Long Phượng Song Bảo Tổng Tài Daddy Xin Tắt Đèn

Chương 20




Thạch Mục đưa Anh Linh Quả lên miệng, vừa cắn nhẹ, một dòng chất lỏng thơm ngọt liền tuôn trào vào trong cổ họng.

Một luồng Linh Lực tinh thuần, cực kỳ nồng đậm tràn vào Đan Điền, thuận theo kinh mạch, tứ chi xương cốt hắn mà đi.

Loại Linh lực này không ngừng gột rửa tứ chi, xương cốt hắn, tạo lên cảm giác khoan khoái, dễ chịu vô cùng, khiến Hắn buột miệng phát ra một tiếng rên khẽ.

Sau một lát, Thạch Mục chậm rãi khép hai mắt lại, phóng xuất thần thức ra ngoài.

Thần thức từ từ khuếch tán, hắn liền nhìn thấy trong không gian vậy mà xuất hiện từng điểm ánh lửa màu đỏ thẫm phát ra nhiệt độ cực cao cùng từng điểm hơi nước màu u lam phát ra hào quang óng ánh.

Thạch Mục bây giờ đã có thể cảm ứng được ba loại nguyên tố. Đó là Thủy, Hỏa cùng không gian nguyên tố.

Trong phạm vi thần thức của hắn, Thạch Mục đột nhiên phát hiện, xen lẫn từng điểm đỏ thẫm cùng u lam nguyên tố xuất hiện một tia lục quang xinh đẹp tản mát ra một cỗ sinh mệnh lực nhàn nhạt.

Tuy rằng cỗ sinh mệnh lực này cực kỳ mỏng manh nhưng lại mang đến cho hắn một loại cảm giác vô cùng thân thiết.

"Đây là.....Linh Khí hệ Mộc."

Thạch Mục vô cùng vui vẻ, hắn không ngờ mình lại có thể cảm ứng được Mộc thuộc tính Linh Khí trong không gian.

Loại cảm giác dường như đặt mình vào trong một cánh rừng hay một thảo nguyên khắp nơi sinh trưởng đầy cây cối, thảo mộc. Trong miệng, mũi họ Thạch tràn ngập cảm giác tươi mát của các loại thực vật.

Hắn mở mắt, phất tay một cái lấy ra một cái bình sứ, hắn mở nắp bình đem chất lỏng đỏ thẫm trong bình uống vào. Khác với Anh Linh Quả, khi linh dịch vừa tràn vào cổ họng, hắn liền cảm thấy dường như đã nuốt phải một khối nham thạch nóng chảy, một loại cảm giác nóng bỏng, khô cháy đột ngột xuất hiện, linh dịch rất nhanh liền tràn xuống Đan Điền trực tiếp hòa tan vào trong.

Ngay sau đó, hắn lại lấy ra một bình sứ khác, nắp bình vừa mở, một cỗ khí tức âm hàn nhanh chóng phát tán, khiến lông mày Thạch Mục trở nên trắng xóa như tuyết.

Hắn không dừng lại, nuốt sạch Linh Dịch trong bình. Một loại cảm giác giá rét thấu xương, trái ngược hoàn toàn với loại cảm giác khi nãy xuất hiện. khiến cho Thân thể Thạch Mục không ngừng run lên.

Sau đó hắn lại lấy ra một viên đạn dược ở trong một cái bình sứ khác, bỏ vào miệng.

Đan dược này có màu vàng óng ánh vừa mới vào miệng liền biến thành một luồng linh khí tinh thuần tỏa ra khắp thân thể hắn. Họ Thạch lập tức chỉnh đốn thân thể, pháp quyết trong tay biến ảo, trong miệng vang lên thanh âm tụng niệm chú ngữ toàn lực vận chuyển khẩu quyết tam chuyển huyền công.

Theo thanh âm chú ngữ vang lên, quang mang hai màu đen trắng lóe sáng. Vậy mà xuất hiện một đôi hư ảnh Âm Dương song ngư không ngừng chuyển động xoay tròn.

Sau một lúc, Thạch Mục đột nhiên nhướng mày, hai mắt mở ra. Hư ảnh Âm Dương song ngư ở dưới đột nhiên phát ra hào quang chói lòa. Cảm giác nóng bỏng đột nhiên xuất hiện trong Đan Điền của hắn.

Thạch mục lập tức nội thị tình huống thân thể, chỉ thấy viên giả đan lớn như trái long nhãn trong Đan Điền của hắn đột nhiên dấy lên liệt diễm hừng hực, nóng rực như một vầng Mặt Trời thu nhỏ vậy, mãnh liệt thiêu đốt.

"A.... ".

Thạch Mục thống khổ gào thét, trên trán hắn gân xanh cuồn cuộn, mồ hôi to như hạt đậu không ngừng rơi xuống.

Một cỗ liệt diễm màu trắng đột nhiên bạo phát quanh thân thể họ Thạch, thiêu rụi y phục trên người hắn.

