Lời Thề

Chương 38: 38: Lâm Tuyết Nhi Trọng Thương




Đối mặt với Chiến Tôn Thú tộc sau khi cuồng hoá, La Chinh vẫn không hề chọn lui về sau dù chỉ một bước.

Từ lúc La Chinh bắt đầu leo lên những tầng trên của tháp Tội Ác, Chiến Tôn gặp phải cũng ngày càng nhiều. Tuy tu vi hắn đã tăng lên, nhưng hắn cũng phải cân nhắc xem thực lực thật sự của bản thân như thế nào.

Nếu muốn đi xa hơn trên con đường võ đạo này thì phải chuẩn bị và lập kế hoạch đầy đủ. Mặc dù số mệnh hắn mạnh mẽ, nhưng không thể nào2vận may cứ đứng về phía hắn mãi được.

Đối mặt với gã Chiến Tôn Thú tộc đang phát cuồng này, ánh mắt La Chinh loé lên, mũi kiếm nhẹ nhàng hất một cái, đúng lúc hất lên rìu chiến của đối phương.

Nhưng mà lúc trường kiếm vừa mới tiếp xúc với rìu chiến, La Chinh lập tức cảm nhận được một luồng lực lượng mạnh mẽ truyền đến.

Nếu đổi thành một người khác ở đây, e rằng trường kiếm đã rơi khỏi tay rồi!

Cho dù là La Chinh thì cũng cảm thấy gan bàn tay khẽ chấn động, run nhẹ lên.

“Leng5keng leng keng…”

Hai cây rìu chiến của Chiến Tôn Thú tộc thay phiên nhau nện lên trên trường kiếm của La Chinh, truyền ra những tiếng vang chát chúa.

Nhưng mà cũng từ lúc rìu chiến đan xen với trường kiếm, nó cũng nhanh chóng bị trường kiếm của La Chinh cắt qua, để lại từng vết kiếm.

Lúc đầu Chiến Tôn Thú tộc này vốn là võ giả độc lập, tất nhiên trong tay cũng không có vũ khí nào quá tốt. Hai cây rìu chiến này miễn cưỡng cũng được xem là tiên khí thượng phẩm, nhưng dù sao cũng đâu6thể chống lại thánh khí thượng phẩm của La Chinh được?

Đợi sau khi đợt công kích luân phiên của Chiến Tôn Thú tộc dừng lại, hai cây rìu chiến đã sớm thành tổ ong mất rồi.

Nhưng điều khiến La Chinh không ngờ tới là gã Chiến Tôn Thú tộc này lại thuận tay ném rìu chiến đi, tự nhiên gầm lên một tiếng.

Từng tầng cương nguyên bao trùm lấy người gã theo hình dáng rất có quy luật, giống như một tầng vảy màu đen chiếu sáng lấp lánh.

“Biến hoá lần nữa? Đây là hoá thú!”

So với Chiến Tướng thì thủ5đoạn của Chiến Tôn đúng là tầng tầng lớp lớp. La Chinh từng gặp qua Ngao Tường ở Trung Vực sử dụng chiêu này. Có điều ngay từ ban đầu, trong huyết mạch của Thú tộc vốn đã được truyền thừa một phần từ dã thú, nên phần lớn người Thú tộc trời sinh đã biết cách hoá thú rồi!

Sau khi Chiến Tôn Thú tộc này bị vảy che phủ hết, thì nhanh chóng nhào về phía La Chinh chém giết.

“Chỉ một tầng vảy mà đã muốn ngăn cản kiếm của ta?”

Thánh khí thượng phẩm sắc bén đến mức nào? Đối3mặt với Chiến Tôn Thú tộc đang lao tới, La Chinh vẫn chém ra một kiếm chính diện.

Theo suy đoán của La Chinh, sau khi bị thánh khí thượng phẩm chém trúng thì tầng vảy này sẽ yếu ớt giống giống một lớp giấy mỏng manh, nhưng mà tuyệt đối không ngờ là mũi kiếm của La Chinh chỉ vừa mới chạm phải lớp vảy thì trên đó đã bất ngờ bộc phát ra một luồng lực lượng chấn động!

Cũng vì luồng lực lượng chấn động này mà kiếm của La Chinh bị bắn ngược lại.

“Ầm!”

Trong nháy mắt, trường kiếm của La Chinh bị bắn ra, gã Chiến Tôn Thú tộc này cũng bất ngờ va chạm vào người La Chinh.

Chiến Tôn, hơn nữa còn là Chiến Tôn Thú tộc dùng hết sức bình sinh để lao tới thì mạnh đến mức nào? Dưới sự va chạm này, La Chinh bị hất bay ra xa khoảng ba trượng, nặng nề rơi xuống đất, trường kiếm cũng bay sang một bên.

