu không có Diệp Đình thì tốt bao nhiêu… Lăng Vi cũng không cần chịu khổ nhiều như vậy. Nếu ban đầu cô chọn Hoa Thiếu Kiền, anh ta nhất định sẽ cho cô tình yêu ngọt ngào nhất, cuộc sống ấm áp, tốt đẹp nhất trên thế giới.

Nhưng… Người sống trên đời này có nhiều cái không thể như vậy, yêu mà không có cách nào…

Tim Hoa Thiếu Kiền đau như sắp nứt.

Diệp Đình ngồi đối diện Hoa Thiếu Kiền, hai người nhìn nhau, không nói gì. Hai người bọn họ đều là người có chừng mực, trong trường hợp này, bọn họ đều biết tiến thối, nhẫn nhịn.

Bàn chuyện xong đã tới trưa. Bạch Lộ ngồi đến đau eo, Diệp Đình cho người đưa cô ta về nhà trước.

Đi xuống lầu một, Bạch Lộ che miệng chạy vào nhà vệ sinh, Diệp Đình đi ra ngoài một mình, vừa ra cửa, đột nhiên thấy một đám ký giả xông tới anh như điên. Vệ sĩ của Diệp Đình trong nháy mắt vây quanh Diệp Đình, che anh ở giữa.

Các ký giả đưa micro tới trước: “Diệp tiên sinh —— vài ngày trước có người tiết lộ anh và phu nhân đang chuẩn bị cử hành hôn lễ, có phải là thật không? Xin hỏi, rốt cuộc đối tượng kết hôn với anh là Lăng Vi tiểu thư trong xì căng đan cùng anh, hay là Bạch Lộ tiểu thư bỗng nhiên xuất hiện?”

“Diệp tiên sinh —— Lăng Vi tiểu thư vẫn là phu nhân anh công khai ra ngoài, chẳng lẽ anh luôn che chở cho Bạch Lộ tiểu thư sao? Xin hỏi anh và Lăng Vi đã chia tay hay cô ấy vẫn luôn là một con cờ của anh?”

“Diệp tiên sinh! Xin hỏi… có người đăng tin Bạch Lộ tiểu thư đã mang thai, xin hỏi vì đứa bé này nên anh mới chọn Bạch Lộ mà từ bỏ Lăng Vi sao?”

Sắc mặt Diệp Đình âm trầm, ánh mắt lạnh lẽo, lập tức sai người đuổi đám ký giả này đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.