So với lần dùng linh dịch màu đỏ hoàn toàn bất đồng, lần hỏa diễm bạo phàt này hoàn toàn vượt qua tầm khống chế của Thạch Mục, nhiệt độ không chỉ ảnh hưởng bên ngoài mà còn hướng vào bên trong thân thể hắn mãnh liệt thiêu đốt.

Sau một khắc, đầu tóc, lông mày hắn cũng không tránh khỏi bị đốt sạch sẽ.

Bên trong thạch thất, liệt diễm hừng hực thiêu đốt, bốc lên tới mái vòm, cắn nuốt sạch sẽ từng điểm linh lực trong không gian.

Toàn thân Thạch Mục truyền đến cảm giác đau đớn kịch liệt, giống như dao cắt vậy. Da thịt dưới sự thiêu đốt của liệt diễm, lộ ra từng mảng cháy đen. Hắn cảm thấy dường như chỉ sau một khắc nữa sẽ bị thiêu thành tro tàn vậy.

Trong lòng hắn vô cùng hoảng sợ, tuy rằng trước kia hắn cũng lường trước được việc đột phá cảnh giới Thiên Vị là vô cùng gian nan. Nhưng sự việc phát sinh bây giờ lại làm cho hắn vô cùng hoang mang.

Nếu là trước kia, bị liệt diễm thiêu đốt thế này, hắn đã sớm sụp đổ, rơi vào hôn mê. Nhưng bây giờ hắn đã trải qua Huyễn Ma Đạo rèn luyện, thần thức, tâm trí đã cường đại hơn trước không biết bao nhiêu lần.

Nhưng dù vậy, Thạch Mục cũng có cảm giác dường như đã đến bên bờ sụp đổ.

Sắc mặt hắn đỏ thẫm, trong mũi, miệng phun ra từng cỗ hơi thở nóng bỏng. Hắn dựa vào nghị lực cứng cỏi, mạnh mẽ ổn định tâm thần. Pháp quyết trên tay hắn chợt biến đổi yên lặng vận chuyển âm chi lực đem áp chế cỗ liệt diễm chí dương này.

Dị biến đột ngột phát sinh, ở giữa cỗ liệt diễm đang hừng hực thiêu đốt đột nhiên lóe lên một luồng lam sắc quang mang.

"Ông..."

Một hồi thanh âm vù vù vang lên, hư ảnh Âm ngư dưới thân Thạch Mục đột nhiên phát ra ánh sáng rực rỡ, vận tốc xoay tròn đột ngột bạo phát, hướng phía hư ảnh Dương ngư mà tới, rất nhanh liền vượt qua.

Chỉ trong chớp mắt, liệt diễm đang bao phủ, thiêu đốt Thạch Mục đột nhiên vụt tắt, Âm chi lực đã hoàn toàn áp chế lực lượng chí Dương.

Bên trong thạch thất không ngừng vang lên thanh âm "ti...ti " cơ bắp của Thạch Mục đã cháy đen, héo rút đột nhiên bốc lên từng đạo sương mù màu trắng, giống như người ta đem nước tạt vào đống lửa vậy.

Từng trận đau đớn không ngừng truyền đến, hắn không nhịn nổi vội hít sâu một hơi khí lạnh. Họ Thạch vội vàng vung tay định lấy ta đan dược trị liệu, nhưng vừa nhấc tay lên. Hai mắt hắn đột nhiên ngưng kết lại, trên cánh tay hắn xuất hiện một đạo băng tinh. Đạo băng tinh này nhanh chóng phát triển, hướng phía thân thể hắn mà lan đi, rất nhanh liền đóng băng thân thể hắn lại.

Thạch Mục lập tức cảm thấy một hồi rét lạnh thấu xương. Trong Đan Điền của hắn hỏa diễm đã biến mất, viên giả đan màu đỏ cũng đã bị một tầng băng tinh bao phủ.

Băng tinh sau khi đóng băng Thạch Mục, cũng không có dừng lại mà tràn ra thạch thất, bao phủ hơn nửa thạch thất.

Thạch thất lập tức liền biến thành một hầm băng, âm hàn khí tức liền thuận theo khe hở trên cửa đá không ngừng phát tán ra ngoài. Bốn bức tường của thạch thất cũng nổi lên một tầng sương lạnh.

Thạch Mục cảm thấy vô cùng bất an. Vô luận là dương chi lực lúc nãy, hay âm chi lực bây giờ đã hoàn toàn vượt ra khỏi khả năng khống chế của hắn.

Mà giờ, hắn lại bị hàn khí đóng băng, muốn kết ấn dùng dương chi lực hóa giải cũng không thể nào làm được.

Tình huống này, nếu là phát sinh lúc trước, Thạch Mục đã mồ hôi đầm đìa, mà bây giờ đến một giọt mồ hôi cũng không rớt nổi.

