Lời Chia Tay Ngày 1 Tháng 4

Chương 23: Thử một phen




Hai lần bị tấn công mà không có cách nào hoàn thủ đã kích thích hung tính đáng sợ nhất của Hàn Phi. Sự hung hãn ẩn sâu trong con người hắn bộc phát ra. Bây giờ thì cho dù là Tịch Diệt vũ thần đứng trước mặt hắn, hắn cũng có gan liều mạng một phen!

Trong thoáng chốc, một suy nghĩ cực kỳ điên cuồng nảy ra trong đầu Hàn Phi, to gan lớn mật đến nỗi ngay chính linh hồn của hắn cũng run rẩy. Chính cái suy nghĩ vừa nảy ra trong đầu này đã khiến hắn từ bỏ ý định chạy trốn, ngược lại còn xoay người đánh về phía đối thủ cường hãn không gì sánh được.

Chỉ thấy trước mặt cát bụi tung bay, những địa thứ sắc bén cứng rừng vừa phá đất chui ra bị nhổ tận gốc văng tung tóe khắp nơi, trập trùng cồn cát nhô lên hụp xuống hướng thẳng về phía Hàn Phi mà đến. Khoảng cách giữa hai bên lúc này chẳng qua chỉ chừng hai ba mươi thước!

- Lăn ra đây!

Hàn Phi gầm lên giận dữ, hai tay cầm kiếm đâm thẳng xuống lớp cát đất phía trước, hỏa diễm đấu khí tích súc trên thân kiếm ào ạt tuôn ra, không ngờ là hắn dùng Bạo Diễm Viêm long phá đánh xuống lòng đất!

Sau một chiêu toàn lực, cả một vùng sa mạc rộng lớn trước mặt hắn bị lực lượng hỏa diễm bao phủ, nhiệt độ đột nhiên tăng cao mấy chục lần, một chuỗi lửa phá cát cuộn lên, vừa khéo chặn ngang con Tê giác phệ kim sa trùng đang đi ngầm dưới lòng đất!

Cái mồm và con mắt trên cái đầu to của phệ kim sa trùng là bộ phận thân thể duy nhất của nó không có lớp vỏ cứng bảo hộ. Trúng phải một đòn bất ngờ này làm hắn nhất thời bị lửa tổn thương, thân thể to lớn run rẩy kịch liệt, nhô đầu ra khỏi cát, rống lên những tiếng kêu lảnh lót đầy thống khổ, đôi mắt đỏ hung hăng trừng mắt nhìn Hàn Phi đứng cách đó chừng hơn mười thước, cái miệng to như chậu máu há ra!

Đây là dấu hiệu hắn sắp phát động công kích, hành động kế tiếp tất nhiên sẽ là phun ra ngọn lửa màu vàng đại biểu cho tử vong, đó là một đòn tuyệt đối có thể triệt để hủy diệt Hàn Phi!

Ngay khi đầu con phệ kim sa trùng vừa ngóc lên, Hàn Phi kéo lê kiếm trên cát chạy tới vài bước rồi dồn lực vào hai chân tung người nhảy lên, hóa thành một vầng sáng vàng rực bay về phía Tê giác phệ kim sa trùng. Nơi mũi kiếm hướng tới chính là cái miệng khổng lồ đang mở ngoác ra!

Nhân kiếm hợp nhất!

Đây chính là cái ý tưởng phản kích điên cuồng nhất mà lúc nãy Hàn Phi chợt nghĩ ra. Lớp vỏ cứng của Tê giác phệ kim sa trùng có lực phòng ngự quả thực quá mạnh, cho dù mình dốc toàn lực cũng không cách nào vượt qua được tầng phòng ngự này. Thế nhưng cái miệng khổng lồ có thể nuốt chửng tất cả mọi thứ trên cái đầu to kia là một ngoại lệ!

Cho dù Tê giác phệ kim sa trùng có mạnh đến đâu, cũng không có khả năng mọc một lớp vỏ cứng trong khoang miệng, đó cũng chính là nơi phòng ngự yếu nhất.

Thế nhưng muốn công kích được nhược điểm này, cần không chỉ là phương pháp khéo léo và phán đoán chính xác mà còn cần nhiều hơn nữa sự can đảm gan dạ và thực lực đủ mạnh.

