[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (GxG)

Chương 2




Vì vậy tôi không giải thích được, cùng anh Tô Văn ‘quan hệ’ cộng thêm ‘ ở chung ’ . Thật ra thì chúng tôi những năm gần đây luôn luôn ở chung, chỉ bất quá bây giờ ‘chính thức ’ lui tới . Gì, bạn hỏi cảm nhận của tôi?Được rồi. . . . . . Tôi mỗi ngày đều không ngại phiền toái, thái độ cực kỳ thành khẩn đối với anh Tô Văn nói, “Hai chúng ta thật không được.”

Nhưng mỗi lần ,anh Tô Văn đều sẽ dùng môi chặn miệng tôi lại, hôn tôi tới nỗi không có chút lực phản kháng nào, cực khốc ném xuống một câu, “Quá ồn.”

A này !Đây cũng quá ác đi! Là tên khốn kiếp nào đặt ra ? ( mỗ lăn qua một bên vẽ vòng tròn:ừ? Người tôi là có thể nghĩ tới đây,ngươi liền ráng chịu chút đi. Mỗ tiểu bạch thỏ: . . . . . . Hỗn đản! )

Cùng anh Tô Văn quan hệ, hình như cũng không kinh khủng như tôi nghĩ. Phương thức bọn tôi chung sống cùng trước kia không có gì khác nhau,trừ bỏ thỉnh thoảng anh Tô Văn dùng miệng chặn tôi( có một từ gọi là hôn môi- -! ), thỉnh thoảng sẽ ôn nhu quá mức, thỉnh thoảng lại bá đạo làm cho người ta phát điên ,thú thật, không có gì nữa.

Có thể là tất cả mọi chuyện đều bị tôi phức tạp hóa. Nhìn anh Tô Văn như vậy, nói không chừng ngày nào đó anh liền thông suốt,hoàn toàn tỉnh ngộ phát hiện trò đồng tính luyến ái cũng cũng không vui giống như trong tưởng tượng , ngược lại đối với bé gái cùng lứa hứng thú hơn.

Đúng thôi, nam sinh ôm cọc gỗ cứng ngắc, một chút co dãn cũng không có. Kia sao so được với nữ sinh. . . . . . Được rồi, tôi thừa nhận. . . . . . Nam sinh hôn tư vị không chê được chỗ nào.Nhưng chẳng qua là khá tốt mà thôi! ( mỗ lăng: kỳ thực, thừa nhận đi,ngươi đã dao động. . . . . . )

“Anh Tô Văn ,cơm tối anh muốn ăn cái gì?” Trong tay tôi nắm trứng gà, đứng ở trước bếp, xoay người hỏi thăm anh Tô Văn ở trên ghế sa lon .Trong tay anh cầm một quyển tiểu thuyết nguyên bản Anh, cũng không ngẩng đầu lên hồi đáp, “Làm mì đi.”

“Ừh. . . . .” Tôi gật đầu một cái, chợt có chút hắc tuyến phát giác. . . . . . Tôi cùng anh Tô Văn phương thức chung sống ,thật rất giống cảm giác vợ chồng già .Cuộc sống như thế cũng không tệ. . . . . Ít nhất tôi biết anh Tô Văn mỗi ngày đều rất vui vẻ , cũng sẽ không ở trước mặt tôi cố ý giả vờ làm một người anh trai ôn nhu nhà bên .Đây là bản tính anh.Thật ra thì gần đây tôi mới biết, anh Tô Văn anh căn bản không có nhân cách thứ hai, bình thường ngoan ngoãn tất cả đều là giả vờ qua mặt người khác !Tính cách chân thật ẩn núp của anh thật ra là phúc hắc! Phúc hắc cộng thêm bá đạo. . . . . . Gạt người ngay cả mắt đều không nháy một cái.

