Lòng Tự Trọng Của Một Cô Gái Bảo Bình

Chương 92: 92: Ngoại Truyện Luân Hồi




Sau khi Long Thiên Tuyệt an bài phòng cho mỹ phu nhân và Long Đằng Nghị xong, lúc này mới quay trở lại cửa phòng của Lam Tử Duyệt, đứng do dự một lúc mới gõ cửa.

“Cạch cạch…….” Lam Tử Duyệt vừa muốn ngủ đã nghe được tiếng đập cửa, trong lòng nghĩ người đó chắc là Long Thiên Tuyệt, có hơi bất đắc dĩ đi ra mở cửa.

Cửa mở ra, quả nhiên, là Long Thiên Tuyệt, Lam Tử Duyệt ngẩng đầu hỏi: “Đã trễ thế này mà còn chưa ngủ, có việc gì không?” Hiện giờ Lam Tử Duyệt không mang mặt nạ, nàng chỉ mặc một chiếc áo trong đơn giản, thoải mái mà vẫn xinh đẹp, mơ hồ làm lộ ra cảm giác thần bí, hương thơm nhàn nhạt như có như không vương vấn lỗ mũi của hắn,Long Thiên Tuyệt chỉ cảm thấy tâm viên ý mã, trong lòng cảm thấy xúc động khiến gương mặt tuấn tú trở nên đỏ bừng.

“Duyệt, Duyệt Nhi, bổn tọa tới để đưa cho ngươi cái này.” Long Thiên Tuyệt căng thẳng nói, sau đó lấy châu hoa từ trong lồng ngực ra, run rẩy đưa tới tay Lam Tử Duyệt.

Lam Tử Duyệt buồn cười nhìn hắn, đúng là một nam tử ngây thơ tặng lễ vật cho một cô nương cũng có thể căng thẳng đến vật, tim hắn chắc cũng nhảy đến lợi hại hơn!

“Duyệt Nhi, bổn tọa nhìn thấy cái châu hoa này rất thích hợp với ngươi nên đã mua về, tặng nó cho ngươi.” Long Thiên Tuyệt đỏ mặt giải thích, biểu tình trên mặt có hơi không tự nhiên, đây là lần đầu tiên hắn tặng lễ vật cho một cô nương, thựa sự hắn đang rất căng thẳng, hơn nữa còn sợ bị người ta từ chối,mà hắn lại không phải người biết ăn nói, hắn sợ Duyệt Nhi không hiểu biết được tấm lòng của hắn.

“Thật xinh đẹp, cảm ơn ngươi.” Lam Tử Duyệt nhận lấy châu hoa, ban đầu còn định trêu đùa Long Thiên Tuyệt một phen, nhưng khi nhìn thấy bộ mặt ngây thở của hắn, Lam Tử Duyệt lại không đành lòng.

“Duyệt Nhi, ngươi thích là được.” Nhìn Lam Tử Duyệt nhận châu hoa, Long Thiên Tuyệt cao hứng không cách nào hình dung được, biểu tình trên mặt vui sướng.

“À! Đã khuya rồi, chúng ta nói chuyện sau, Thành Nhi và Dịch Nhi đã ngủ rồi.” Lam Tử Duyệt ôn hòa nói, nàng cũng cảm thấy mệt, muốn nghỉ ngơi một chút.

“Vậy được, Duyệt Nhi, ngươi nghỉ ngơi đi, ngày mai chúng ta lại nói chuyện.” Long Thiên Tuyệt ôn nhu nhìn Lam Tử Duyệt, tâm tình vui sướng, cxung không còn cảm giác khẩn trương như hồi nãy, hôm nay chắc chắn hắn sẽ cao hứng đến ngủ không yên mất.

Có người vui, có người buồn cũng có người chưa chợt mắt.

Ba mẫu tử Lam Tử Duyệt ngủ rất ngon, một giấc ngủ tự nhiên tỉnh, tinh thần phấn chấn.

Mỹ phu nhân vì chuyện của Long Thiên Tuyệt mà kích động đến không ngủ được, Nam Cung Thần Huân vì chuyện của Lam Tử Duyệt mà trằn trọc,Lam Tử Nhu cũng không thể ngủ ngon vì không chiếm được sủng hạnh của Nam Cung Thần Huân.

Long Thiên Ngâm và Lam Tử Thiên say rượu, Niên Bình Sùng ngủ thật sâu.

“A!” Long Thiên Ngâm mở cửa, một giấc ngủ liền ngủ đến hừng đông, hắn còn chưa ngủ đủ nên vẫn còn ngáp liên tục.

Phòng của mỹ phu nhân và Long Đằng Nhị ở đối diện với phòng của Long Thiên Ngâm, nàng vì chuyện của tôn tử mà không ngủ được nên đã dậy thật sớm, vừa bước ra cửa đã gặp được tiểu nhi tử Long Thiên Ngâm của mình.

“Này, tiểu tử thối, hôm qua ngươi ăn trộm ở đâu cả đêm mà bây giờ vẫn còn ngáp ngủ.” Mỹ phu nhân lớn giọng mắng.

