Loạn Thế Hồng Nhan Chi Hồng Nhan Lệ

Chương 79: Chương 79:




Nhìn thấy Thần tôn Thị giả thực sự rời đi, Lý Dật mới triệt tiêu trận pháp phòng ngự, lúc này ở phía sau lưng toát đầy mồ hôi. Một Đấu Hoàng đối đầu với Đấu Thánh và khiến cho Đấu Thánh phải cúi đầu nhận thua, việc này nói ra cũng không thể nào làm cho mọi người tin tưởng được, ngay chính cả Lý Dật cũng có cảm giác là bản thân mình đang lạc vào trong một giấc mộng vậy.

Xem ra Bí tịch Trận pháp vô danh mặc dù mình chưa tìm hiểu được nhiều nhưng lợi ích của nó là không thể bàn cãi, sau khi gặp phải những tình huống đặc thù nó đều phát huy được hiệu quả, sau này có thời gian rảnh rỗi phải hảo hảo nghiên cứu một phen.

Hiện tại đau đầu nhất chính là mười ngày sau phải cùng với Thần tôn Thị giả so đấu. Tuy không phải là một cuộc chiến sinh tử, nhưng mà trải qua ngày so đấu hôm nay, Thần tôn Thị giả đối với chính mình tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình. Nếu chỉ có dựa vào sức của mình, chỉ sợ là không có con đường sống, vậy thì phải xem Hồng Thiên Thánh Giả có thể hay không cho mình một con át chủ bài gì đó rồi.

Đang nghĩ đến Hồng Thiên Thánh Giả, Lý Dật bất chợt nghe thấy được tiếng cười uy mãnh của Tam Thánh Thú xuất hiện ở trước mặt Lý Dật.

- Tiểu hữu có thủ đoạn hay lắm, thậm chí ngay cả một Đấu Thánh cường giả cũng không làm gì được ngươi, quả thực sư phụ ta đã xem nhẹ ngươi rồi.

Một ngọn lửa phẫn nộ lập tức nổi lên trong lòng của Lý Dật, lão quỷ này vẫn ở bên cạnh xem kịch vui:

- Lão quỷ, đừng có ở một bên nói mát, nếu không phải thiếu gia ta có cảm giác nhạy bén, thì hôm nay ta bỏ thân ở chỗ này rồi. Hừ, nếu bỏ thân ở chỗ này, chỉ sợ cả đời này ngươi đừng mơ tưởng ra khỏi Bách Hoa Giới, hãy theo nữ Thần Tôn sống thân mật quãng đời còn lại a!

- Tiểu tử ngươi có vô số con át chủ bài, chỉ sợ lộ ra hết thì ngay cả Lực Lực cũng không có khả năng chốc lát mà ám hại ngươi được, điểm này sư phụ ta lại vô cùng yên tâm.

Hồng Thiên Thánh Giả cười vô lại.

- Bổn thiếu gia cũng không cùng với ngươi đấu mồm mép, ngươi nói xem, mười ngày sau đánh cuộc thì phải làm thế nào. Ngươi cũng không thật sự đã cho rằng ta có thực lực chiến thắng Đấu Thánh a!

- Mười ngày sau ước hẹn, ngươi cùng với Lăng Vân tiểu tử đánh một trận, không liên quan gì đến chuyện của bọn ta, nếu như cho ta một năm thời gian, ngược lại có ba bốn phần nắm chắc thắng. Mười ngày công phu, tiểu hữu, không nói gạt ngươi, đây là một loại hành vi chịu chết mà thôi!

Nếu Hồng Thiên Thánh Giả nói lời thẳng thắn như vậy, Lý Dật ngược lại cũng yên tâm. Cái mạng nhỏ của mình đối với lão quỷ này tự nhiên không còn giá trị gì nữa, nhưng Hồng Thiên Thánh Giả lại quả quyết sẽ không cam lòng ở lại Bách Hoa Giới, nhìn vẻ mặt của hắn, Lý Dật dễ dàng đoán ra, lão quỷ này nhất định sẽ có biện pháp nào đó rời khỏi Bách Hoa Giới.

