Lớp Học Tử Thần

Chương 2: Bát nước cổ cuối cùng cũng bị hắt đi!




Sau một chưởng của Hoắc Vũ Hạo, hai cánh tay được Hồn Hoàn phụ trợ của Vương Ngạn Phong lại trở nên dài hơn. Dưới ánh mắt của những người đang xem trận đấu, hẳn là Vương Ngạn Phong sẽ đánh trúng Hoắc Vũ Hạo trước. Nhưng ngay lúc Hoắc Vũ Hạo đánh ra một chưởng này, thân thể Vương Ngạn Phong trên không trung chợt dừng lại một chút, hai tay đánh đến đầu Hoắc Vũ Hạo chợt lui lại đối chưởng với Hoắc Vũ Hạo.

- Oanh!

Ba chưởng đụng nhau, tiếng nổ vang lên đinh tai nhức óc kèm theo ánh sáng mãnh liệt tràn ra, dường như khiến cả vòng bảo hộ trên đài thi đấu cũng phải run rẩy.

Xe lăn của Hoắc Vũ Hạo bị trượt đi, đụng vào vòng bảo hộ phía sau mới dừng được lại. Nhưng Vương Ngạn Phong cũng bị Hoắc Vũ Hạo đánh rơi xuống mặt đất một lần nữa, liên tiếp lùi về phía sau ba bước mới miễn cưỡng đứng vững, cả người chao đảo, huyết khí trên khuôn mặt dâng trào.

Bất cứ ai cũng có thể thấy được, lần va chạm này người chiếm thượng phong là Hoắc Vũ Hạo đang ngồi trên xe lăn. Nếu như không phải hắn không thể đi lại được thì chỉ sợ uy lực của một chưởng kia còn lớn hơn nữa. 

Đây cũng là hồn lực thuần túy va chạm, không có bất kỳ vũ kỹ hoa mỹ nào. Là sự đối đầu giữa thực lực tuyệt đối.

Nếu những người đã từng không phục khi đối chiến với Hoắc Vũ Hạo ở những trận đấu trước có thể thấy được cuộc chiến này, nhất định bọn họ sẽ lập tức hiểu, mình thua cũng không oan uổng.

Hai bên cùng bị đẩy lui, nhưng cuộc chiến thật sự từ giây phút này mới chính thức bắt đầu.

Khi Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Ngạn Phong va chạm, Tiểu Tuyết Nữ đã ngồi xuống trên vai của hắn. Nhưng ngay lúc này, Tuyết Nữ lại nhanh như chớp bay ra, thân thể chợt lóe, hướng đến đỉnh đầu Vương Ngạn Phong bay tới. Thân thể kiều nhỏ trên không trung đột nhiên dựng lên, một chưởng đánh vào trên đỉnh đầu của Vương Ngạn Phong.

Cùng lúc đó, kim quang trong hai tròng mắt trầm tĩnh của Hoắc Vũ Hạo đột nhiên biến thành một mảnh tử kim sắc, hai đạo quang mang tử kim sắc giống như thực chất hóa bắn ra từ trong tròng mắt. 

Vương Ngạn Phong chỉ cảm thấy trước mắt có một mảnh tử kim sắc rực rỡ. Ngay sau đó hắn cảm thấy linh hồn bình giống như bị búa tạ đánh vào, khung cảnh trước mắt chợt mơ hồ. 

Nhưng cũng không thể phủ nhận hắn là một Hồn Đế hàng thật giá thật. Hơn nữa, Bản Thể Tông nghiên cứu rất sâu về chiến kỹ, ở phương diện tu luyện tinh thần lực cũng vượt xa những Tông Môn Hồn Sư bình thường.

Linh hồn đánh sâu vào tất nhiên có thể gây cho hắn cảm giác vô cùng đau đớn, nhưng khi phát giác có điều gì đó không ổn, hắn cũng có phản ứng bảo vệ theo bản năng.

Cánh tay phải khua một cái, tay trái vươn về trước. Một tầng ánh sáng vàng kim mãnh liệt chợt tràn ra từ trên người hắn.

Vô Địch Vòng Bảo Hộ. Không ngờ là Vô Địch Vòng Bảo Hộ.

