Lời Nói Dối Của Thần

Chương 37: H




Đường Tâm thấy tranh đấu dừng lại, nội tâm không khỏi có chút thất vọng, thầm than một tiếng đáng tiếc, nói:

- Trực tiếp nói rõ đi, Vân thiếu lẽ nào lại thích nhiều lời vô ích này chứ?

Lý Vân Tiêu "Ha hả" cười nói:

- Được rồi, kỳ thực điều kiện rất đơn giản. Hai vị nếu đã biết thân phận của ta, vậy dĩ nhiên cũng nên biết được lập trường của ta, Thiên Nguyên Thương Hội ta chắc chắn bảo hộ rồi. Nhưng bởi vì Đường Tâm công tử ngươi công bố thân phận của ta, dẫn đến hiện tại Thiên Nguyên Thương Hội bị vây ở nơi đầu sóng ngọn gió, chuyện này hai vị phải giúp ta giải quyết rồi.

Đường Tâm cau mày nói:

- Là chính ngươi làm xằng làm bậy mới đưa đến nguy cơ hôm nay của Thiên Nguyên Thương Hội, cùng ta có quan hệ gì, đừng vội mượn chuyện nói bậy đem trách nhiệm đổ lên trên người ta.

Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng đập mặt bàn, đạm nhiên cười nói:

- Rốt cuộc là làm sao dẫn đến nguy cơ bây giờ đã không trọng yếu, quan trọng là làm thế nào giải quyết, chuyện này chính là các ngươi cần làm, đổi lấy tình báo của Đường Kiếp.

- Không có khả năng!

Tiễn Vô Địch lạnh lùng phun ra bốn chữ, châm chọc nói:

- Thiên Nguyên Thương Hội lúc này gặp phải là Thiên Nhất Các trả thù, hơn nữa phía sau còn có Vạn Bảo Lâu ngầm đồng ý cho phép, cơ hồ là thái độ và lập trường của toàn bộ thương minh. Như là chúng ta ra mặt, vậy triệt để đem toàn bộ thương minh phân chia thành hai phái phân biệt rõ ràng, làm sâu sắc mâu thuẫn xung đột nội bộ thương minh, hậu quả là khó có thể dự tính được.

Đường Tâm cũng là gật đầu nói:

- Đúng vậy, việc này liên hệ quá lớn, nên bàn cho thật tốt.

- Ai!

Lý Vân Tiêu lắc đầu giận dữ nói:

- Chẳng lẽ là trời muốn Thiên Nguyên thương hội vong? Kỳ thật đáng thương Thiên Nhất Các cũng chỉ biến thành vũ khí cho người ta mà thôi, nếunhư bọn họ biết La Khúc thương hội sớm thoát ly bọn họ khống chế, mà là nghe lệnh Đường Tâm công tử ngươi, không biết bọn họ có cao hứng đi đối phó Thiên Nguyên thương hội hay không?

- Khục khục khục...

Đường Tâm ho khan vài cái, lộ ra ý trách cứ, nói:

- Vân thiếu nói lời này là không có lửa sao có khói. cũng không biết nghe tin tức nhỏ từ đâu, nói chuyện cũng không thể không trách nhiệm như vậy.

- Tin tức nho nhỏ?

Lý Vân Tiêu lộ ra vẻ tươi cười, nói:

- Đám người La Khúc thương hội đang nằm trong tay của ta đấy, bọn chúng đều đồng thanh nói thế.

- Ngươi...

Trong lòng Đường Tâm giận tím mặt, nếu nói la Khúc thương hội bị hắn khống chế, sau khi Ngô Kim Tôn chết, cọc ngầm cũng thu lại, căn bản không có bất luận chứng cớ gì xuất hiện. Nhưng nếu như Lý Vân Tiêu cưỡng ép La Khúc thương hội trăm miệng một lời nói thế, cho dù Thiên Nhất Các không muốn tin cũng không được, đến lúc đó sợ phiền toái càng lớn.

Hắn tức giận nói:

- Loại tin tức không chịu trách nhiệm này, cũng không biết từ tên quỷ thiếu đạo đức nào truyền ra. Để Tứ Cực Môn chính diện đối kháng Thiên Nhất Các là không thể nào, nhưng mà Vân thiếu hôm nay tới đây, ta khâm phục thật sâu, Đường Tâm cố ý muốn kết giao với Vân thiếu một phen. Như vậy đi, ta sẽ bí mật cho ngươi mượn một ít lực lượng, giúp đỡ các ngươi chống lại Thiên Nhất Các, đây là cực hạn ta có thể làm.

Tiền Vô Địch cười lạnh nói:

- Đường Tâm huynh quả nhiên đủ hào sảng, chẳng lẽ Tiền Vô Địch ta không đáng kết giao với Đường Tâm huynh sao? Không bằng cùng trợ giúp một ít lực lượng đi.