Cái miệng rộng của Tê giác phệ kim sa trùng khi ngoác ra rộng chừng bảy tám thước vuông, ngay cả lạc đà cũng có thể dễ dàng nuốt chửng, chung quanh đầy một vòng răng nhọn, chỉ cần nghiến lại e rằng sắt thép cũng có thể bị cắn đứt. Sự nguy hiểm khi tấn công khoang miệng của nó lớn đến mức nào thì không cần nói cũng biết.

Càng nguy hiểm hơn nữa chính là tuyệt chiêu ngọn lửa màu vàng của Tê giác phệ kim sa trùng. Nếu như khi Hàn Phi còn chưa kịp xông tới chỗ hắn mà hắn đã phát động công kích trước, vậy đó rõ ràng là tự đi tìm đường chết!

Thế nhưng, Tê giác phệ kim sa trùng nằm mơ cũng không ngờ Hàn Phi lại làm cái hành động như thể tự chui đầu vào lưới này. Trước khi hắn phát ra công kích thuộc loại năng lực thiên phú, cần một quá trình tập trung và vận sức, tuy rằng thời gian rất ngắn, thế nhưng tốc độ lao tới của Hàn Phi thực sự quá nhanh, trong lúc bất ngờ không kịp đề phòng đã bị Hàn Phi chui tọt vào giữa cái miệng khổng lồ!

Xì!

Hàn Phi cảm thấy trước mắt tối sầm, Chích nhật tinh kim kiếm trong tay đã đâm trúng một cái gì đấy mềm mềm như da thịt, lập tức đâm thấu đi vào!

Thành công rồi! Hắn thực sự đã nhảy vào cái miệng khổng lồ của Tê giác phệ kim sa trùng thành công rồi! Kế hoạch mạo hiểm đến điên cuồng quả thực đã thành công rồi!

Không kịp suy nghĩ nhiều, Hàn Phi xoay tròn thân thể, trong nháy mắt phóng xuất ra đấu khí hộ giáp, lập tức liều mạng truyền toàn bộ hỏa diễm đấu khí vào thanh kiếm!

Tất cả những động tác rối rắm đó hoàn thành trong tích tắc. Tiềm lực bộc lộ khi cận kề lằn ranh sống chết làm chính Hàn Phi cũng cảm thấy giật mình.

Trong cái miệng khổng lồ của Tê giác phệ kim sa trùng đầy những chất dịch nhầy, trên vách khoang miệng là những khối thịt đỏ hỏn bện vào nhau thành những thớ cuồn cuộn, mùi hôi thúi tanh tửi đặc quánh xuyên qua đấu khí hộ giáp xộc thẳng vào mũi.

Vừa nín thở vừa cố nén cảm giác buồn nôn, Hàn Phi tiếp tục dồn lực vào thanh kiếm. Chích nhật tinh kim kiếm sau khi đâm ngập nửa thanh kiếm mới bị lớp vỏ cứng rắn bên ngoài cản lại, chứng tỏ hắn đã đâm thủng khoang miệng của Phệ kim sa trùng, hỏa diễm đấu khí cũng từ đó tuôn ra rồi bùng nổ, lập tức biến một mảng thịt lớn ở vùng quanh thân kiếm thành tro bụi!

Bây giờ mới thực sự là bị thương nặng!

Đối với đợt tấn công hoàn toàn ngoài sức tưởng tượng này của Hàn Phi, Phệ kim sa trùng hoàn toàn không có bất cứ chuẩn bị gì cả, mãi đến khi trường kiếm đâm thủng khoang miệng của nó, con linh thú ngũ giai cường đại này mới giật mình tỉnh giấc, trong cơn đau nhức, ngọn lửa màu vàng tích súc trong bụng vừa mới chuẩn bị phun ra tắc lại ngang yết hầu rồi dần dần tan mất, chỉ có thể không ngừng nghiến răng vào nhau hòng cắn Hàn Phi thành hai đoạn.

Bất quá nó đã chậm mất nửa giây. Hàn Phi đã sớm tính trước điều này nên đã vận sức sẵn, bước sâu vào trong khoang miệng tránh khỏi tai nạn bị cắn, còn hỏa diễm đấu khí bùng nổ làm Phệ kim sa trùng ngay lập tức nếm mùi đau khổ.