Vừa nghe thấy giọng nói của mẫu thân, Long Thiên Ngâm liền tỉnh hơn phân nửa, nhìn trái nhìn phải một hồi, sau khi nhìn rõ liền hoảng sợ: “Ai! Nương! Sao người lại ở đây, làm hài nhi giật mình.”

“Tiểu tử thúi, nếu lão nương còn chưa tới thì không biết đến ngày tháng năm nào mới biết được mình có cháu trai đây? Đại ca ngươi là một tên đầu gỗ, không lẽ ngươi cũng như vậy? Hai người các ngươi tối thiểu cũng phải báo lại cho lão nương một tiếng! Một chút cũng không muốn lão nương cao hưng, toàn con cháu bất hiếu.” Mỹ phu nhân trừng mắt nhìn Long Thiên Ngâm, trong ngực lại cực kì tức giận, nếu nàng có thể sinh được một nữ nhi thì cũng sẽ không rơi vào tình cảnh như bây giờ.

“Ai! Mẫu thân! Hài nhi cũng muốn nói cho người biết lắm, nhưng mà đại ca lại không cho ta nói, hài nhi nào giám nói đây! Chắc người cũng biết tính tình của đại ca rồi đi, ha ha! Nhưng mà không phải bây giờ người đã biết rồi hay sao? Tự mình phát hiện rất thú vị đúng không ạ?” Long Thiên Ngâm vui vẻ nói, có Thành Nhi với Dịch nhi ở đây, sau này mẫu thân sẽ không chạy ra ngoài chơi nữa, cha hắn cũng đỡ phải oán giận với hắn, mẫu thân chỉ lo chơi mà không để ý đến cha.

“Hừ! Hai đứa không có lương tâm, sao lão nương lại sinh ra hai đứa con bất hiếu như vậy?” Mỹ phu nhân lắc đầu nói, có tôn tử chính là chuyện lớn đấy! Sao hai đứa con đều không muốn nói cho nàng?

“Được, được, mẫu thân đừng tức giận nữa, nếu tức giận ngươi sẽ xuất hiện nếp nhăn đấy, mấy này trước hài nhi đã hỏi được công thức luyện chế đan dược dưỡng nhan từ chỗ tẩu tẩu, bây giỡ chắc đã luyện xong rồi.” Long Thiên Ngâm biết rất rõ mẫu thân của mình, nàng lúc nào cũng thích chưng diện, nói như vậy nhất định có thể khiến người không còn tức giận.

“Hừ! May mà ngươi còn có một chút lương tâm, nhưng mà, ngươi nói thử xem tôn tử của ta từ đâu mà tới, ngươi nói hết cho lão nương, ban đầu ta muốn hỏi đại ca ngươi luôn nhưng lúc ấy đã quá muộn nên không hỏi được, hại lão nương tò mò không ngủ được, nếu không ngươi nói xem sao lão nương lại dậy sớm như vậy?”

“Ai nha! Mẫu thân, ngươi làm gì có chút nào là giống như ngủ không tốt!, Tinh thần phấn chấn, vẫn xinh đẹp như bình thường!” Long Thiên Ngâm nhìn biểu tình không tệ của Mỹ phu nhân liền nói.

“Ai u! Đó không phải chính là tôn tử của ta hay sao?”

“Thúc thúc, chúng ta cần phải đi.” Mỹ phu nhân còn chưa nói hết thì giọng nói của Lam Dịch Dịch đã đánh gãy.

Lam Dịch Dịch và Lam Thành Thành ăn mặc giống như như đúc, một trước một sau xuất hiện ở cầu thang.

Mỹ phu nhân hai đứa bé giống nhau như đúng, phấn điêu ngọc trác, thiếu điều kích động đến ngất xỉu. Đêm qua, bào sao tính cách lại khác nhau như vậy, hóa ra là hai huynh đệ sinh đôi! A1 Thật là vui mừng, nàng lại có tận hai cháu trai, ông trời đối xử quả là không tệ đối với người Long gia họ!

“Ai da! Cháu trai ngoan của nãi nãi, hai ngươi dậy thật sớm, nãi nãi còn đang định đi tìm các ngươi đây.” Mỹ phu nhân cươi tươi như hoa, từ hai nhìn hai đứa bé, vui sướng chạy về phía Lam Thành Thành và Lam Dịch Dịch.

“Nãi nãi, sớm.” Lam Thành Thành bình tĩnh đáp.

Lam Dịch Dịch thì không hiểu đầu đuôi tai nheo, tại sao ngủ một đêm dậy liền xuất hiện từ đâu ra một nãi nãi?

Lam Thành Thành vừa dậy đã không kịp nói cho đệ đệ, vì vậy nên Lam Dịch Dịch vẫn chưa biết chuyện gì.

“Ca ca, nãi nãi cái gì? Nàng là nãi nãi ở đâu?” Lam Dịch Dịch hỏi, ca ca chắc sẽ không gọi tùy tiện như vậy.

