Linh La Giới

Chương 47: Đấu pháp (thượng)




Bầu trời gần tối đen, Ngô Tô Nhi mới gấp gáp vội vã trở về, sắc mặtrất khó coi, Miêu Nhi thấy thế, đến bên cạnh Ngô Tô Nhi, làmnũng mấy câu, lúc này sắc mặt Ngô Tô Nhi mới thoáng hơn mộtchút.

“Đi đường xa trở về, khi còn bé ta cũng không thấy con xấu nhưbây giờ” Ngô Tô Nhi cười nhu nhu đầu của Miêu Nhi “Ở bênngoài ăn khổ không ít rồi phải không? Nhìn con gầy đến như vậy,sau này không nên đi ra ngoài nữa”

Miêu Nhi không muốn Ngô Tô Nhi lo lắng, bèn miễn cưỡngcười cười, đùa giỡn nói: “Ha hả, nào có, ra ngoài học thêm đượcnhiều kiến thức nữa, sao lại không tốt chứ”

“Nhìn con kìa, không cần che che lấp lấp với A sao, con màthấy ngạc nhiên cái gì thì lúc đó nguy rồi, cùng A sao hảo hảo tròchuyện một chút, đêm nay ngủ chung với A sao đi” Ngô Tô Nhinhìn ánh mắt Miêu Nhi né tránh, chỉ biết chắc chắn là có việc.

“Không cần đâu, con, con tự mình ngủ” Miêu Nhi vội vàng cựtuyệt nói, từ sau khi phát sinh chuyện bắt cóc xong, buổi tối, conMiêu Nhi ngủ đều không được an ổn, mỗi đêm giật mình tỉnh giấcđến mấy lần, còn thường thường nằm mơ thấy khuôn mặt trànngập dục vọng của hai tên đó.

“Không sợ, có việc buổi tối cứ nói với một mình A sao thôi, A saođã sống qua vài thập niên, chung quy vẫn gặp qua không ít người”

Ngô Tô Nhi thấy sắc mặt Miêu Nhi bắt đầu có điểm không thíchhợp, càng khắng định Miêu Nhi trên đường đã gặp phải chuyệnbất hảo, đem Miêu Nhi ôm vào trong lòng, trong ngực âmthầm nói nhỏ: chẳng lẽ Lý Học Tuấn nhịn không được đã làm Miêu Nhi hoảng sợ.

….

“A sao, Miêu Nhi, ra ăn cơm thôi” Lý Giai Nhi ở bên ngoài kêu mộttiếng.

“Ai, tới đây” Ngô Tô Nhi nắm tay Miêu Nhi đi ra ngoài “Đượcrồi, Miêu Nhi, ăn cơm trước đi đã”

Miêu Nhi gật đầu, sửa sang lại tâm tình sau đó đi ra ngoài.

***

Thời điểm Vương Đại Trụ mời sư phụ vào, thì liền thu thậpriêng một gian nhà cho sư phụ ở. Hai đứa sinh đôi thì ngủ trênmột cái giường, trong phòng hai đứa nhỏ bỏ thêm một cái giườngnữa, cái đó vốn để cho Lý Thạch ngủ, bây giờ Tam Cẩu Tử lại cùng Lý Thạch ngủ chung trên đó.

Trong nhà chật ních toàn người là người,nên buổi tối nấu nước tắm là cả một đại công trình, thườngthường phải nấu nhiều hơn vài nồi nước nóng.

Trước giờ cơm tối, hai đứa sinh đôi thấy Vương Đại Trụ đang sửalại cái sọt bắt cá, nên đến khi cơm nước xong lại không chịu thànhthật đi tắm, nháo lên muốn cùng đi theo đặt sọt xuống sông.

“Cẩn thận kẻo ngày mai đi học lại ngủ gà ngủ gật, sẽ bị lão sư dùngthước khẽ tay cho” Ngô Tô Nhi đe dọa nói.

“Sẽ không, sẽ không, chúng con đi một lát xong rồi về ngủ ngay”Vương Hưng hét lên.