Nội tâm Đường Tâm tức giận cực lớn, cảm giác mình bị Lý Vân Tiêu ăn chết, loại cảm giác này cực kỳ khó chịu, giờ phút này còn bị Tiền Vô Địch mở miệng mỉa mai, càng lạnh giọng nói:

- Nếu như Vô Địch huynh không nói, ta không ngại mang theo tinh nhuệ Tứ Cực Môn đi Kim Tiền Bang ngồi một chút.

Lý Vân Tiêu nói:

- Hai vị các ngươi vì sao giúp Thiên Nguyên thương hội vượt qua kiếp nạn này, nếu không về chuyện Nặc Á Chi Chu và chuyện thiên địa kỳ cuộc, têu tộc đại năng thì mấy vị không có cơ hội.

- Cái gì? Còn đang mang tới vương tọa, thiên địa kỳ cuộc, yêu tộc đại năng?

Đường Tâm cực kỳ khó nhìn lên, cảm giác khó áp chế sinh ra trong lòng, dường như nghĩ đến mấy thứ gì đó, lại khó có thể bình tĩnh, cắn răng nói:

- Chuyện Thiên Nguyên thương hội, Tứ Cực Môn sẽ hết sức chu toàn, Đường Kiếp vỗ ngực, ngươi nói một chữ không lọt cho ta.

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

- Đường Tâm công tử yên tâm, ta đã tìm ngươi, tự nhiên có ý định kéo ra toàn bộ. Không biết Vô Địch huynh thế nào?

Tiền Vô Địch lạnh lùng nói:

- Thiên địa kỳ cuộc và chuyện yêu tộc sựta không có hứng thú, ta chỉ cần biết rằng Nặc Á Chi Chu bây giờ đang ở cái đâu?

Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng cười cười, đứng dậy, ôm quyền nói:

- Hai vị, nếu có hứng thú nghe tại hạ kể chuyện xưa, tại trú điểm Thiên Nguyên thương hội chờ tin lành, các ngươi dều đạt được tin tức từ chỗ của ta, hiện từ biệt. Trò chuyện với tuấn ngạn thương minh làm người ta khó khăn a, cảm thán Thiên Võ Giới nhân tài rất nhiều, mình bị loại bỏ, ha ha...

Hắn ngửa mặt lên trời cười cười, liền mang theo Mạc Tiểu Xuyên hóa thành quang mang bay đi.

Thâ ảnh Ẩn long khẽ nhúc nhích, muốn đuổi theo, bị Đường Tâm cản lại, mặt âm trầm nói:

- Để hắn đi, mặc dù đuổi theo cũng không làm được gì, chờ tin tức...

Ẩn Long trầm giọng nói:

- Công tử, người này tâm kế quá sâu, ta bình sinh ít thấy. Hơn nữa vừa rồi động thủ, dường như thực lực cũng vượt qua xa mặt ngoài nhìn thấy đơn giản như vậy. Ta sợ người này sẽ là đối thủ lớn của ngươi sau này.

Đường Tâm nhìn qua Tiền Vô Địch, nói:

- Vô Địch công tử, việc này nên như thế nào?

Tiền Vô Địch lạnh lùng nói:

- Còn có thể như thế nào, nghĩ muốn có tình báo của hắn, nhất định phải dựa theo hắn nói làm. Lý Vân Tiêu chính là Lý Vân Tiêu, chẳng thay đổi gì so với lúc ở Tu Di Sơn, thậm chí còn liều lĩnh hơn. Nhưng chuyện này ta không liên quan, ta sở cầu chính là thực lực cường đại. Trên đời này, có ít người dùng bằng hữu rất tốt, dùng không tốt là địch nhân. Đường Tâm, ngươi gần đây tự xưng là thông minh, chắc có lẽ không rõ đạo lý kia sao?

- Tam thúc, đi, trở về có việc làm.

Tiền Vô Địch nói một tiếng, liền mang theo ba thân ảnh vặn vẹo biến mất, trực tiếp tiêu tán trong không khí.

Đường Tâm lạnh lùng nhìn qua hai người rời đi, trong con ngươi thoáng ngưng trọng, sắc mặt cực kỳ khó coi.

- Công tử, chẳng lẽ thật muốn mặc cho Lý Vân Tiêu bài bố?

Ẩn Long khó mà tiếp nhận, không cam lòng nói:

- Ta đề nghị trực tiếp dùng thủ đoạn lôi đình bắt hắn, ta cũng không tin ép không ra tin tức ta cần.

Đường Tâm mặt âm trầm, chậm rãi nói ra:

- Hung hiểm quá lớn, chuyện Đường Kiếp với ta mà nói vô cùng trọng yếu. Nguyên cho rằng có thể khống chế, hắn chỉ đi yêu nguyên một chuyến mà thôi, sau khi trở về vậy mà làm ta không nhìn ra. Hơn nữa bên người nhều ra một ít người thần bí tương trợ, đoán chừng chính là yêu tộc mà Lý Vân Tiêu nói. Nếu ta không có đoán sai, hắn trả giá chính là rất nhiều tài nguyên. Ta lần trước cho nguyên lão chưởng quản tài nguyên tra xét, phát hiện tài nguyên chảy vào Đường Kiếp còn hơn trước kia gấp mấy trăm lần!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.