- Đã như vậy, ta còn tu luyện cái rắm gì nữa?

Lý Dật biểu lộ ra một bộ mặt bất cần đời, đi vào trong phòng, sau đó nằm vật ra giường, thái độ sống chết bỏ mặc cho số phận.

Hồng Thiên Thánh Giả cũng không đi xem Lý Dật lúc này như thế nào, hắn cũng đột nhiên biến mất. Nguyên lai Lý Dật cố tình khích tướng một chút, để cho Hồng Thiên Thánh Giả đem át chủ bài lộ ra, nào ngờ lão quỷ này cũng không có mắc mưu. Buồn bực làm cho Lý Dật cũng không có tâm trí đi tu luyện, vì vậy đi dạo chơi cho khuây khỏa.

Tiến vào trong Bách Hoa Giới đến nay cũng được năm sáu ngày rồi, Lý Dật một mực dốc lòng tu luyện, còn chưa có đi tìm tòi nghiên cứu Bách Hoa Giới rốt cuộc có hình dáng như thế nào. Sau khi tìm tòi nghiên cứu, Lý Dật không khỏi âm thầm kinh ngạc, nguyên lai tưởng rằng Bách Hoa Giới bất quá cũng chỉ có diện tích vài dặm phương viên là cùng, không ngờ hắn đã đi nửa ngày, thủy chung vẫn không thấy điểm cuối cùng. Vì vậy hắn leo nên một ngọn núi cao, trông về phía xa, chỉ thấy liên tục núi non, rừng cây, biển hoa, đúng là vô biên vô hạn.

Chỉ là ở đây có rừng núi xum xuê, nhưng cũng không có dã thú tồn tại, chỉ có một chút động vật nhỏ mà thôi, càng khỏi cần nói đến ma thú rồi. Khi nào mình có thể tu luyện tới cảnh giới Đấu Thần thì tốt rồi, vậy tạo ra một chỗ như Bách Hoa Giới, hoa lệ như vậy, sau đó đem Cung Vô Song, Lý Băng, Lý Na Na… và một ít mỹ nữ nữa đến đây. Lý Dật bắt đầu có tà ác dâm ý suy nghĩ ra như vậy!

Không biết cần phải mất bao nhiêu thời gian, mới có thể đi đến đích cuối cùng? Lý Dật tâm niệm vừa động, triển khai Song dực Đấu khí, bay thẳng lên trời, xác định một cái phương hướng bắt đầu bay nhanh đi.

Ở trên không trung có thể nhìn thấy, bụi hoa thấp thoáng, thỉnh thoảng lại xuất hiện vài căn phòng xá, tuy không phải lầu cao gác tía, nhưng lại dựa vào địa thế mà xây dựng lên, cùng hòa hợp với cảnh vật chung quanh tạo thành một khối, thật sự làm cho người ta có cảm giác như đang ở chỗ thần tiên vậy. Chỉ là Lý Dật cũng không biết những phòng xá này bên trong có người hay không mà thôi, cho nên hắn cũng không dám lỗ mãng, chỉ xa xa địa đứng nhìn.

Cấp tốc bay vút đi, Lý Dật sắp có cảm giác chán nản, nguyên lai tưởng rằng Bách Hoa Giới tuy lớn, cũng bất quá hơn mười dặm phương viên mà thôi, nhưng xem ra, dùng tốc độ của mình, lúc này tối thiểu cũng bay khoảng chừng trăm dặm. Chẳng lẽ Bách Hoa Giới lại rộng lớn đến như vậy ư!

