Edit: Quanh
Beta: Nhược Vy
Mấy ngày nay, cho dù là tình cảm hay thân thể, hai vợ chồng luôn đạt tới trạng thái không gì sánh được.
Thương Giới không biết mệt mỏi, luôn làm tới khi rạng sáng, cho tới khi sức cùng lực kiệt, anh mới buông tha cô.
Khoảng thời gian này, Giang Tỉnh Tỉnh cảm thấy cả người ê ẩm đau, lúc đi đường chân còn run run, tất cả là do người nào đó gây hại.
Giữa hè, quần áo cũng thoáng mát hơn nhiều.
Thương Giới kiềm chế bản thân, cố hết sức không để lại dấu vết trên người cô.
Nhưng tình cảm hai người quá mức "hòa hợp", đôi khi vẫn có sơ sẩy.
Giang Tỉnh Tỉnh vừa tẩy trang xong, đang định thay quần áo cung đình rối rắm phức tạp, trợ lý Lộ Tiểu Đao hô lên, "Tỉnh Tỉnh, chị bị thương rồi!"
Giang Tỉnh Tỉnh dừng bước, không hiểu nên chỉ "hả" một tiếng.
Lộ Tiểu Đao gác công việc trên tay lại, kéo Giang Tỉnh Tỉnh ngồi xuống, cẩn thận kiểm tra đầu gối của cô, "Bị thâm rồi."
Giang Tỉnh Tỉnh không để ý, trên đầu gối của cô có vết thâm nhỏ, không nhìn kĩ sẽ không thấy.
Nhưng Lộ Tiểu Đao là người tinh mắt, săn síc hỏi cô, "Chị bị ngã à?"
"À..."
"Kỳ lạ, hai bên đầu gối đều bị, chị ngã thế nào mà thâm nặng thế?"
Giang Tỉnh Tỉnh:...
Đương nhiên không phải vấp ngã, còn không phải kiệt tác của người đàn ông kia sao?
Người đàn ông kia bắt cô chống tay lên tường, lần nào biên độ động tác cũng rất lớn, đến mức cô thấy choáng váng, không khỏi tiếp xúc với bức tường. Mà đệm cũng được thay bằng chiếu, làm việc quá mức, cho nên mới có vết thâm.
Biết vậy đã không mặc váy ngắn, quá xấu hổ rồi!
Lộ Tiểu Đao vẫn còn không biết, "Chị Tỉnh Tỉnh ngã đau không, có cần em bôi thuốc không?"
"Chị không sao, cảm ơn em."
Giang Tỉnh Tỉnh vội ra khỏi phim trường, Thẩm Sơ Ngôn ở sau đuổi theo, đưa chiếc áo khoác dài màu đen cho cô.
Giang Tỉnh Tỉnh kinh ngạc nhìn anh, anh không để ý, nhún vai, "Không phải cố tình nghe hai người nói chuyện, chỉ là anh vô tình đi ngang qua."
Lộ Tiểu Đao chưa yêu nên không biết gì, nhưng Thẩm Sơ Ngôn thì khác, anh hiểu được đây là chuyện gì.
Giang Tỉnh Tỉnh cảm giác mặt mình bị đốt cháy, chuyện này bị bạn bè bắt gặp, thực sự là quá xấu hổ.
Thẩm Sơ Ngôn cũng không đứng lâu, nhét áo vào tay cô, "Che đi, ra ngoài sẽ gặp fan hoặc đám nhà báo, bị bọn họ chụp được thì phiền."
Đôi mắt hẹp dài xinh đẹp trong suốt, không hề có ý giễu cợt, trên mặt chỉ có sự quan tâm săn sóc.
"Cảm ơn." Giang Tỉnh Tỉnh cầm áo khoác của anh, che lại hai đầu gối, nhưng hai người vừa ra khỏi Thành Điện Ảnh, ở đầu đường bên kia, Thẩm Niệm Niệm ngồi ở trong xe, vẫy tay với Thẩm Sơ Ngôn.
Cô ta đeo kính râm màu hồng, trên tay còn cầm cây dù nhỏ, tóc uốn thành lọn to, váy bó eo trông rất phức tạp, phía dưới phồng lên, trông rất giống váy của công chúa Châu Âu thời trung cổ.
Giang Tỉnh Tỉnh không hiểu thẩm mỹ của Thẩm Niệm Niệm, hình như cô ta đặc biệt cố chấp với váy công chúa kiểu Âu.
"Em gái anh tới đón kìa." Cô nhắc nhở Thẩm Sơ Ngôn.
Nhìn thấy em gái, Thẩm Sơ Ngôn không hề vui mừng, trái lại, anh nhíu mày, hỏi Thẩm Niệm Niệm, "Sao em lại tới đây?"
"Anh, đã vài ngày anh không về rồi, em nhớ anh, tới đón anh về nhà."
"Bố mẹ đâu?"
"Bố mẹ cũng không về, trong nhà chỉ có mình em." Thẩm Niệm Niệm cúi đầu, đỏ mắt, "Mọi người không cần em sao?"
Nhìn thấy cô ta tủi thân, Thẩm Sơn Ngôn mềm lòng, dù sao cũng là em gái mình, mặc kệ cô ta điêu ngoa tùy hứng thế nào, tình thân ruột thịt cũng không thể vứt bỏ.
Cho nên anh đi tới, xoa đầu cô ta, "Không sao, về nhà thôi."
Thẩm Niệm Niệm liếc mắt nhìn Giang Tỉnh Tỉnh, nở nụ cười khinh miệt.
Không biết vì sao, thấy Thẩm Niệm Niệm ra oai khiến cô không thoải mái, giống như... thứ gì đó của mình bị cướp mất.
...
Buổi tối, Thương Giới ra khỏi phòng tắm, thấy cô đang ngồi quay lưng về phía anh, ngắm cảnh ngoài vườn.
Cô mặc váy ngủ mỏng manh, thắt lưng tơ lụa quấn quanh eo, hở một phần lưng phía sau, xương cánh bướm xinh đẹp.
Cô chậm rãi buộc lại dây thắt lưng, xương cánh bướm nhẹ nhàng dãn ra, tưởng như sắp bay đi.
Thương Giới lại gần, ngồi cạnh cô, cô cầm cọ sơn móng, tự sơn đầu ngón chân của mình.
Thương Giới cúi đầu nhìn, Giang Tỉnh Tỉnh tựa vào người anh, "Đẹp không?"
Thương Giới trả lời, "Chân rất đẹp."
