Lỡ Bao Nuôi Phải Đại Gia Đích Thực, Làm Sao Bây Giờ?

Chương 86: Thẹn (H hàm hồ)




Không một cô gái nào là hoàn hảo cả. Người con gái hoàn hảo không hề tồn tại.

"A real girl is not perfect and a perfect girl is not real"

Harry Styles.

Eros

M* kiếp! Ả đàn bà khốn khiếp đó đã khiến vụ làm ăn ở Nag của tôi đi tong! Thế quái nào mà tôi có thể biết được rằng cô ta lại chính là bồ của một trong những thành viên nội các liên bang cơ chứ.

Thỏa thuận để thành lập một chương trình nhằm cải tiến sản xuất và phát triển ngành công nghiệp đóng tàu tại thị trường đã được chính phủ của Nga thông qua. Đó là bước đầu trong kế hoạch thành lập ba trung tâm đóng tàu lớn ở phía tây, phía bắc và miền trung tâm viễn đông trong vòng hai năm tới.

Tập đoàn quốc tế Petrakis rất muốn nắm bắt dự án này. Cá nhân tôi cũng mong mỏi dự án này hơn bất cứ ai. Tôi thực sự rất muốn hợp tác với chính phủ Nga trong kế hoạch về ba xưởng đóng tàu đó. Thỏa thuận. Ký kết. Đóng dấu.

Nhưng ả đàn bà đó, Kendra Packer đã phá hỏng tất cả những gì mà chúng tôi đã phải cố gắng để có thể đạt được. Lúc này tôi chỉ muốn xé xác cô ta ra ngay lập tức.

Người tình hiện tại của cô ta là Bộ trưởng có ảnh hưởng nhất của nước Nga, bạn thân của tôi. Ngài ấy ngỏ ý muốn chúng tôi dự thầu cho dự án xưởng đóng tàu này cách đây năm tháng. Ngài ấy nói rằng chúng tôi có ưu thế rất lớn bởi công ty chúng tôi là 1 trong những công ty đóng tàu số một thế giới về mức độ tin cậy, độ bền, kỹ thuật và thiết kế công nghệ cao. Một yếu tố khác nữa đó là bởi tình bạn của chúng tôi, không gì có thể so sánh được lòng tin và sự quý mến mà chúng tôi dành cho nhau. Nhưng chỉ một câu nói của ông bộ trưởng đã làm thay đổi tất cả. Ông ấy trở nên do dự trong việc trao dự án đấy cho chúng tôi. Thái độ của ông ấy bây giờ khá gắt gỏng khác hẳn với tính cách thoải mái như bình thường. Ông ấy trở nên xa cách và có ý lảng tránh tôi. Dự án mà chúng tôi đã gần như nắm chắc phần thắng trong tay giờ chỉ còn lại một nửa cơ hội.

Tôi chắc chắn rằng Kendra có nhúng tay vào vụ này. Trong suốt bữa tiệc của Tổng thống Nga buổi tối hôm đó cô ta liên tục nở nụ cười tự mãn và vênh mặt lên đầy kiêu ngạo với tôi. Cô ta cứ túm chặt cánh tay của người tình và thì thầm điều gì đó vào tai ông ấy. Người tình của cô ta, ngài bộ trưởng rõ rang là đã mê cô ta như điếu đổ.

Tôi tới quán bar để uống vài chén với cô bạn của mình thì Kendra đột nhiên xuất hiện đằng sau tôi.

"Ồ ngài Eros Petrakis tuyệt vời và toàn năng đang ở đây sao." Kendra nói bằng giọng the thé.

"Kendra." Tôi quay lại và nhìn cô ta với ý cảnh cáo. Cô ta là một ả đàn bà điên rồ luôn sẵn sàng đóng kịch nơi đông người.

Đúng vậy, giống như những gì mà cô ta đã làm tại sảnh chính tòa nhà của tôi cách đây 6 tháng. Cô ta la hét om sòm và trở nên điên cuồng khi vệ sĩ của tôi không cho cô ta vào. Cô ta thậm chí còn dám đánh vệ sĩ của tôi tron đó có cả Rod Brent, trưởng đội vệ sĩ.

Tôi đã ra lệnh cho vệ sĩ của mình không được phép cho Kendra Packer được bước vào tòa nhà. Cô ta thật quá phiền phức, cô ta gọi cho tôi liên lục, tới văng phòng làm việc của tôi thậm chí là tất cả những nơi công cộng khác để khiến tôi bẽ mặt. Cô ta tung tin đồn thất thiệt khắp nơi khiến tên của tôi xuất hiện trên vô số các tờ báo lá cải rằng chúng tôi hẹn hò nghiêm túc và thậm chí là đã đính hôn với nhau.