Trong lòng Lý Dật lúc này đang có cảm giác buồn bực, đột nhiên xa xa hắn nhìn thấy một thân hình rất là khổng lồ đang chạy trên mặt cỏ. Trên đường đi, căn bản không có gặp qua dã thú, nay đột nhiên nhìn thấy một dã thú có thân hình khổng lồ như vậy, Lý Dật không khỏi cảm thấy hiếu kỳ nổi lên, lén lút tiếp cận. Sau khi tiến lên một chút, Lý Dật lúc này mới phát hiện, cái thân hình khổng lồ kia chính là Tam Thánh Thú mà Hồng Thiên Thánh Giả đang chiếm cứ thân thể.

Di, lão quỷ này làm gì ở đây? Có thể khẳng định tuyệt không phải lão quỷ ăn nhiều rững mỡ chạy rông.

Lý Dật thu hồi hai cánh, hạ xuống mặt đất, xa xa quan sát Hồng Thiên Thánh Giả. Ước chừng đi cũng được mười dặm đường, ở phía trước xuất hiện một tòa núi non đột ngột đứng chắn ở trước mắt. Ngọn núi này cũng không cao, chỉ cao độ khoảng mấy trăm thước, bởi vì bốn phía đều là sườn núi, cho nên nhìn ngọn núi này cũng có cảm giác cao ngất.

Hồng Thiên Thánh Giả chạy vội tới ngọn núi phía trước, chậm lại cước bộ, hắn nhìn vào ngọn núi, tựa hồ như đang tìm kiếm cái gì đó.

Toàn bộ ngọn núi đều bị cỏ xanh cùng với cây tùng thảo bao trùm, không có cái gì cổ quái, không biết Hồng Thiên Thánh Giả muốn tìm bảo bối gì ở đây. Dưới chân núi đi vòng vo vài vòng, Hồng Thiên Thánh Giả bắt đầu dọc theo ngọn núi bay lên. Ngọn núi này gống như Kim Tự Tháp ở kiếp trước Lý Dật đã gặp qua, độ dốc thoai thoải, bởi vậy leo lên cũng không hề tốn sức.

Leo thẳng đến đỉnh núi, hắn nhìn thấy một cái động, nhìn thấy Hồng Thiên Thánh Giả nhảy vào trong động, Lý Dật cũng rất nhanh chui vào động khẩu.

Sau khi đi vào động khẩu, Lý Dật lúc này mới biết được nó là một cái động thiên. Nguyên lai cả tòa núi này đều là trống rỗng, trong động mờ mịt quỷ dị, phát ra thất thải quang mang, làm cho Lý Dật không rõ bên trong rốt cuộc nó là vật gì.

Đang tại do tự tại, Lý Dật nghe thấy trong động Hồng Thiên Thánh Giả cao giọng nói:

- Lý Dật tiểu hữu, xuống đây đi!

Đối với thực lực của Hồng Thiên Thánh Giả, hẳn là đã sớm biết sự hiện hữu của mình, về điểm này Lý Dật cũng không có cảm giác ngoài ý muốn. Lập tức hắn cũng không có nghĩ nhiều, triển khai Song dực Đấu khí, bay xuống.

Xuyên qua tầng tầng thất thải quang mang, Lý Dật rơi vào trong động, rõ ràng là không gian trống trải. Lý Dật lúc này lại có một loại cảm giác toàn thân bị hãm trong vũng bùn, mỗi một lần nhấc tay giơ chân lên cũng cảm thấy rất là khó khăn. Hồng Thiên Thánh Giả tuy so với hắn dễ chịu hơn nhiều, nhưng nhìn lại, hành động cũng không có quá mức thoải mái.

- Lão quỷ, đây là địa phương nào? Lén lén lút lút đến đây làm cái trò gì!

- Bản tôn cũng không phải cố ý dụ ngươi, chỉ sợ là tiểu tử ngươi biết kế hoạch của ta, về sau biểu hiện khác thường, làm cho Thiên Thiên cùng Lăng Vân tiểu tử kia nhìn ra đầu mối. Nơi này nha, hắc hắc, dĩ nhiên là Giới Tâm của Bách Hoa Giới rồi!

