Lỡ Yêu Anh Họ Là Lão Đại Hắc Bang

Chương 111: 111




“Vì cái gì? Vì cái gì?” Trong lòng ta chỉ có ba chữ.

Lâm Nam thở dài, giống như ta đang nói cái gì đó không thể tưởng tượng nổi, bất đắc dĩ nhìn ta, sau đó nắm bàn tay ta đang không ngừng run lên, kéo ta vào trong lòng hắn, “Vì những tháng ngày về sau của chúng ta a, vì những ngày chúng ta hạnh phúc. Ta biết ngươi sẽ trách ta, cũng sẽ không đồng ý với cách làm của ta, cho nên…… Ta đã gạt ngươi!”

Ta cúi đầu, sau một lúc mới chậm rãi hỏi: “Cái gì gọi là những ngày hạnh phúc?”

“Chính là hiện tại, không cần chịu khổ. Ngươi có thể thoải mái làm điều ngươi muốn làm. Chúng ta không cần vì những phiền não của cuộc sống, cũng không cần lo lắng bị ca ca chia rẽ……”

Ta che mắt, trong lòng bàn tay ướt sũng, “Hạnh phúc?…… Ngươi hiện tại so với Lâm Hạo có gì khác nhau đâu?”

Bàn tay Lâm Nam đặt trên lưng ta căng cứng, sau đó vuốt ve cổ ta giống như đang âu yếm một con mèo con, “Ta đương nhiên khác ca ca. Chúng ta yêu nhau mà!”

Đúng vậy…đúng vậy! Bởi vì ta cũng yêu ngươi, cho nên ta mới càng khó chịu, ngực giống như bị vật cứng đâm vào, vô cùng đau đớn.

Chờ nước mắt ngừng chảy, Lâm Nam vẫn duy trì tư thế ôm ta. Ta cả thể xác lẫn tinh thần đều vô cùng mệt mỏi, thầm nghĩ hảo hảo nghỉ ngơi một chút, nằm xuống giường lấy chăn che đi toàn bộ khuôn mặt, quay lưng lại với Lâm Nam……

Lâm Nam không lên tiếng, ở mép giường kia hơi nằm xuống. Hắn ngủ bên cạnh.

Giấc ngủ của ta vô cùng bất an. Rõ ràng vô cùng mệt mỏi và buồn ngủ, nhưng hỗn độn trong đầu lại nghĩ rất nhiều sự việc. Vất vả mãi mới đi vào giấc ngủ lại mơ liên tục, trong mơ chốc lát xuất hiện gương mặt Lâm Hạo, một hồi lại là Lâm Nam……

Vài ngày sau Lâm Nam không đụng vào ta, vẫn cứ tận lực làm việc, hết thảy giống như trước, cứ như không hề phát sinh ra chuyện gì. Tuy rằng ta cố gắng ám thị bản thân mình rằng Lâm Nam là người ta yêu, là người nhiều năm qua ta vô cùng thân mật, nhưng trong phòng tắm ta không tự chủ được hành động khóa cửa, khi ngủ cứng ngắc thân thể. Tất cả đều thể hiện rõ ràng hết thảy đều phát sinh……

Ta muốn vãn hồi quan hệ chúng ta. Tuy rằng lòng ta vô cùng đau đớn vì Lâm Nam thay đổi và lừa gạt, nhưng cái giá của tình cảm không thể dễ dàng thu hồi! Mỗi khi lòng ta dao động, ta sẽ nói với chính mình, người kia đã trải qua cùng ngươi những ngày gian khổ nhất, ngươi từng nghĩ tới cả đời sẽ ở bên cạnh hắn……

Nhưng hỏi lại chính mình một trăm lần, ‘ngươi thật sự muốn sống cùng hắn cả đời sao?’, khi kiên định nói ‘phải’ cư nhiên cũng chỉ có một nửa thành thật!

Niềm tin sụp đổ giống như tấm gương vỡ nát, vết nứt mãi mãi trường tồn!

Ngay cả như vậy, cho dù ta đã quyết định chỉ cần hành động Lâm Nam không khiến ta nghĩ tới Lâm Hạo, bằng tình yêu của mình đối với hắn sẽ cùng với hắn tuyên bố ‘cuộc sống hạnh phúc’. Hắn cho dù trở nên tâm cơ thâm trầm ta cũng sẽ cho rằng hắn chỉ là trưởng thành, có dã tâm cùng khát vọng mà thôi.

Nhưng ta đã tính sai. Ta vẫn thể không hiểu được Lâm Nam hiện tại!

Hoàn đệ thất thập chương.

¤•, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, ••, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, •¤

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.