Thời gian chậm rãi trôi qua, không biết đã qua bao lâu. Huyết dịch trong cơ thể Thạch Mục dường như cũng đã ngưng kết, thức hải dấy lên từng trận hàn vụ khiến cho thần thức của hắn cũng trở lên mơ hồ.

Ngay tại thời điểm hắn cho là mình sẽ lâm vào hôn mê, bên trong Đan Điền họ Thạch chợt lóe lên một tia sáng màu đỏ, liệt diễm lại bùng cháy đem viên giả đan màu đỏ bao trùm. Cảm giác nóng bỏng lại mãnh liệt bạo phát, băng tinh bao trùm thân thể hắn đột nhiên tan rã. Liệt diễm lần nữa lại thiêu đốt, cảm giác vô lực lại lần nữa xuất hiện trong tâm trí Thạch Mục.

Cứ như vậy Âm, Dương chi lực trong thân thể hắn thay nhau luân chuyển, không ngừng giày vò hắn. Hắn muốn dừng hết thảy lại nhưng lực bất tòng tâm.

Đúng lúc này, hai mắt Thạch Mục đột nhiên lóe lên một tia kiên quyết. Hai tay hắn vung lên liền xuất hiên một đống bình sứ. Thạch Mục dùng một tia ý thức cuối cùng,trút hết các loại linh dịch, linh đan trong các bình sứ vào miệng

Oanh...

Đại lượng linh lực điên cuồng tỏa ra khắp thân thể Thạch Mục. Bên trong Đan Điền của hắn giả đan lại phát ra hào chói lọi. Liệt diễm mãnh liệt khuyếch trương gấp đôi

"A.... "

Thạch Mục điên cuồng hét lên, âm thanh vang vọng khắp thạch thất.

Liệt diễm mãnh liệt thiêu đốt, ngay sau đó lại là một trận hàn băng đông cứng thân thể hắn. Cứ như vậy tuần hoàn lặp đi lặp lại, không biết trải qua bao lâu.

Một ngày nọ, Thạch Mục lại bị đóng băng lần nữa. Hắn vô lực cúi đầu nhìn xuống mặt đất, hư ảnh Âm Dương song ngư vẫn đang xoay tròn, chuyển động nhưng hào quang phát ra đã vô cùng ảm đạm.

Thạch Mục không biết đây đã là lần thứ bao nhiêu hắn bị đóng băng thân thể nữa. Hắn cũng không nhớ nổi mình đã bị liệt diễm thiêu đốt bao nhiêu lần. Hai cánh tay hắn trở lên trầm trọng vô cùng, nếu không có hàn khí đóng băng đã trực tiếp rũ xuống mặt đất rồi.

Lúc này, trong cơ thể hắn đã không còn sót lại dù chỉ là một tia linh lực.

Mặc dù vậy trong nội tâm hắn vẫn hy vọng, kiên trì chịu đựng đau khổ. Hắn tự nhủ loại thống khổ khiến cho hắn sắp sửa sụp đổ này có lẽ chính là con đường duy nhất giúp hắn kết đan.

"Két... ".

Đúng lúc này, bên trong Đan Điền Thạch Mục đột nhiên vang lên một thanh âm.

Hắn giật mình, vô cùng hoảng sợ, vội vã nội thị tình huống thân thể.

Vừa nhìn thoáng qua, trong lòng hắn liền trùng xuống, cảm giác vô lực tràn ngập trong đầu.

Bên trong Đan Điền của Thạch Mục, viên giả đan màu đỏ to như trái long nhãn đột ngột xuất hiện một vết nứt.

Chẳng những Kim Đan chưa thành mà Giả Đan cũng sắp vỡ vụn. Trong đầu hắn cảm giác nản lòng, thoái chí càng lớn. Chả lẽ công sức tu hành từ trước đến giờ đều thành công dã tràng hay sao.

Hằn liền thoáng chút trì trệ, trong đầu xuất hiện từng đạo thân ảnh.

Hắn thấy Mẫu Thân đang nằm trên giường bệnh, Tây Môn Tuyết chân trần đang đi về phía hắn, thấy nụ cười ôn nhu của Chung Tú, Yên La đang nhíu mày giận dữ, Thải Nhi với bộ lông ngũ sắc sặc sỡ....

"Không...."

Thạch Mục nhắm mắt lại, không cam lòng hét lên.

Đùng....

Viên Giả Đan trong Đan Điền Thạch Mục đột ngột vỡ vụn, âm thanh vang lên như tiếng của châu ngọc rơi xuống đất hay thước đá bị bẻ gãy, lại như mặt băng tan nứt hay tiếng vỏ trứng bị vỡ vụn vậy.

Sau đó thạch thất lập tức rơi vào trạng thái yên tĩnh. Hư ảnh song ngư dưới thân Thạch Mục cũng đã ngừng lại không còn xoay tròn.

Tất cả chìm trong yên lặng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.