Lời Anh Muốn Nói (Body Language)

Chương 35: Âm Thầm Đau Buồn (thượng)




Tên trùm của băng Gilwar đang hùng dũng vác đại đao nện bước tiến tới, từ bộ giáp màu đen thẫm của hắn không ngừng tỏa ra những luồng hắc khí vô cùng rùng rợn, gót giày nặng nề của hắn khiến khắp mặt đất đang rung lên như có địa chấn!

Đám đầu gấu Gilwar rất hưng phấn trước sự xuất hiện của chủ tướng của chúng, và chúng đồng thanh hô lớn:

"Fakarus! Fakarus! Fakarus!"

* Fakarus: Trùm băng Gilwar. Tuổi: Secret. Chiều cao: 2 mét 30. Vũ khí: Thiên long hỏa đao.

Tên trùm Fakarus gầm lên một tiếng thị uy rồi vung đao lên chém rách toang phần mái gỗ của mấy quầy đồ nướng ven đường!

RẦM! RẦM!

Nhiều tiếng rú cất lên đầy khiếp hãi. Nhiều người bỏ chạy tán loạn.

Xuyên Sơn, Hainiido, Hiên Hạ và Irivy đứng sát lại bên nhau, sẵn sàng nghênh chiến với tên trùm quái vật.

"Mọi người cẩn thận, gã này không dễ đối phó đâu." - Xuyên Sơn nói.

"Hắn được trang bị tận răng thế kia, trong khi chúng ta chỉ tay không." - Hainiido tỏ vẻ ngán ngẩm.

"Có lẽ tất cả chúng ta phải cùng xông lên một lượt thôi." - Hiên Hạ khẽ nói, người cô hơi run run.

"Đừng sợ, hãy đánh hết mình, chúng ta sẽ hạ hắn!" - Irivy bóp chặt cây côn trong tay, ánh mắt bừng lửa.

THÌNH!

Tên trùm Fakarus đã đứng sừng sững như một khối đá tối tăm trước mặt 4 người! Những hạt mưa lớn lộp bộp vỡ tan trên bộ giáp nặng trịch của hắn. Giọng hắn cất lên vang rền:

"Bốn đứa mày chắc ăn phải gan hùm mới dám càn quấy trên đất của tao! TAO SẼ RÓC HẾT XƯƠNG CHÚNG MÀY!!"

Vừa dứt lời hắn đã vung cây đại đao chém xuống!

RẦẦẦM!!!

Mặt đất bị xới tung, còn nhóm của Xuyên Sơn đã kịp nhảy lùi về phía sau.

Vụt! Vụt! Vụt!

Tên trùm tiếp tục vung đao vùn vụt giữa màn mưa, mặc dù thân hình đồ sộ nhưng tốc độ của hắn vẫn rất linh hoạt, khiến nhóm của Xuyên Sơn rất khó tiếp cận. Họ chỉ có thể cố gắng tránh né lưỡi đao bén sắc đang loang loáng chém tới!

"Mọi người tản ra! Bao vây lấy hắn!" - Xuyên Sơn hét lên.

RẦM!!!

Irivy bay người vung côn quật vào sau lưng tên trùm, nhưng... chiếc côn kim loại trong tay cô đứt phăng mà bộ giáp của hắn vẫn chẳng chút trầy xước.

RẦM! RẦM!!!

Xuyên Sơn và Hainiido tấn công trực diện, hai anh tung ra liên tiếp những cú phi cước vào ngực và bụng tên trùm, nhưng cũng chẳng thể khiến hắn có chút suy chuyển.

"Không ổn rồi, bộ giáp của hắn dày quá!" - Hiên Hạ lo lắng.

Tên trùm Fakarus cười ha hả:

"HA HA! Tao tưởng chúng mày tài cán thế nào, hóa ra chỉ là một lũ ruồi nhặng! Tao sẽ đập cho chúng mày xẹp lép!"

Và tên trùm bắt đầu điên cuồng phản công bằng những đòn đánh cực kì uy lực! Hắn xộc tới đá bay Hiên Hạ lên không trung, rồi xỉa thẳng cán đao vào ngực Irivy hất cô văng xa hàng chục thước! Đến lượt Hainiido cũng chịu số phận, tên trùm đã túm được cổ áo anh và hắn lập tức quăng anh ngã rầm rầm vào một hiệu bánh mì!

Vậy là chỉ còn một mình Xuyên Sơn, anh biết cách duy nhất để thắng được tên trùm là phải đoạt được cây đao của hắn. Nhưng đó dường như cũng là một nhiệm vụ bất khả thi vì tên trùm quá khỏe, bàn tay hắn cứng như thép nguội lại được bọc giáp kiên cố.

Sau vài hiệp cầm cự cuối cùng Xuyên Sơn cũng bị tên trùm quật ngã RẦM xuống đất! Không để cho anh kịp gượng dậy hắn đã dẫm thẳng gót giày lên cổ anh và dồn lực chận xuống, khiến anh nghẹt thở!

"HA HA HA! Mày phải chết để làm gương cho những đứa dám chống lại tao!" - Đôi mắt tên trùm vằn vện những gân máu, hắn không ngừng nhấn gót giày xuống day nghiến trên cổ Xuyên Sơn một cách tàn nhẫn.

Xuyên Sơn tuyệt vọng đưa hai tay nắm lấy bắp chân tên trùm cố hết sức thoát ra, nhưng hắn chỉ càng dẫm mạnh hơn khiến nền đất bên dưới anh cũng đang lún cả xuống!

Bên trong quầy kem, Huệ Nha vẫn đứng bất động nhìn ra, ánh mắt của nàng tập trung hoàn toàn vào Xuyên Sơn, đôi môi nàng bất giác mím chặt lại. Cây kem bạc hà trên tay nàng đang tan chảy, nhỏ từng giọt lành lạnh xuống ngực áo của nàng.

Mưa vẫn xối xuống không ngừng, đượm sầu, miên man.

Xuyên Sơn ngày càng ngạt thở dưới gót giày bạo liệt của tên trùm Fakarus, cả người anh run rẩy trong cái lạnh cùng nỗi đau đớn, sự sống đang dần lìa khỏi anh, và mọi hi vọng cũng đang tắt theo...

Tên trùm ngửa cổ lên cất tiếng cười vang dội:

"HUA HA HA HA! Còn đứa nào dám lên? Ở đất này tao là bất khả chiến bại! HUA HA HA..."

Bỗng...

Từ phía sau lưng tên trùm, có tiếng bước chân nhẹ nhàng đang vang lên, tiếng bước chân lướt trên nền đất đầy nước mưa lõng bõng.

Và...

Một giọng nói nhẹ bẫng như sương sớm đang ngân lên, ngân vào giữa tiếng mưa rơi:

"Còn ta."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.