Linh Phong Địch Ảnh

Chương 27




Thông thường một Luyện dược sư giỏi cũng sẽ là một tên Luyện khí sư thành tựu phi phàm, chỉ cần cho hắn tài liệu tốt thì hắn sẽ giúp ngươi tạo ra cũ khí đẳng cấp cao, đương nhiên với điều kiện là tên Luyện khí sư có giai vị cao một chút.

Vũ khí là thứ then chốt quyết định thắng bại trong lúc tác chiến, một tên Tam Tinh Triệu hoán sư nắm giữ vũ khí cao cấp có thể đánh ngang tay với Tứ Tinh Triệu hoán sư không có cao cấp vũ khí trong tay.

Đương nhiên, tiền đề là ngươi có thể nắm giữ được “linh hồn” bên trong vũ khí đó.

” Ha ha, ngươi định đem thanh Băng Vũ kia bán cho tỷ tỷ của ngươi sao?” Thanh âm của Yểm vang lên trong đầu.

” Không được sao?”

Yểm âm lãnh cười cười: ” Nếu như nàng không thể khống chế được “linh hồn” bên trong thanh Băng Vũ thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng a.”

” Việc đó mắc mớ gì đến ta?” Nàng bán đồ chỉ cần chất lượng không thành vấn đề là được, còn sử dụng như thế nào là việc của Tiêu Vận.

Huống hồ chưa chắc Tiêu Vận kia có bản lãnh đấu giá được Băng Vũ.

” Dẫu sao hai người các ngươi cũng là chị em ruột a.”

” Chị em ruột, nàng cũng xứng sao?” Hoàng Bắc Nguyệt cười lạnh, những người đối tốt và không tốt với nàng, nàng luôn phân biệt được rõ ràng.

Yểm có chút thở dài, linh hồn cùng tính cách của tiểu nữ oa này hắn thật sự rất yêu thích nha.

Băng lãnh kiêu ngạo nhưng không thiếu tà ác lãnh khốc, rất giống linh hồn hắn, rất giống.

Ha ha, nàng và hắn quả thực là trời sinh một cặp. Lúc trước tên kia phong ấn hắn trong người Hoàng Bắc Nguyệt vốn là để áp chế tà khí, nào ngờ nhân tuyển mà tên đó chọn lựa lại có tính cách giống hắn như đúc.

Trong lúc Yểm đang cười âm hiểm, Lôi Lỵ Ti cũng bắt đầu đưa ra quy củ đấu giá.

” Hí Thiên đại nhân quyết định dùng một mai kim tệ làm giá khởi đầu cho thanh Băng Vũ này, hiện tại thỉnh các vị ra giá đi!”

Một mai kim tệ!?

Một mai kim tệ a!

Một thanh Băng Vũ lấy từ Băng Linh Huyễn Điểu mà giá khởi điểm chỉ có một mai kim tệ, trời sập a.

Vị kia Hí Thiên đại nhân không hổ là cao thủ a, phong độ như vậy thật khiến cho mọi người khâm phục.

Sau khi mọi người biểu đạt kính ý cùng cảm tạ với Hoàng Bắc Nguyệt xong liền bắt đầu dốc hết sức đi đấu giá.

Thanh Băng Vũ kia, ai cũng sợ nếu mình chậm chân một bước liền sẽ bị người khác cướp mất, bởi vậy biên độ tăng giá của mỗi người đều lớn vô cùng, quả thực làm cho buổi đấu giá loạn tung cả lên!

Vừa mới bắt đầu là mấy trăm kim tệ, về sau trực tiếp biến thành mấy vạn kim tệ luôn.

Hơn nữa sau khi nữ thiên tài Tiêu Vận tăng giá thêm 100 vạn kim tệ, giá cả vẫn tiếp tục tăng trên diện rộng.

Hoàng Bắc Nguyệt nghe những con số kia cứ tăng lên không ngừng, gần như ngoạc miệng ra mà cười. May mắn là có đấu bồng đen che chắn, nếu không để Lạc Lạc thiếu gia thấy được bộ dáng này của nàng chắc chắn sẽ khóc ròng a.

” Băng, không nghĩ tới lông vũ của ngươi lại đáng tiền như vậy nha. Phỏng chừng sau này ta sẽ không phải buồn rầu vì thiếu tiền nữa rồi, hắc hắc.”

Băng Linh Huyễn Điểu mặc dù không ở nơi này nhưng Hoàng Bắc Nguyệt vẫn như cũ có thể cùng hắn tâm linh cảm ứng, nàng nói gì tự nhiên Băng Linh Huyễn Điểu đều có thể nghe được.

” Chủ nhân, kỳ thực còn có rất nhiều dược liệu tinh thạch so với lông vũ của ta đáng giá hơn a, lần sau ta sẽ dẫn ngươi đi tìm.” Băng Linh Huyễn Điểu vội vàng nói, vừa nghĩ tới sau này có khả năng sẽ bị vặt lông đem bán, hắn đã cảm thấy không rét mà run.

Hắn không muốn trở thành chim trụi lông a, nếu vậy coi như oai nghiêm một đời mất sạch rồi.

Hoàng Bắc Nguyệt cười hắc hắc: ” Dược liệu tinh thạch tất nhiên đáng tiền, bất quá lông của ngươi cũng đáng tiền a!”

Băng Linh Huyễn Điểu: “┭┮﹏┭┮”

” Phụ thân, thanh Băng Vũ ngươi nhất định phải mua cho ta a!” Tiêu Vận nghe thấy thanh âm báo giá liên tục vang lên, không khỏi cuống cuồng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.