"Em hỏi màu có đẹp không?"
Đôi chân trắng trẻo được sơn màu đỏ, vô cùng quyến rũ.
Thương Giới túm lấy bàn chân cô, nổi tính xấu gãi gãi, Giang Tỉnh Tỉnh cười ha ha, cả người ngả về sau, "Bỏ ra, đừng mà, ngứa."
Thương Giới lại càng ra tay mạnh hơn, Giang Tỉnh Tỉnh chỉ có thể cắn răng đe dọa, "Thương Giới, anh còn làm nữa... em sẽ tức giận!"
"Gọi ông xã."
"Nghĩ... cũng đừng nghĩ."
Thương Giới nhướng mày, tiếp tục cù cô.
Giang Tỉnh Tỉnh không chịu nổi, đã sắp chuột rút, chỉ có thể thỏa hiệp, "Ông xã! Hừ, em gọi rồi đấy, mau thả em ra."
"Đã gọi rồi sao? Giọng quá bé, anh không nghe rõ."
"Ông xã!"
"Cầu xin anh."
"Cầu xin anh."
Anh nhếch môi nở nụ cười xấu xa, khiến Giang Tỉnh Tỉnh giật mình, còn tưởng đây là nhân cách thứ hai... đúng là càng ngày càng giống.
Nhân cách nghiêm túc của Thương Giới đã không còn, ngày thường ra vẻ đĩnh đạc, nhưng thực chất càng lúc càng hư hỏng!
Lawrence đã từng nói nhân cách thứ hai là một mặt anh không muốn ai biết, Lâm Xuyên cũng từng nói, đừng nhìn anh lạnh lùng như vậy, thật ra anh rất nhiệt tình.
Thấy Giang Tỉnh Tỉnh không ầm ĩ nữa, Thương Giới buông chân cô ra, nhéo mặt cô, "Sao thế, tức giận à?"
Giang Tỉnh Tỉnh đẩy anh ra, "Đã sờ chân còn dám sờ lên mặt, làm gì đấy!"
"Anh còn chưa ghét, thế mà em đã ghét chính bản thân mình?"
Giang Tỉnh Tỉnh không để ý tới anh, tiếp tục ôm đùi ngồi sơn móng chân.
Đúng lúc này, cọ sơn móng bị anh giật lấy.
Giang Tỉnh Tỉnh bất ngờ, thấy anh túm lấy chân cô, cẩn thận sơn từng ngón, một lớp rồi lại một lớp, nhẹ nhàng bao phủ lấy móng chân cô.
Giang Tỉnh Tỉnh cảm giác như có lông chim quét qua trái tim, ngưa ngứa, nổi lên từng đợt sóng.
Cô nín cười, hỏi: "Anh biết sơn à?"
"Sao lại không?"
Giang Tỉnh Tỉnh quan sát động tác của anh, rất nhẹ nhàng, đồng thời cũng rất cẩn thận, vẻ mặt chăm chú, giống hệt như lúc anh đang làm việc.
Người đàn ông này làm gì cũng đẹp trai.
Giang Tỉnh Tỉnh hưởng thụ cảm giác được anh hầu hạ, vô cùng thỏa mãn.
"Nếu cấp dưới của anh biết anh ở nhà sơn móng chân cho bà xã, hình tượng giám đốc lạnh lùng sẽ bị phá hủy."
Thương Giới chuyển sang chân kia, không chút để ý nói: "Anh lạnh lùng đến thế cơ à?"
Giang Tỉnh Tỉnh:...
Chính anh còn không biết sao.
"Bình thường anh luôn khiến người khác có cảm giác rất khó gần."
"Còn em thì sao?" Anh ngước đôi mắt xinh đẹp lên nhìn cô, "Em cũng thấy anh khó gần?"
"Lúc đầu cảm giác không có tình người, nhưng ở lâu với anh Thương mới phát hiện không phải như vậy."
Anh hiền lành tốt bụng, dịu dàng khiêm tốn.
Chỉ là anh không biết thể hiện tình cảm của mình mà thôi.
Thương Giới nở nụ cười, cúi đầu tới gần bàn chân trắng trẻo của cô, thổi nhẹ, giúp lớp sơn nhanh khô.
Cảm giác man mát ở gan bàn chân khiến cô không nhịn được cười, "Ngứa quá."
"Sao lại ngứa?"
"Đoán xem?" Giang Tỉnh Tỉnh cười xấu xa, vươn vay kéo caravat của anh lại gần, cúi đầu hôn anh.
...
Dưới tầng, Lâm Xuyên đang ngồi trên ghế hóng mát, Đại Mao nằm bên cạnh anh, nó bị mấy tiếng động trên tầng hấp dẫn, lỗ tai dựng đứng, sau lại cụp xuống, giống như biết nhưng không thể trách.
Lâm Xuyên phe phẩy quạt hương bồ [1], không chút để ý nói: "Đại Mao, chúng ta chỉ có thể dựa vào nhau mà sống."
Đại Mao đáp lại, "gâu" một tiếng.
...
Giang Tỉnh Tỉnh cương quyết không cho Thương Giới làm từ phía sau. Nhất quyết không, Thương Giới cảm thấy không vui, dứt khoát bế cô lên đối mặt với mình, điều này khiến cho người nào đó như khám phá ra lục địa mới.
Lần đầu tiên Giang Tỉnh Tỉnh nghĩ, việc này rất cần thể lực, nếu anh cứ chìm đắm vào nó, có lẽ về sau cô phải chạy bộ rèn luyện cơ thể.
Sáng hôm sau, Thương Giới lấy thuốc mỡ tan vết bầm, cẩn thận bôi lên đầu gối Giang Tỉnh Tỉnh, trong lòng vô cùng áy náy.
"Lúc trước không để ý, có đau không?"
Đừng nói anh, chính cô cũng không phát hiện, nhưng cô vẫn giả vờ nói: "Đau muốn chết."
Thương Giới càng thêm áy náy, bôi thuốc mỡ lên mấy chỗ bị bầm, "Không thoải mái phải nói cho anh biết."
Thật ra là... rất thoải mái.
Giang Tỉnh Tỉnh sửa lại cổ áo cho anh, "Được rồi, mau đi làm đi, không phải anh nói hôm nay có một vị khách nước ngoài rất quan trọng tới hay sao?"
"Ừ, nếu vụ này thành công, có thể thu được lợi nhuận ở châu Âu."
Thương Giới nói về thành tích trong công việc với cô, ánh mắt biểu đạt rất rõ ràng, "Bà xã, em xem anh lợi hại thế nào, mau khen anh đi".