“A sao, cho chúng con đi đi được không?” Dù sao vẫn còn nhỏ,Vương Tổ ôm cánh tay của Ngô Tô Nhi lắc lắc, bắt đầu làm nũng.

“Muốn đi, di sao sao, con cũng muốn đi” Ngô Tam Cẩu cũng đi đếnNgô Tô Nhi nháo.

“A Tô, để cho bọn chúng đi thôi, kẻo chúng nó lại nháo nửa ngày”

Vương Nhị cười khuyên nhủ “Miêu Nhi cũng đi chơi một chút đi”

“Để Lý Thạch đi hỗ trợ trông chừng mấy đứa này, A sao, để cho bọn nó ra ngoài đùa giõn một vòng, trở về sẽ phải thành thành thậtthật ngủ” Lý Giai Nhi một bên thu thập chén bát, một bên nói.

“Nhanh trở về a” Ngô Tô Nhi thấy thế, chỉ đành phải nói: “Miêu Nhi, con mặc thêm áo rồi hẳn đi”

Một đám người nháo ầm ĩ đi ra ngoài, trong viện một mảnh yêntĩnh hạ xuống.

“A Tô, có đúng hay không tẩu sao sao lại bắt đầu nháo lên nữa?Nhìn sắc mặt ngươi lúc trở về, thực khó coi a” Vương Nhị quantâm hỏi.

“Nháo cái gì nháo, tới tới lui lui không phải chỉ là mấy vấn đề đóthôi sao, để hắn nháo đi, ngươi không cần đi quản chuyện của hắnnữa” Sắc mặt Ngô Tô Nhi thoáng cái trầm xuống.

“Được rồi, được rồi, ngươi cũng đừng để trong lòng” Vương Nhị vỗvỗ tay Ngô Tô Nhi khuyên nhủ.

“Ta chỉ cùng hắn nói lý, nhà chúng ta cũng tân tân khổ khổ mớitránh qua được kiếp nạn đó.Nhà ta lại không nợ hắn, chính hắnhết ăn lại nằm, còn nhìn đến bắt cơm trong nhà người khác, đờisống đương nhiên phải trải qua như thế” Oán giận của Ngô Tô Nhi phát ra liên tiếp.

“Dù sao thì đó cũng là thân ca ca của nhà ta, có thể giúp được thìcứ giúp” Vương Nhị ôn nhu nói.

“Ta biết chứ, dù sao đó cũng là Đại ca ta, ta không giúp hắn thìgiúp ai, nhưng tẩu sao sao kia lại nháo lên, không nói đạo lý, tagiúp bọn họ, lại không biết bọn họ muốn cái gì nữa, giống như tađang đi đòi nợ vậy, trông cậy vào hắn, chân Đại ca cũng đừngmong khỏi được” Ngô Tô Nhi lại nói ra thêm một chuỗi dài nữa.

Oán giận bừng bừng được thoát ra, trong ngực Ngô Tô Nhi mới tốthơn lên “Không nói chuyện này nữa, ngươi xem Miêu Nhi là bị làmsao, gầy thành như vậy”

“Học Tuấn nói với Đại Trụ là trên đường đi có bị bệnh một hồi, đạiphu nói phải hảo hảo dưỡng cho thân thể tốt lên, Miêu Nhi lại làđứa kén ăn, ngươi nhìn nó xem, sờ sờ không thấy được chút thịtnào” Vương Nhị đem tình huống nói lại cho Ngô Tô Nhi biết.

“Như thế nào lại gầy thành như vậy, ngoài trừ sinh bệnh, ta nhìnMiêu Nhi hình như còn gạt ta chuyện gì đó” Ngô Tô Nhi bĩu môinói.

“Buổi tối ngươi hỏi nó xem, nên để cho Miêu Nhi sớm ở chungmột chỗ với Lý Học Tuấn, còn nhiều chuyện Miêu Nhi còn chưa hiểurõ đâu, ngươi nên tìm cơ hội nói lại cho Miêu Nhi” Vương Nhị dặndò nói.