Cô ta hẳn là không hiểu nghĩa của từ "KHÔNG"

"Anh là một tên máu lạnh, Eros. Anh vứt bỏ tôi như vứt một con chó hoang vậy. Chắc chắn tôi sẽ khiến anh cảm thấy hối hận vì những gì mà anh đã làm với tôi." Cô ta nói rất nhỏ nhẻ, gần như là thì thầm, mắt nhìn tôi trâng tráo.,

"Đừng có cố thắng làm mấy cái trò đấu đã với vẩn đó, cô không thắng nổi đâu."

"Vậy cơ à? HA! Lần này thì không Eros ạ. Tôi chắc chắn rằng anh sẽ không có được thỏa thuận về xưởng đóng tàu đó đâu. Tôi biết điều đó sẽ ảnh hưởng lớn tới công việc làm ăn của anh. Anh vô cùng thèm khát dự án đó."

Tôi nhướn mày đầy khó chịu "Kendra, ôi cô gái nhỏ đáng thương. Tôi vẫn thường nghĩ cô thật ngu ngốc và giờ thì tôi nhận ra rằng cô ngu ngốc hơn cả tram lần tôi vẫn tưởng. Tại sao cô không quay lại học tiểu học đi nhỉ? Ít ra thì vốn từ vựng của cô cũng được mở rộng ra chứ không phải lúc nào cũng chỉ biết mỗi chứ VÂNG." Vâng, từ ưa thích của cô ta, nhất là ở trên giường.

"M* kiếp" Cô ta rít qua kẽ răng.

Tôi nháy mắt với cô ta rồi quay người bước đi.

"Eros..." Tôi nghe thấy cô ta gọi tên mình. Đột nhiên cô ta lại bước tới bên cạnh tôi và túm lấy tay tôi đầy âu yếm rồi gần như nức nở nói "Em xin lỗi. Em rất nhớ anh. Em vẫn còn yêu anh, Eros. Làm ơn. Chúng ta có thể nói chuyện được không? Em có thể giúp anh có được dự án xưởng đóng tàu đó."

Tôi cau mày, lùi lại phía sau một bước. "Xin lỗi nhưng tôi không thèm khát nó đến thế. Tôi muốn có dự án đó nhưng nếu điều kiện là đi kèm với cả cô thì, không đời nào, có hơn nữa tôi cũng không dám nhận."

Nói rồi tôi rời đi ngay lập tức bỏ mặc cô ta đang đỏ mặt vì tức giận.

Tôi xoay qua xoay lại trên giường, không tài nào ngủ được. Tôi cứ mải suy nghĩ mãi về vụ xưởng đóng tàu đó.

Tôi đã đi được hơn một tuần rồi. Có cả tấn công việc đang đợi tôi giải quyết, các loại giao dịch, họp hành, các thỏa thuận kinh doanh mới,...

Yeah... Tôi cảm thấy nhớ New York. Đó là nhà của tôi. Tôi nhớ gia đình, nhớ văn phòng làm việc nhớ cảm giác riêng tư và yên bình ở trong căn hộ của tôi và hơn hết tôi nhớ tới hương vị café của tôi.

Tôi đã bảo bà Doris pha cho tôi một cốc café trước khi tôi đi ngủ. Tôi cảm thấy thất vọng vô cùng. Tách café bà ấy pha không thể nào ngon được như của Jade.

Giá mà Jade đang ở đây, pha café cho tôi để tôi có thể có một giấc ngủ ngon.

Jade

"M* kiếp! Cô đang làm cái quái gì ở đây vậy?" Eros Petrakis nhìn tôi đầy tức giận, lạnh lùng nói.

Tôi đứng đờ người ra, run lên vì sợ hãi. Trông anh ta như muốn giết tôi vậy.

Ôi chúa ơi! Tôi thật quá ngu ngốc. Tôi đã nghĩ rằng anh ta không mặc gì! Nhưng thật ra thì anh ta đang mặc một chiếc quần đùi ngắn. Cái cảnh tượng anh ta không mặc gì trước mặt tôi khiến tôi cảm thấy như bị đau tim.

"M* nó! Đi và pha cho tôi cốc café khác. Đồ hậu đậu. Ra khỏi đây ngay lập tức!" Tôi cảm thấy vô cùng ngạc nhiên và ghê sợ, vô thức lặp lại lời anh ta nói. "Tôi... Tôi sẽ pha cho ngài một cốc cafe khác... Tôi rất xin lỗi thưa ngài. Tôi thật ngu ngốc và hậu đậu." Tôi cố gắng nuốt tiếng nức nở đang trực trào ngay cổ họng.

"Tôi không hề nói rằng cô ngu ngốc." Anh ta nói.

Sau đó tôi quỳ xuống nhặt những mảnh vỡ trên sàn nhà. Tôi vô cùng lo lắng bởi bộ cốc và đĩa đó là đồ gốm Trung Quốc, chắc chắn là chúng rất đắt. Làm sao mà tôi có thể có tiền đền được đây? Số tiền dư giả của tôi chỉ vừa đủ cho tiền học phí mà thôi.