- Giới Tâm? Lão quỷ hãy giải thích một chút đi.

Hồng Thiên Thánh Giả cười quái dị, liếc mắt chung quanh một cái, chậm rãi nói:

- Người có tim, thì Bách Hoa Giới tự nhiên cũng có tim rồi. Giới Tâm, là chỗ quan trọng nhất của cả Bách Hoa Giới. Hắc hắc, tìm nhiều ngày như vậy, rốt cục ta cũng tìm được rồi.

Lý Dật lập tức tỉnh ngộ, cười nói:

- Nguyên lai lão quỷ ngươi căn bản là không cần để cho ta thắng Thần tôn Thị giả, lão cũng đã có cách ly khai Bách Hoa Giới rồi, hủy đi cái Giới Tâm này là được chứ gì?

Hồng Thiên Thánh Giả liếc mắt nhìn Lý Dật một cái, vẻ mặt khinh thường:

- Nếu là Giới Tâm tùy tiện có thể bị hủy diệt, thì sao còn là chỗ quan trọng nhất của cả Bách Hoa Giới này. Hơn nữa Giới Tâm bị hủy, Bách Hoa Giới liền hóa tan thành tro bụi, nhưng nói như vậy, dù cho chúng ta có thể đi ra ngoài, cũng đừng nghĩ tới một ngày an ổn.

- Chúng ta ở đây nên làm cái gì bây giờ?

Hồng Thiên Thánh Giả lại không nói thêm gì nữa, phán đoán một chút, chậm rãi đi thẳng về phía trước. Lý Dật gian nan theo sau, chỉ là càng đi lên phía trước, áp lực lại càng mạnh hơn, chính là nháy mắt cũng phải cố hết sức mới có thể. Nếu không phải mình đã có thực lực Đấu Hoàng, chỉ sợ rơi vào trong động, di động cũng không thể, chỉ có thể bị nhốt cho đến chết rồi.

Vụ khí mờ mịt, màu sắc rực rỡ đột nhiên tiêu tán, khoảng trăm mét phương viên lúc này, không gian hoàn toàn rõ ràng xuất hiện ở trước mắt. Áp lực cực lớn bốn phía bỗng nhiên biến mất, Lý Dật chưa kịp có phản ứng, lập tức cảm thấy khí huyết cuồn cuộn, phun ra một ngụm tiên huyết. Cảm giác này giống như lặn sâu dưới nước đột nhiên lại trồi lên trên mặt nước, người bình thường chỉ sợ sớm đã toàn thân huyết mạch bạo liệt mà chết rồi.

Đấu khí lưu chuyển, bảo vệ huyết mạch toàn thân, Lý Dật lúc này mới mở mắt nhìn lại, chỉ thấy không gian cong vẹo xoay chuyển như một cái tinh thạch thủy tinh.

- Đây chính là Giới Tâm rồi!

Hồng Thiên Thánh Giả chỉ vào đống tinh thạch kia kia nói, trên mặt lộ vẻ ngưng trọng:

- Chỉ cần chúng ta đụng vào tinh thạch, cường giả tạo ra kết giới này sẽ cảm thụ được.

- Cho nên ngươi cố ý khiến cho Lực Lực chạy ra ngoài đi tìm Công pháp chín hệ, mục đích là vì muốn đuổi hắn ra khỏi nơi này để dễ bề xâm nhập?

Lý Dật lập tức hiểu ra.

- Đúng vậy, nếu như Lực Lực còn ở Bách Hoa Giới, nhất cử nhất động của chúng ta đều nằm ở trong lòng bàn tay của hắn, vậy thì cái gì cũng không làm được. Đến nay, cho dù hắn biết rõ chúng ta đi đến Giới Tâm, cũng đã là ngoài tầm tay với. Ha ha ha, có thể rời khỏi Bách Hoa Giới hay không liền trông chờ vào ngày hôm nay rồi.

