Lời Thề

Chương 332: Mục Tiêu




Do Pháp bên kia tính tình nóng nảy như phép thuật hỏa hệ của hắn. Vừa định nổi giận thì Do Duyên bên kia liền quát:

- Do Pháp, ngươi yên tĩnh một chút cho ta. Nãy giờ chưa đủ mất mặt sao. Phải hiểu rõ chuyện gì, tìm đúng hung thủ. Nếu ngươi cứ chạy loạn đắc tội người như vậy lại không có lợi cho chúng ta.

Do Pháp tức giận ‘Hừ’ lạnh một tiếng, thường ngày Do Duyên sư huynh này rất bao che cho hắn. Nhưng hôm nay không hiểu sao mà đụng đến việc là bị mắng. Hắn cảm thấy vị sư huynh này đang kiêng kỵ điều gì đó.

Nhất Thành nhìn về tên quan huyện mập dưới đất nói:

- Vì sao ngươi biết đó là người Nhân Phủ? Ngươi còn nhớ mặt hắn?

Tên quan huyện kia gật rồi lại lắc đầu nói:

- Ta không nhận ra mặt hắn vì hắn che mặt. Nhưng lệnh bài hắn đưa ra chứng minh hắn là người của Nhân Phủ. Vì thế ta mới tin tưởng tin tức kia là thật, ai ngờ lại gây ra tổn thất thảm trọng cho các pháp sư như vậy.

Lệnh bài? Nhất Thành nhìn bên hông Mập Mạp treo một cái lệnh bài làm từ gỗ. Phía trên có ký hiệu phức tạp, Nhất Thành bảo Mập mạp dưa lệnh bài cho hắn xem. Quan sát một lúc thì phát hiện là lệnh bài này bên trong chứa một loại phép thuật đặc biệt. Chỉ có dùng máu của người Nhân Gia mới kích hoạt được chúng. Nhất Thành đưa lệnh bài kia đến trước mặt tên quan huyện hỏi:

- Ngươi nói là cái lệnh bài này?

Tên quan kia gật gật đầu liên tục nói:

- Đúng là như vậy, đúng là lệnh bài loại này. Sau đó tên kia còn trích một chút máu của mình kích hoạt lệnh bài lúc đó ta mới tin hắn là người Nhân Phủ.

Nhất Thành gật đầu, ném lệnh bài trả cho Mập Mạp. Lâm vào suy nghĩ, nếu đúng như vậy thì tên kia đúng là người của Nhân Phủ hoặc nói là có liên quan đến người Nhân Phủ. Ngay lúc hắn đang suy nghĩ thì Do Pháp bên kia lại nói:

- Đã rành rành như vậy thì còn gì nữa? Việc này có liên quan tới Nhân Phủ, Liên Minh Pháp Sư Tự Do chắc chắn sẽ không để yên việc này.

Mập Mạp và Nhân Lệ biến sắc, nếu Nhân Phủ hắn phải đối đầu với Liên Minh Pháp Sư Tự Do thì chắc chắn sẽ bị diệt. Phong Nam Du nãy giờ chỉ đứng bên cạnh Nhân Lệ an ủi nàng, rồi quay sang Do Pháp lạnh lùng nói:

- Việc này không thể qua loa như vậy được. Lời của tên quan này chưa chắc là đúng tất cả. Hắn chỉ là một người thường, làm sao nhận biết biến hóa của Lệnh bài kia. Với lại lời một mình hắn chưa chắc là đúng.

Do Duyên bên cạnh nói:

- Du huynh đệ này nói cũng đúng nhưng việc này có liên quan đến Nhân Phủ nếu không tên quan huyện kia cũng không thể vô cớ nhắm vào Nhân Phủ. Hắn chỉ là một tên quan huyện nhỏ, nếu gây thù với Nhân Phủ thì sẽ không có lợi gì cho hắn.

Mọi người nghe vậy đều gật đầu, đến Phong Nam Du cũng không thể nói gì hơn. Bao biện một chút thì có thể nói vậy nhưng việc này đúng là liên quan đến Nhân Phủ.

Nhất Thành trầm ngâm quay sang nói với Do Duyên:

- Sư huynh tên là Do Duyên?

