Lọ Thủy Tinh

Chương 47




Chỉ thấy lúc này một cảnh tượng khiến người ta phải rung động xuất hiện. Hỗ Tam Nương một khuôn mặt với rất nhiều vết sẹo khủng bố bỗng chốc như bị bong ra. Dùng tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy, nhanh chóng rơi xuống mặt đất. Một làn da hồng hào mịn màng xuất hiện. Phía dưới đã ồ lên, những tiếng nói ồn ào bán tán không ngừng.

- Thật sự công hiệu kìa, thần kì quá!

- Ta ngất mất, Hỗ Tam Nương quả là xinh đẹp, trời ạ, ta yêu nàng mất rồi!

- Nghịch thiên, đan dược quá nghịch thiên a, ta thật hận!

Tiếng kêu bên dưới vang lên đầy chấn động. Toàn bộ người có mặt bên dưới hay là trong các gian phòng, chính là một mặt đầy sự ngưng trọng. Trên khán đài, Hỗ Tam Nương như ngẩn ngơ, nhìn xuống hai tay nàng, hai cánh tay vốn trắng nay lại càng trắng hơn, lại có thêm một màu hồng khỏe mạnh. Nàng run rẩy đưa hai tay sờ lên khuôn mặt của chính mình, nước mắt không ngờ đã rơi xuống. Một đời cao thủ đứng đầu đại lục cứ thế rơi xuống nước mắt. Khán đài thấy cảnh này đều im lặng, chẳng ai bảo ai, đều bị tình cảnh này khiến cho tâm thần rung động. Phụ nữ quan trọng nhất là gì, quan tâm nhất là gì, tất nhiên là dung mạo. Hỗ Tam Nương lúc này không còn có khí thế bá đạo của cao thủ nữa, nàng lúc này chỉ như một nữ tử bình thường,vì dung mạo của mình mà vui sướng. Nỗi đau ba mươi năm qua phải gánh chịu, đến hôm nay nàng đã có thể buông xuống. Toàn trường yên tĩnh mà dõi theo, không ít nữ tử đã không kìm lòng được mà rớt xuống nước mắt của mình. Không khí trầm lặng như vậy mất hai phút. Hỗ Tam Nương đã bình tĩnh trở lại, ánh mắt càng thêm lăng lệ. Khí chất của nàng lúc này cộng thêm dung nhan tuyệt mĩ đều khiến cho toàn trường thất kinh. Hỗ Tam Nương mỉm cười, nụ cười làm cho vô số nam nhân mê mẩn lập tức ngây ngốc. Nàng xoay người nhìn về phía Địch Ly Ý. Trong tay xuất hiện một chiếc khăn tay màu đen, đoạn nói:

- Giúp ta chuyển tới vị cao nhân đã mang tới Trú Nhan Đan. Hỗ Tam Nương ta thiếu người ấy một cỗ nhân tình, nếu về sau có việc cần Hỗ Tam Nương ta hỗ trợ, có thể tới Phiêu Miểu Trại tìm ta. Đa tạ!

Hỗ Tam Nương để lại chiếc khăn, ngay lập tức đưa ra không gian giới chỉ bên trong có linh thạch, một đường bay lên rời khỏi La Thành sàn đấu giá. Thân ảnh phiêu phù trong không gian làm người ta rung động.

Hoàng Minh ở phía trên phòng mỉm cười, rất hài lòng về biểu hiện của vị nữ cường giả này. Diệp Bân bên cạnh lại vì Hoàng Minh cao hứng không thôi. Được một vị cường giả thiếu một cái nhân tình, vậy là sự kiện bậc nào chứ.

- Tiếp theo là viên Trú Nhan Đan cuối cùng!

Địch Ly Ý hai mắt híp lại mang theo ý cười. Trú Nhan Đan đã đưa tới công hiệu quá đỗi nghịch thiên, khiến cho toàn bộ người ở đây phải điên cuồng, nhất là nữ tử. Lần đấu giá này cũng không kém long trọng, cái giá đã đẩy lên mười năm ngàn trung phẩm linh thạch rồi. Viên Trú Nhan Đan vừa nãy là do Hỗ Tam Nương báo lên danh tiếng trấn áp toàn trường, thế nên mới dừng ở mười vạn. Hiện tại viên Trú Nhan Đan này còn đang không ngừng tăng lên. Con số hiện tại đã là mười bảy ngàn sáu trăm trung phẩm linh thành rồi.

- Ta ra giá mười bảy ngàn tám trăm linh thạch, mong chư vị đạo hưu nể mặt Yên Hàn ta một chút!

Một tiếng nói thanh thúy phát ra từ phòng số mười. Tiếng nói của nàng một lần nữa khiến cho tiếng báo giá lặng lại. Hoàng Minh hứng thú nhìn về phía gian phòng số mười, miệng lẩm nhẩm:

- Lại một nữ cường nhân sao?

Đúng như Hoàng Minh suy nghĩ, Yên Hàn cũng chính là một trong những cao thủ của đại lục, mặc dù tu vi không có mạnh mẽ như Hỗ Tam Nương, thế nhưng nàng lại có một tầng danh phận cực kì cao. Viện trưởng của Kiếm Thánh Học viện, hơn nữa kinh khủng nhất chính là, muội muội của Băng Tuyết nữ thần, Yên Vụ Minh.

Diệp Bân hai mắt sáng rực, Tác Hy cũng ngẩng đầu lên muốn nhìn một chút gian phòng số mười kia.

- Diệp Bân, Yên Hàn này là ai?

Hoàng Minh lại lên tiếng hỏi. Diệp Bân dường như đã hiểu rõ Hoàng Minh như một tên từ núi xuống, không biết một chút gì về thế giới bên dưới này. Hắn lại nhanh chóng giải thích.

- Yên Hàn chính là viện trưởng của Kiếm Thánh học viện mà sắp tới ngươi sẽ vào khảo thí nhập học đấy!

Hoàng Minh ồ lên một tiếng, kinh ngạc không thôi. Diệp Bân cũng không dừng ở đó, lại tiếp tục nói:

- Yên Hàn là truyền kì nhân vật trẻ tuổi thực lực mạnh nhất trong lớp cường giả thanh niên. Hơn nữa tiếp nhận vị trí hội trưởng của Kiếm Thánh học viện ba năm này. Nhất là thân phận cực kì nhạy cảm của nàng, nàng ta là muội muội của Băng Tuyết nữ thần Yên Vụ  Minh.

- Băng tuyết nữ thần sao?

Hoàng Minh lẩm nhẩm tự hỏi. Trong lòng hắn chỉ là có chút hiếu kì, không rõ nữ tử này năm nay bao tuổi, mà đã lại là viện trưởng của một học viện nổi tiếng rồi. Kiếm Thánh Học viện, Hoàng Minh lại nhớ lại nhiệm vụ của hắn, hàng lông mày có chút nhíu lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.