Giang Tỉnh Tỉnh hôn anh một cái còn chưa đủ, lại bị anh ném lên giường thân thiết một lúc, lúc này mới buông ra, "Hôm nay phải tiếp khách, chắc sẽ về muộn."
"Ừm."
Giang Tỉnh Tỉnh vất vả tiễn vị đại gia này đi, sau khi rửa mặt chải đầu xong thì phải ra ngoài, nhưng trước khi đi, đột nhiên nhận được điện thoại của người đại diện Khúc Châu Châu.
"Tỉnh Tỉnh, rốt cuộc chuyện này có phải là thật không!"
Giang Tỉnh Tỉnh thong dong mở cửa, "Sao vậy, chị Châu Châu?"
"Em không biết gì à, chưa lên mạng sao, em lên hot search rồi!"
"Em mới thức dậy." Giang Tỉnh Tỉnh hỏi: "Hot search về cái gì?"
"Nói em được đại gia bí mật bao nuôi! Nói mấy thành tựu trong giới giải trí của em, thực chất đều dùng cơ thể để đạt được, chuyện này được tung ra từ tối qua, vốn không lên hot search, nhưng chắc có người mua thủy quân [2] và trang đầu, khiến chuyện này càng thêm lớn."
[2] Thuỷ quân: trong tiếng Trung là wanglou shuijun, là những người được trả tiền để "làm ngập" các trang blog, diễn đàn, mạng xã hội hoặc group chat bằng những bình luận không trung thực, mang tính bôi nhọ, những tin đồn hoặc thông tin không chính xác về một sản phẩm, nghệ sĩ hoặc một bộ phim. Gia nhập thuỷ quân đa số là những người vô gia cư, những bà nội trợ, và thậm chí là học sinh, sinh viên cần kiếm thêm thu nhập.
Giang Tỉnh Tỉnh không để ý, "Lời đồn chỉ là giả, không có chứng cớ, họ đang vu khống."
"Sáu giờ sáng hôm nay có người tung ảnh lên, khiến chuyện này lên hot search."
Giang Tỉnh Tỉnh: "Ảnh nào, hay là photoshop?"
"Thôi, nói miệng thì khó nói rõ." Khúc Châu Châu thấp giọng, "Chính em tự xem đi, xem xong thì gọi lại cho chị, giải thích một chút, bên chị đang phải làm công tác xã hội gấp."
Giang Tỉnh Tỉnh quay về phòng, lấy điện thoại mở Weibo ra, quả nhiên no.3 hot search là #Đại gia bí mật của Giang Tỉnh Tỉnh#.
Người đăng tin tức này là một account marketing [3] có hơn một trăm nghìn lượt theo dõi, tài khoản này đăng hai tấm ảnh, một tấm chụp góc nghiêng, chắc là đang ở trên đường cái, Thương Giới đè cô lên tường mà hôn.
Do góc chụp nên người đàn ông đưa lưng về phía camera, không thấy rõ mặt, nhưng đối với người chụp ảnh thì điều này không quan trọng, quan trọng là... nhìn thấy rõ mặt Giang Tỉnh Tỉnh.
Một tấm khác là hình ảnh người đàn ông mở cửa xe Roll-Royce cho Giang Tỉnh Tỉnh.
Là Lâm Xuyên.
Thực ra là chụp rõ mặt Lâm Xuyên, nhưng lại bị làm mờ đi, tuy vậy có thể rõ ràng người này không giống người đàn ông ở ảnh trước.
Gọi là đại gia bao nuôi vì chụp được chiếc Roll-Royce đắt tiền kia.
Giang Tỉnh Tỉnh ngây ra, ban đầu cô còn tưởng photoshop bịa đặt, mà hiện tại lại không phải như vậy.
Cô nhớ, hôm đó cô tới câu lạc bộ đêm đón Thương Giới về, vì uống say, Thương Giới trở nên không đứng đắn, đè cô lên tường mà hôn.
Sau đó Lâm Xuyên lái xe tới ven đường, Thương Giới lên xe trước, Lâm Xuyên mở cửa xe cho Giang Tỉnh Tỉnh.
Vì thế người ta chụp được tấm ảnh Lâm Xuyên mở cửa xe cho cô.
Hai tấm ảnh đặt cạnh nhau, liền thành #Giang Tỉnh Tỉnh và người đàn ông bí ẩn hôn môi#, #Tìm hiểu: rốt cuộc Giang Tỉnh Tỉnh có bao nhiêu đại gia bao nuôi, #Nhân phẩm sụp đổ: Nghệ sĩ chăm chỉ hóa ra lại là người tình của đại gia#...
Tài khoản này rất biết cách thổi phồng, lôi tất cả thành tích từ hồi mới ra mắt cho tới nay của Giang Tỉnh Tỉnh ra, thảo luận về 《 Bạch Trú Chi Thành 》, nói cô chỉ là người mới vô danh, nếu không có đại gia chống lưng, căn bản là không thể diễn bộ phim điện ảnh lớn như《 Bạch Trú Chi Thành 》.
Đối với chuyện này, Giang Tỉnh Tỉnh thừa nhận đúng là Thương Giới giúp đỡ cô, nhưng cũng chỉ cho cô cơ hội thử vai, cô phải dùng kỹ năng của mình để chinh phục đạo diễn.
Tài khoản này lại phủ định, tất cả thành tích từ khi ra mắt tới nay của Giang Tỉnh Tỉnh đều do cô dùng "thân xác" để đổi lấy.
Không những vậy, lại có một tài khoản blogger Đại V [4] lật tẩy cuộc sống của Giang Tỉnh Tỉnh với vị đại gia thần bí, vạch trần cuộc sống xa hoa lãng phí, thối nát của cô.
Cô "nổi" quá nhanh, cho nên tất cả mọi cố gắng nỗ lực đều bị khinh thường, mọi người chỉ xem là... cô dùng thủ đoạn ti tiện, thấp hèn để trèo lên đỉnh cao.
Hiện tại ý kiến tranh luận đang rất kịch liệt.
Trên mạng, fan của Giang Tỉnh Tỉnh đã cãi nhau với đám thủy quân và người qua đường không rõ thực hư cả đêm.
"Tôi là người qua đường, trong giới giả trí, hiếm có ngôi sao nữ nào là người trong sạch."
"Con gái của tôi rất thích nữ diễn viên này, trên tường còn dán poster của cô ta, nói cô ta rất nỗ lực, tôi đọc được tin này chỉ thấy vô cùng ghê tởm."