Bạn nói xem tôi nhiều năm như vậy, sao không nhìn ra bản chất của anh ta ?Nói không chừng tôi biết, cũng sẽ không tới trêu chọc tôn đại thần này. Bất quá. . . . . . Coi như tôi đã sớm biết tính tình thật của anh Tô Văn rất ác liệt, có thật nhiều khuyết điểm người khác không biết . . . . . . trong lòng tôi, anh Tô Văn vẫn là như trước kia, không người nào không thích anh, chiếu cố anh.Có lẽ chỉ có thiếu sót mới có thể khiến cho một người hoàn mỹ đi. Nếu như anh đối với tôi có ham muốn chiếm hữu, có thể ít chút . . . . . Vậy tôi sẽ càng thêm cảm kích! Vì vậy cả nghỉ đông cũng bị buồn bực ở nhà, không được phê chuẩn cùng Hạ Phi và Thi Thi đi ra ngoài chơi,chỉ có thể cả ngày nằm ở trên ghế sa lon nhàm chán đổi kênh tivi, làm cơm sáng chiều tối cho anh Tô Văn.

Tôi từ chối bọn Hạ Phi lần thứ 10 sau,bọn họ rốt cuộc cảm thấy có cái gì đó không đúng, bắt đầu hỏi tôi trong nhà đã xảy ra chuyện gì. Tôi cũng không biết chuyện này phải nói từ đâu, cho nên mỗi lần bọn họ hỏi thì tôi cũng chỉ có thể úp mở ,ấp úng ứng phó. Ai ngờ đến. . . . . . Bọn họ cuối cùng vẫn không yên lòng, quyết định tới nhà của tôi dò hỏi một phen. Tôi đem chuyện này báo lên cho anh Tô Văn, có chút thấp thỏm chờ anh Tô Văn trả lời.

Thật ra thì tôi hiện tại đầu óc cũng rối loạn. Thi Thi sẽ không giống quá khứ , đối với anh Tô Văn vừa thấy đã yêu . Bởi vì hiện tại cô đã quen bạn trai. . . . . Mà người cùng cô lui tới, tuyệt đối làm tôi ngã rớt kiếng !Lại có thể là thằng hư hỏng cùng lớp, Tề Tử Hi.Hai người bọn họ đang trong giai đoạn tuần trăng mật,cho nên lúc này để Thi Thi tới nhà chúng tôi, thuận tiện đem cô giới thiệu cho anh Tô Văn. . . . . Hẳn là sẽ không sinh ra phản ứng hóa học không cần thiết .

“Cho nên. . . . . . Bọn họ có thể tới sao?” Tôi lấy lòng đem cháo củ sen trong tay đưa cho anh Tô Văn, cũng nặn ra một nụ cười sáng lạn.

“Bạn em. . . . . . Có phải là người hay quấn lấy em .”Anh Tô Văn suy tính sau một lúc lâu, hỏi tôi một vấn đề như thế.

Tôi có chút không vui nhíu mày, “Cái gì gọi là quấn lấy em.Bọn em từ nhỏ cùng lớn lên , ai quấn ai cũng chưa biết à.Anh nói Hạ Phi như vậy là sao .”

“Biết, OK, em để cho bọn họ tới. Anh vừa vặn giải quyết tên côn trùng cứ thèm thuồng em suốt.”

“Anh Tô Văn !Anh đây là thái độ gì! Bọn họ là bạn tốt nhất của em mà!”Tôi lần này là thật có chút tức giận, thái độ cứng rắn hiếm thấy đoạt lấy cái muỗng trong tay anh Tô Văn ,”Anh nếu là đối với bọn họ không khách khí, chính là đối với em không khách khí !Anh nếu khi dễ bọn họ, chính là đang khi dễ em !”

“Anh bộ ít khi dễ em hả?”Anh Tô Văn không chút để ý hồi đáp. Bất quá anh phương diện dụ dỗ người hiển nhiên là có thiên phú, biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói, lúc nào thì dừng chỗ cực hạn người có thể chịu được ,anh rất nhanh liền thì ngược lại trấn an tôi, “Biết, Tiểu Xương.Cho anh chút trà sữa.”

