Lời Thề Ước Em Không Thể Thay Đổi

Chương 42




.

- Không thể nào! Ta là cường giả Quy Nguyên cảnh cộng thêm thiêu đốt chân nguyên vậy mà thua võ giả Hóa Phàm Cảnh nhà ngươi? Ông trời đang đùa với ta sao?

Lâm Tiêu âm thầm nuốt một trong năm viên thất phẩm ngưng chân đan, chân nguyên bị tiêu hao đầy trở lại.

Lâm Tiêu thầm nghĩ:

- Nếu bằng vào nửa bước chân nguyên, đối phương thiêu đốt chân nguyên có lẽ ta sẽ chịu thiệt. Nhưng vì trừ Nửa Bước Quy Nguyên ra ta có chân nguyên thật sự, cộng thêm thân pháp Hư Tung La Ảnh thiên giai, đối kháng cường giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ thiêu đốt chân nguyên dư dả. Ta áp chế được đối phương là vì trạng thái thiêu đốt chân nguyên không thể kéo dài, hơn nữa thiêu đốt chân nguyên mang lại vết thương lớn cho thân thể. Trước đó đối thủ đã bị thương khá nặng, sức chiến đấu giảm đi.

Mắt Lâm Tiêu lạnh băng bình tĩnh, tính toán tất cả nhân tố trên chiến trường.

Mấy đệ tử trên lưng Cụ Phong Ưng nhỏ giọng nói:

- Lâm Tiêu mạnh quá, hoàn toàn không cùng đẳng cấp với chúng ta.

Tuy Lâm Tiêu được hạng nhất đại tái Phong Vân bảng, hắn đánh bại La Thiên Đô, nhưng ở trong mắt mọi người thì hai bên cùng là võ giả Hóa Phàm Cảnh, chắc còn chung một thế giới. Nhưng hôm nay nhìn Lâm Tiêu đè đầu cường giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ, mọi người hiểu rằng hắn đã vượt lên trên bọn họ rất nhiều, đến trình độ cao không thể với tới.

Các nữ đệ tử Đông Phương Nguyệt Mính, Chu Chỉ, Trần Tư Tư tim đập nhanh. Các nàng nhìn Lâm Tiêu đẹp trai bá đạo trên bầu trời, cảm xúc kỳ lạ sinh ra, mặt đỏ hồng, không biết các nàng đang nghĩ gì.

Nam nhân khô gầy nhận rõ tình huống của mình:

- Tiểu tử thối, không giết ngươi được thì ta đi giết bọn họ!

Nam nhân khô gầy mắt hung tợn bỏ qua Lâm Tiêu, gã cắn răng xông hướng đám người Đông Phương Nguyệt Mính trên Cụ Phong Ưng.

Trong nhiệm vụ Quận vương Tương Thiên Thần giao có mệnh lệnh ưu tiên hàng đầu là giết Lâm Tiêu, tiếp theo là giết nhóm Đông Phương Nguyệt Mính. Hôm nay nam nhân khô gầy biết gã không giết Lâm Tiêu được, vậy chỉ có thể giết đám người Đông Phương Nguyệt Mính. Tuy nam nhân khô gầy sẽ bị trừng phạt vì không hoàn thành nhiệm vụ Quận vương Tương Thiên Thần giao cho nhưng ít ra không bị nguy hiểm mạng sống.

Thấy nam nhân khô gầy mặt mũi dữ dằn lao tới, đám người Đông Phương Nguyệt Mính trên lưng Cụ Phong Ưng biến sắc mặt.

Lâm Tiêu đứng trên bầu trời thấy đám người Đông Phương Nguyệt Mính gặp nguy hiểm thì không giữ sức nữa.

- Đoạt Nguyên Linh chỉ!

Lâm Tiêu thi triển Đoạt Nguyên Linh chỉ, chỉ pháp thiên giai có được trong cổ địa Thái Thần.

Chỉ lực chân nguyên đáng sợ di chuyển trong không trung. Lâm Tiêu chỉ một cái, ngón tay khổng lồ đột nhiên hư vô xuất hiện trong thiên địa, xuyên qua khoảng cách không gian điểm vào lưng nam nhân khô gầy.

Phập phụt!

Xung lực mạnh mẽ làm nam nhân khô gầy như bị sét đánh trúng, cả người run rẩy, miệng hộc búng máu, khí thế giảm sút mảng lớn, trạng thái thiêu đốt chân nguyên bị giải trừ.

Lần đầu tiên Lâm Tiêu sử dụng chiêu này trong thực chiến, hắn giật mình thầm nghĩ:

- Không ngờ Đoạt Nguyên Linh chỉ có kỳ hiệu như thế.

- Đoạt Nguyên Linh chỉ, trong bí tịch nói có thể cướp chân nguyên của võ giả, quả nhiên đúng thật. Nhưng đây mới chỉ là giai đoạn một. Nghe nói tu luyện Đoạt Nguyên Linh chỉ đến đoạn thứ ba thì có thể cướp lấy chân nguyên từ người khác cho mình dùng, không biết khi đó uy lực sẽ đáng sợ đến mức nào?