"Ảnh cũng có thể làm giả, chờ thông tin chính xác."
"Tôi là dân photoshop chuyên nghiệp, chắc chắn tấm ảnh này là thật."
"Giang Tỉnh Tỉnh mau cút khỏi giới giải trí! Thật ghê tởm!"
"Làm người thứ ba mà còn không biết xấu hổ!"
"Hãy cùng nhau chống lại Giang Tỉnh Tỉnh, tôi không muốn thấy mặt cô ta nữa!"
...
Mấy lời này còn nhẹ, có nhiều người tức giận còn chửa rủa người nhà cô.
Giang Tỉnh Tỉnh run tay, từ từ để điện thoại xuống, cảm giác trái tim đập mạnh, máu dồn lên đỉnh đầu, toàn thân đông cứng.
Cho đến khi Khúc Châu Châu gọi điện thoại tới, "Tỉnh Tỉnh, em xem chưa?"
"Thấy rồi, nhưng không giống lời họ nói, em có thể giải thích!"
"Hai tấm ảnh kia là thật?"
"Là thật, em thừa nhận, tấm ảnh thứ nhất là em và... bạn trai, nhưng tấm thứ hai là bịa đặt, đó là trợ lý của bạn trai em."
"Cho nên đúng là em lừa dối công ty để yêu đương?"
Nói yêu đương thực chất chỉ là cách nói khéo, Khúc Châu Châu cũng tin Giang Tỉnh Tỉnh có đại gia chống lưng, nhưng cô ta không cho rằng điều này là sai, sao nữ có mấy ai không cặp với đại gia, vòng luẩn quẩn này vốn đã không sạch sẽ.
Cô có thể có đại gia, nhưng không được để lộ!
"Em đấy, không cẩn thận chút nào!" Khúc Châu Châu bất đắc dĩ nói: "Tấm ảnh thứ nhất rất nguy hiểm, hiện tại công ty ra mặt giải quyết, chỉ có thể nói em có bạn trai, câu chuyện bịa đặt trên mạng không có thực, sau đó sẽ mở họp báo để làm rõ, về người đàn ông trong tấm ảnh thứ hai, em bảo anh ta ra mặt, nói rõ ràng mọi chuyện đi."
Sau khi bàn bạc xong, Khúc Châu Châu lo lắng dặn dò, "Em đừng có lên tiếng, cứ để công ty làm, thời gian này đừng ra khỏi cửa, hiện tại đám chó săn đang rình rập em, họ không tìm được nhà em, chắc chắc sẽ tới Thành Điện Ảnh."
Giang Tỉnh Tỉnh để điện thoại xuống, cảm giác toàn thân không chút sức lực, cô không còn dũng khí mở Weibo, hòm thư của cô đã đầy, mỗi giây có một tin nhắn, có người cổ vũ tin tưởng cô, nhưng nhiều nhất vẫn mắng chửi cô là người phụ nữ dâm đãng.
Mọi người chỉ tin những gì mình thấy, thấy gì đều mặc định đó là chân tướng, nhưng thật ra... cái gọi là "chân tướng" đều là giả tạo.
Điện thoại báo có tin nhắn, là Thẩm Sơ Ngôn...
"Nghĩ thoải mái chút, đừng quá để ý, cư dân mạng quên còn nhanh hơn người già mắc bệnh Alzheimer [5]."
[5] Alzheimer: Hội chứng suy giảm trí nhớ.
Giang Tỉnh Tỉnh: "Em không để ý."
Thẩm Sơ Ngôn: "Hôm nay... có tới đoàn làm phim không?"
Giang Tỉnh Tỉnh thất thần một lát, nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài mưa rơi tí tách, lá cây được tẩy rửa sạch sẽ.
Giang Tỉnh Tỉnh thông suốt, sau đó kiên định nói: "Có."
Đây là công việc của cô, là ước mơ của cô, không phải chỉ vì danh tiếng, mấy lời đồn nhảm trên mạng, cứ kệ người ta nói.
Cô sẽ không bị kẻ gian quật ngã.
Thẩm Sơ Ngôn gửi biểu tượng cảm xúc [xoa đầu], nói: "Anh tới đón em."
...
Thẩm Sơ Ngôn nhìn cửa lớn biệt thự nơi Giang Tỉnh Tỉnh ở.
Xung quanh biệt thự Vọng Giang rất yên ắng, đây là khu chỉ những người giàu có nhất thành phố Giang mới có thể ở, bảo mật khắt khe, chó săn không vào được.
Quan trọng nhất là, an ninh ở đây bảo mật đời tư chủ hộ, người ngoài không thể tiếp cận.
Bởi vậy dù tai mắt truyền thông nhiều, nhưng không biết Giang Tỉnh Tỉnh ở đây.
Thẩm Sơ Ngôn dừng xe trước cổng biệt thự Vọng Giang, cửa kính dần dần kéo xuống, anh thấy Giang Tỉnh Tỉnh đứng một mình ven đường, mặc váy trắng, cầm cây dù màu xanh, mắt hạnh long lanh như nước.
Trong một chốc thảng thốt, anh cảm giác như thấy được dáng vẻ của Thẩm Niệm Niệm trước kia.
"Anh Sơ Ngôn."
"Lên xe đi."
Xe của Thẩm Sơ Ngôn có thể vào được Thành Điện Ảnh, tránh được cánh nhà báo, đây cũng là nguyên nhân Thẩm Sơ Ngôn tới đón Giang Tỉnh Tỉnh.
Dọc đường đi, tâm tình Giang Tỉnh Tỉnh không yên, thường nhìn Thẩm Sơ Ngôn qua kính chiếu hậu.
Anh tập trung lái xe, đôi mắt hẹp dài nhìn thẳng phía trước.
Chú ý tới ánh mắt của Giang Tỉnh Tỉnh, anh nhìn qua kính chiếu hậu, dịu dàng hỏi: "Sao vậy?"
"Anh Sơ Ngôn, anh có tin lời những người trên mạng nói không?"
Thẩm Sơ Ngôn nhếch môi, cười nhạt, "Anh không tin người bạn anh quen đã lâu, lại đi tin mấy blogger có ý đồ xấu trên mạng?"
Nghe vậy, tảng đá trong lòng Giang Tỉnh Tỉnh mới dần buông xuống.