Trên mặt đám người Hạ Sương toát ra vẻ lo lắng. Bọn họ vốn rất có lòng tin vào La Chinh, nhưng không ngờ gã Chiến Tôn Thú tộc này lại khó giải quyết đến thế.

“Xem ra chống lại Chiến Tôn, vẫn tương đối khó với La Chinh.”

“Đánh giá cao La Chinh quá rồi. Khoảng cách giữa Chiến Tướng và Chiến Tôn cũng không dễ vượt qua như vậy!”

“Chưa chắc La Chinh đã không có chiêu sau…”

Dưới sự va chạm này đúng là La Chinh vô cùng chật vật. Cương nguyên của Chiến Tôn bạo phát, luồng lực lượng kia không thể xem thường được.

Có điều La Chinh đã trúng một đòn như vậy, ngoài từng đường Hồng Mông Thiên Cương không ngừng lưu chuyển trong khí huyết cơ thể, thì La Chinh cũng không bị thương gì.

“Sơ suất rồi.” La Chinh đứng lên khỏi mặt đất, ánh mắt bình thản. Thật ra lớp vảy trên người tên kia chẳng qua chỉ là giả tưởng mà thôi, thực tế chỉ là hắn chờ trường kiếm của La Chinh chém tới, sau đó bất ngờ bộc phát bắn ngược kiếm của La Chinh ra, rồi theo đó lập tức phát động công kích.

Trên người Chiến Tôn Thú tộc kia tản ra một loại hơi thở hung hãn, cười gằn nói: “Thằng nhóc Nhân tộc kia, ta muốn ăn thịt ngươi!”

Chiến Tôn Thú tộc cuồng hoá rồi còn hoá thú nữa, giờ phút này đã hoàn toàn trở thành một con thú hoang thô bạo, mạnh mẽ lao về phía La Chinh một lần nữa!

Trong lòng mọi người lập tức căng thẳng. Vũ khí La Chinh đã mất, dưới tình huống tay không tấc sắt này thì làm thế nào để đối phó với Chiến Tôn Thú tộc mạnh mẽ kia đây? Vào lúc này e rằng kéo dài khoảng cách với đối phương trước mới là lựa chọn chính xác.

Nhưng mà dưới con mắt kinh ngạc của những người ở đây, La Chinh vẫn không hề lùi lại. Bỗng nhiên hắn siết chặt nắm đấm, bắt đầu liên tục tích luỹ lực lượng trong cơ thể, đợi đến lúc Chiến Tôn Thú tộc xông lên thì cùng lúc mở ra hết tất cả vảy rồng!

Lực lượng giống như thuỷ triều tụ lại trên nắm đấm của La Chinh, trên nắm tay phải của hắn hiện lên từng sợi gân xanh. Nếu không phải thân thể tiên khí thượng phẩm thì khi lực lượng mạnh mẽ dũng mãnh tràn vào như thế, có lẽ cả cánh tay sẽ bị lực lượng của chính mình đánh nát!

Một quyền này đánh về phía chính diện của Chiến Tôn Thú tộc!

Thấy cảnh này, mọi người đều lắc đầu.

Trước đây trong chiến đấu, không ít người đã rõ ràng thực lực của La Chinh. Nếu đánh theo kiểu tiểu xảo thì xác suất La Chinh thắng Chiến Tôn Thú tộc này rất lớn, nhưng hết lần này đến lần khác La Chinh lại chọn cách lấy điểm yếu của mình để đánh với điểm mạnh của người ta.

“E rằng cái tay này của La Chinh sẽ bị hủy mất.” Không biết người nào bỗng nhiên nói một câu như thế.

Vừa dứt lời, một quyền này của La Chinh đã nện một cú thật mạnh vào ngực gã Chiến Tôn Thú tộc. Trên ngực gã Chiến Tôn Thú tộc này được bao bọc bởi một lớp vảy màu đen, nhưng dưới một quyền kia, lớp vảy màu đen này bất ngờ nổ tung mà vẫn không thể bắn ngược nắm đấm của La Chinh ra!

La Chinh bộc phát toàn bộ lực lượng ra, thì cho dù là Chiến Tôn cấp cao phải chịu một quyền này có lẽ cũng sẽ bị thương nặng, thế thì làm sao Chiến Tôn Thú tộc có thể triệt tiêu được lực lượng cuồng mãnh trong đó chứ?

“Ầm!”

Một quyền này đánh tới, nửa người của gã Chiến Tôn Thú tộc ấy bị lõm xuống chỉ trong nháy mắt, khắp người giống như bị chèn ép trong một khe cửa hẹp!

Mặc dù Chiến Tôn Thú tộc này vẫn giữ quán tính xông về phía bên cạnh, nhưng bước chân đã lảo đảo, không cách nào đứng thẳng được, ngay sau đó té cái ầm ra đất, tiếp theo lại có một vũng máu lớn nhìn mà giật mình chảy ra từ trong cơ thể gã.