Một chưởng của Tiểu Tuyết Nữ, chuẩn xác vỗ vào trên Vô Địch Vòng Bảo Hộ. Thân thể nhỏ nhắn nhất thời bị bắn lên. Nhưng trong nháy mắt Vô Địch Vòng Bảo Hộ màu vàng này cũng đã biến thành một mảng băng màu lam, nhiệt độ trên cả đài thi đấu cũng vì vậy mà giảm xuống đột ngột. Một chưởng nhìn có vẻ nhẹ nhàng này thậm chí còn có uy lực hơn chưởng lực vừa rồi Hoắc Vũ Hạo dùng để đẩy lui Vương Ngạn Phong.

Hoắc Vũ Hạo khẽ nhíu mày, người Bản Thể Tông cũng sử dụng hồn đạo khí rồi? Không phải Lão sư đã nói ở phương diện này Bản Thể Tông rất ngoan cố sao? Xem ra, bọn họ cũng tiến bộ theo thời đại a!

Nếu như không phải có Vô Địch Vòng Bảo Hộ này, một chiêu bất ngờ cuả hắn, dùng linh hồn công kích phối hợp Đại Hàn Vô Tuyết của Tiểu Tuyết Nữ, cho dù không thể ngay lập tức đánh bại đối thủ nhưng nhất định sẽ chiếm cứ thượng phong tuyệt đối. Nhưng Vô Địch Vòng Bảo Hộ này đã hóa giải nguy cơ lần này cho Vương Ngạn Phong.

Mặc dù Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc khi thấy đối phương dùng Vô Địch Vòng Bảo Hộ, nhưng cũng không vì thế mà ngừng tấn công. Dù có Vô Địch Vòng Bảo Hộ bảo vệ, nhưng hiện tại Vương Ngạn Phong vẫn còn bị linh hồn trùng kích mãnh liệt khiến tinh thần chấn động, chỉ có thể đứng tại chỗ trở thành bia ngắm cho hắn. Vô Địch Vòng Bảo Hộ chỉ có thể bảo vệ hắn không bị tổn thương, nhưng nếu Vô Địch Vòng Bảo Hộ bị tấn công, thì hắn sẽ bị tiêu hao hồn lực rất nhanh. 

Tay phải vừa nhấc, quang ảnh màu vàng nhạt giống như búa khai thiên ngang nhiên bổ xuống, làm năm đạo ánh sáng màu vàng nhạt xuất hiện giữa trời, trong nháy mắt người đang xem cuộc chiến mà tâm chí không kiên định cũng có thể cảm giác được rất rõ ràng cả thân thể run lên.

- Oanh!

Mảng băng màu lam hóa thành từng mảnh nhỏ biến mất, một chiêu của này Hoắc Vũ Hạo đánh ra, đã mạnh mẽ đem Vô Địch Vòng Bảo Hộ cùng Vương Ngạn Phong được bảo vệ bên trong đánh xuống dưới mặt đất, bị vùi lấp dưới ba thước đất đá. Đây không phải chiêu Ám Kim Khủng Trảo sao?

Tiểu Tuyết Nữ cũng không hề nhàn rỗi, quang mang màu xanh sẫm chợt lóe, cùng phối hợp với Hoắc Vũ Hạo tấn công. Quang ảnh màu vàng vừa biến mất, lưỡi dao băng màu lam đã dứt khoát chém xuống Vô Địch Vòng Bảo Hộ. 

- Khanh.

Một thanh âm giòn giã vang lên, điều khiến cho những đội viên của Tuyết Ma Tông hoảng sợ đã xảy ra, vòng bảo hộ do Hồn Đế lục hoàn mở ra không ngờ xuất hiện một vết nứt. 

Việc này có nghĩa gì? Nghĩa là sự phọng ngự của Vô Địch Vòng Bảo Hộ thậm chí còn không chịu được sự tấn công liên tục của Hoắc Vũ Hạo cùng Tiểu Tuyết Nữ. Cũng có nghĩa, uy lực của lần tấn công này đã đạt đến trình độ vô cùng kinh khủng. 

Tiểu Tuyết Nữ tấn công đều là Cực Hạn Chi Băng, hơn nữa kết hợp với lực phá hoại kinh khủng của Ám Kim Khủng Trảo. Bởi vì Vương Ngạn Phong còn đang bị linh hồn lực tấn công không thể khống chế Vô Địch Vòng Bảo Hộ, nên mới có thể sinh ra tình huống như thế.