Đối với tin tức xấu, lời đồn ác ý cùng mấy câu chửi rửa trên mạng, cô không để trong lòng, cô chỉ để ý người xung quanh thấy thế nào về cô, bạn bè làm việc cùng nhau, đó mới là những người cô quan tâm và tín nhiệm nhất.
Cô chỉ tin họ.
"Nhưng em cũng thật bất cẩn." Thẩm Sơ Ngôn tránh móc, "Em là người của công chúng, sao có thể ở trên đường... bạn trai của em cũng thật là, không suy xét gì cả."
"Đêm đó anh ấy uống say." Giang Tỉnh Tỉnh vội giải thích, "Không liên quan tới anh ấy."
Thẩm Sơ Ngôn nói: "Thôi không sao, em chỉ biết bảo vệ anh ta, nhưng chuyện này vẫn cần anh ta ra mặt làm chứng."
Giang Tỉnh Tỉnh lấy điện thoại, định gọi cho Thương Giới, nhưng nhớ buổi sáng hôm nay anh nói sẽ gặp một vị khách vô cùng quan trọng.
Cô suy nghĩ một lát, quyết định sẽ nói sau.
Nhân viên đoàn phim nghĩ hôm nay Giang Tỉnh Tỉnh sẽ không đến, đã chuẩn bị cảnh quay khác, không ngờ cô lại tới.
Phần lớn nhân viên đoàn phim tin tưởng Giang Tỉnh Tỉnh không giống những gì trên mạng nói, họ thấy rõ thái độ làm việc của Giang Tỉnh Tỉnh.
Ngày thường cô hay giúp mọi người, nhân duyên rất tốt, nhân viên đoàn làm phim đều an ủi cô, nói sớm hay muộn lời đồn cũng biến mất.
Bởi vì sự kiện được đại gia bao nuôi, khiến cho đoàn làm phim 《 Phượng Loan 》gặp phải áp lực trước nay chưa từng có, rất nhiều thủy quân công kích đoàn làm phim, yêu cầu đổi vai nữ chính, nếu không sẽ tẩy chay《 Phượng Loan 》.
Đương nhiên không có khả năng đổi nữ chính, bởi vì đã quay được 2/3 bộ phim, nếu đổi người sẽ tổn thất rất lớn.
Đến trưa, đột nhiên có một nữ minh tinh đứng ra tố cáo, chính là An Mạn từng có hiềm khích với Giang Tỉnh Tỉnh.
An Mạn cũng được coi là nữ diễn viên nổi tiếng, sau khi bị Giang Tỉnh Tỉnh đoạt mất vai nữ chính trong 《 Bạch Trú Chi Thành 》, cô ta liền ghi hận, sau đó ỷ vào đại gia của mình, đi kiêu ngạo gây sự với Giang Tỉnh tỉnh.
Chuyện này khiến ông bố nuôi đại gia của An Mạn suýt nữa mất bát cơm.
Hiện tại An Mạn không còn giống ngày xưa, bởi vì diễn quá gượng gạo, sau khi bị ông bố nuôi đại gia bỏ thì không còn vai diễn nào. Nhưng cô ta có tham gia vài show giải trí, bởi vì ghen ghét Giang Tỉnh Tỉnh, ám chỉ Giang Tỉnh Tỉnh không phải người phụ nữ trong sạch ở trên show.
Cô ta trở thành trò cười trong show giải trí, lấy hình tượng cực đoan xuất hiện trước màn hình, vậy nên người xem đã sớm chán nản tính cách của cô ta.
Ngay cả show giải trí cũng không mời cô ta nữa, xem như hết đường kiếm cơm ăn.
Hôm nay Giang Tỉnh Tỉnh mới lên hot search, An Mạn liền lên tiếng, hùng hồn chỉ trích Giang Tỉnh Tỉnh, nói lúc trước cô dựa vào quyền lực của đại gia, cướp vai nữ chính của cô ta.
Đồng thời cô ta còn cắn bậy, nói Giang Tỉnh Tỉnh không chỉ có một kim chủ, lúc trước diễn 《 Bạch Trú Chi Thành 》, mỗi ngày đều thấy một chiếc xe khác nhau tới đón cô, trong số đó có không ít là đàn ông đã kết hôn, Giang Tỉnh Tỉnh là người thứ ba.
Vì An Mạn từng là nữ diễn viên nổi tiếng, cho nên rất nhiều người tin không hề nghi ngờ, trên Internet lại thêm một màn gió tanh mưa máu.
Giang Tỉnh Tỉnh vẫn luôn phiền lòng, không trong trạng thái, NG vài lần.
Thời gian nghỉ ngơi, cô lại cầm điện thoại, thấy mấy lời chửi rủa khiến cô hít thở không thông, bàn tay cầm điện thoại run rẩy.
Thẩm Sơ Ngôn tới gần, giật điện thoại trong tay cô, "Đừng xem nữa."
Đôi mắt Giang Tỉnh Tỉnh phiếm hồng, cô không hiểu sao trên thế giới này lại có nhiều người có ác ý với người khác như vậy, chỉ vì thứ gọi là "chân tướng", không quan tâm tốt xấu mà chửi rủa bố mẹ người khác. Những người xa lạ này, vì sao họ lại ghét cô, cô không hề xúc phạm tới họ, thậm chí còn không biết họ.
Sự "ghen ghét" này từ đâu mà có, chính cô cũng không biết.
Thẩm Sơ Ngôn thấy cô như vậy, trái tim đau dớn, giống như hai người có mối liên hệ tình cảm, cô đau đớn, trong lòng anh còn đau hơn gấp bội, dường như anh có thể cảm nhận được nỗi đau của cô...
Anh đè vai Giang Tỉnh Tỉnh, nhìn vào mắt cô, thấp giọng nói: "Con đường này, nhìn thì tràn đầy ánh sáng, nhưng thực tế người ta lại không biết nó có rất nhiều bụi gai, đầy rẫy bùn lầy."
Giang Tỉnh Tỉnh ngẩng đầu nhìn anh.
Đôi mắt của anh đẹp tựa sao sáng trên bầu trời, "Con đường này, mỗi bước đi của em là một gánh nặng, nhưng tin anh, nơi đẹp nhất chính là đỉnh núi, chỉ cần em leo lên cao."
"Em có thể sao?" Hiện tại cô vẫn không rõ.
Trước kia cứ nghĩ rằng, chỉ cần nhiệt tình, cố gắng là có thể lấy được tất cả, nhưng bây giờ, rất nhiều chuyện không thể khống chế trong lòng bàn tay, chỉ cần cô gặp nguy hiểm, những kẻ có ý đồ xấu sẽ đẩy cô xuống sườn núi, tất cả cố gắng sẽ như nước chảy về biển Đông.