Người Thú tộc nhiều máu, máu tươi chứa trong cơ thể cũng nhiều hơn những sinh linh khác nhiều. Chẳng qua cứ chảy ào ào ra như thế mà lại bị tháp Tội Ác hấp thu không còn tí nào.

“Vút vút…”

Vài luồng ánh sáng tạo hoá từ trong Minh bài của gã Chiến Tôn Thú tộc bay ra, bắn về phía ngực La Chinh.

Mặc dù gã Chiến Tôn Thú tộc này đi lên thẳng một đường bằng sàn trống, thế nhưng mỗi lần vào một tầng gã sẽ chủ động khiêu chiến với những người khác, vì vậy trong Minh bài cũng không phải hoàn toàn không có chút ánh sáng tạo hoá nào, chẳng qua là khá ít mà thôi.

Nhìn thấy La Chinh cứng rắn dùng một quyền đánh chết Chiến Tôn Thú tộc, rõ ràng thực lực La Chinh trong mắt phần lớn sinh linh lại tăng thêm một bậc.

“Thằng nhóc kia không chỉ tinh thông quy tắc, mà sức mạnh và thân thể cũng không yếu ớt chút nào!”

“Võ giả pháp thể song tu bình thường rất khó để cân bằng cả hai thứ, cuối cùng ngay cả một thứ cũng chẳng đâu vào đâu, nhưng ở La Chinh lại hoàn toàn không tồn tại vấn đề này!”

“Ta rất mong đợi vào ngày hắn trở thành Chiến Tôn! Đến lúc đó, cho dù hắn không sử dụng lực lượng của tháp Tội Ác, nhưng trong tháp Tội Ác này cũng không ai có thể là đối thủ của hắn nữa rồi!”

La Chinh cất trường kiếm đi, vừa mới bước xuống đấu trường thì đã có một gã Chiến Tôn Ma tộc đi đến trước mặt. Đó là một gã Chiến Tôn cấp sáu.

Lúc gã Chiến Tôn Ma tộc xuất hiện, ánh mắt Hạ Sương lập tức lóe lên rồi nhìn về một hướng khác, còn Mộc Thanh Dương cũng có hành động tương tự.

Tuy nói La Chinh có khả năng khống chế tháp Tội Ác, dùng để bảo vệ mình thì có thể nói là dư dả, nhưng Yêu Dạ tộc và Nhân tộc lại lo lắng nên vẫn bí mật phái người âm thầm bảo vệ La Chinh. Vào thời điểm này, chẳng ai mong La Chinh sẽ xảy ra chuyện hết.

“La Chinh!” Gã Chiến Tôn Ma tộc kia đến gần sau đó gọi tên La Chinh.

“Chuyện gì?” La Chinh lạnh nhạt hỏi.

“Mạnh Thiên đại nhân của Ma tộc chúng ta muốn nói chuyện với ngươi.” Gã Chiến Tôn Ma tộc nói.

“Khi nào?” La Chinh hỏi lại.

“Đêm nay…”

“…”

Hiển nhiên gã Chiến Tôn Ma tộc này đến để truyền lời giúp Mạnh Thiên, sau khi hoàn thành nhiệm vụ gã liền quay đầu rời khỏi. Lúc này, Mộc Thanh Dương và Hạ Sương mới cùng nhau bước về phía trước.

La Chinh cười với Hạ Sương: “Ngươi đoán đúng rồi, bọn chúng đang vội vàng đàm phán.”

“Ta… ta đi truyền tin cho Lăng Yên đại nhân!” Mộc Thanh Dương lập tức nói.

Không ai có thể đảm bảo Mạnh Thiên sẽ không giở trò bịp bợm. Thân là người nắm giữ chỗ ngồi đứng thứ hai trong tháp Tội Ác, nếu như Mạnh Thiên bỗng nhiên gây khó dễ cho La Chinh thì vẫn có tính uy hiếp vô cùng lớn đối với hắn, mà người có thể chấn nhiếp Mạnh Thiên cũng chỉ có Lăng Yên mà thôi.

Mộc Thanh Dương thông báo cho Lăng Yên, còn Hạ Sương tất nhiên cũng thông báo cho Cảnh đại nhân. Đến khi trời tối, đã có rất nhiều Chiến Tôn cấp cao từ tầng trên đi xuống. Bốn người nắm giữ chỗ ngồi của Nhân tộc đều đã tới đủ, còn Lăng Yên của Yêu Dạ tộc và ba người nắm giữ chỗ ngồi khác cũng xuống theo.

Nếu như Ma tộc chọn đàm phán, vậy thì cho thấy nội dung đàm phán đêm nay rất quan trọng rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.