“Ai! Còn cái gì nữa, chính là nãi nãi của các ngươi đây!” Mỹ phu nhân đáp thay Lam Thành Thành.

Long Thiên Ngâm lắc đầu bật cười, mẫu thân đúng là vừa thấy tôn tử đã quên nhi tử, có Lam Dịch Dịch và Lam Thành Thành ở đây, hắn sẽ không còn bị giục lấy vợ cả ngày nữa.

“Nãi nãi? Cái gì nãi nãi?” Lam Dịch Dịch ngẩng gương mặt nhỏ nhắn lên, ngây thơ hỏi mỹ phu nhân.

“Dịch nhi, nãi nãi chính là mẫu thân của cha, không được vô lễ như vậy, phải khỏi là bà nội.” Lam Thành Thành nề nếp nói.

“À! Mẫu thân của cha, là nãi nãi của chúng ta, nhưng mà ca ca, sao cha lại không nói chúng ta có nãi nãi?” Lam Dịch Dịch lại hỏi.

“Ài! Tôn tử ngoan, cha ngươi chính là một tên đầu gỗ, ngươi nghĩ thử xem, nãi nãi còn có thể giả mạo sao?” Mỹ phu nhân khom lưng đứng trước mặt Lam Dịch Dịch và Lam Thành Thành, biểu tình hưng phấn nói, yêu yêu, sao tính cách của hai đứa này lại khác nhau như vậy? Thoáng cái có hai đứa cháu trái, nàng hạnh phúc muốn chết.

“A! Chào nãi nãi, lần đầu tiên gặp mặt có lễ gặp mặt không ạ? Dịch nhi chợt phát hiện ra mình vẫn chưa lấy quà ra mắt của thúc thúc đâu.” Lam Dịch Dịch cười ha ha nói, cha nói nhất định sẽ cho hắn một lễ gặp mặt thật lớn.

“Lễ gặp mặt?” Mỹ phu nhân tạm thời chưa phản ứng kịp.

Mà lúc này, Long Đằng Nghị nghe được ầm ĩ bên ngoài cũng ra xem.

“Cha, ngài ngủ ngon không?” Long Thiên Ngâm đang suy nghĩ quà gặp mặt, thấy cha xuất hiện lập tức bày ra bộ dáng con trai ngoan điển hình.

“Ừm! Cái thằng nhãi ranh này, không ở lại trong thành, lúc nào cũng thích chạy đến nơi náo nhiệt, đã thế còn đi cùng đại ca ngươi, không đứa nào thèm quản chuyện của Ma Huyễn Thành!” Long Đằng Nghị tức giận lẩm bẩm.

“Cha! Ngươi không ở Ma Huyễn Thành nên không biết, mọi chuyện ở đó vẫn rất tốt, cha đừng lo, hài nhi nghĩ cha nên suy nghĩ chuyện quà gặp mặt mới đúng. Hai tôn tử của người vẫn đang chờ lễ gặp mặt đấy.”

“Hai tôn tử? Hai đứa từ đâu?” Long Đằng Nghị không hiểu ra sao, quay đầu nhìn Mỹ phu nhân, A! Có hai đứa bé giống nhau như đúc, lại còn là cháu trai của hắn, ông trời cũng thật là chiếu cố Long gia hắn, Long Đằng Nghị vui vẻ, kích động đến không cách nào hình dung được, nhanh chóng chạy về phía hai đứa bé.

Mỹ phu nhân vẫn đang nói về chuyện quà gặp mặt với Lam Dịch Dịch, vẻ mặt của nàng rất suy tư, nên đưa cho cháu trai quà gì đây?

“Tôn tử ngoan, lễ gặp mặt, gia gia cấp, gia gia cấp.” Long Đằng Nghị tươi cười nói, vung tay lên, hai bảo bối liền xuất hiện trên tay.

“Tôn tử ngoan, đây là thánh vương trụ, lúc chiến đấu mang nó trên tay có thể làm gia tăng uy lực của Ngự Lực, đây là thủy quân, nó có thể giúp các cháu đi được ở trên mặt nước như trên đất liền, hai bảo bảo ngoan, các ngươi muốn gì thì tự mình chọn.” Long Đằng Nghị mỗi tay cầm một thứ đặt ở trước mặt hai đứa bé.

Long Thiên Ngâm bẹp bẹp miệng, điển hình có tôn tử đã quên nhi tử, hai bảo bối này hắn xin đã nhiều lần nhưng vẫn không xin được, bây giờ khen ngược, chủ động mang hai bảo bối cho tôn tử, vẫn là làm tôn tử tốt! Long Thiên Ngâm cảm thán trong lòng.

“Đúng vậy! Sao ta lại không nhớ ra nhỉ? Bảo bối à, đây chính là bảo bối của gia gia ngươi cất giữ lâu năm đấy! Thúc thúc các ngươi muốn còn không được, các ngươi chạy nhanh nhận lấy đi!” Mỹ phu nhân vừa chỉ vào hai bảo bối trong tay Long Đằng Nghị vừa nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.