Thẩm Sơ Ngôn ngồi đối diện cô, nhìn thẳng vào mắt cô, đôi mắt sâu thẳm có sự dịu dàng và tin tưởng.
"Chỉ cần em muốn, nhất định sẽ làm được."
"Anh tin em?"
"Đương nhiên." Thẩm Sơ Ngôn đứng dậy, cười nói: "Anh đã quan sát em, thấy được thiên phú diễn xuất của em, em có thể diễn tốt như vậy, nếu không trải qua khó khăn, rất khó đạt được thành công."
Đúng lúc này, Lộ Tiểu Đao đi tới, đưa cho Giang Tỉnh Tỉnh cốc trà táo đỏ cẩu kỷ [*] được đun nóng, nói với hai người, "Ôi, trước kia không chú ý, giờ nhìn kĩ mới thấy... tiền bối Sơ Ngôn và Tỉnh Tỉnh nhà em thật giống nhau, từ ánh mắt tới chiếc mũi, trông như hai anh em ruột."
Cảm xúc của Giang Tỉnh Tỉnh đã khá lên, cũng hùa theo, "Vậy nên chị mới gọi anh ấy là anh Sơ Ngôn, không chừng kiếp trước hai người bọn chị là anh em ruột cũng nên."
Thẩm Sơ Ngôn nhíu mày, người nói vô tình, người nghe hữu ý.
"Tỉnh Tỉnh, bố mẹ em có khỏe không?" Anh hỏi.
Giang Tỉnh Tỉnh nói: "Hửm, em chưa nói với anh sao, em là trẻ mồ côi."
"Trẻ mồ côi?"
Thẩm Sơ Ngôn chưa kịp nói tiếp, nhân viên đoàn phim đã chạy tới kêu Giang Tỉnh Tỉnh chuẩn bị sẵn sàng, sắp sửa quay cảnh cuối. Vì thế Giang Tỉnh Tỉnh đứng dậy rời đi, nói với Thẩm Sơ Ngôn, "Cảm ơn lời khuyên của anh, em thấy tốt hơn nhiều rồi."
"Ừ, diễn cho tốt! Đừng để ảnh hưởng tới tâm tình."
Buổi chiều, sau khi Giang Tỉnh Tỉnh vứt hết những suy nghĩ không hay ra sau đầu, quả nhiên là diễn tốt hơn nhiều.
Thẩm Sơ Ngôn nói rất đúng, đây là con đường mà cô lựa chọn, con đường này không bằng phẳng, thậm chí còn bị lấp kín bởi bụi gai, tất cả hào quang đạt được sau này, đều phải trải qua bùn lầy trên đường.
Nhưng dù thế nào, diễn xuất là niềm đam mê của cô, bao nhiêu khó khăn cũng không thể cản trở cô, nó là ánh sáng thiêng liêng nhất.
Trên internet, sau khi An Mạn up Weibo nói xấu Giang Tỉnh Tỉnh được nửa tiếng, công ty của Giang Tỉnh Tỉnh sử dụng tài khoản của cô để bác bỏ.
Bài đăng thừa nhận Giang Tỉnh Tỉnh có bạn trai, nhưng tuyệt đối không như blogger nói, được đại gia bao nuôi. Những lời nói giả dối này ảnh hưởng rất lớn tới Giang Tỉnh Tỉnh, công ty sẽ sử dụng pháp luật để giải quyết.
Thẩm Sơ Ngôn cũng up Weibo, thề với danh dự chính mình, Giang Tỉnh Tỉnh bị kẻ xấu bịa đặt.
"Tôi và Giang Tỉnh Tỉnh đã hợp tác với nhau được hai tác phẩm, thời gian làm việc không tính là ngắn. Cô ấy là diễn viên tài năng nhất mà tôi từng gặp, diễn xuất đạt tới trình độ say mê. Mọi người không biết, lúc quay bộ phim《 Lời nói dối chốn đất đỏ》, cô ấy sốt tận 38.6 độ, nhưng đó là trận tuyết cuối trong năm, rất khó thấy, cô ấy phải mặc quần áo mỏng manh, lê thân xác bệnh tật để hoàn thành cảnh quay, lúc đạo diễn hô "cut", cô ấy mới ngã xuống. Trong quá trình quay phim có rất nhiều tình huống bất ngờ, tôi sẽ không nhiều lời. Hiện tại giới showbiz cũng thật kỳ lạ, đối với một nữ diễn viên, mọi người không chú ý diễn xuất của cô ấy như thế nào, tác phẩm ra làm sao, chỉ chăm chăm soi mói đời tư cá nhân của cô ấy. Cuộc sống luôn có sơ sót và khuyết điểm, vậy mà mọi người lại phủ nhận hoàn toàn thành tích của cô ấy, rốt cuộc chuyện này là sao, chính tôi cũng khó hiểu. Cho nên tôi hy vọng mọi người bình tĩnh, đừng chửi rủa và công kích vô cớ, dùng đầu óc của mình mà phán đoán cho tốt, đừng để kẻ xấu dắt mũi.
P/S: Tỉnh Tỉnh có bạn trai, không phải là "người thứ ba" như mấy người bịa đặt."
Thẩm Sơ Ngôn up một bài Weibo dài bênh vực Giang Tỉnh Tỉnh như vậy đúng là chuyện hiếm có, ngay cả người đại diện cũng khuyên anh không nên làm như vậy.
Giờ cô đang đứng ở đầu ngọn sóng, tất cả mọi người trong giới đều không muốn liên quan tới cô, sợ bị vạ lây.
Nhưng Thẩm Sơ Ngôn không hề do dự, đứng ra nói thay Giang Tỉnh Tỉnh.
Thẩm Sơ Ngôn là ảnh đế, fan của anh rất đông, được anh bênh vực, giới showbiz lại xoay chiều gió, rất nhiều fan đứng lên vì Giang Tỉnh Tỉnh...
"Luôn tin tưởng phán đoán của anh Ngôn!"
"Có một số người mồm miệng quá bẩn, cả đám chỉ biết hùa theo, không nghi ngờ gì nữa, đây chính là thủy quân."
"Có ảnh, còn có nữ minh tinh đứng ra tố cáo, chuyện này thật đáng nghi."