"Lạy chúa, đừng có chạm vào nó!" Anh ta lớn tiếng quát khiến cho tôi giật mình sợ hãi. Tôi lại làm rơi mấy mảnh vỡ xuống sàn một lần nữa và đứng dậy ngay lập tức.

"Và giờ thì cô đang hành động ngu ngốc đấy." Giọng anh ta đầy đay nghiến. Sau đó anh ta đứng dậy và đi về phía tôi.

Tôi nhắm tịt mắt đầy sợ hãi nghĩ đến điều tội tệ nhất mà Petrakis có thể làm với tôi.

Chúa ơi hãy cứu con... Anh ta sắp sửa bè gãy cổ con hoặc là đánh gãy tay con hoặc là tát con hoặc là...

Sau đó, cảm thấy như tay của anh ta đang nâng tay của tôi lên, tôi ngay lập tức mở mắt và nhìn thấy anh ta đang chăm chú quan sát mấy ngón tay của tôi.

"Hãy nhìn xem cô vừa làm gì đây, cô đã cắt vào tay rồi đây này." Giọng của anh ta vô cùng lạnh lùng không hề có một chút thương tiếc nào.

Ôi! Ngón tay tôi đang chảy máu. Một, hai, ba... Ba viết cắt, giờ tôi mới bắt đầu cảm thấy đau nhói.

Tôi bắt đầu hoảng sợ, tôi ghét máu. Nó làm tôi nhớ tới cha của tôi mỗi lần ông phải truyền máu.

Tôi cảm thấy chóng mặt vô cùng, tôi ngất mất.

"Lại đây." Giọng nói của anh ta khiến tôi bừng tỉnh. Anh ta thở dài đầy bực tức sau đó kéo tôi vào phòng tắm.

Tôi chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc tuân theo. Tôi chẳng còn chút sức lực nào để tranh luận. Ngón tay tôi chảy máu, nhỏ giọt xuống sàn nhà lát đá.

Anh ta mở vòi nước để nước rửa sạch máu ở những vết cắt trên ngón tay tôi. Sau đó quở trách tôi như với một đứa trẻ.

"Bố mẹ cô không dạy cô rằng không được đụng vào kính vỡ à?"

"Tại sao cô lại bất cẩn như vậy?"

"Đừng bao giờ đụng vào kính vỡ nữa nhớ chưa?"

"Cô hành động mà chẳng suy nghĩ gì cả."

"Hy vọng rằng cô sẽ rút ra kinh nghiệm từ lần này"

Bla... bla... bla....

Chúa ơi, anh ta là sếp của tối chứ không phải là cha của tôi.

Anh ta ra ngoài lấy ít đồ sau đó quay trở lại với bông băng và thuốc sát trùng.

Anh ta lau tay của tôi bằng khăn ướt.

"Er... Được rồi, tôi có thể tự làm được, chỉ là một vết xước nhỏ thôi mà." Tôi rụt tay lại nhưng anh ta túm lấy cổ tay tôi.

"Đừng có hành động giống như một đứa trẻ nữa. Đây không phải chỉ là một vết xước."

Tôi biết rằng mình không thể kháng cự vì vậy tôi đã ngừng phản đối và để kệ cho anh ta xử lý vết thương của mình. Anh ta để tôi ngồi trên mép của bồn tắm. Tôi nhìn anh ta và cảm thấy vô cùng xấu hổ khi mắt tôi vô tình chạm phải cơ bụng sáu múi đầy quyến rũ của anh ta. Ôi chúa ơi! Tôi nuốt nước bọt khi anh ta quỳ xuống trước mặt tôi và nắm lấy tay tôi một lần nữa. Tim tôi đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cảm giác đau nhói ở ngón tay bỗng nhiên trở nên vô cùng dễ chịu, giống như có một dòng tram nghìn vôn chạy dọc khắp cơ thể tôi.

Anh ta rất nhẹ nhàng âu yếm khi rửa sạch và băng bó vết thương cho tôi. Còn tôi thì không thể rời mắt khỏi khuôn mặt đẹp trai và đầy sức hút ấy. Anh ta trông cường tráng hơn rất nhiều khi không mặc quần áo, vô cùng quyến rũ và nam tính.

Tôi thở ra đầy nhẹ nhõm, cuối cùng thì anh ta cũng xử lý xong vết thương cho tôi. Tôi đang định đứng dậy thì bỗng dung anh ta lại túm lấy bắp chân tôi.

Tôi thở gấp, vô cùng sợ hãi. "Không, làm ơn... Đừng."

"Chết tiệt! Đầu gối của cô cũng đang bị thương."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.