Sau khi bị nhốt vào trong Bách Hoa Giới cho đến giờ, bên ngoài cũng không biết phát xảy ra tình huống gì. Nếu như ở đây thời gian quá lâu, Tứ đại Gia tộc không khỏi sẽ ra tay với Lý Minh, điều này là điều Lý Dật không muốn thấy nhất. Cho nên nghe được Hồng Thiên Thánh Giả nói có khả năng mở ra Bách Hoa Giới, hai mắt Lý Dật lập tức tỏa ra ánh sáng.

- Tiểu hữu, chúng ta một trước một sau, toàn lực công kích Giới Tâm, ở bên trong Giới Tâm có chứa Giới linh, khi bị tấn công nó sẽ xuất hiện, đến lúc đó chỉ cần chúng ta hàng phục được Giới linh, thì có thể khiến cho Giới linh mang bọn ta rời khỏi Bách Hoa Giới.

Nghe hắn nói tựa hồ không có chút khó khăn gì, Lý Dật khẽ mỉm cười nói:

- Chỉ là nhiệm vụ đơn giản như vậy sao?

Hồng Thiên Thánh Giả liếc mắt nhìn Lý Dật một cái:

- Đúng, đúng không khó, Giới linh kia cũng bất quá tương đương với ma thú Thất giai.

Ma thú Thất giai, đây chính là tồn tại cấp bậc Đấu Thánh a, mà không phải là ma thú bình thường. Kiếm linh, Giới linh và các loại sinh vật linh hồn tương tự, cũng đều có được tính chất thuộc tính đặc thù không giống nhau. Nếu cường giả nhân loại cùng cấp đấu với chúng nó đều ở vào thế hạ phong.

Tuy rằng Lý Dật cũng âm thầm kinh hãi, nhưng trên mặt hắn lại lộ ra vẻ mặt tươi cười nói:

- Lão quỷ, ngươi cũng là Đấu Thánh, lại là Tam Thánh Thú có thân thể cường hãn, đối phó với một cái Giới linh hẳn là đơn giản a. Ta là một Đấu Hoàng nho nhỏ không có thực lực, đi ra ngoài trước, ngươi ở trong đó hảo hảo dạy dỗ nó đi.

- Sư phụ mặc dù là Đấu Thánh, nhưng thực lực bây giờ so với lúc đỉnh phong ít nhất giảm xuống tám thành, có thể hay không hàng phục được Giới linh, cũng phải xem vào vận khí. Ngươi không muốn góp phần ta cũng cản, nhưng đến lúc rời đi khỏi Bách Hoa Giới sẽ không có phần của ngươi rồi.

- Ngươi hay nói giỡn, lão quỷ!

Lý Dật ha ha cười, thân hình vừa động, đi dến bên cạnh đống tinh thạch kia rồi dừng lại, trên tay không ngừng vạch lên đồ phù quỷ dị. Bên trong Bách Hoa Giới, thiên địa linh khí nồng đậm đến cực hạn, mặc kệ hữu dụng hay không, bố trí một cái trận pháp cái đã.

- Tiểu hữu, Giới linh chỉ có thể hàng phục, không thể giết chết, nếu không Bách Hoa Giới cũng bị hủy.

Nhìn thấy Lý Dật đối phó với Thần tôn Thị giả, Hồng Thiên Thánh Giả tự nhiên cũng biết trận pháp này lợi hại, không khỏi nhắc nhở hắn một câu.

- Lão quỷ yên tâm, trong lòng ta biết rõ.

Lý Dật tự nhiên ở đây không có bố trí Kim Úng Đồ Long Sát Trận, mà là bố trí Kim Úng Khốn Long Trận.

Trận pháp bố trí rất tốt, Lý Dật cùng với Hồng Thiên Thánh Giả một trước một sau, vận chuyển đấu khí, đồng thời hướng về phía đống tinh thạch kia công tới.

<br

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.