Ầm!

Cái miệng rộng vừa đóng chặt lại bị ép phải mở ra, nó gào lên bằng cái giọng khàn khàn trầm thấp đầy thống khổ, sau đó nó ngóc đầu lên cao rồi nặng nề giáng xuống đất, làm cát bụi tung bay mù mịt.

Tê giác phệ kim sa trùng là loài không có lưỡi. Trong tình cảnh dùng mồm không có tác dụng như bây giờ, nó chỉ còn cách dùng phương thức này để nhổ Hàn Phi đang bám chặt lấy khoang miệng của nó ra ngoài!

Thế nhưng Hàn Phi sau một kiếm thu hoạch lớn như vậy làm sao có khả năng cho nó được toại nguyện, sau khi bước sâu vào thân thể nó nữa thì cũng đồng thời rút trường kiếm đâm xuống phía dưới, kèm theo đó là hỏa diễm đấu khí một lần nữa trút vào thanh kiếm. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Cứ lặp đi lặp lại như vậy nhiều lần, Tê giác phệ kim sa trùng có cường hãn đến đâu cũng khó chịu nổi. Toàn thân nó bò ra khỏi đất cáy, sau khi lăn qua lăn lại thống khổ không gì sánh được vài vòng, cơ bụng bắt đầu co rút lại một cách mãnh liệt.

Hàn Phi đang ở trong khoang miệng của Tê giác phệ kim sa trùng theo bản năng cảm giác được có gì đó không ổn. Hắn nhớ tới nọc độc lợi hại vô cùng của sa trùng, sự co rút này có phải là dấu hiệu trước khi nó phụt nọc độc ra không?

- Đi chết đi!

Không đâm thử mấy kiếm nữa, kèm theo một tiếng gầm giận dữ, đấu khí hùng hậu tỏa ra từ thân thể của hắn, trong nháy mắt hóa thành trăm nghìn mũi kiếm quang sắc bén!

Thiên Huyễn trảm!

Một chiêu này, Hàn Phi đã thật sự dùng hết toàn lực. Toàn bộ đấu khí tích súc trong tinh khí hải và nguyệt khí hải đều đã được huy động. Do tốc độ và lực lượng của đấu khí được huy động quá mạnh, tất cả kinh mạch bị đấu khí đi qua đều hơi có chút tổn hại. Giả như không được rèn luyện lâu dài bởi Long Linh tâm pháp cao giai, một đòn bùng nổ dốc sạch vốn này đủ để khiến thân thể của hắn nổ tung!

Ầm!

Tất cả kiếm quang bắn nhanh ra khắp bốn phương tám hướng, trong đó có một kiếm uy lực cực mạnh do Chích nhật tinh kim kiếm tạo thành mạnh mẽ đâm thẳng về phía yết hầu của Tê giác phệ kim sa trùng! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Trong nháy mắt, máu thịt văng tung tóe!

Từng đạo kiếm quang sắc bén vô cùng tung hoành ngang dọc trong khoang miệng của Tê giác phệ kim sa trùng, lạnh lùng chém xuống từng tảng từng tảng thịt to đùng, chổ bị chém trúng máu tươi tuôn ra như suối, tạo thành một cơn mưa máu trút xuống đầu Hàn Phi!

Còn một kiếm do đích thân hắn chém xuống, xé rách một đường thật lớn ở mặt trong của yết hầu. Cứ liên tục bị hết vết thương này đến vết thương khác như vậy thì bất luận là sinh linh nào cũng không thể chịu nổi!

Tê giác phệ kim sa trùng đột nhiên nhảy dựng lên rồi co quắp dữ dội vài lần, sau đó rơi phịch xuống mặt cát. Trong ánh trăng mờ áo rọi xuống, một linh thú dài chừng ba mươi thước nằm cứng đờ trên mặt đất nhìn cực kì dọa người.

Thế nhưng con linh thú hung danh lừng lẫy Tây Lục sa mạc đã mất đi sự hung hãn của ngày xưa. Đôi mắt đỏ ảm đạm vô thần, từ cái miệng khép hờ không ngừng tràn ra một mớ bầy nhầy của máu và thịt lẫn lộn, thân thể khổng lồ co lại mấy phần.