"Chẳng phải Ngôn ảnh đế đã nói rồi sao, Tỉnh Tỉnh có bạn trai! Người đàn ông hôn Tỉnh Tỉnh là bạn trai cô ấy, chuyện này đâu có vấn đề gì để mấy người chửi rủa tới mức này! Bạn trai của mấy người chưa thân mật với mấy người bao giờ sao!"
"Hừ, muốn sáng tỏ, vậy tấm ảnh còn lại thì sao! Người đàn ông khác với chiếc xe Roll-Royce là thế nào!"
"Xe đắt tiền, đàn ông, thì có thể chứng minh điều gì, tự Tỉnh Tỉnh cũng có thể mua xe đắt tiền, mấy người còn không cho người ta lái xe sao?"
"Tôi cảm thấy cư dân mạng đang già mồm át lẽ phải, Gỉang Tỉnh Tỉnh nên đứng lên minh oan."
"Giờ vẫn chưa thấy lên tiếng, có khi nào là chột dạ không?"
"Cô ấy và Ngôn ảnh đế còn đang thảo luận vai diễn, không có thời gian đối phó với mấy người. Please, đừng có nhìn chằm chằm vào sinh hoạt cá nhân của người ta nữa, chẳng lẽ mấy người không có việc gì để làm sao, không đi kiếm tiền à, không có bạn gái hả, không muốn mua nhà?"
...
Cư dân mạng ai cũng cho mình là đúng, không ai nhường ai, nhưng lúc trước nghiêng về chửi rủa công kích, hiện tại đã có rất nhiều người hồi phục lý trí, bắt đầu nghi ngờ chuyện này.
Thẩm Sơ Ngôn đứng ra đáp trả, khiến cho rất nhiều nhân vật lớn trong vòng luẩn quẩn cũng đứng ra bênh vực, hi vọng mọi người chỉ tập trung vào tác phẩm, không nên can thiệp quá nhiều vào đời tư diễn viên.
An Mạn thấy hướng gió bắt đầu biến đổi thì chột dạ, do dự hồi lâu, cuối cùng đành xóa bài Weibo vu khống kia.
Nhưng bài Weibo đó đã bị người ta lưu lại làm chứng cớ, hành động xóa bài của An Mạn cũng khiến nhiều người nghi ngờ lời cô ta nói, không biết là thật hay giả.
Bởi vì An Mạn gây chú ý, cộng thêm việc công ty của Giang Tỉnh Tỉnh thông báo sẽ truy cứu pháp luật với những kẻ bịa đặt, rất nhiều blogger cũng xóa bài Weibo.
...
Bốn giờ chiều, nhà họ Thẩm.
Thẩm Niệm Niệm ngồi trên sô pha, hai tay run rẩy cầm điện thoại, người làm thấy cô ta đã giữ tư thế này suốt cả buổi chiều.
Cô ta lướt Weibo, run rẩy cầm tách trà, tức giận không hề nhẹ.
Nhất là khi thấy anh trai ruột của mình ra mặt cho thứ rẻ tiền kia, quả thực là phẫn nộ tới mức không kiềm chế được bản thân.
Cô ta lập tức gọi điện thoại cho An Mạn, cao giọng chất vấn, "Ai cho cô xóa bài trên Weibo!"
An Mạn nơm nớp lo sợ nói: "Cô Thẩm, giờ Thẩm Sơ Ngôn đứng ra nói chuyện thay Giang Tỉnh Tỉnh, tôi... tôi không dám đối đầu với anh ấy. Hơn nữa những lời này là cô ép tôi nói, nếu xảy ra vấn đề, người ta truy cứu pháp luật với tôi thì sao, đến lúc đó bồi thường tiền là chuyện nhỏ, nhưng lỡ bị bắt đi tù, cô có giúp được tôi không?"
"Đồ nhát gan!" Thẩm Niệm Niệm mắng, "Sợ cái gì, có tôi ở đây, ai dám bắt cô đi! Cô tiếp tục đăng bài cho tôi, tiếp tục chửi cô ta!"
An Mạn nói: "Hay là thôi đi, cô Thẩm, giờ tôi còn ốc không mang nổi mình ốc, rất nhiều người đang chửi rủa tôi!"
Thẩm Niệm Niệm lại chửi An Mạn, tức giận gọi cho bên account marketing, ra giá cao mua thủy quân trên mạng, tiếp tục công kích Giang Tỉnh Tỉnh.
Bên kia nói, giờ hướng gió đã thay đổi, nếu tiếp tục dẫn dắt dư luận, cần phải có một cái gì đó mạnh hơn. Nếu có thể thì tìm một vị đại gia đứng ra nói chuyện, chứng thực tội danh của Giang Tỉnh Tỉnh.
"Đại gia..."
Thẩm Niệm Niệm ngồi trên sô pha suy nghĩ thật lâu, đột nhiên nghĩ tới một người.
Lúc trước, ông chủ Phùng Khánh Tài của tập đoàn Hằng Thông mới mời cô ta ăn cơm, để cô ta nói vài lời hay trước Thẩm Túc Sơn, khi nào công ty mở đấu thầu, nhớ chú ý tập đoàn Hằng Thông."
Phùng Khánh Tài còn tặng cô ta đôi khuyên tai kim cương xinh đẹp, nhưng Thẩm Niệm Niệm ngại kim cương quá nhỏ, chưa đeo lần nào. Tuy nhiên, Phùng Khánh tài luôn tặng quà cho cô ta, nịnh bợ lôi kéo.
Năm nay Phùng Khánh Tài hơn bốn mươi tuổi, là một người đàn ông trung niên béo ú đầy mỡ. Đầu ông ta đã bắt đầu hói, còn chưa cao tới 1m70, lúc mặc vest lộ ra bụng bia, vẻ mặt dữ tợn, mắt hẹp, nheo lại có khi không thấy.
Thẩm Niệm Niệm nghĩ tới ông ta mà ghê tởm, nhưng nếu người như vậy ra mặt, thừa nhận bao nuôi Giang Tỉnh Tỉnh, thanh danh của cô ta sẽ hết đường tẩy sạch, về sau nhắc tới Giang Tỉnh Tỉnh, mọi người chỉ nhớ tới có quan hệ với Phùng Khánh Tài.
Ngọc nữ ngây thơ là đồ chơi của lão già béo ú đầy mỡ, sau này còn ai dám hâm mộ cô ta?
Nghĩ vậy, Thẩm Niệm Niệm nở nụ cười độc ác, lập tức gọi điện thoại cho Phùng Khánh Tài.