“. . . . . A.” Bạn Xương nào đó cuống cuồng nhận lệnh .

Không biết anh Tô văn đến tột cùng có tính toán gì, trong lòng tôi thấp thỏm không dứt. Nhưng Thi Thi cùng Hạ Phi thỉnh thoảng lại gọi điện thoại tới, làm cho tôi cũng có chút thần kinh suy nhược, cuối cùng vẫn đáp ứng để cho bọn họ tới.Vì vậy hẹn một ngày,Hạ Phi và Thi Thi xách theo bọc lớn ,bình bình lon lon tìm tới cửa, nhìn thấy giống như là muốn đánh nhau lâu dài .Tôi ngăn ở cửa, bộ mặt hắc tuyến nhìn hai người này, “Hạ Phi cậu muốn tới qua đêm còn chưa tính. . . . . . Tại sao Thi Thi cũng quậy theo?Cậu là nữ sinh nha ! Dì chẳng lẽ cũng không lo lắng sao?”

“Không lo lắng .”Thi Thi tự nhiên mà đem tôi từ cửa đẩy ra, đổi lại dép, “Mẹ tớ vừa nghe là tới nhà cậu qua đêm, ngay cả nghĩ cũng không liền đáp ứng.”

“. . . . . . Dì thật đúng là tin tưởng tớ à.” Đầu tôi đau lấy tay che mắt, đem bọn Hạ Phi dẫn vào trong nhà. Cơ hồ có một tháng không thấy bọn Hạ Phi, mặc dù trên mặt tôi giả bộ không hài lòng , nhưng trên thực tế, tôi rất vui vẻ . Trước kia quá lâu không thấy bọn họ sẽ cả người không thoải mái, hiện tại tình huống này ngược lại . . . . . Có thể là bởi vì có anh Tô Văn ở bên cạnh tôi ,cũng không có thời gian nghĩ tới bọn họ, cả ngày vội vàng vì anh Tô Văn nấu cơm, mài rách miệng lưỡi ý đồ đem anh Tô Văn trên con đường đồng tính luyến ái rời xa cộng thêm vấn đề bảo vệ trinh tiết của mình . . . . .

“Hai người ngày nghỉ thế nào?” Tôi cho bọn họ mỗi người một tách trà sữa, ánh mắt mất tự nhiên nhìn về phía gian phòng anh Tô Văn.Chỉ mong anh Tô Văn có lòng từ bi ngoan ngoãn đợi ở trong phòng của mình. . . . . Dù đi ra cùng bọn Thi Thi gặp mặt, cũng ngàn vạn lần đừng lộ ra bản tính nha nha nha! Nhất là đừng ăn mặc quần áo xốc xếch, thần chí không rõ nhào ra chào hỏi. . . . . .

“Hoàn hảo. Chúng tớ muốn hẹn cậu ra ngoài chơi, nhưng luôn bị cậu từ chối .Cuối cùng nơi nào cũng không đi được.”Thi Thi rất thẳng tính tố cáo tôi.Hạ Phi quét một vòng phòng khách, “Không tệ lắm, cái phòng này so với lúc trước rộng rãi không ít. Khó trách cậu thích ở nhà ngây ngốc làm trạch nam .”

“Aiii . . . . . Một lời khó nói hết a.” Tôi nhấp một miếng trà sữa ấm áp, đi bộ tới ban công, làm ra một vẻ mặt buồn bã .Phối hợp bông tuyết lả tả ngoài cửa sổ cùng tôi áo sơ mi đơn bạc bằng phẳng ,thật đúng là có chút giống cảnh anh hùng mạt lộ.

“Thế nào?” Hạ Phi và Thi Thi cũng rất quan tâm hỏi. Tôi cảm khái đủ rồi, vội vàng lắc đầu một cái, “Không có gì, thật ra thì gần đây có chút lười, trước còn bị cảm. . . . . . Không muốn ra cửa.”