Hàn Phi liên tục ra oai trong khoang miệng yếu ớt của nó, hầu như đã phá hủy toàn bộ những thứ chứa trong đầu của nó, không còn chút ý thức đáng kể nào.

Soẹt!

Tiếng cơ thể bị xé rách vang lên, cái miệng khổng lồ của Tê giác phệ kim sa trùng bị xé rách một lỗ lớn đủ một người đi từ bên trong, Hàn Phi mang trường kiếm từ bên trong chui ra.

Một vết thương nặng như thế mà ngay giờ khắc này Tê giác phệ kim sa trùng cũng chẳng hề hay biết. Thân thể nó đã ngừng run rẩy, cái sừng trên đầu nó cũng không tỏa hào quang nữa. Con mắt đỏ to bằng nắm tay của nó đã dần dần biến thành màu xám trắng, chút sinh khí cuối cùng đang từ từ tan mất!

Hàn Phi vừa tìm được đường sống từ trong cõi chết đứng trên cát, nhìn thi thể khổng lồ của con Phệ kim sa trùng trước mặt, hắn cũng có chút hoài nghi ánh mắt của mình, mọi thứ vừa xảy ra dường như vừa trải qua một cơn ác mộng vô cùng chân thực.

Ngao ô!

Một tiếng sói tru dài làm hắn sực tỉnh lại, không sai, đây là sự thực, hắn đã thành công đánh chết một con linh thú ngũ giai có thể so với lục giai, lấy yếu thắng mạnh hoàn toàn thắng lợi! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Từ trong sa mạc, một cái bóng vàng dùng tốc độ cực nhanh xẹt qua những cồn cát, từ xa phóng tởi nhảy bổ vào người Hàn Phi, thiếu chút nữa xô Hàn Phi ngã xuống đất.

- Cái con này, tới đúng lúc lắm!

Hàn Phi cười vỗ vỗ đầu nó. Linh thú vừa xuất hiện đương nhiên là lang vương Ốc Kim.

Nó thè lưỡi liếm mặt Hàn Phi, sau đó đi vòng vòng quanh thi thể Tê giác phệ kim sa trùng cúi đầu hút hà một chặp, có vẻ cực kỳ hưng phấn.

Đột nhiên, Ốc Kim chui vào cái miệng khổng lồ từ nơi mà Hàn Phi vừa mở ra một cái lỗ, chỉ một lát sau cả người đầm đìa máu tươi chui ra, miệng ngậm một khối thịt to, chạy đến thả xuống trước mặt Hàn Phi, tru lên một tiếng như muốn báo công với hắn.

Hàn Phi nhìn kỹ, chỉ thấy khối huyết nhục đang bọc lấy một khối linh tinh màu vàng, thể tích tương đối lớn, chỉ hé ra một chút khỏi đống thịt tản ra hào quang nhàn nhạt.

Linh tinh của ngũ giai linh thú, thứ này chắc chắn là đồ tốt. Hàn Phi cúi người móc linh tinh ra khỏi đống thịt, ngay lập tức hào quang rực rỡ.

Cả khối linh tinh là một hình cầu tròn vành vạnh, to chừng hơn phân nửa nắm tay của Hàn Phi, hào quang màu vàng chói mắt, khối lượng khá nặng. Mơ hồ có thể thấy được chất lỏng chuyển động bên trong.

Đặt nó ở ở giữa lòng bàn tay, Hàn Phi hoàn toàn có thể cảm giác được lực lượng tiềm tàng trong đó, là linh lực hệ kim và hệ thổ mà hắn hằng quen thuộc, vô cùng hùng hậu, không thể đo lường.

Đây chắc chắn là cội người lực lượng của Tê giác phệ kim sa trùng!

Gâu! Gâu!

Trong khi Hàn Phi đang chìm trong sung sướng, Ốc Kim ngửa đầu hướng về phía hắn kêu lên vài tiếng, từ trong con mắt sói lộ ra vẻ thèm thuồng dữ dội.

- Ngươi nói ngươi muốn nó?

Hàn Phi rất là kinh ngạc hỏi, hắn có chút hoài nghi mình đã hiểu sai ý tứ của chiến sủng.

Thật không ngờ là, Ốc Kim quả nhiên ra sức gật đầu, cái đuôi phía sau dựng thẳng đứng lên

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.