Nối máy, lúc đầu Phùng Khánh Tài nghe việc này, có chút do dự, "Cô Thẩm... làm vậy không hay cho lắm."
"Ông sợ cái gì, chỉ là một minh tinh mà thôi, nữ minh tinh bị ông chơi còn ít hay sao, đừng có giả vờ trong sạch với tôi."
"Này..."
Đúng là Phùng Khánh Tài chơi đùa phụ nữ, cũng đã tiếp xúc với không ít nữ minh tinh hay võng hồng, nhưng đều là mấy người tuyến mười tám không nổi tiếng, cô gái này... rất nổi tiếng, ông ta không yên tâm.
"Không ngờ gan của giám đốc Phùng lại nhỏ vậy, thế là không được đâu, người làm ăn, chút quyết đoán cũng không có, tương lai ông muốn hợp tác với nhà họ Thẩm thì không ổn."
"Ôi, cô Thẩm, cô đừng nói như vậy, tất cả... đều có thể bàn bạc được."
...
Giang Tỉnh Tỉnh vừa quay cảnh cuối xong liền nhận được điện thoại của người đại diện gọi đến công ty, mấy vị quan trọng trong công ty đều ở đây, vẻ mặt nghiêm túc, nhìn chằm chằm màn hình máy tính.
Đây là chương trình livestream trực tiếp, Phùng Khánh Tài mặc vest, tuyên bố với mọi người ông ta từng bao nuôi Giang Tỉnh tỉnh, là Giang Tỉnh Tỉnh chủ động mời gọi, hy vọng ông ta hỗ trợ để cô ta có thể đóng vai nữ chính.
"Mấy người cũng thấy rồi đấy, trên mặt cô ta có sẹo, có thể được nhận kịch bản liên tiếp như thế, hơn nữa còn diễn vai nữ chính, đây là chuyện không có khả năng, tôi có quan hệ trong giới giải trí, cho nên cô ta tìm tới tôi."
"Thật ra ban đầu tôi không muốn, nhưng người phụ nữ này cứ đeo bám. Ôi, mấy người không biết đâu, vì nổi tiếng, cô ta không từ thủ đoạn, thậm chí còn chuốc thuốc cho tôi."
"Sau này tôi mới biết, hóa ra cô ta không chỉ tìm mỗi mình tôi, cô ta còn tìm nhiều người đàn ông khác. Tóm lại, ai có thể nâng đỡ cô ta, cô ta liền ngủ với người đó, tôi đứng ra nói chuyện là vì khối u ác tính này không thể tồn tại trong giới showbiz nữa, một mẩu phân chuột làm hư nồi cháo! Người phụ nữ dơ bẩn thế này có thể ở giới showbiz được sao?"
...
Văn phòng im lặng, tất cả mọi người lặng yên không nói, Giang Tỉnh Tỉnh nhìn chằm chằm người đàn ông béo ú trên màn hình, toàn thân đông lạnh, tay run rẩy...
Ngôn từ ác độc nhất thế giới cũng chỉ thế này mà thôi.
Mà cô chỉ có thể đứng đây, mặc cho người khác hắt nước bẩn lên người mình.
Lúc này Thẩm Sơ Ngôn đi tới, nắm chặt tay cô.
Bàn tay anh bao trùm tay cô, "Đừng sợ."
Có anh trai ở đây, không phải sợ.
...
Hôm nay là một ngày gió tanh mưa máu của giới showbiz, trên internet, cư dân mạng hóng hớt xem náo nhiệt, nội dung vở kịch cũng thật bất ngờ, xoay đi xoay lại.
Mà Thương Giới lại hoàn toàn không biết, hôm nay anh tiếp đón vị khách người Anh, đi thăm mấy công ty con, đồng thời lại mời ông ấy tới khách sạn ăn tối.
Tới tận tám giờ tối, trong lúc ăn cơm, Lâm Xuyên xin thứ lỗi, phải ra ngoài hành lang tiếp điện thoại, lúc trở về, sắc mặt cũng thay đổi.
Thương Giới còn đang bàn bạc với vị khách người Anh.
Làm tổng giám đốc, khí chất của anh vô cùng xuất sắc, cho dù là trên bàn ăn hay trong hội nghị, anh vẫn luôn duy trì trạng thái không kiêu ngạo, đúng mức, bình tĩnh ổn định. Đồng thời anh suy nghĩ nhanh nhạy, ánh mắt thấu đáo, vị khách sẽ hợp tác với anh trong tương lai, khi đối mặt với anh, cảm thấy rất thoải mái.
Có rất nhiều lựa chọn, nhưng ông ấy luôn ưu tiên tập đoàn Thương thị, mặc dù trong lúc bàn bạc Thương Giới đưa ra ý kiến nham hiểm, nhưng rất nhiều lúc, vì sức hấp dẫn của người đàm phán, vĩnh viễn có thể khiến cho đối tác có cảm giác tin cậy khi đàm phán.
Đàm phán sắp thành công.
Lâm Xuyên đi vào, muốn nói lại thôi.
Nếu cắt ngang, có thể sẽ ảnh hưởng tới việc hợp tác, đối phương cảm thấy tập đoàn Thương thị không có thành ý.
Rốt cuộc nói hay không nói, hiện tại phu nhân như đang bị vây hãm...
Ngay cả vị khách người Anh cũng chú ý tới sắc mặt của Lâm Xuyên, dùng tiếng Anh nói với Thương Giới, hình như trợ lý của anh có chuyện muốn nói.
Thương Giới quay đầu nhìn Lâm Xuyên, "Sao thế?"
"Giám đốc Thương..." Lâm Xuyên bồn chồn, nhớ tới ngày thường phu nhân vẫn luôn đối xử với mình rất tốt, cuối cùng vẫn nói...
"Phu nhân xảy ra chuyện."
_______________________
[1] Quạt hương bồ:
[3] Account Marketing: Người nào muốn quảng cáo, sản phẩm hay sự kiện gì đó của mình được mở rộng thì sẽ mua chuộc quần chúng ở đây, trả tiền để tuyên truyền
[4] Đại V: Đại V (Big V): Big V là biểu tượng đề cập đến người dùng Weibo đã đạt được chứng nhận cá nhân trên các nền tảng Sina Wei, Tencent, Netease và các nền tảng Weibo khác. Người dùng Weibo đã được xác thực sẽ được kèm theo một biểu tượng tương tự chữ cái tiếng Anh viết hoa "V" sau biệt danh của Weibo, và nếu người dùng Weibo này có nhiều người hâm mộ thì được gọi là "Big V".