Do Duyên gật đầu. Nhất Thanh nói tiếp:

- Vậy sư huynh có biết chuyện của Nhân Phủ?

Do Duyên gật đầu nói:

- Đúng! Ta biết chuyện Nhân Phủ đang gặp rắc rối. Mấy ngày qua ngày nào cũng có người chết. Nhân Phủ huy động tất cả sức lực nhưng không phát hiện gì.

Nhất Thành nói luôn vào ý chính:

- Nếu Nhân Phủ đã gặp chuyện như vậy? Sư huynh nghĩ bọn họ còn rảnh mà gây hứng với Liên Minh Pháp Sư Tự Do không?

Do Duyện ngớ ra rơi vào trầm tư, đúng như người trẻ tuổi này nói. Đừng nói là lúc này, dù đang không có chuyện gì thì Nhân Phủ cũng sẽ không đắc tội với Liên Minh Pháp Sư Tự Do. Do Duyện nghĩ vậy nhưng nói:

- Đúng là không có ý định gây hứng với Liên Minh chúng ta nhưng việc này lại chắc chắn có liên quan đến Nhân Phủ.

Nhất Thành cười nói:

- Đúng là có liên quan, sao không liên quan được. Việc này tất phải điều tra rõ, ta chỉ hy vọng là Liên Minh Pháp Sư Tự do các vị không nên lấy lý do này mà chèn ép hoặc động đến Nhân Phủ. Tất nhiên, nếu bắt được kẻ tung tin giả kia thì ta cũng tin chắc Nhân Phủ sẽ giao đầu người đó cho các vị. Vị sư huynh này, việc này người nghỉ sao?

Do Duyên suy nghĩ một lúc thì gật đầu cho là phải.

Nhất Thành ý vị thâm trường nhìn Do Duyên và Do Pháp nói tiếp:

- Tối nay Nhân Phủ mở tiệc, ta thay mặt huynh đệ ta ở đây mời Do Duyên huynh và vị Do Pháp này tới dự tiệc. Không biết ý các vị sao? Các vị nên đi, tối nay sẽ rất náo nhiệt đấy.

Do Pháp và Do Duyên nhìn nhau một cái, sau đó trầm ngâm suy nghĩ. Bọn hắn trong lòng khó mà tin được, tên này vừa rồi còn lạnh lùng đòi đánh đòi giết, sắc mặt giờ thì thay đổi 180 độ, trên mặt nở một nụ cười mời bọn hắn dự tiệc. Hai người cảm thấy tiệc này không bình thường, trong lòng đang suy tính nên đi hay không đây?

Nhất Thành liếc nhìn Mập Mạp bên cạnh một cái, Mập Mạp hiểu ý nói:

- Tối nay Nhân Phủ mở tiệc chiêu đãi huynh đệ ta đến chơi, hai vị rảnh thì xin đến tham dự, cũng nói chuyện thêm về việc này với cao tầng của Nhân Phủ.

Do Duyên và Do Pháp nhìn nhau gật đầu. Do Duyên đi lên nói:

- Vậy tối nay chúng ta sẽ đến Nhân Phủ làm khách.

Nhất Thành gật đầu, mục đích hắn mời hai người này thứ nhất là để giúp Nhân Phủ không bị Liên Minh Pháp Sư Tự Do nhằm vào. Thứ hai là làm rõ chuyện này, nếu không thi Nhân Phủ sẽ gặp rắc rối lớn. Dù có chuyện gì đi nữa thì Nhân Phủ cũng không nên đụng vào mấy thế lực mạnh như vậy. Dù đúng hay sai đều sẽ không có kết cục tốt. Nhất Thành khoắt tay nói:

- Việc này xem như xong. Tên quan huyện này bị người lợi dụng nên không đáng chết nhưng cũng do hắn mà hại chết rất nhiều người, vì thế tội sống khó tha. Lôi ra đánh trăm trượng, còn sống thì chữa trị nếu chết thì chôn cùng với mấy vị huynh đệ pháp sư tự do này để tạ lỗi. Luông tiện, dân thường xem náo nhiệt nên tản đi, nhanh chóng tránh xa nơi này. Trong xác có hắc khí rất nặng, nhiễm vào chắc chắn không chết cũng bệnh nằm liệt giường. Nhanh lùi lại đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.