“Không phải khi đó tình huống đặc biệt hay sao, ta còn muốn nóivới ngươi, lần này nhất định phải nói một lần cho Miêu Nhi biết,thời gian này nhà ta cứ chuẩn bị hỉ bánh đi, kẹo và những thứ khácsẽ cấp cho mọi người trong làng Lý” Ngô Tô Nhi đề nghị nói.

“Ân, nên đưa nhiều hỉ bánh một chút, Miêu Nhi cùng Học Tuấnthành thân cũng không thể mời hết tất cả mọi người được, cứ đemkẹo phát ra đi” Vương Nhị gật gật đầu.

“Cha, A sao, các người đem nước nóng tắm trước đi, con sẽ đi nấulại” Lý Giai Nhi từ trù phòng đi tới hô.

“Giai Nhi, con tắm trước rồi đi ngủ đi, nước để ta đun lại cho”Ngô Tô Nhi cước bộ bước nhanh đến trù phòng, nói: “Ta chờ bọnĐại Trụ trở về, con đã vất vả cả ngày rồi, đi trước nghỉ ngơi đi”

“Không sao đâu, để con chờ cho” Lý Giai Nhi cười đáp.

“Cứ tắm đi, A sao muốn tắm cùng Miêu Nhi” Ngô Tô Nhi đẩy Lý Giainhi đi vào trù phòng.

“Để A sao con chờ đi, hắn có chuyện cần nói với Miêu Nhi” VươngNhị giải thích nói.

Lý Giai Nhi nghe vậy, lúc này mới cầm mộc bồn cước bộ nhanhnhẹn đi múc nước “A sao, vậy con đi tắm trước đây”

“Mau đi đi, cùng đừng thêu thùa gì nữa, đi ngủ sớm một chút,trước tiên cứ đem thân thể dưỡng lên cho tốt đã” Ngô Tô Nhi lolắng dặn dò nói.

Lý Giai Nhi ở cùng Đại Trụ đã được một thời gian, đến bây giờ bụngcủa Lý Giai Nhi vẫn chưa có động tĩnh gì, Ngô Tô Nhi cho rằng mìnhgặp được Lý Giai Nhi lúc còn nhỏ đúng là duyên phận, hiện tại cũngkhông để cho Lý Giai Nhi thức đêm làm việc.

“Con hiểu rồi, tắm xong con sẽ đi ngủ ngay” Lý Giai Nhi gật đầu, kỳthật trong lòng Lý Giai Nhi còn gấp hơn, thành thân xong, cùng ĐạiTrụ viên phòng, lần đó Vương Đại Trụ kỳ thực không biết mình đãlàm cái gì, thế nhưng Đại Trụ điều gì cũng chưa nói, vẫn đối vớimình thật tốt.

Hiện tại, đã một năm trôi qua, cùng Đại Trụ làmchuyện đó cũng không ít lần, thế nhưng bụng vẫn không thấy độngtĩnh gì, nếu không phải nốt ruồi son nơi khóe mắt vẫn còn, thìmình vẫn cho rằng thân thể xảy ra vấn đề. Tuy rằng, Đại Trụ đãtừng nói qua với mình, chuyện hài tử không cần vội, thế nhưng, cóhài tử rồi thì mình mới chính thức được bảo đảm a …..

Thổi tắt ngọn đèn, Lý Giai Nhi một chút buồn ngủ cũng không có,cho dù ban ngày đã giặt một chậu quần áo, nấu cơm ba lần, đơngiản thu thập lại gian phòng của Đại Trụ, nhưng vẫn không đáng kểchút nào, ân, hay là cứ chờ Đại Trụ trở về vậy, nghĩ tới đây, tay Lý Giai Nhi sờ soạng phía dưới gối đầu, ở dưới đó cất dấu các guồngchỉ đã được đánh hơn phân nửa, lần trước ra chợ, hắn còn đặcbiệt mua các sợi chỉ có các màu khác nhau trở về, chỉ cần đánhtốt guồng chỉ là sẽ có *** mua lại, một guồng chỉ đã làm xong cóthể kiếm được thêm mấy tiền.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.