Nhưng cùng lúc đòn tấn công của Hoắc Vũ Họa bộc phát ra lực công kích kinh người, cuối cùng Vương Ngạn Phong cũng miễn cưỡng hồi phục từ trong chấn động linh hồn.

Đầu tiên hắn liền phát hiện vết nứt trên Vô Địch Vòng Bảo Hộ, trong cơn hốt hoảng, thân thể hắn nhanh như tia chớp lui lại. Cùng lúc đó, Hồn Hoàn thứ ba trên người tỏa sáng, hai tay hợp thành quyền ở trước người, đột nhiên hướng Hoắc Vũ Hạo đánh ra.

Chấn Sơn kích, hồn kỹ thứ ba trong bản thể vũ hồn của Vương Ngạn Phong. 

Lần này Hoắc Vũ Hạo không có lựa chọn đối kháng trực diện, tay phải hắn hướng mặt đất bên cạnh nhấn một cái, cả người tựa ở trên ghế xe lăn hoàng kim thụ, trong nháy mắt từ trên đầu vai hắn xuất hiện một hồn đạo khí. Khi thân thể hắn dưới tác dụng của một chưởng đánh xuống đất bay vọt lên không trung, sau lưng hắn cũng xuất hiện một hồn đạo khí, miệng hồn đạo khí phun trào, trong nháy mắt đã mang hắn bay lên hơn mười thước.

Một chiêu kia của Vương Ngạn Phong, vốn là dùng để ngăn cản sự tấn công liên tục của Hoắc Vũ Hạo, trạng thái của hắn lúc đó căn bản là không có cách nào khóa đối thủ. Hoắc Vũ Hạo đã nhẹ nhàng tránh được Chấn Sơn kích. Nhưng uy lực của Chấn Sơn kích vẫn khiến Hoắc Vũ Hạo phải nhảy lên.

Trên người Vương Ngạn Phong tràn ra một đoàn quang mang màu xanh, quang mang này trên không trung hơi dừng lại một chút, sau đó nổ bung trong nháy mắt. Hóa thành một vòng ánh sáng màu xanh đen có đường kính hơn năm thước.

Uy lực thật mạnh, bản thể vũ hồn của tên này nhất định đã hoàn thành lần thức tỉnh thứ hai.

Trong lòng Hoắc Vũ Hạo suy xét, đồng thời thân thể bắt đầu rơi xuống. 

Lúc này, các đội viên bên Tuyết Ma Tông cũng phải trợn mắt há mồm. Ai có thể nghĩ đến, Hoắc Vũ Hạo ngồi ở trên xe lăn mà vẫn có thể bay lên, hơn nữa động tác linh hoạt như vậy. Đây là hắn chỉ có thể cử động một cánh tay phải, nếu như toàn thân cũng có thể cử động thì sẽ như thế nào?

Không biết lúc nào Tiểu Tuyết Nữ đã bay tới sau lưng Hoắc Vũ Hạo. Cô bé ở trên không trung giúp hắn đẩy xe lăn, quang mạng xanh sẫm phun ra đẩy Hoắc Vũ Hạo ở xe lăn rơi xuống từ không trung, đến một vị khác rất xa trên đài thi đấu. 

Vương Ngạn Phong rốt cục cũng mượn một chiêu kia mà tạm dừng lại, nhìn Hoắc Vũ Hạo ở phía xa không có cách nào đánh tới, suýt nữa tức hộc máu.

Mặc dù hiệu quả của linh hồn trùng kích đã biến mất, nhưng đầu hắn vẫn đau như muốn vỡ tung. Nhìn Hoắc Vũ Hạo bên kia, trong mắt hắn toát ra sự kiêng kỵ, đối thủ khó đối phó như vậy là điều hắn chưa từng nghĩ đến. 

Chờ khi hắn ngưng thần nhìn lại bản thân, cảm nhận tình trạng hồn lực của mình, thì càng khóc không ra nước mắt. Trong lúc hắn bị linh hồn trùng kích, hồn lực của hắn đã nhanh chóng giảm đi hơn bốn phần, chỉ còn lại chưa đến sáu phần. Phải biết rằng, hắn xuất thân từ Bản Thể Tông, hồn lực vô cùng lớn mạnh, cũng không phải một Hồn Đế bình thường có thể bằng được a! 