Lâm Tiêu kinh thán vì uy lực Đoạt Nguyên Linh chỉ, bên kia nam nhân khô gầy sợ đứng tim. Trạng thái của nam nhân khô gầy rất tệ, nếu không chữa trị thì gã sẽ tàn phế suốt đời, không thể trở thành võ giả được nữa. Nghĩ đến đây nam nhân khô gầy mặc kệ mệnh lệnh của Quận vương Tương Thiên Thần, xoay người biến thành luồng sáng vọt lên tầng mây bão.

So với mạng sống thì nhiệm vụ, tôn nghiêm võ giả Quy Nguyên cảnh gì đó chẳng đáng một đồng.

Đám người Đông Phương Nguyệt Mính ngạc nhiên há hốc mồm:

- Bỏ chạy sao?

- Nếu đã đến thì đừng đi!

- Vô Tận Lãng Đao!

Lâm Tiêu rót gần hết chân nguyên vào Thái Huyền đao.

Thái Huyền đao rung lên, chiến đao tỏa sáng rực rỡ, đao khí ngút trời bắn lên, uy mãnh không gì sánh được.

Lâm Tiêu chém nhát đao trời sụp đất nứt, hư không chấn động.

Phập phụt!

Nam nhân khô gầy giải trừ trạng thái thiêu đốt chân nguyên, sức phòng ngự giảm mạnh, chân nguyên hộ thể ngoài người bị đâm thủng. Ngực nam nhân khô gầy bị rạch một vệt dài, máu phun ra. Nam nhân khô gầy tuyệt vọng gào thét trừ trên trời rớt xuống.

Nam nhân trung niên, Đông Phương Nguyệt Linh, và đám người trên lưng Cụ Phong Ưng ngây ngốc.

Đối kháng và giết cường giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ là hai khái niệm khác nhau, khó khăn cách biệt đến mười vạn tám ngàn dặm. Trong Đế quốc Võ Linh không thiếu thiên tài Hóa Phàm Cảnh đối kháng lại cường giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ, như La Thiên Đô, Đao Tâm Ma. Đám người Mặc Thanh Hiên, Uất Trì Quật thì chỉ cần vào cảnh giới Nửa Bước Quy Nguyên hầu như đều có năng lực này. Nhưng muốn giết cường giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ trong trạng thái Nửa Bước Quy Nguyên thì đã ngàn năm qua Đế quốc Võ Linh không có hành động vĩ đại này. Tin đồn mà truyền ra sẽ gây sóng gió lớn trong Đế quốc Võ Linh.

Giật mình qua đi, Đông Phương Nguyệt Linh phản ứng lại đầu tiên, vui mừng nói:

- Ha ha ha! Tốt, rất tốt, Lâm Tiêu làm rất đẹp!

Lúc trước Đông Phương Nguyệt Linh vừa đấu với nam nhân trung niên vừa chú ý bên Lâm Tiêu, lòng thầm lo âu. Dù sao võ giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ mà bùng nổ thì Lâm Tiêu hay đám thí sinh Đông Phương Nguyệt Mính bị giết sẽ là tổn thất lớn lao. Không ngờ cuối cùng Lâm Tiêu đại phát thần uy, giết ngược lại võ giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ, xoay chuyển cục diện.

Đến bây giờ Đông Phương Nguyệt Linh có thể thoải mái đánh nhau với nam nhân trung niên, không cần lo bên Lâm Tiêu nữa.

- Chết đi!

Đông Phương Nguyệt Linh vỗ chưởng công kích nam nhân trung niên.

Nam nhân trung niên tức giận quát:

- Nằm mơ, dù chỉ có một mình ta cũng dư sức giết hết các ngươi!

Lần này tổn thất nặng nề, nếu không kiếm về thu hoạch gì thì Quận vương Tương Thiên Thần sẽ đạp chết nam nhân trung niên.

Nam nhân trung niên bùng nổ, gã tạm thời áp chế Đông Phương Nguyệt Linh. Nam nhân trung niên đến Quy Nguyên cảnh trung kỳ, về chất lượng, số lượng chân nguyên thì chiếm ưu thế hơn Đông Phương Nguyệt Linh.

- Đáng ghét, Thiên Vẫn Vô Song Chưởng!

Đông Phương Nguyệt Linh công kích còn nhẹ nhàng giờ trở nên cuồng bá. Đông Phương Nguyệt Linh vung hai tay như thiên thạch rơi, uy mãnh chấn thiên, lần thứ hai ngăn cản nam nhân trung niên tấn công.

Nam nhân trung niên sắc mặt âm trầm nói:

- Là võ kỹ thiên giai!

Có võ kỹ thiên giai gia cố, mặc cho nam nhân trung niên công kích cỡ nào thì Đông Phương Nguyệt Linh cứng cỏi đánh trả, không bị đẩy lùi hay ức chế.

Nam nhân trung niên tức xì khói:

- Chết tiệt, rõ ràng là Quy Nguyên cảnh sơ kỳ đỉnh phong nhưng sao mạnh vậy? Võ giả Quận Hiên Dật ai cũng đều là yêu nghiệt sao?

Hai bên đánh nhau túi bụi, lại rơi vào thế giằng co.

Giết nam nhân gầy xong Lâm Tiêu tạm nghỉ lấy sức, lại xông vào chỗ Đông Phương Nguyệt Linh và nam nhân trung niên đánh nhau.

Lâm Tiêu nói:

- Nguyệt Linh quận chúa, ta giúp một tay.

Đông Phương Nguyệt Linh mừng rỡ:

- Tốt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.