“Như vậy à.”Hai người bọn họ tựa hồ còn thật hài lòng tôi trả lời. Hạ Phi giả vờ gõ tách trà, ánh mắt híp một cái, có chút xấu xa nói, “Bản thân tôi là cảm thấy, hình như mấy ngày không thấy, cậu liền thay đổi .Bắt đầu theo con đường vợ hiền .” Bạn đang �

“Cái gì chứ. . . . . .” Trong lòng tôi cả kinh, nghĩ thầm Hạ Phi này trực giác thật đúng là nhạy bén,cư nhiên liếc thấy nội tình tôi bị áp bách thành nữ đầu bếp.Vì vậy tôi cuống quít giải thích, “Tớ là đại nam nhân, làm sao có thể theo con đường vợ hiền !”

“He he, thật ra thì tớ cũng có loại cảm giác này .” Thi Thi ở một bên nói giúp vào, ánh mắt cong cong híp lại.Tôi vốn là còn lo lắng cô tỏ tình với tôi bị tôi cự tuyệt sau, sẽ cùng tôi sinh ra khoảng cách, nhưng hiển nhiên là tôi quá lo lắng. Hiện tại Thi Thi như cá gặp nước, không gì kiêng kỵ cùng tôi đùa giỡn.Hiện tại cô chậm rãi nói,”Thật ra thì tớ luôn cảm thấy Hồng Xương cậu rất có bộ dáng của thụ.”

“Cậu . . .cậu hủ rồi sao !” Tôi trợn mắt há mồm nhìn Thi Thi, thân thể lui về phía sau mấy bước, giống như là sợ bị lây ôn dịch , tay run run chỉ chỉ hướng cô, “Làm sao như thế?Thế nào mới mấy ngày nghỉ không thấy cậu lại bị độc sâu như vậy?”

“Là chị họ tớ, chị ấy cùng tớ trao đổi kinh nghiệm, sau đó tớ cảm thấy con đường BL này mới là vương đạo a! Cái gì BG, GL, GB cũng đánh không lại nó!” Thi Thi một tay nắm quyền, một bộ vạn phần căm phẫn , như sắp vị quốc vong thân .Tôi tuyệt vọng lắc đầu một cái, trong lòng nói : lại một cô gái thế kỷ mới đã bị hủy ! Thật sự là đáng thương, làm lòng người đau không dứt mà!

Bởi vì liên quan tới anh Tô Văn, tôi đây cái nghỉ hè liền cùng đồng tính luyến ái, BL này,làm không ít nghiên cứu. Cho nên cũng liền biết thì ra cõi đời này vẫn tồn tại một loại sinh vật được đặt tên là ‘ hủ nữ ’.Đối với bạn thế nào cũng không nghĩ đến,‘ hủ nữ ’ trong truyền thuyết cư nhiên đang ở bên cạnh tôi! Tôi cầu cứu đưa mắt đưa về phía Hạ Phi.Hắn ngược lại rất bình tĩnh tiếp tục uống trà sữa, hoàn toàn không để ý chuyện Thi Thi biến chuyển .A, đây thật đúng là việc không liên quan đến mình thì bỏ mặc. . . . . .

Đáng tiếc Hạ Phi cao hứng quá sớm. Hắn lập tức cũng bị Thi Thi dụ dỗ, chỉ nghe Thi Thi không coi ai ra gì nói, “Thật ra thì ,tớ hiện tại mới phát hiện. . . . . . Thì ra Hạ Phi có tiềm chất của biệt nữu công !Cậu cùng Hồng Xương là thoát tuyến thụ chung một chỗ, thật sự là tuyệt phối!”

*Biệt nữu công: là loại nghĩ 1 đằng nói 1 nẻo, thích tỏ ra mạnh mẽ hoặc kiêu ngạo để che giấu suy nghĩ, cảm xúc thật sự trong nội tâm.

Thoát tuyến thụ: là chỉ loại có đầu óc hơi quái quái, khác người, có những lời nói và hành động có phần kỳ quặc, khác với lẽ thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.