Thời kỳ Vô Địch Vòng Bảo Hộ vừa xuất hiện quả thật đã làm cho Hồn Sư gặp khó khăn rất lớn. Chỉ cần là Hồn Đạo Sư có khả năng, phương thức chiến đấu khi đối mặt với Hồn Sư chính là mở ra Vô Địch Vòng Bảo Hộ, sau đó thong dong thi triển hồn đạo khí mạnh nhất của mình tấn công Hồn Sư. Một chiêu như thế, không biết đã khiến cho bao nhiêu Hồn Sư tức chết.

Nhưng theo dòng thời gian biến động, mặc dù trên phương diện phát triển Hồn Đạo Khí tiên tiến Hồn Sư vẫn không có cách nào theo kịp Hồn Đạo Sư, nhưng Hồn Sư đã có thể từ từ tìm được một số phương pháp đối phó với Hồn Đạo Sư. Tấn công vào Vô Địch Vòng Bảo Hộ cũng là một biện pháp trong số đó.

Tấn công tất nhiên không cách nào đánh trúng đối thủ, nhưng khi Vô Địch Vòng Bảo Hộ bị công kích, tốc độ tiêu hao hồn lực tăng lên rất nhiều, lực công kích càng mạnh, tiêu hao đối với nó cũng sẽ càng lớn. Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là Hồn Sư đối mặt với công kích của Hồn Đạo Sư không bị đánh lui.

Vừa rồi Hoắc Vũ Hạo đã lợi dụng đúng là điểm này, liên tiếp tấn công mấy lần, khiến cho hồn lực của Vương Ngạn Phong tiêu hao gần một nửa. Điều này đối với thời gian chiens đấu tiếp chính là ưu thế rất lớn. 

Nhưng mà Vương Ngạn Phong cũng không phải là người dễ đối phó, hắn xoay người lại đối mặt với Hoắc Vũ Hạo nhưng không chủ động tấn công mà đứng yên tại chỗ, hít sâu, thúc dục hồn lực trong cơ thể vận chuyển. Vừa khôi phục lại linh hồn bị đánh sâu vào, vừa cố gắng điều tức.

Anh tài của Tông Môn đỉnh cấp quả nhiên là khó đối phó, đối mặt với cục diện bất lợi, Vương Ngạn Phong không chút bối rối, ngược lại rất biết xem xét thời thế. Khiếm khuyết của Hoắc Vũ Hạo quá rõ ràng, hành động của hắn cần dựa vào xe lăn, như vậy khiến cho hắn không thể chiến đấu với tốc độ cao giống như Vương Thu Nhi.

Vương Ngạn Phong chính là muốn lợi dụng cơ hội như vậy, để kéo dài thời gian. 

Nhưng ngay sau đó sắc mặt của hắn đã trở nên khó coi, bởi vì hắn thấy, Hoắc Vũ Hạo ở phía xa lấy ra một Bình Sữa, ngồi yên tại chỗ nhàn nhã khôi phục hồn lực.

Bình sữa như thế trên người Vương Ngạn Phong cũng có, nhưng Hoắc Vũ Hạo phán đoán vô cùng chính xác, Bản Thể Tông đối với hồn đạo khí có mâu thuẫn rất lớn. Những năm gần đây đã có chút chuyển biến, nhưng họ cũng chỉ sử dụng một số hồn đạo khí phụ trợ có ý nghĩa trong tình huống thực tế đối với mình một chút. Ví dụ như những hồn đạo khí Bình Sữa, Phi Hành hồn đạo khí, còn có Vô Địch Vòng Bảo Hộ có tác dụng bảo vệ tính mạng.

Nhưng Vương Ngạn Phong sẽ không bao giờ sử dụng Bình Sữa ở trong chiến đấu a! Đây không phải là cho đối thủ cơ hội tấn cống tốt nhất sao? Từ sử dụng đến thu hồi Bình Sữa cần phải có một thời gian nhất định, mà trong quá trình này khi đối mặt cường địch rất có thể chính là điểm trí mạng.

Thật sự là muốn nhẫn cũng không thể nhẫn, Vương Ngạn Phong đã bị thái độ khinh miệt này của Hoắc Vũ Hạo chọc giận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.